← Ch.0867 | Ch.0869 → |
Ầm!
Nhìn quốc thư trước mặt. Cao Long Đinh vô mạnh một cái lên bàn. Sau đó rít lên từ kẽ răng:
Triệu tập tất cả tướng lĩnh quân sự, ngay lập tức dự họp hội nghị quân sự tối cao. Tất cả mọi người, chỉ cần còn sống là phải đến!
Vào 4h chiều, dưới nghiêm lệnh của Cao Long Đinh, tất cả sĩ quan từ Tướng quân trở lên của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đều không dám trì hoãn, tất cả tụ tập tới trong Thần Chính Điện của Áo Cách Tư Thần điện, tuy rằng vào lúc này số lượng Tướng quân cũng không ít, nhưng chất lượng thì lại kém hơn rất nhiều so với dĩ vãng.
Hơn nữa bởi vì sau trận thua tan tác toàn diện này, quân đội chủ lực tại bắc bán cầu của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc gần như tổn thất không còn, chỉ còn lại 200 vạn quân tép riu, nói đúng ra, đó chính là quân đội không chính quy tại nam bán cầu.
Thấy Cao Long Đình sắc mặt âm trầm, ngồi trên ghế chủ vị, đám Tướng quân bất tài kia không dám thở mạnh, hầu hết những người tại nơi này thì đâu có mấy ai là dựa vào bản lĩnh thật sự mà đi lên đâu, tất cả đều dựa vào một câu của Cao Long Đình mà trực tiếp thăng liền vài cấp, trực tiếp tấn chức tới Tướng quân, từ Trung tá mà cũng có thể lên tới Thượng tướng, có thể nghĩ mà biết chất lượng thế nào rồi.
Về phần Dịch Phong Mạch thì lại âm trầm ngồi tại dãy thứ nhất, Thiên Tế Tinh bắt đầu có gan chủ động xuất kích, đồng thời còn có cả thực lực chủ động xuất kích nữa, đây chắc chắn là một tin dữ.
- Khi trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mọi người hẳn là đều biết rồi, ta cũng không muốn nhiều lời nữa, hiện tại sức chiến đấu của Thiên Tế Tinh đã có quy mô ban đầu, đồng thời có năng lực chủ động đả kích, hôm nay triệu tập các vị tới chính là muốn hỏi một câu, có biện pháp đối phó gì không?
Cao Long Đình vẫn âm trầm nói.
- Khi trước ta đã quan sát một chút, hiện giờ tấn công của Thiên Tế Tinh đều dựa vào thiết bị bắn Ma Văn phi đạn bí mật trong Lý Tư Giai Nội Hải, nó hoàn toàn có thể ngăn chặn cơ giới Ma Văn thể từ mấy ngàn cây số chung quanh Lý Tư Giai Nội Hải, nếu có thể nghĩ được biện pháp ngăn chặn Lý Tư Giai Nội Hải, thì cũng có thể ngăn chặn chỗ dựa tấn công của Thiên Tế Tinh, mọi người có thể từ chỗ này mà suy nghĩ thử một chút!
Dịch Phong Mạch ngồi trên chiếc ghế hoa lệ, từ từ nói, toàn thân hắn toát lên vẻ tiều tụy, rất khác so với trước kia.
Sau khi Dịch Phong Mạch nhắc nhờ điều này, các tướng lĩnh phía sau hắn liền bắt đầu tranh luận ầm ĩ, tuy nhiên, tất cả đều không có chủ kiến gì. Có kẻ thì bày ra một bộ dáng nghiêm trọng, khẽ lắc đầu, hoặc là vẫn rất phấn khởi, hô to Áo Cách Tư Thần vạn tuế.
Dù sao ở Cao Tương Chân Nghĩa Quốc chỉ cần hô Áo Cách Tư Thần vạn tuế là hoàn toàn đúng đắn, ai cũng không thể chỉ trích gì được.
Đúng vậy, tuy rằng nơi này có rất nhiều người đều loại Tướng quân bất tài, nhưng dù sao vẫn còn vài Tướng quân biết suy nghĩ được giữ lại, đại khái cũng chỉ có vài người ít ỏi mà thôi.
Bẩm Thần phụ, thật ra tại hạ có một biện pháp!
