Truyện ngôn tình hay

Truyện:Ma Ngân - Chương 0815

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0815: Tâm ý
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lại nhìn Lạc Lý Tư, nhẹ nhàng điếm điếm ngón tay trước thân mình, dường như là sửa sang lại ngôn ngữ, sau đó nói:

- Mấy ngày nay, ta luôn luôn cân nhắc, ngươi thấy đó, ngươi thành tựu Đại Ngự Sư cấp hai liền nhận được Bất Khuất Khải, nếu dựa theo quy luật này, như vậy ngươi thành tựu Đại Ngự Sư cấp ba, có phải hay không có thể nhận được Vương Giả Khôi?

- Cái này...

Tiêu Hoằng không biết nói gì thêm nữa, đối với nhận được Vương Giả Khôi, Tiêu Hoằng cũng không dám gật đầu xưng biết. Là thật sự đơn giản thành tựu Đại Ngự Sư cấp ba, hay là phải tiếp tục lập được kỳ công có một không hai gì đó?

- Đến đây! Ngươi theo ta đi!

Lạc Lý Tư thần thần bí bí nói với Tiêu Hoằng, rồi nắm chặt cánh tay Tiêu Hoằng, đi tới bên cạnh vương tọa, làm cho người ta có cảm giác, Lạc Lý Tư căn bản là không giống như một quốc vương, ngược lại như là thân gia gia của Tiêu Hoằng.

Ngay lúc Tiêu Hoằng đứng ở bên cạnh vương tọa, lại nhìn Lạc Lý Tư lấy ra từ phía sau vương tọa một cái bao bố nhỏ, sau đó điểm ra các thứ bên trong.

- Xem nè, đây là máu Kim quan điêu biến dị!

Lạc Lý Tư nói xong, liền lấy một cái lọ đậy kín có máu Kim quan điêu biến dị đặt ở trong tay Tiêu Hoằng:

- Còn có cái này, mặt của Huyết vũ thú. Đúng rồi, đây là bột phấn Long cốt...

Lạc Lý Tư cứ như vậy lẩm bẩm nói, đồng thời lấy ra bảy tám loại đồ vật này nọ, đặt ở trong tay Tiêu Hoằng. Có thể nói, mấy thứ này, đều là chí bảo tăng lên Ngự lực, tẩm bổ Ngự lực... Chỉ riêng một lọ máu Kim quan điêu biến dị kia đã có thể thấy được rõ ràng.

Không kìm được nhìn xem mấy thứ trong tay, Tiêu Hoằng rồi lại có một loại cảm động không sao nói nên lời:

- Bệ hạ, ta...

- Này! Ngàn vạn lần đừng cho những người khác biết, mấy thứ này đều là ta từ trong tay những lão già kia lừa gạt lấy tới tay, nếu để cho bọn họ biết, ta đưa mấy thứ này cho ngươi, hết tám phần lại sẽ có ý kiến ý cò gì đó, khụ khụ...

Lạc Lý Tư ho khan hai tiếng, lộ ra một chút tươi cười nói.

- Bệ hạ! Ngài không có việc gì chứ?

Tiêu Hoằng nhìn thấy Lạc Lý Tư liên tục ho khan mấy tiếng, thân thiết hỏi. Từ khí sắc của Lạc Lý Tư, Tiêu Hoằng rõ ràng có thể nhìn thấy, tình trạng thân thể của Lạc Lý Tư càng ngày càng sa sút.

- Không có việc gì! Không có việc gì! Bệnh cũ mà thôi! Hiện tại nhớ kỹ, ngươi có nhận được Vương Giả Khôi hay không mới là mấu chốt nhất. Dù sao, ngươi không nhận được Vương Giả Khôi thì thủy chung không được toàn bộ chủng tộc Lạc Đan Luân thừa nhận. Ngươi muốn chính mình dẫn dắt chủng tộc Lạc Đan Luân, gánh vác vận mệnh của chủng tộc Lạc Đan Luân, nhất định phải nhận được Vương Giả Khôi, không có con đường thứ hai nào có thể lựa chọn!

Lạc Lý Tư dùng hai mắt hơi đục ngầu, nhìn Tiêu Hoằng, nói lời thấm thía.

- Ta đã biết!


Tiêu Hoằng nhìn thẳng vào hai mắt đục ngầu của Lạc Lý Tư, gật gật đầu đáp lại.

