← Ch.0862 | Ch.0864 → |
Ngay lúc Tiêu Hoằng một mình yên lặng ngẩn người Ma Văn thông tin bỗng nhiên truyền đến một hồi chấn động, lấy ra vừa thấy, thỉnh cầu gọi đúng là Phất Minh Qua.
- Phất Minh Qua, chuyện gì?
Tiếp nối liên lạc, Tiêu Hoằng nhẹ giọng hỏi,
- Vừa mới nhận được tin tình báo Cao Tương Chân Nghĩa Quốc xử tử hình Cao Long Văn, đồng thời chuẩn bị đem Hoắc Nhiên chế thành nhân ngẫu. Ngoài ra, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc dưới chỉ huy của Cao Long Đình, đã bắt đầu phạm vi lớn điều động quân đội, bước đầu phỏng chừng hẳn là triển khai tác chiến báo thù cho cái chết của Cao Triết Cơ!
Phất Minh Qua giọng điệu thoải mái đáp lại, trên mặt không có chút nghiêm trọng gì đáng nói.
Bằng vào hệ thống tình báo coi như xuất sắc của Thiên Tế Tinh hiện tại, tự nhiên không khó biết được, trạng huống Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đang trải qua đại thanh tẩy: Bên trong Hồng y Chủ soái tiêu diệt Hoắc Nhiên, Lam y Chủ soái giết chết ba người, Tướng quân giết chết 1200 người, sĩ quan cấp tá trở lên giết chết vô số kể.
Ngoài ra, quân đội trước đó của Sùng Cao Châu, trừ sư đoàn Đạt Phu, đều bị Cao Long Đình tận diệt.
Rất nhiều sĩ quan mới đều là những tên không hề có kinh nghiệm chỉ huy, có một số chỉ là thân tín của Cao Long Đình trực tiếp từ tùy tùng đề bạt trở thành Tướng quân, trên cơ bản hệ thống chỉ huy quân đội khổng lồ đã vỡ nát.
Như vậy Cao Tương Chân Nghĩa Quốc còn có thể có uy hiếp sao?
Cho dù không có bố trí gì, về bản chất cứ như vậy để Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đến công phá, cũng không nhất định có thể tạo thành uy hiếp gì với Thiên Tế Tinh.
- Cao Tương Chân Nghĩa Quốc muốn tổn hao như thế nào, cứ để tùy ý bọn họ đi, nhiệm vụ trước nhất chúng ta cần phải làm chính là sáp nhập toàn bộ Lý Tư Giai Nội Hải vào trong bản đồ của Thiên Tế Tinh, không cho phép bất kỳ ai xâm phạm! Mặt khác Trường Tích Hào tuần tra của chúng ta, phải thời khắc lưu ý đường ven biển của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, phàm là phát hiện bọn họ có dấu hiệu xây dựng bến tàu, không cần xin chỉ thị trực tiếp phá hủy. Nói tóm lại, chính là không cho phép bên trong Lý Tư Giai Nội Hải có một chiếc chiến hạm nào của địch!
Tiêu Hoằng thần sắc bình thản căn dặn Phất Minh Qua.
- Hiểu rõ!
Phất Minh Qua hết sức thẳng thắn đáp lại một câu, sau đó báo cáo tiếp:
- Mặt khác, căn cứ Hải Quân đang tích cực nghiên cứu sản xuất một loại tàu ngầm chi viện, nếu lão đại có thời gian, có thể đến nhìn một cái còn đề xuất ý kiến!
- À, ta đã biết!
Tiêu Hoằng ứng tiếng đáp, thấy Phất Minh Qua không còn chuyện gì, liền cắt liên lạc.
Nhìn xem Ma Văn thời gian, đã tới một giờ chiều, Tiêu Hoằng cũng không có chuyện gì làm, liền bảo Phất Lạc mở ra một cái khe nứt không gian, đi tới bến tàu số 1 bên trong căn cứ Hải Quân.
Hiện giờ căn cứ Hải Quân ở dưới sách lược liên tiếp của Tiêu Hoằng, đã từ mấy trăm công nhân lúc ban đầu, mở rộng tới hiện giờ là ba vạn người, trong đó nhân số quân đoàn Thủy Quỷ là 7000 người, nhân viên công tác hậu cần 2 vạn người, mặt khác 3000 người toàn bộ đều là nhân viên nghiên cứu sản xuất.
