Vay nóng Tima

Truyện:Ma Ngân - Chương 0093

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0093: Xuất hiện đúng lúc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)

Siêu sale Shopee


- Không thể tưởng tượng được đám vô lại các ngươi lại dám sỉ nhục mẫu thân ta. Một khi đã như vậy thì ta sẽ thu lại toàn bộ Huyết lân lang biến dị của ta. Còn các ngươi, chịu chết đi.

Sài Sương lớn tiếng nói. Vừa rồi thông qua quan sát thực lực đám người Tiêu Hoằng biết không có ai cấp Ngự Giả cả.

Tuy rằng không biết vì sao Tiêu Hoằng lại đánh được một đòn vừa rồi nhưng Sài Sương biết 1 chiêu đó của hắn cần chuẩn bị trong thời gian dài, hơn nữa dường như cũng hao hết nguyên khí của Tiêu Hoằng.

Nghĩ vậy, Sài Sương không nương tay chút nào, gia tộc, lao thẳng về phía Yến Nam vừa làm nhục nàng. Có thể nói từ xưa tới này, Yến Nam là người đầu tiên dám vô lễ với nàng.

Trong giây lát, Sài Sương liền xuất hiện bên cạnh Yến Nam. Năm móng tay nàng đã xuất hiện những điểm sáng màu đỏ, mỗi khi di chuyển sẽ hình thành những sợi tơ đỏ. Loại tơ này chính là thứ sử dụng để cắt Địa độn long, sắc bén vô cùng.

Nếu bị loại tơ năng lượng này cắt phải thì Yến Nam chắc chắn mất mạng.

Tuy nhiên gần như vào lúc Sài Sương định hạ sát thủ với Yến Nam thì một sợi Kinh cức đằng đột nhiên xẹt qua đầu Yến Nam, lao xéo về phía Sài Sương.

Sài Sương tất nhiên nhận ra, chẳng qua vẻ mặt chỉ hơi khinh thường, vung tay phải rất nhanh, phát ra năm sợi tơ năng lượng, chặn Kinh cức đằng đang lao tới.

Một tiếng vang trầm trầm truyền ra. Vốn Sài Sương chuẩn bị sau khi chặn Kinh cức đằng xong sẽ đổi mục tiêu tấn công Tiêu Hoằng nhưng lại đột nhiên phát hiện ra hai luồng năng lượng va chạm nhau cũng không hoàn toàn triệt tiêu được Kinh cức đằng mà nó vẫn hung ác lao về phía trước như trước.

- Chuyện này... sao lại thế được?

Thấy không hợp lý, thần sắc Sài Sương không khỏi biến đổi. Tuy rằng Kinh cức đằng nhìn như đã suy yếu rất nhiều nhưng muốn tránh cũng không kịp rồi.

Ngay sau đó, một tiếng giòn tan vang lên. Kinh cức đằng đã bị triệt tiêu đại bộ phận năng lượng đánh mạnh lên bả vai Sài Sương. Trong nháy mắt Sài Sương liền bị bắn đi hơn mấy thước, ngã vật ra mặt đất.

Tuy nhiên bì giáp đắt giá bảo vệ, lại bởi Kinh cức đằng đã mất gần hết năng lượng nên sau khi bị đánh ngã lăn ra mặt đất, Sài Sương liền đứng dậy rất nhanh. Hộ giáp trên bả vai nàng xuất hiện một vế rách rất rõ ràng.

- Chết tiệt! Ngươi lại dám tập kích ta. Xem ra ngươi chán sống rồi.

Ánh mắt Sài Sương lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Hoằng, vẻ mặt tràn ngập phẫn nộ, sau đó ánh mắt nhìn về phía hai gã đồng bọn, ra lệnh:

- Hai người các ngươi theo ta tiến lên, xử lý năm tên tiểu lâu la không biết phải trái này.

Đừng thấy phía Sài Sương chỉ có ba người nhưng toàn bộ đều là Ngự Giả, thực lực mạnh hơn đám Tiêu Hoằng nhiều.

Thấy Sài Sương ra lệnh, hai người này tất nhiên không dám chậm trễ. Huyết lân lang biến dị tuyệt đối là cực phẩm, thậm chí lúc Sài Sương tấn chức lên Ngự Giả cũng không có loại thú đảm cực phẩm của Huyết lân lang biến dị này. Sự hấp dẫn của nó không cần nói cũng biết.

Không tạm dừng lại chút nào, hai người này liền khởi động Chiến Văn, trong nháy mắt đã lao tới đám người Tiêu Hoằng, muốn chiếm đoạt Huyết lân lang mà bọn họ khổ sở liều mạng mới giết được.

Tuy nhiên ngay khi ba người vừa phát động tấn công thì bỗng nhiên bước chân dừng lại. Chỉ thấy trong rừng cây có một luồng năng lượng bất quy tắc bắn ra từ phía rừng cây, bức lui đám người Sài Sương.