- Như vậy, hiện tại ngươi phải nắm bắt hết thảy thời gian, phải bằng mọi biện pháp nhận được Vương Giả Khôi. Như vậy, ở góc tây bắc vương điện này là nơi ngày xưa Cáp Thụy Sâm chuyên dùng để tu luyện, hiện tại giao cho ngươi sử dụng, đồng thời ta sẽ cho thủ vệ quân bảo hộ nơi đó, không cho bất luận kẻ nào tiến hành quấy nhiễu đối với ngươi, ngươi có thể ở trong đó toàn tâm toàn ý tu

Luyện!

Lạc Lý Tư ngẫm nghĩ một lát rồi nói với Tiêu Hoằng.

- Ta đã biết! Ta sẽ nắm bắt hết thảy thời gian để tu luyện!

Tiêu Hoằng gật gật đầu nói. Ẩn ẩn bên trong đó, Tiêu Hoằng dường như cảm nhận được điều gì, chính là không nghĩ đi đối mặt mà thôi.

Có thể nói, cho tới nay tiền bối đối tốt với Tiêu Hoằng thật sự không nhiều lắm, nhưng vận mệnh cuối cùng dường như đều chết đi, Tiêu Hoằng không thể để Lạc Lý Tư giẫm lên vết xe đổ.

Tiếp theo sau, Tiêu Hoằng liền một đường nâng đỡ Lạc Lý Tư, đi tới góc tây bắc vương điện. Nơi này so với các chỗ khác trong vương điện, có tường hợp kim bao quanh cao hơn, ước chừng tới hai mươi thước, làm thành một cái sân, phía trên bức tường có tạo hình Ma Văn cách âm, hấp thu tiếng động ở phụ cận, bảo đảm tuyệt đối yên tĩnh, bên trong sân là một tòa kiến trúc hình trụ cao ngất.

Bước vào trong đó, Tiêu Hoằng liền có thể nhìn thấy, bên trong trần thiết phi thường đơn giản, lầu một chỉ có một chiếc giường gỗ, một bộ bàn ghế, ngoài ra cũng không có thứ gì khác.

Hiển nhiên đây là địa phương Cáp Thụy Sâm thường nghỉ ngơi. Ngay lúc đi vào tầng hai, Tiêu Hoằng hơi biến sắc: Kết cục ở tầng hai vẫn rất đơn giản, chỗ trung tâm là một tấm đệm ngồi, bên cạnh còn có một lư hương. Tuy nhiên, điều làm cho Tiêu Hoằng cảm thấy kinh ngạc chính là ở trên mặt vách tường đối diện, là hình ảnh một cô gái.

Một mái tóc thật dài, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần lộ vẻ tươi cười mờ nhạt. Mà gương mặt đó có vài phần tương tự với Lạc Tuyết Ninh, đồng dạng có cảm giác rất quen thuộc lại lần nữa ập vào mặt hắn.

- Nàng là thê tử của Cáp Thụy Sâm đại nhân, tên là Ninh Nhược Tuyết, là nữ nhân chân tình của Cáp Thụy Sâm. Tuy nhiên, đã bất hạnh qua đời ngàn năm rồi!

Lạc Lý Tư nhẹ giọng đáp lại, bên trong giọng điệu tràn ngập thương cảm, Ninh Nhược Tuyết có thể nói là người sủng ái cả đời của Cáp Thụy Sâm.

Tiêu Hoằng nghe nói như thế khẽ gật gật đầu, sau đó gần như theo bản năng đi tới trước tấm ảnh Ninh Nhược Tuyết, không kìm lòng được vươn tay vuốt ve vài cái trên tấm ảnh.

- Ninh Nhược Tuyết, Lạc Tuyết Ninh? Chẳng lẽ chính là trùng hợp sao?

Tiêu Hoằng thì thào lẩm bẩm, trong ánh mắt tràn ngập nghi hoặc và nhu tình, nhìn thấy Ninh Nhược Tuyết, Tiêu Hoằng liền không kìm lòng được nghĩ tới Lạc Tuyết Ninh, còn có nàng...

Tiếp theo sau, Lạc Lý Tư lại đơn giản giới thiệu một chút tình hình ở gần đó cho Tiêu Hoằng, rồi chống gậy được binh sĩ thủ vệ nâng đỡ rời khỏi nơi này.

