← Ch.0959 | Ch.0961 → |
Chỉ trong nháy mắt, Mạc Cáp Đốn hùng hổ hung hăng đã biến thành như thế này, bị A Di La xách trong tay như chó chết, mọi người không thể tin nổi vào mắt mình.
Vào lúc này, mặc kệ là Lạc Tuyết Ninh hay Hải Đình Gia, toàn bộ người trong Vũ trụ Thái Qua nhìn thấy cảnh tượng này, toàn bộ ngây ngốc.
Bọn họ không thể nhìn thấy kết giới Đại Ám Thiên Nhân, không thể chân chính cảm nhận được quá trình trong đó, nhưng có thể bóp cổ Mạc Cáp Đốn, đủ làm người đời khiếp sợ.
Nhất thời, toàn bộ Vũ trụ Thái Qua như đọng lại, mọi người nhìn chằm chằm vào A Di La, kẻ mà ngàn năm chưa từng ra tay, bề ngoài bình thản mà thần bí này, có thể dễ dàng chế phục Mạc Cáp Đốn, phải có thực lực cỡ nào? Rốt cuộc A Di La đã làm gì với Mạc Cáp Đốn? Không ai biết rõ.
- A Di La... Ngươi... Ngươi đã không phải Ngự Không phải không? Chẳng qua, ngươi cũng không phải Ngự Thần. Ha ha, thật là châm chọc?
Mạc Cáp Đốn nhìn A Di La, ánh mắt suy yếu tràn ngập khiếp sợ và trào phúng, lẩm bẩm nói.
A Di La khép hờ hai mắt, có vẻ rất tĩnh lặng, khiến người ta có cảm giác an lành:
- Điều này không có liên quan tới ngươi, ngươi nên suy nghĩ chính mình đi, bây giờ ta có thể giết ngươi, dễ như trở bàn tay, tên gây tai họa này.
- Ha ha.
Mạc Cáp Đốn bỗng nhiên cười lạnh, giọng trào phúng:
- Ngươi sẽ không giết ta, ngươi cũng không dám. Có tin không, chỉ cần ngươi giết ta, đời này ngươi đừng hòng trở thành Ngự Thần, đó là giấc mộng của ngươi, nắm giữ vạn vật thế gian, sinh mệnh vĩnh hăng.
Nghe thế, vẻ trầm tĩnh của A Di La không khỏi khẽ rung động, ngón tay run nhẹ, rõ ràng có điều gì làm A Di La rất cố kỵ.
- Ngươi đi đi.
Trầm tư một lát, A Di La bỗng nhiên thả lỏng tay, giọng điệu gần như bất đắc dĩ nói.
- Ha ha, khụ khụ.
Mạc Cáp Đốn lại cười lạnh, sau đó liền ho khan, rõ ràng lần này Mạc Cáp Đốn bị thương rất nặng, bảy tám năm cũng không khỏi hẳn được.
Mà sau lưng tươi cười này, lại giống như trào phúng A Di La.
- Chẳng qua ta sẽ không bỏ qua Tiêu Hoằng, lần trước Cáp Thụy Sâm phạm phải tội nghiệt cỡ nào, ngươi cũng biết rõ, tộc nhân của hắn phải bị diệt hết!
Mạc Cáp Đốn nói tiếp.
- Cáp Thụy Sâm, vốn không sai, chỉ là thắng vua thua giặc mà thôi.
A Di La tiếp lời, sau đó ngón tay khẽ vung lên, một cái vâng sáng lóe ra đâu ngón tay.
Kế đó, Lạc Tuyết Ninh trong tàu Phổ Hưu Tư nhận được tin nhắn của A Di La: Nhân viên phe ta, rút khỏi Ma Duệ Tinh.
Nhận được mệnh lệnh này, Lạc Tuyết Ninh không khỏi có phần không cam lòng, dựa vào tính cách của Lạc Tuyết Ninh, trực tiếp xông lên đánh, dựa vào thực lực của A Di La, cộng thêm binh lực của nàng, trực tiếp cắn xuống một miếng thịt của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc cũng không thành vấn đề.
Nhưng bây giờ, Lạc Tuyết Ninh không thể không nghe theo lời A Di La, chuyển tin nhắn của A Di La cho các chiến hạm đồng minh.
Ngay sau đó, trên Ma Duệ Tinh, Mộ Khê Nhi nhận được lời nhắn, không nói nhiều, khẽ lau vết máu bên khóe mắt, lạnh lùng liếc Đạo Sâm, sau đó dẫn theo Cầu Cầu tiến vào một chiếc hạm vận chuyển Ma Văn.
Ma Văn khung máy móc cũng vậy, quét dọn chiến trường một chút, cũng trở về hạm vận chuyển Ma Văn.