- Thật to gan, ai dám đánh lén chúng ta?

Lui lại phía sau hai bước, Sài Sương lạnh lùng nói, vẻ mặt tràn ngập phẫn nộ, khiến người ta cảm thấy như nàng bị quấy rầy chuyện tốt vậy.

Trong rừng cây không có tiếng đáp trả, tuy nhiên sau vài tiếng cây cối xào xạc thì Triệu Thanh và một gã đồng đội nghiêm túc đi ra.

Nhìn thấy Triệu Thanh, sắc mặt Sài Sương hơi biến đổi. Nàng tất nhiên biết Triệu Thanh nửa đường xuất hiện là có ý nghĩa gì. Nếu muốn tiếp tục động thủ với đám người Tiêu Hoằng lúc này là rất khó.

- Triệu đại ca, người sao lại xuất hiện ở đây?

Thấy Triệu Thanh xuất hiện, Lý Văn vốn vẻ mặt rất ác liệt liền mở miệng hỏi. Lúc này hắn cũng như trút được gánh nặng. Triệu Thanh trải qua mấy tháng huấn luyện điên cuồng đã đạt tới Ngự Giả cấp năm. Đừng nói là bên cạnh còn một đồng đội, dù chỉ mình hắn cũng thừa sức đối phó với đám Sài Sương.

- Ta vừa nghe thấy tiếng nổ mới tìm tới. Rốt cục xảy ra chuyện gì?

Triệu Thanh nói, ánh mắt cũng chú ý tới phía sau đám người Tiêu Hoằng, nhìn thấy con Huyết lân lang biến dị đã chết kia, cũng đoán được tám chín phần mười nguyên nhân rồi.

- Người của các ngươi cướp Huyết lân lang biến dị của chúng ta.

Không đợi đám người Lý Văn trở lại, Sài Sương liền cắn ngược lại.

- Cướp của ngươi. Nói đùa à. Huyết lân lang biến dị rõ ràng là do chúng ta giết. Hơn nữa vừa rồi các ngươi còn muốn chúng ta trở thành lá chắn, chết thay cho các ngươi. Hiện giờ thì tốt rồi. Thấy chúng ta giết được nó nên quay lại muốn cướp.

Hồng Phong hùng hổ nói. Có Triệu Thanh làm chỗ dựa, bọn họ tất nhiên không lo nữa.

- Chúng ta nhìn thấy thì là của chúng ta.

Sài Sương lại già mồm nói.

Nghe nói vậy thì Triệu Thanh liền biết đại khái:

- Ai nhìn thấy thì là của người đó. Thế lúc ở cửa động quật, còn Địa độn long là do ta thấy trước cơ mà? Sài tiểu thư, vì sao lại độc chiếm thế?

- Cái...

Thấy Triệu Thanh nói vậy, Sài Sương nhất thời nghẹn lời.

Tuy nhiên đám Tiêu Hoằng loại rất rõ ràng. Lời của Triệu Thanh vừa rồi bọn họ trước cũng nói như hiệu quả khác biệt một trời một vực. Nguyên nhân đó là do thực lực. Trên thế giới này đạo lý dựa trên thực lực. Tiêu Hoằng cũng lại thấy rõ tầm quan trọng của thực lực một lần nữa.

- Dựa theo quy củ, ai giết là của người ấy. Nếu phối hợp thì ai ra sức nhiều nhất sẽ được nhiều hơn. Đương nhiên Sài Sương tiểu thư cũng có thể không dựa theo quy củ. Tuy nhiên ta phải nhắc ngươi một câu. Đừng thấy mình là cháu của Sài Tang. Sư phụ ta cũng từng nói rồi, nếu phát sinh xung đột lợi ích thì bất kể là ai cũng có thể giết chết không sợ tội!

Lời nói cuối cùng, tiếng của Triệu Thanh đột nhiên cao vút lên, sau đó rung ray. Chiến Văn màu kim hoàng trên tay hắn phát ra ánh sáng chói mắt.

Nghe thế, khóe miệng Sài Sương không khỏi giật giật, bước chân cũng lui lui lại phía sau.


Trong mắt Tiêu Hoằng thế cục đã tươi sáng hẳn.

Không hé răng, lấy đoản đao phá giáp, xoay người rất nhanh ngồi xổm xuống bên cạnh thi thể Huyết lân lang biến dị, hắn cẩn thận cắt phần bụng máu thịt bầy nhầy của nó ra.

Hắn cũng biết vừa rồi Sài Sương tới đây, nhưng hiện giờ lại có cả Triệu Thanh thì không ai đảm bảo được sẽ không xuất hiện kẻ khác. Mau chóng lấy bộ phận quý giá nhất của Huyết lân lang biến dị mới là chuẩn nhất.

