← Ch.0789 | Ch.0791 → |
Trái lại Tiêu Hoằng hai tay ôm trước ngực như vậy, mặc cho vạt áo choàng phía sau bay phất phơ theo gió, ánh mắt như trước vô cùng hờ hừng, giọng điệu bình thản nói:
- Hiệu quả công kích của chùm tia sáng chính là cái dạng này, trước mắt những trụ Ma Văn kim loại này dường như đã không thể thu thập tin tức. Tuy nhiên, dựa theo suy tính của ta từ trước, hẳn là uy lực tăng cao hai đến ba lần so với năng lượng nhận hình tròn trước kia. Uy lực như vậy, chủ yếu là phí tổn tăng cao, trước mắt một cái Toàn Oa Chiến Văn như vậy phí tổn của nó cũng đủ chế tạo mười cái Viên Nguyệt Chiến Văn!
Đối với lời nói của Tiêu Hoằng, mọi người không có đáp lại, gần như đều là chung một vẻ mặt, ánh mắt tỏa sáng nhìn cánh tay của đám người Thiết Nam, trái tim đã bắt đầu không ngừng đập thình thịch.
Hầu hết người ở nơi này đều không phải là Chế văn sư, ở trong mắt bọn họ chỉ có một chỉ tiêu, đó chính là sức chiến đấu mới là thứ thực tế nhất.
Tiêu Hoằng nhìn thấy bọn người bên cạnh kia, căn bản là không có nghe mình nói cái gì, càng không có bộ dáng cảm khái gì, Tiêu Hoằng đơn giản cũng ngưng nói, trực tiếp lệnh cho Thiết Nam tiến hành hạng mục thí nghiệm tiếp theo.
Thiết Nam lộ vẻ hưng phấn, gật gật đầu rồi cùng đám người Mặt Thẹo, Hứa Kính Uy xòe ra năm ngón tay đẩy lên hướng giữa không trung. Ngay sau đó, liền thấy từ bàn tay bắn ra từng cái vòng xoáy chiều dài chỉ có một thước, vạch trên không trung một đường cong tuyệt đẹp, rồi đều rơi vào tấm bia Ma Văn bên trong sân tập.
Gần như ngay khoảnh khắc những vòng xoáy này rơi vào bên trong bãi bia bắn, lại nhìn những vòng xoáy liền giống như những hạt giống trong nháy mắt phóng lớn lên vô số lần, trực tiếp hình thành một lốc xoáy đường kính chừng mười thước, điên cuồng xoay tròn, đồng phát ra tiếng gào rú.
Hơn nữa năng lượng lốc xoáy trước mắt, đều không phải bay theo hướng bình thường như vậy, mà chính là xoay tròn tới cùng một hướng, ở phần đáy thì thuận theo chiều kim đồng hồ, phần trên lại ngược theo chiều kim đồng hồ, như thế nơi đó sẽ tạo thành lực xé rách vô cùng kịch liệt. Đây còn không phải chỉ là toàn bộ năng lượng của vòng xoáy, chỉ thấy ở bên trong lốc xoáy dữ tợn kia còn có chứa rậm rạp vô số năng lượng nhận màu nâu lẫn lộn ở trong đó, và từng chiếc từng chiếc không khác gì máy xay thịt.
Trong khoảnh khắc, theo năm cái vòng xoáy năng lượng hình thành, lại nhìn bên trong vòng xoáy năng lượng đã trở thành một mảng hỗn loạn. Một cây trụ năng lượng đã trực tiếp bị nhô tận gốc, đồng thời ở dưới lực cắt xé và năng lượng nhận màu nâu liền biến thành bột nát.
Tiếng cắt xé, tiếng vặn vẹo rách toạc, không ngừng quanh quẩn ở trong tai mọi người.
Ngắn ngủn vài giây qua đi, đợi cho năm vòng xoáy biến mất, bãi bia bắn rộng lớn như vậy đã trở thành một mảnh tĩnh mịch. Mọi người không sai biệt lắm đều mở hai mắt trừng trừng nhìn bên trong bài bia kia, đã biến thành năm đống lớn hỗn độn trên mặt đất, mảnh vụn kim loại văng bắn ra khắp nơi.
Nếu đổi lại thành địch nhân, tình hình sẽ như thế nào không cần nói cũng biết.