Khi mọi người ở đây đang lải nhải, bỗng có một lão tướng quân khoáng 80 tuổi chậm rãi đứng lên, hắn chính là lão bộ hạ của Dịch Phong Mạch, vốn đã được về hưu rồi, tuy nhiên hiện tại lại một lần nữa bị triệu hồi tới. Mà hắn tên là Lâm Quân Anh, tuổi thọ thực tế thì đã là 170 tuổi, trình độ Đại Ngự Sư cấp hai.
Lão tướng quân có lời gì cứ nói!
Cao Long Đình đáp Lâm Quân Anh, giọng điệu coi như khách khí, đây chính là "quốc nạn thì nhớ tới tướng tài" mà thôi.
- Theo kiến giải vụng về của tại hạ, khi trước ta đã thông qua màn hình để quan sát một chút, đám Ma quỷ Lạc Đan Luân nắm giữ thứ gì đó trong Lý Tư Giai Nội Hải, rất có thể chính là Ma Văn tàu ngầm, là một loại Ma Văn vũ khí chiến đấu không quá thịnh hành vào thời đại này, tuy nhiên, dựa theo hiện trạng của Lý Tư Giai Nội Hải, thì Ma Văn tàu ngầm tuyệt đối là lựa chọn tuyệt hảo, nếu muốn đối phó với Ma Văn tàu ngầm thì Ma Văn xe tăng, Ma Văn chiến đấu cơ gần như không có hiệu quả, nhất là dưới khí hậu ác liệt kia của Lý Tư Giai Nội Hải. Bởi vậy, theo của ý tưởng tại hạ, chỉ có thể thông qua hải quân cũng cường đại tương đương để đánh lui hải quân của đám Ma quỷ Lạc Đan Luân kia. Chúng ta chỉ cần khống chế ngược được Lý Tư Giai Nội Hải, thì tất cả mọi thứ sẽ được giải quyết dễ dàng.
Lâm Quân Anh thong thả ung dung nói, toàn thân ít nhiều cũng có chút hư nhược.
- Phương pháp này thì khi trước đã có rất nhiều người nghĩ tới, mấu chốt là, ngươi cho rằng Tiêu Hoằng kia sẽ ngu xuẩn đến mức để cho chúng ta xây dựng bến tàu tại Lý Tư Giai Nội Hải hay sao?
Dịch Phong Mạch ôm tay trước ngực, nhìn Lâm Quân Anh ở phía sau một cái.
- Lý Tư Giai Nội Hải thì không được, nhưng còn Hồng Độ Dương bao la bát ngát kia thì sao, chỉ cần chúng ta có thể xây dựng được lực lượng trên biển mạnh mẽ tại Hồng Độ Dương, sau đó vận dụng nhân lực, đào ra một cái kênh lớn nối liền Lý Tư Giai Nội Hải với Hồng Độ Dương, thì chẳng phải đã được rồi hay sao?
Lâm Quân Anh nói tiếp.
Nghe được đề nghị này của Lâm Quân Anh, đám Tướng quân tại đây đều sáng mắt lên, thoạt nhìn thì đây quả thật là một biện pháp vô cùng khả thi.
truyenc uatui. net - Nối liền Hồng Độ Dương và Lý Tư Giai Nội Hải, việc này nói dễ hơn làm!
Cập lông mày của Cao Long Đình thoáng có chút giãn ra, tuy nhiên vẫn nêu lên ý kiến của mình.
Có một câu gọi là "nhân định thắng thiên", ở chỗ tiếp giáp giữa Thịnh Thế Châu và Kính Hiến Châu, chỗ hẹp nhất thì cũng chỉ có đại khái 1100 km, chỉ cần chúng ta phát động trầm vạn người, ngàn vạn người, thì hoàn toàn có thể trong khoảng thời gian ngắn đào ra một cái kênh khổng lồ, mà trong thời gian đào kênh này, thì chúng ta hoàn toàn có thể phát triển lực lượng trên biển ở Hồng Độ Dương, nếu có thể thì hãy thỉnh cầu Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc hỗ trợ, dù sao nếu đám Ma quỳ Lạc Đan Luân thật sự quật khởi, thì cũng sẽ là trăm hại mà không có một lợi đối với Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc!