Thấy Lạc Lý Tư đã i xa, Tiêu Hoằng liền một mình lẳng lặng ngồi trên chiếc ghế Cáp Thụy Sâm từng ngồi, thực gián dị, chính là một chiếc ghế dựa bình thường, duy nhất khác nhau, có lẽ chính là Cáp Thụy Sâm từng ngồi lên nhiều, mặt trên lưu lại đầy dấu vết tang thương của năm tháng.

Lẳng lặng ở trong phòng mười mấy phút, trong môi trường yên tình lẳng lặng sắp xếp lại một số suy nghĩ, Tiêu Hoằng mới thật cẩn thận mở ra cái túi Lạc Lý Tư đưa cho hắn, lấy ra từng món tài liệu bên trong. Mỗi một loại, đừng nói là ở Thiên Tế Tinh, cho dù là ở Thái Qua Vũ Trụ đều là trân bảo khó gặp.

Mấy thứ này, gần như là toàn bộ gia sản của Tống Táng kỵ sĩ đoàn từ 1000 năm trước. Cũng không biết, Lạc Lý Tư rốt cuộc đã dùng phương pháp gì, lấy được từ tay bọn họ.

Cầm lấy một lọ máu Kim quan điêu biến dị kia, Tiêu Hoằng ngắm nhìn một hồi lâu, chỗ vết niêm phong đã có chút ố vàng, niên đại đã rất lâu, tuy nhiên màu sắc bên trong vẫn còn trong suốt, không có chút vẩn đục.


Mà một lọ như vậy cũng đủ cho Tiêu Hoằng sử dụng ba lần, nếu sử dụng cẩn thận mượn dùng Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên tăng lên tốc độ, gần như có thể giúp cho Ngự lực của Tiêu Hoằng tăng lên 2000 cổ. Đây tuyệt đối là một hình thức tăng vọt, trợ giúp cho Tiêu Hoằng thật lớn.

Ngoài ra, còn có các đồ vật khác, cũng có thể trợ giúp tăng lên Ngự lực, hoặc là tẩm bổ Ngự lực trong cơ thể, giúp cho Ngự lực trở nên càng thêm tinh thuần, cứng cỏi.

Chỉ từ mấy thứ trước mắt này, là có thể nhìn ra được, Lạc Lý Tư là tính toán cố sức bồi dưỡng cho Tiêu Hoằng, giúp Tiêu Hoằng mau chóng gánh vác chủng tộc Lạc Đan Luân này.

Tiếp theo sau, Tiêu Hoằng cũng không có quá nhiều trì hoãn, cầm lấy máu Kim quan điêu biến dị, loại tài liệu này Tiêu Hoằng coi như rất quen thuộc, liền chậm rãi ngồi lên trên đầu giường.

Tiêu Hoằng hít sâu mấy hơi, tận khả năng làm cho tâm cảnh trở nên bình ổn lại, sau đó thật cẩn thận mở ra lọ máu Kim quan điêu biến dị, uống vào một ngụm nhỏ, sau đó đậy kín lọ máu, đồng thời, Tiêu Hoằng lấy ra Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên nắm trong lòng bàn tay.

Chỉ qua thời gian vài phút, Tiêu Hoằng đột nhiên cảm nhận được Ngự lực trong cơ thể hóa thành sương mù, bắt đầu trở nên sôi trào lên, giống như sóng biên Lý Tư Giai Nội Hải cuồng bạo, so sánh với máKim quan điêu bình thường, cuồng bao như vây không biết mãnh liệt hơn gấp bao nhiêu lần.

Đối với trạng thái như vậy, Tiêu Hoằng sớm có chuẩn bị trong lòng, bởi vậy cũng không một chút bối rối, liền khống chế Ngự lực, đồng thời, chậm rãi khởi động Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên.

Trong nháy mắt, Ngự lực cuồng bạo, giờ khắc này liền bắt đầu thiêu đốt lên, chỉ trong chớp mắt, Tiêu Hoằng liền cảm thấy Ngự lực trong cơ thể bắt đầu tăng trưởng điên cuồng.