Từ đầu tới cuối, Đạo Sâm chỉ lẳng lặng nhìn, không dám làm khó dễ. A Di La ra tay khác thường, hắn đã nhìn rõ có uy lực cỡ nào, không muốn bị A Di La dí chết, lúc này nên thức thời thì hơn.
Khoảng 1 giờ sau, hạm đội phía A Di La đã rút khỏi hệ Hằng tinh Ma Duệ, ở cuối cũng là A Di La.
- A Di La, rốt cuộc ngươi truyền tống Tiêu Hoằng đến chỗ nào?
Mạc Cáp Đốn nhìn vào A Di La, truy hỏi.
- Ngươi đoán xem.
A Di La đáp lại như thế, sau đó dần dần dung nhập vào hư không, để lại một mảnh tàn phá.
Cùng lúc này, một chiếc hạm vận chuyển Liên bang An Ni Á kết nối với tàu Phổ Hưu Tư, Vĩ Ngạn, Thái Tư, Cổ Tư được chuyển vào trong tàu Phổ Hưu Tư, ba người mình đầy thương tích, gần hấp hối, nằm trong hôn mê sâu, đang được tích cực cấp cứu.
60 ngàn người quân đoàn chiến giáp Liệt Qua, toàn quân bị diệt, không một người sống.
Một đoàn quân như thế, trăm trận trăm thắng, tự nhiên có cái lý của nó, bọn họ có được lòng tin mà không chủng tộc ào sánh bằng.
- Những người này đều là anh hùng Lạc Đan Luân.
Lạc Tuyết Ninh nhìn hình ảnh trên Đại sa mạc Khảm Tát, cảm khái nói.
- Báo cáo Tướng quân, Thánh Đàn đã cho phép đưa Thái Tư, Vĩ Ngạn, Cổ Tư vào, tiến hành điều trị.
Đúng lúc này, Ma Văn thông tin của Lạc Tuyết Ninh truyền ra tiếng nói.
- Thay ta cảm ơn đại sư huynh giúp đỡ, mặt khác, ra sức tìm kiếm cứu nạn dân chạy nạn Lạc Đan Luân ở các góc Vũ trụ Thái Qua.
Lạc Tuyết Ninh trả lời, không có chút vui vẻ, đây là trận thắng lợi trong thất bại.
Ở thể liên hiệp Á Bình Ninh, Cách Lâm ngồi trong văn phòng, nhìn màn hình, mắt đỏ lên, sắc mặt tro tàn.
Người Lạc Đan Luân mất đi quê hương cuối cùng, giờ phút này, người Lạc Đan Luân đã chân chính trở thành lưu dân không gian. Tiêu Hoằng bị bắt đi xa tha hương, không rõ về đâu, Cách Lâm làm sao có thể không sầu não.
Càng làm cho Cách Lâm hết sức bất mãn, đó là dưới Áo Thác chỉ huy, thời điểm mấu chốt, thể liên hợp Gia Đô mạnh mẽ đẩy đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Phổ Hưu Tư vào trong hệ Hằng tinh Ma Dực.
Thể liên hiệp Á Bình Ninh tự xưng là có hạm đội mạnh nhất thế giới, trong lần cứu viện này lại không có một chút tác dụng gì.
Tuy rằng Cách Lâm già nua, nhưng có thể nhìn ra được, sau khi công phá phòng tuyến phía đông thể liên hiệp Tân Bối Ba, thể liên hiệp Á Bình Ninh hoàn toàn có thể chạy đến Ma Duệ Tinh trước tiên, cứu vãn tổn thất không cần thiết cho người Lạc Đan Luân.
Nhưng kết quả thì sao? Thể liên hiệp Á Bình Ninh dường như không có được một chút tác dụng, nếu không phải thượng tôn A Di La bị buộc ra tay vào thời điểm cuối cùng, Tiêu Hoằng đã sớm mất mạng rồi.
Đánh tới cuối cùng, người ta cảm thấy chỉ có hạm đội Bất Khuất Dực là liều mạng, các hạm đội khác lại mềm yếu như bún, nhất là hạm đội không phải do người Lạc Đan Luân nắm giữ, càng rõ ràng hơn.
- Trận chiến đấu thể liên hiệp Tân Bối Ba lần này, các ngươi cảm thấy như thế nào?
Cách Lâm hỏi Vưu Kim.
- Đoạn đầu còn được, nhưng đến thời điểm mấu chốt, thể liên hiệp Á Bình Ninh chúng ta vốn là càng mạnh mẽ hơn, nhưng lại xìu xuống, chỉ có hạm đội Bất Khuất Dực còn bảo trì bình thường. Điều này nói rõ vấn đề, có người không muốn thấy Ma Duệ Tinh và Tiêu Hoằng chân chính quật khởi, lại càng không muốn cho thể liên hiệp Á Bình Ninh vẫn bị người Lạc Đan Luân âm thầm khống chế.