Mức độ tàn bạo một chút không thua gì Viên Nguyệt Chiến Văn, hơn nữa so ra hiệu suất của nó còn muốn cao hơn. Viên Nguyệt Chiến Văn nếu muốn đạt tới hiệu quả như thế, tối thiểu cần phải hao phí rất nhiều năng lượng cổ của Chiến Văn. Hơn nữa phải liên tục một phút đồng hồ, nhưng trước mắt dường như chỉ cần một cổ năng lượng là đủ, đồng thời chỉ trong vòng vài giây là làm được.
Hiệu quả lực công kích làm cho sau lưng mọi người có chút rét lạnh.
Thậm chí có một số thành viên đội quân tù nhân lại bắt đầu nghĩ tới, may mà Tiêu Hoằng là người bên phe mình, nếu loại Chiến Văn đáng sợ này rơi vào trong tay địch nhân... Chỉ nghĩ tới đó đều cảm thấy phát run rồi.
Thử nghĩ một chút, 500 thành viên đội quân tù nhân đồng thời sử dụng loại Chiến Văn này, 500 cái vòng xoáy nối liền một mảng, điều đó sẽ tạo thành lực sát thương đến mức nào a?
Trong lúc nhất thời, mọi người đều không nói gì, cứ như vậy ngẩn người nhìn vào bãi bắn, nhìn vào năm đống hỗn loạn kia, không kìm được nuốt một ngụm nước miếng, trên nét mặt vừa hưng phấn vừa kinh hãi cùng tồn tại.
Về phần Tiêu Hoằng, trên mặt vẫn như trước không có biến hóa gì quá lớn, chính là coi như vừa lòng gật gật đầu, trong đầu vẫn còn đang lăn qua lộn lại, suy tư về tính thực dụng trong chiến đấu.
Có thể nói, nếu những đội quân tù nhân này biết trong đầu Tiêu Hoằng đang có ý tưởng như vậy, xác định vững chắc sẽ hộc máu ba tháng. Đều đã như vậy, còn lo lắng tính thực dụng? Lão đại, ngươi còn muốn như thế nào nữa? Hay là giết người cũng muốn toát ra khí tức nghệ thuật sao? Muốn chứa đủ mỹ học bạo lực hay sao?
- Tiến hành hạng mục thí nghiệm tiếp theo đi, súc lực công kích!
Tiêu Hoằng nhìn đồng hỗn loạn trước mắt, lên tiếng nói đơn giản nhưng chính là tàn phá chỗ này đi.
Đám người Thiết Nam nghe Tiêu Hoằng ra lệnh, không chút do dự nhìn Tiêu Hoằng khẽ gật gật đầu, phía trên trán đã xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng, uy lực của Chiến Văn trước mắt này đã vượt hơn xa tưởng tượng của họ.
Đại khái chỉ sau khoảnh khắc điều chỉnh, đám người Thiết Nam một lần nữa bắt đầu điều động Ngự lực trong cơ thể, năm ngón tay đã hình thành dạng trảo, ở đầu năm ngón tay cũng một lần nữa hình thành năm vòng xoáy nho nhỏ, bên trong lòng bàn tay còn có một quang văn màu nâu, dường như là đang hấp thu năng lượng bên trong năm vòng xoáy kia.
Đại khái chỉ qua thời gian mười giây đồng hồ, đám người Thiết Nam liền đồng loạt đan cánh tay về phía trước, chỉ thấy năm vòng xoáy màu bạc thô to xen lẫn từng đạo quang nhận màu nâu, bắn thẳng đến phía trước, giống như năm con cự long dữ tợn, lực xé rách cường đại cộng thêm lực cắt xé của loạn nhận, nơi nó đi qua có thể nói là một mảnh giáp cũng không lưu lại. Phía trước những cọc trụ kim loại chỉ còn lại có nửa đoạn liền đã bị tấn công rầm rầm, biến thành vô số mảnh nhỏ bắn tung tóe ra bốn phía.
"Cự long" kia xuyên qua bãi bắn, vẫn chưa ngừng, lập tức đánh nát mấy khối cự thạch ở phía sau bãi bắn, đồng thời lưu lại ở dưới chân núi một lỗ thủng to lớn.