Lâm Quân Anh nói tiếp.
Vẫn là nói dễ hơn làm, hiện tại bất kể là Thịnh Thế Châu hay là Kính Hiến Châu, thì đều nằm trong tầm bắn của phi đạn Thiên Tế Tinh, bọn họ sẽ cho phép chúng ta đào ra cái kênh đó hay sao?
Dịch Phong Mạch lạnh lùng đứng lên phản bác.
Chúng ta có thể dùng toàn bộ quốc lực xây dụng hệ thống đánh chặn phi đạn tại khu vực này, đồng thời có thể chồng chất toàn bộ Ma Văn Xa phòng không của chúng ta dọc theo công trình, đồng thời phái ra trọng binh đóng quân tại đó.
Lâm Quân Anh không nhanh không chậm tiếp tục nói.
- Ta thấy biện pháp này khả thi, biện pháp khả thi nhất trong lúc
Cao Long Đình bỗng nhiên nói.
Nghe Cao Long Đình nói vậy, đám Tướng quân bên dưới lập tức phụ họa, đại khái là khen ý tưởng này rất tinh diệu, hơn nữa trải qua một loạt cân nhắc, dường như tất cả đều rất khả thi.
- Một khi đã như vậy, thì ngay lập tức bắt tay vào chuẩn bị thôi.
Cao Long Đình cuối cùng hạ mệnh lệnh.
- Thần phụ, chúng ta làm như vậy có phải quá qua loa hay không, ta có một đề nghị, chúng ta vẫn nên cân nhắc lại một phen rồi hãy ra quyết định mới là tốt nhất!
Dịch Phong Mạch bỗng nhiên nói, tuy rằng hiện tại Dịch Phong Mạch không biết kế hoạch này rốt cuộc không ổn thỏa ở đâu, tuy nhiên, kiểu gì hắn cũng thấy nó có chút khuyết thiếu.
- Dịch Phong Mạch chủ soái, ta cũng muốn cẩn thận cân nhắc một chút, nhưng mà thời gian cũng không đợi người, nếu chúng ta không nắm chặt thời gian khởi công, Thiên Tế Tinh lại tiếp tục phát động tiến cộng, thì Cao Tương Chân Nghĩa Quốc sẽ tổn thất vô số, tới lúc này rồi, chúng ta tốt hơn hết là nên tin tưởng "nhân định thắng thiên", dựa vào việc Cao Tương Chân Nghĩa Quốc vẫn nắm giữ đại diện tích lãnh thổ, ra sức áp chế Thiên Tế Tinh lại!
Cao Long Đình nhìn Dịch Phong Mạch, nhẹ nhàng khuyên bảo, sau đó phát ra mệnh lệnh, chủ yếu là tạm thời buông bỏ Sùng Cao Châu, dời trung tâm chiến lược tới Thịnh Thế Châu và Kính Hiến Châu.
Dịch Phong Mạch nghe vậy, cũng không nói gì nữa, lời này của Cao Long Đình cũng không phải là không có lý, trước mắt Cao Tương Chân Nghĩa Quốc cần bắt đầu một cuộc chạy đua chiến lược với Thiên Tế Tinh.
Thắng và bại rất có thể sẽ quyết định sinh và tử của hai chủng tộc này.
Từ một loạt hành động khi trước của Tiêu Hoằng mà xem, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc muốn diệt tộc của người Lạc Đan Luân, như vậy thì tại sao Tiêu Hoằng lại không muốn làm ngược lại đây?
Cùng lúc đó, ở Thiên Tế Tinh, ngoài Trường Tích Hào vẫn đang được bố trí tại Lý Tư Giai Nội Hải ra, thì tất cả quân đội đều rút về trong Thiên Tế Tinh, ngay cả Hương Cách Quận vừa mới thu phục về thì cũng chỉ cho một chút quân đội cùng với một tiểu tổ thăm dò khoáng vật đóng quân tại đó mà thôi.
Lúc này, một mình Tiêu Hoằng đang đứng trên đỉnh của Ma Đỉnh Sơn, không thăm viếng, càng không quỳ xuống, cứ như vậy mà đứng trước mặt di hài Cáp Thụy Sâm, ánh mắt bình thản, nhìn Vương Giả Khôi bị đóng băng trong đống hàn băng kia.