Mà ở trong 3000 nhân viên nghiên cứu sản xuất này, trong đó 1000 người có người là giáo viên, hoặc là vừa mới tốt nghiệp, tới đây nhậm chức.
Ở bên trong bến tàu số 1 kiến trúc trong lòng đất, Tiêu Hoằng quẹo phải trái bảy tám lần, trải qua kiểm tra thật nghiêm mặt, cuối cùng Tiêu Hoằng mới tiến vào đúng chỗ khu nghiên cứu sản xuất ở sâu trong bến tàu số 1.
Đẩy cửa đi vào phòng nghiên cứu sản xuất số 1, Tiêu Hoằng bị hun khói thiếu chút nữa nhảy ra ngoài. Chỉ thấy bên trong không khí ngột ngạt, với Cơ Ốc cầm đầu, ngậm một cây xì gà thật to, tóc tai rối bởi, dường như vài ngày không tắm rửa.
Bốn phía bàn hội nghị hình trứng, còn ngồi vài tên nhân viên nghiên cứu sản xuất căn cứ Hải Quân khác, trong đó vài người còn là căn cứ Hải Quân ra giá cao tìm về từ các quận khác.
Giờ phút này những người này, cứ như vậy ngồi hút thuốc nhả khói phun sương, thỉnh thoảng chỉ trỏ mô hình hợp kim nhôm ở giữa bàn hội nghị. Mà cái Ma Văn hợp kim nhôm kia, thoạt nhìn giống như một con mực cơ giới, ở phía trước có hình giọt nước, cùng với một đôi cánh cân bằng, sau đuôi lại là tám cánh tay cơ giới thật lớn.
Đây là hình thức ban đầu của tàu ngầm chi viện. Tác dụng của tàu ngầm chi viện cũng không phải là chiến đấu, mà là tiến hành khẩn cấp sửa chữa tàu ngầm bị hư hao ở trên chiến trường.
Hoặc là Ma Văn tàu ngầm sắp xuất hiện trục trặc cơ giới, gửi vận chuyển về căn cứ Hải Quân.
Hiện tại trong việc nghiên cứu sản xuất, gặp phải nan đề chính yếu là có vài cánh tay cơ giới Ma Văn tính linh hoạt thủy chung không đạt được yêu cầu.
Mọi người đang tranh nhau nói ầm ĩ cả lên, nghĩ phương án giải quyết, khói bụi trên mặt đất, các loại tàn thuốc khắp nơi, gần như sắp xếp thành ngọn núi.
"Phù!
Đúng lúc này, bỗng nhiên truyền đến tiếng quạt thông gió chuyển động rất nhanh, hơi khói cuồn cuộn rất nhanh bị hút ra ngoài, thế giới trong sương khói lượn lờ mù mịt, rốt cục đã trở nên rõ ràng hơn một chút.
Nghe quạt thông gió chuyển động phát ra tiếng "vù vù", mọi người hơi sửng sốt, tiếp theo liền dời ánh mắt nhìn ngay cửa, chỉ thấy Tiêu Hoằng mặc Bất Khuất Khải đang đứng ngay cửa, một bàn tay đặt ở phía trên công tắc khởi động Ma Văn thông gió.
- Quạt thông gió dùng tốt, vì cái gì không sử dụng! Trời ạ, các ngươi nhìn lại nơi này xem!
Tiêu Hoằng một tay bịt mũi nói, sau đó liền bước vào, mặt đất bên trong bị tàn thuốc, giấy vụn, vỏ quả hạch phủ kín.
Nghe nói như thế Cơ Ốc không kìm được bĩu môi, hắn cũng không phải chưa từng thấy qua phòng ngủ của Tiêu Hoằng, chỉ có điều lời này hắn không dám nói trước mặt Tiêu Hoằng mà thôi.
- Từ vừa rồi trong thảo luận của các ngươi, dường như gặp một ít vấn đề gì thì phải, nói thử xem đi!
Tiêu Hoằng tùy tiện kéo một chiếc ghế kim loại ngồi xuống, nói.
- Chính là về vấn đề tính linh hoạt của cánh tay cơ giới Ma Văn, trước đây chúng ta nghĩ tới rất nhiều biện pháp, khai thác khoáng thạch còn được, nhưng nếu là có thể thay thế cánh tay tiến hành khẩn cấp sửa chữa cho Ma Văn tàu ngầm, thì ít nhiều có chút giật gấu vá vai!