Trong khoảnh khắc đó, để lại trên mặt đất bãi bắn dấu vết của vòng xoáy có dạng năm con cự long, kim loại nhuyễn trên mặt đất đã trực tiếp bị phá vỡ, lộ ra lớp đất nâu ở phía dưới.
Uy lực rốt cuộc cường mãnh tới mức nào đã không cần nói cũng biết.
Nhân viên hậu cần nghe náo nhiệt đến xem, nhìn thấy một màn như vậy liền sửng sốt ngây người.
Bọn họ vẫn là lần đầu nhìn thấy, chỉ ngắn ngủi bảy tám phút, bãi bắn bia chuyên dùng thí nghiệm Chiến Văn đã biến thành cái dạng này.
Về phần thành viên đội quân tù nhân, từng người lại bắt đầu hô hấp tăng thêm. Trước đó bọn họ còn đang đau lòng vì Viên Nguyệt Chiến Văn tốt như vậy cứ bị tiêu hao sạch sẽ, không biết khi nào thì mới có thể có lại được. Thế nhưng hiện tại, ai còn để ý tới Viên Nguyệt Chiến Văn nữa, mà đều muốn mau mau nhận được Chiến Văn biển thái trước mắt này mới là thực tế.
Có thể nói, nếu không thấy mình đánh không lại những người Thiết Nam này, đội quân tù nhân đều có một loại kích động muốn xông lên cướp đoạt.
- Ngoại trừ vừa rồi triển lãm ba loại công kích tiêu chuẩn, bản thân ta còn căn cứ vào một ít tri thức khác, thiết kế một loại công kích theo hình thức liên hợp đoàn đội!
Tiêu Hoằng nói xong, lại lần nữa nhìn xem bãi Ma Văn bia trước mặt, chỉ nhìn thấy còn lại một đống hỗn loạn, rốt cuộc không tìm thấy có mục tiêu gì có thể thử nghiệm công kích!
Thành viên đội quân tù nhân nghe nói như thế, không kìm được đều cả kinh, bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới, những hình ảnh nhìn thấy ghê người trước mắt này, mà lại còn chưa có hoàn toàn chấm dứt, như vậy kế tiếp sẽ là công kích thế nào nữa?
- Này! Nơi này còn có hay không mục tiêu nào rắn chắc một chút!
Tiêu Hoằng kéo đến bên cạnh gã chủ quản hậu cần, lên tiếng hỏi.
Chủ quản hậu cần nơi này, trên cơ bản chỉ là sắm vai nhân vật bảo mẫu của đội quân tù nhân, nghe Tiêu Hoằng hỏi như vậy, hơi có chút ngẩn người, một lúc lâu kịp phản ứng hắn mới mở miệng nói:
- Có... Có!
Gã chủ quản lên tiếng xong, liền đi tới một chỗ vòng chuyển trước mặt, bắt đầu lấy tay lay động mấy cái.
Sau một lát, lại nhìn trung tâm quảng trường, mặt đất kim loại nhuyễn bị tàn phá không chịu nổi, trong đó một khối đã chậm rãi mở ra, ngay sau đó một khối kim loại giống như tấm bia đá chậm rãi dâng lên, độ cao ước chừng năm thước độ dày ba thước, phía trên khối kim loại có tạo hình chi chít Ma Văn phòng hộ.
Mỗi một đường văn lộ đều có vẻ vô cũng tuyệt đẹp và hoa lệ, vừa thấy là biết không phải xuất từ tay người bình thường.
- Không thể tường được, nơi này còn có loại vật này, trước đây sao không có người nào nhắc tới?
Tiêu Hoằng nhìn ngoài mấy chục thước có thêm một khối kim loại hình dạng tấm bia đá, cùng với Ma Văn phòng hộ ở mặt trên, không kìm được tự lẩm bẩm nói. Chỉ từ kỹ thuật đao trên Ma Văn, Tiêu Hoằng có thể kết luận, nhất định không phải là phàm vật.