Vưu Kim nói thăng ra, không có gì cố kỵ.
Cách Lâm không nói gì nữa, bàn tay già nua nhẹ nhàng lau quẹt chút bụi trên mặt bàn.
Cộc! Cộc! Cộc!
Đúng lúc này, vài tiếng gõ cửa nhẹ nhàng truyền vào, tiếp theo một người đàn ông xa lạ, khoảng 40 tuổi dè dặt bước vào.
Trên người hắn không có dấu hiệu nào đại biểu thế lực gì, để râu nhạt, mặc giáp nhẹ, thoạt nhìn không khác gì người Á Bình Ninh bình thường, ngay cả tròng mắt cũng không phải màu xanh lục.
Thực tế, người này là thành viên tổ chức Già Mã, thủ hạ của Cách Lâm. Ở mặt ngoài, bọn họ chỉ là tồn tại trong truyền thuyết, nhân số chỉ khoảng 100 người, đều có tuyệt kỹ riêng. Nhiệm vụ chủ yếu của họ là giúp Cách Lâm xử lý một số chuyện không ai biết, trong đó có một loại là tập hợp tình báo.
- Lão đại, đây là thứ ngài muốn, tình báo đều được xác nhận.
Người này đặt một cái Ma Văn cũ nát trước mặt Cách Lâm, nhỏ giọng nói.
Cách Lâm mở Ma Văn tin tức lên, bên trên là một loạt hành động bí ẩn của Khẳng Ni Tư - tổng thống Á Bình Ninh sau khi nhậm chức, trong đó bao gồm một loạt hành động bí an thoát khỏi sự khống chế của người Lạc Đan Luân. Nếu thi hành toàn bộ, trong một tháng là thể liên hiệp Á Bình Ninh sẽ hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của người Lạc Đan Luân, đồng thời nó cũng khiến thể liên hiệp Á Bình Ninh trực tiếp suy yếu như đã tự chặt tay mình.
- Ngoài những thứ này ra, người của ta còn nhận được tình báo, trước khi trợ giúp Ma Duệ Tinh, tổng thống Khẳng Ni Tư từng tiến hành nhiều lần trò chuyện bí ẩn với các nước thể liên hiệp Tân Bối Ba, thể liên hiệp Tân Bối Ba tỏ ý có thể liên hợp cung cấp ủng hộ, điều kiện trao đổi là...
Người này nói một nửa, không khỏi ngừng một lúc.
Tác, ra sức tìm kiếm cứu nạn dân lỵ là trận thẳng lợi trong thất
Văn phòng, nhìn màn hình,
- Nói tiếp đi.
Cách Lâm không đổi sắc, liếc màn hình trước mặt, nói.
- Cái gọi là điều kiện trao đổi, là trong hành động cứu viện Ma Duệ Tinh, tiến hành ăn gian, đó là cố ý chỉ huy quân đội, khiến quân đội thể liên hiệp Á Bình Ninh trở nên mềm yếu.
Người này báo cáo tiếp.
Vốn theo hắn nghĩ, Cách Lâm nghe xong sẽ nổi giận, nhưng kết quả thì không. Ánh mắt Cách Lâm vẫn bình thản như ban đầu, chỉ là đứng lên nhìn cảnh xuân ngoài cửa sổ, thảm cỏ tươi tốt.
- Khẳng Ni Tư này, là người rất tài hoa, tại nhiệm 3 năm, coi như tận chức tận trách vì thể liên hiệp Á Bình Ninh... Cho hắn một cái quốc tang đi.
Cách Lâm quay lưng lại, nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ, chầm chậm nói.
Nghe vậy, sắc mặt Vưu Kim hơi đổi, lời của Cách Lâm đã nói quá rõ, đó là biến tướng ban cho Khẳng Ni Tư tội tử hình.
- Căn cứ điều tra của ta, còn có 6 tên Tướng quân, 22 nghị viện, đều có tham dự vào. Xin hỏi xử lý thế nào?
Người kia vẫn không đổi sắc, hỏi tiếp.
- Ta không thích liên luỵ, càng không muốn chuyện này tổn hại tới thể liên hiệp Á Bình Ninh. Bỏ qua bọn họ, đè bọn họ tự trả giá là được.
Cách Lâm nói tiếp.
Sau đó người kia không nói nữa, cúi người, liền rời phòng.
Sáng sớm hôm sau, Khẳng Ni Tư - tổng thống Thứ 101 Thể liên hiệp Á Bình Ninh, bị ám sát, chết trên đường đến trụ sở, hung thủ tự sát trước khi Ty cảnh sát có mặt.
Phó tổng thống Cát Mã, lâm thời tiếp nhận chức vụ tổng thống Thể liên hiệp Á Bình Ninh.
← Ch. 0959 | Ch. 0961 → |