Trong đó một nam nhân qua tuổi bốn mươi lên tiếng nói. Hắn có thể nói là Cơ khí sư giỏi nhất từ trước tới nay Thiên Tế Tinh có thể tìm ra được, tên là Trình Tân.
Lúc nói chuyện, Trình Tân liền cầm trong tay đồ họa thiết kế về tàu ngầm chi viện đặt ở trước mặt Tiêu Hoằng.
- Không biết lão đại ngài có biện pháp gì không?
Lại một gã Chế văn sư nói với Tiêu Hoằng, trong ánh mắt tràn ngập tia sáng, vẻ mặt đầy sùng bái. Thực lực của Tiêu Hoằng rốt cuộc có bao nhiêu, hắn tự nhiên từng chứng kiến qua, gần như chỉ cần Tiêu Hoằng ra tay, vấn đề sẽ được giải quyết.
Thấy người Chế văn sư này không sùng bái mình, quay đầu lại sùng bái Tiêu Hoằng, Cơ Ốc thật không muốn, trong lòng nảy sinh ganh tỵ. Đúng vậy, hắn là làm việc với danh nghĩa thuộc hạ của Tiêu Hoằng, nhưng trọng yếu ý nghĩa chân chính là không có phục Tiêu Hoằng, ít nhất là ở phương diện chế văn này.
- Xem thiết kế, đây chính là chế tạo thể cơ giới Ma Văn, đều không phải là Ma Văn thuần túy, phỏng chừng lão đại cũng sẽ không có biện pháp nhiều lắm. Tuy nhiên, vẫn là cảm tạ lão đại hỏi thăm chúng ta trong việc khó khăn này!
Cơ Ốc lẩm bẩm nói giọng cay chua.
Những người khác nghe giọng nói kỳ quái của Cơ Ốc, cũng không có gì ngạc nhiên, Cơ Ốc ở phương diện chế văn chính là không phục Tiêu Hoằng, đây đã là một cái bí mật công khai, nhất là hiện tại Phất Lạc không ở đây, Cơ Ốc không còn úy kỵ gì.
- Nghe giọng điệu của thủ tịch đại Chế văn sư Cơ Ốc dường như là không tin ta!
Tiêu Hoằng khẽ nhướng mắt, tựa cười như không cười nói.
- Không phải không tin, mà là phân tích thiệt hơn!
Cơ Ốc liếc mắt nhìn Tiêu Hoằng một cái nói.
- Nếu không chúng ta tiếp tục đánh cược một phen nữa?
Tiêu Hoằng bỗng nhiên nở nụ cười, nói với Cơ Ốc.
- Đánh cược?
Nghe nói như thế, Cơ Ốc liền ỉu xìu. Cho tới nay vì một lần đánh cược với Tiêu Hoằng, hắn cũng không thắng được, kỹ thuật của Tiết Huyền Vinh dạy cho hắn cùng gần như thua kém không ngóc đầu lên được.
- Đánh cược như thế nào?
Cơ Ốc vẫn là nhỏ giọng hỏi, hiển nhiên là bản tính khó sửa.
- Không phải ngươi vẫn mong ước kỹ thuật Để văn của A Di La sao? Thắng, ta liền truyền thụ cho ngươi!
Tiêu Hoằng nói giọng điệu lạnh nhạt. Đối với kỹ thuật Để văn của A Di La, xem ra cũng không chỉ một mình Tiêu Hoằng biết, Tiêu Hoằng cũng không ngại truyền cho Chế văn sư đáng tin ở bên trong Lạc Đan Luân.
Nghe nhắc tới kỹ thuật Để Văn, lại nhìn trên mặt Cơ Ốc đột nhiên sáng rực lên, trong lòng lại căng thẳng. Kỹ thuật Để văn đối với Cơ Ốc mà nói không thể chối cãi là một dụ hoặc siêu cấp lớn.
- Còn nếu ta bị thua thì sao?
Cơ Ốc nơm nớp lo âu hỏi.
- Hai mươi năm, ngươi làm bộ hạ của ta hai mươi năm, không được rời đi, và phải cung kính đối với ta!
Tiêu Hoằng nói tiếp.