Chỉ qua mười mấy giây ngắn ngủi, thú đảm của Huyết lân lang biến dị lớn cỡ nắm tay, phát ra màu xanh biếc đã xuất hiện trước mặt Tiêu Hoằng. Túi mật lớn như vậy cũng đủ chia cho sáu người. Mà bộ phận quý nhất trong đó là ở gần gan, tuyệt đối có thể nói là cực phẩm trong cực phẩm.

Cách lấy mật Tiêu Hoằng đã tìm hiểu tỉ mỉ từ lâu, rất nhanh lấy ra một ống thủy tinh dài có đầu sắc đâm vào trong túi mật, sau đó hứng vào ống nghiệm dùng tử khuê tinh luyện thành.

Vài phút sau đó, liền sáu ống nghiệm đã rút hết phần mật quý giá nhất. Lúc này Tiêu Hoằng liền chia cho đồng đội.

Thấy Tiêu Hoằng quan tâm đặt ống nghiệm màu xanh biếc lên tay mình, thành viên đội 15 có thể nói là mắt sáng hơn sao. Đây tuyệt đối là tài liệu mà bọn họ khát cầu. Có nó là có thể bước vào cảnh giới Ngự Giả. Mà sự vất vả vừa rồi rốt cục cũng được báo đáp rồi.

Mà Tiêu Hoằng lúc này không hề tham lam khiến bọn họ cũng xúc động.

- Triệu ca, người có mặt là được chia. Một lọ cuối cùng chia cho ngươi.

Đi tới bên cạnh Triệu Thanh, Tiêu Hoằng hơi nhìn về phía Sài Sương sắc mặt khó coi, cầm một ống nghiệm màu xanh biếc đưa cho Triệu Thanh. Có thể nói mục đích Tiêu Hoằng làm vậy rất đơn giản. Không có Triệu Thanh thì bọn họ cũng chẳng được gì. Đây xem như là một nhân tình, cũng là mua lòng người. Thế mới đổi được tình cảm tốt của Triệu Thanh, lại tăng tỷ lệ sinh tồn của mình. Dù sao có mật của thú biến dị, còn phải sống rời khỏi nơi này mới có mạng mà dùng.

- Thế này... Không tốt lắm.

Thấy Tiêu Hoằng đưa tới, Triệu Thanh cũng hơi không ngờ. Lần trước Tiêu Hoằng đối phó với Tang Hoành Vân thì hắn liền phân tích rất rõ ràng, hiện giờ tới phiên mình lại ngẩn ra.

Nếu đổi lại là vật bình thường thì Triệu Thanh tuyệt đối sẽ không nhận. Nhưng trước mắt là mật của thí biến dị đó. Triệu Thanh hơi chần chừ.

- Triệu đại ca đừng khách sáo như vậy. Nếu không có ngài kịp thời xuất hiện thì nói không chừng chúng ta cũng không thể lấy được mật thuận lợi như vậy. Xem như đây là thù lao của ngài đi. Hơn nữa đều là người một nhà, không nên khách khí làm gì.

Tiêu Hoằng nói xong liền trực tiếp đặt ống nghiệm vào túi Triệu Thanh.

Không dừng lại, ta liền xoay người, tiếp tục cướp đoạt tất cả trên thân thể Huyết lân lang biến dị. Có thể nói toàn thân Huyết lân lang biến dị đều là bảo bối. Hai xương đùi, thậm chí xương cột sống có thể trở thành tài liệu chế súng Ma Văn tốt nhất. Hắn thuần thục gỡ xuống, sau đó ném cho Lý Văn.

Máu, não đều là tài liệu tốt để chết Chiến Văn. Tiêu Hoằng quyết định giữ lại. Da là tài liệu cực quý để chết hộ giáp, ít nhất là ở cấp bậc Ngự Sư trở xuống.

Lột da xong, Tiêu Hoằng liền cắt một khối lớn vứt cho Hồng Phong.

Về phần thịt của Huyết lân lang biến dị thì tuyệt đối là thuốc bộ siêu cấp, tăng cường khí lực, thậm chí có thể so với Linh ngân thảo trăm năm. Nó chính là bữa tối.

Thấy Tiêu Hoằng như một tên đồ tể, nhanh chóng mổ xẻ Huyết lân lang biến dị, chia cho đồng đội, Sài Sương gần như nổi giận muốn bùng nổ. Từ nhỏ tới lớn nàng lần đầu mới cảm thấy người khác không thèm để ý tới nàng.

Nhưng thấy Tiêu Hoằng được Triệu Thanh chống lưng mà ra vẻ trước mặt nàng, Sài Sương chỉ còn biết bất đắc dĩ hừ lạnh một tiếng, hung tợn nhìn đám người Tiêu Hoằng rồi xoay người rời đi.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1129)