- Ôi... Không phải không ai nhắc tới, là không có người nào nguyện ý. Miếng sắt này, là Chế Văn đại sư Cơ Ốc của Hàn Thương Quận lưu lại, gần như đã có nhiều năm. Hắn từng mạnh miệng nói: Nếu ai có thể đánh xuyên qua khối kim loại này, thì hắn sẽ tự tay chế tạo cho một cái Chiến Văn! Kết quả thì sao? Trước đây người của cả căn cứ quân sự này, ước chừng bỏ sức ra với nó non nửa năm, cũng không có phá hư mảy may nào! Thực là dọa người mà!
Chủ quản hậu cần vẻ mặt buồn bã nói.
Mà Cơ Ốc này cũng là đồ đệ của Quận trưởng Tiết Huyền Vinh của Hàn Thương Quận, có được thực lực Đại Ngự Sư cấp năm.
Đối với Tiết Huyền Vinh, Tiêu Hoằng có gặp mặt vài lần, quan hệ coi như tốt, về phần Cơ Ốc, Tiêu Hoằng hoàn toàn không biết, mặc dù là Đại Ngự Sư cấp năm. Dù sao Hàn Thương Quận và Lý Hải Quận cũng không phải là láng giềng gần, hơn nữa Tiêu Hoằng vừa tới thời gian ngắn như vậy, cũng không có khả năng mỗi người đều nhận biết.
Tuy nhiên, đối với trước mắt một cái Ma Văn phòng hộ có dạng tấm bia đá như vậy, Tiêu Hoằng vẫn là toát ra loại tình cảm kính nể. Ở trong đầu Tiêu Hoằng xem ra, đây mới là một tấm bia đủ tư cách.
- Thiết Nam, Mặt Thẹo!
Hơi đánh giá một chút Ma Văn phòng hộ có dạng tấm bia đá kia, lại đơn giản nhắc nhở vài câu, Tiêu Hoằng liền sử một cái ánh mắt ra hiệu cho năm người ở bên cạnh.
Đám người Thiết Nam và Mặt Thẹo khẽ gật gật đầu với Tiêu Hoằng, rồi một lần nữa khởi động Toàn Oa Chiến Văn, trong nháy mắt một chùm tia sáng lập tức bắn lên phía trên Ma Văn phòng hộ có dạng tấm bia đá.
Quả nhiên, lần này chùm tia sáng cũng không có thoải mái đánh xuyên qua, mà chỉ hình thành một cái điểm sáng ở ngay chính giữa của Ma Văn phòng hộ, bốn phía Ma Văn phòng hộ cũng tản phát ra vầng sáng, dường như là phân tán mở ra năng lượng của chùm tia sáng vòng xoáy, vô cùng xảo diệu.
Nhìn thấy một màn như thế, chủ quản hậu cần cùng với các nhân viên hậu cần khác đều khe khẽ thở dài. Không thể tưởng được đoàn nhân vật đặc sắc trước mắt này cũng không thể đánh xuyên thủng.
Tuy nhiên, quay đầu lại thử nghĩ, điều này cũng không có gì kỳ quái, dù sao một khối Chiến Văn phòng hộ trước mắt như vậy, chính là Chế văn sư Đại Ngự Sư cấp năm tỉ mỉ chế tạo mà thành, những người Tiêu Hoằng, Thiết Nam trước mắt này, cũng chỉ có trình độ Đại Ngự Sư cấp một, căn bản là không ở cùng một cấp độ.
- Cũng không tệ lắm, quả nhiên là đủ tinh diệu nha!
Tiêu Hoằng phát ra thanh âm tán dương như thế, trên mặt toát ra vẻ vừa lòng.
Câu nói đó truyền vào trong tai chủ quản hậu cần, không khỏi làm cho chủ quản hậu cần ít nhiều có chút kinh ngạc. Một khối Chiến Văn phòng hộ như vậy, có thể nói là mối sỉ nhục của căn cứ quản sự này đấy! Không nghĩ tới Tiêu Hoằng chẳng những không tức giận, mà lại còn khen ngợi nhu thế, chẳng lẽ ý chí của Tiêu Hoằng này thật sự bao la bát ngát như biển rộng hay sao?
Về phần ý nghĩ trong lòng chủ quản hậu cần rốt cuộc là gì, Tiêu Hoằng căn bản là không quan tâm, mà đồng thời ngay lúc khen ngợi Cơ Ốc, liền sử một ánh mắt ra hiệu cho đám người Hứa Kính Uy.
← Ch. 0789 | Ch. 0791 → |