Hai mươi năm, tuyệt đối không phải một con số nhỏ. Tuy nhiên, nói đi còn nói lại, kỹ thuật Để văn cũng không phải kỹ thuật nhỏ đâu!
Hơn nữa Ma Văn tàu ngầm chi viện bọn họ đã bắt tay vào làm nghiên cứu một thời gian dài thật là tốt, nhưng thủy chung không thể làm được độ linh hoạt như ý, độ khó tuyệt đối là vô cùng to lớn.
Nhìn hai mắt giống như nước hồ sâu của Tiêu Hoằng kia, Cơ Ốc nếu muốn ở trong đó tìm kiếm một ít tin tức hữu dụng, chính là phí công.
- Được!
Ước chừng suy nghĩ kỹ mấy phút, ở dưới dụ hoặc quá lớn kia, Cơ Ốc vẫn là kiên trì gật gật đầu, hắn thật muốn nhìn thử xem Tiêu Hoằng làm thế nào giải quyết được.
Trên thực tế phương án Tiêu Hoằng giải quyết cũng rất đơn giản, đừng nên quên lúc trước ở căn cứ quân sự Bối La, Tiêu Hoằng cùng với Mạc Hi có thể chế tạo ra Ma Văn khung máy móc.
- Trước mắt nhiều người như vậy, cũng không cần ký kết khế ước gì, tất cả mọi người nhìn thấy đấy!
Tiêu Hoằng nói xong, liền từ bên trong khe nứt không gian lấy ra túi hành trang tùy thân của mình, ở bên trong tìm kiếm một chút, liền lấy ra một xấp tư liệu thật dày, đã nhiều năm không động tới hơi có chút ố vàng.
Trong đó có chứa, không sai biệt lắm đều là đồ họa thiết kế Ma Văn khung máy móc, vô cùng kỹ càng tỉ mỉ, đương nhiên đại bộ phận kỹ thuật, đã công khai với đám người Mạc Hi, chỉ có Ma Văn trung tâm điều khiển chính, Tiêu Hoằng vẫn không có đưa ra. Nói đúng ra, cho dù có đưa ra, Ma Văn trung tâm điều khiển chính sử dụng kỹ thuật chính là văn trong văn, không người nào có thể học được.
Ở trong xấp tư liệu, Tiêu Hoằng lấy ra đồ họa thiết kế về thể cánh tay cơ giới Ma Văn, đưa vào dụng cụ Ma Văn sao chụp ở bên cạnh chụp một phân, rồi trực tiếp ném trên bàn hội nghị nói:
- Tốt lắm, giải quyết xong!
Nhìn thấy một màn như thế, toàn bộ người trong phòng nghiên cứu sản xuất có chút phát mộng, Cơ Ốc càng là có chút không làm sao hiểu được, chẳng lẽ nhẹ nhàng như vậy liền giải quyết rồi sao?
Tuy nhiên, ngay thời điểm đám người Cơ Ốc xúm lại đây nhìn một lần mười mấy tấm ảnh tư liệu, không khỏi toàn bộ sững sờ tại đương trường. Kỹ thuật trung tâm của cánh tay Ma Văn khung máy móc, tự nhiên chính là kỹ thuật truyền dẫn thần kinh, có thể khống chế cánh tay cơ giới linh hoạt giống như cánh tay người bình thường.
Tuy rằng là đồ họa thiết kế cánh tay của Ma Văn khung máy móc, nhưng người ở trong này, người nào không phải là nhân tài nghiên cứu sản xuất của Thiên Tế Tinh, chỉ cần hơi thay đổi một chút là có thể ứng dụng vào bên trong Ma Văn tàu ngầm chi viện, hơn nữa thay đổi như vậy, có thể nói là không hề có mảy may độ khó.
Trời của ta! Lão đại! Kỹ thuật này là từ đâu tìm ra!
Trong đó một nhân viên nghiên cửu khoa học cảm thán nói. Không thể nghi ngờ, ở Tập đoàn Thiên Xà đã dùng kỹ thuật này tràn lan, nhưng ở trong này quả thật vô cùng mới mẻ.
Trước đây thời điểm ta cùng với một huynh đệ không có việc gì làm, đã nghiên cứu làm ra!
Tiêu Hoằng chi tiết đáp lại, tiếp theo liền từng chút từng chút dời ánh mắt nhìn ngay Cơ Ốc.
← Ch. 0862 | Ch. 0864 → |