Tuy nhiên, đối với sử dụng Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên, Tiêu Hoằng như trước tiến hành khống chế, tận khả năng để Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên phóng thích trở nên bình ổn lại, tận khả năng khống chế ở trong phạm vi mình có thể nắm trong tay, tận khả năng để Ngự lực trong cơ thể thiêu đốt hầu như không còn, lúc đó dược tính của máu Kim quan điêu biến dị cũng được hấp thu toàn bộ.

Phương thức tu luyện này, có thể nói cũng không hề dễ chịu, đại khái chỉ qua thời gian mười phút ngắn ngủn, trên trán Tiêu Hoằng đã xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng.

Về phần ở bên ngoài kiến trúc tu luyện này hoàn toàn yên tĩnh. Ở ngoài sân, hơn một trăm thủ vệ quân vương điện, cũng đang tiến hành tuần tra, không một tiếng động.

Nơi này cần im lặng cực độ.

Cùng lúc đó, ở Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, không ngoài sở liệu, binh sĩ Cao Tương trước đó bị Thiên Tế Tinh bắt được, đã trực tiếp bị cách ly toàn bộ, miệng bị gắn khẩu trang, đồng thời bị đưa đến ở bên trong quặng mỏ Hồng Tâm Châu, tiến hành khai thác trong nửa năm, cùng với giáo dục tương ứng.

Ngay cả Lam y Chủ soái Nam Bội Cát, cũng bị giam giữ ở bên trong một tòa nhà cách ly coi như không tệ, đồng dạng nhận giáo dục tư tưởng trong nửa năm.

Về phần lương thực Tiêu Hoằng dùng để trao đổi tù binh, người dân Cao Tương không nhận được nửa hạt gạo. Trải qua vô số Dược sư của Cao Tương kiểm tra do lường, xác định không có độc tố, những gạo đỉnh cấp này liền trước tiên được đưa đến bên trong Áo Cách Tư Thần điện, cung cấp cho Cao gia hưởng dụng, cùng với giới cao tầng Cao Tương Chân Nghĩa Quốc hưởng dụng.

Tuy rằng là thời điểm lương thực thiếu hụt, nhưng lương thực chất lượng tốt như thế, người dân Cao Tương là không thể có tư cách thưởng thức, chỉ là trích ra lương thực còn tồn kho gọi là lương thực tiết kiệm từ bên trong Áo Cách Tư Thần điện rót xuống, phân phát cho Thánh Tử Thành cùng với con dân ở chung quanh nơi này.

Đồng thời toàn bộ Ma Văn truyền thông theo dõi đưa tin, cùng lúc điên cuồng phát ra trên đài tin tức Ma Văn đệ nhất của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.

Bên trong tin tức hình ảnh phát ra, lăn qua lộn lại thuyết minh, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc tiến vào thời kỳ khó khăn nhất từ trước tới nay, con dân Cao Tương ở dưới suất lĩnh của Thần phụ Cao Triết Cơ, có năng lực, có tin tưởng chiến thắng.

Ngay sau đó, đó là hình ảnh Cao Triết Cơ đem ra lương thực "tiết kiệm"... Trao tận tay cho con dân Cao Tương, toàn cảnh khiến cho người ta lệ nóng doanh tròng. Rất nhiều con dân Cao Tương nhìn thấy hình ảnh như thế, đều cảm động đến nước mắt kích động tuôn trào, ở trong mắt người dân Cao Tương, Cao Triết Cơ cao cao tại thượng, vô cùng tôn quý, lấy lương thực tiết kiệm trong miệng mình ban cho bọn họ, đây là loại ân đức cỡ nào? Rất nhiều con dân Cao Tương cứ như vậy quỳ gối trước màn hình, miệng hô lớn Áo Cách Tư Thần vạn tuế, Cao Triết Cơ vạn tuế.

Sau đó còn có Cao Triết Cơ nói chuyện giọng lanh lảnh hữu lực, toàn bộ đều là lời nói cổ vũ lòng người, đồng thời tuyên bố Cao Tương Chân Nghĩa Quốc tuy rằng tiến vào thời kỳ khó khăn, nhưng Cao Tương Chân Nghĩa Quốc như trước là cường quốc siêu cấp của Thái Qua Vũ Trụ, sẽ kéo dài liên tục chiến đấu với Thiên Tế Tinh, một ngày nào đó Cao Tương Chân Nghĩa Quốc sẽ hoàn toàn diệt trừ Thiên Tế Tinh!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1129)