Toàn bộ Vương Giả Khôi có vẻ rất thâm thúy, hiện ra vô tận quyền uy, vẫn đang lẳng lặng chìm trong ngủ say, tuy nhiên vào lúc này, Tiêu Hoằng dường như có thể cảm nhận được nó đang chăm chú nhìn kỹ mình.
So sánh với trước kia, lần này thì Tiêu Hoằng đã có thể bình thản để đối mặt với nỏ.
Ngay khi Tiêu Hoằng đang một mình đứng trên Ma Đỉnh Sơn, phía sau hắn, Thái Tư đã chậm rãi đi lên Ma Đỉnh Sơn, xuất hiện ở phía sau Tiêu Hoằng.
So với bộ dáng tiền bối khi trước, thì lúc này hắn đã cung kính hơn rất nhiều đối với Tiêu Hoằng.
- Điện hạ, lại tới thăm viếng ư?
Thái Tư đi tới phía sau Tiêu Hoằng, nhẹ giọng hỏi.
- Không phải!
Tiêu Hoằng nhẹ nhàng nói.
- Vì sao? Chúng ta vừa mới thu phục được Hương Cách Quận, đã ngàn năm rồi, đây là lần đầu tiên chủng tộc Lạc Đan Luân chúng ta mới thu lại được mảnh đất đã mất, đã không còn phải liên tục thất bại lui về nữa, đây đều là công lao của ngài.
Thái Tư hỏi tiếp.
- Bởi vì hiện tại ta đã dần dần hiểu được, công lao cũng là vô dụng, dưới gối nam nhi có hoàng kim, ta đã mệt mỏi vì quỳ lạy rồi, đã không còn muốn lại tiếp tục quỳ tại đây một lần nữa, lại phải thất vọng một lần nữa!
Tiêu Hoằng nhìn Vương Giả Khôi, nhẹ nhàng nói với Thái Tư.
Thái Tư không nói gì nữa, chỉ hơi cúi người, bởi vì hắn đã dần dần cảm nhận được, Tiêu Hoằng đã không còn là mao đầu tiểu từ lúc mới đến Thiên Tế Tinh nữa, giờ khắc này, Tiêu Hoằng dường như đang bước trên con đường vương giả của Lạc Đan Luân.
- Lần này chủ động xuất kích, chúng ta tổn thất như thế nào?
Tiêu Hoằng chậm rãi xoay người, từ trên cao nhìn xuống dáng người không cao của Thái Tư.
- Bầm Điện hạ, báo cáo tổn hại đã được thống kê, binh sĩ hy sinh là 529 người, binh sĩ bị thương là 5411 người cùng 2 con linh thú hệ rồng đã thuần hóa!
Thái Tư báo cáo chi tiết, đồng thời giao bản báo cáo cho Tiêu Hoằng, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu mà Tiêu Hoằng để hắn tới đây.
Tiêu Hoằng không nói gì thêm, lật xem báo cáo một chút, toàn bộ binh sĩ hy sinh đã được bố trí thỏa đáng, binh sĩ bị thương thì cũng đã được đưa tới các sở điều trị, tiến hành trị liệu.
Tất cả đều được tiến hành gọn gàng ngăn nắp.
Lật xem báo cáo một lần, xác nhận không có vấn đề gì, Tiêu Hoằng mới dẫn theo Thái Tư đi xuống dưới Ma Đỉnh Sơn.
Khai thác tại Hương Cách Quận tiến triển như thế nào rồi?
Ven đường, Tiêu Hoằng tiếp tục hỏi Thái Tư.
Đã cho đồn trú một sư đoàn, cùng với 15 tiểu tổ khảo sát khoáng sản, tuy rằng Hương Cách Quận bị phá hoại vô cùng nghiêm trọng, nhưng bởi vì nơi đó hàng năm đều có chiến hỏa, nên Cao Tương Chân Nghĩa Quốc cũng không khai thác tài nguyên tại đó một cách biến thái như tại nam bán cầu, bởi vậy vẫn còn có không ít tài nguyên khoáng sản.
Thái Tư đáp.
← Ch. 0867 | Ch. 0869 → |