← Ch.0629 | Ch.0631 → |
Dịch giả: Mr Củ Cà Rốt
Linh văn màu tím lại lóe lên trên cánh tay của Liễu Minh ma hóa, ngay sau đó cánh tay lập tức rụt lại rời khỏi lồng ngực Huyết Đế Tử rồi bỗng nhiên cánh tay lật qua một cái, sử dụng một thủ đoạn vô cùng quỷ dị tóm lấy cánh tay bên trái của Huyết Đế Tử rồi bẻ xuống hướng thẳng vào đường Huyết đao đang bổ tới.
"Phập!" Một tiếng động vang lên!
Huyết Đế Tử thu đao không kịp, lúc này thanh Huyết đao bên phải lại chém ngập vào chính cánh tay trái của mình.
Cùng lúc đó, Liễu Minh ma hóa lại thuận tay đang tóm cánh tay trái của Huyết Đế Tử xé toạc một nhát."Xoạt... !" Một tiếng rách vang lên, cánh tay trái của Huyết Đế Tử đã bị xé toạc ra!
Hét thảm lên một tiếng đau đớn, Huyết Đế Tử lập tức thoái lui hơn chục trượng. Cánh tay phải của gã lúc nãy biến thành Huyết đao nay nhanh chóng kết thành một ấn phù, một đạo ánh sáng lóe lên, ấn phù đã chui thẳng vào bên trong bả vai trái mới bị xé toạc đang còn chảy máu ròng ròng.
Huyết khí bao quanh người gã lập tức kết thành mấy chục sợi tơ máu bay thẳng tới bả vai trái rồi nhanh chóng ngưng tụ thành một cánh tay mới hoàn toàn.
Sau khi nhanh chóng tái tạo cánh tay, Huyết Đế Tử vội nhìn về phía Liễu Minh ma hóa ở phía trước với ánh mắt kinh sợ vô cùng. Nhưng hai mắt gã cũng lập tức nổi lên những tia máu giận dữ, gã chập hai tay lại, một đạo huyết quang lại lóe lên, hai bàn tay gã lại biến thành hai thanh Huyết đao ngập tràn sát khí.
Sau đó gã hét lên một tiếng, thúc dục toàn bộ huyết khí toàn thân sôi lên sùng sục và tràn ngập ra ngoài bán kính mấy trượng, Huyết Hải lại thêm một lần nữa được triển khai.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Liễu Minh ma hóa vẫn rất thản nhiên, hắn ném mạnh cánh tay Huyết Đế Tử mới bị xé rách qua một bên rồi khẽ lắc mình một cái chui thẳng vào bên trong Huyết Hải.
Lớp ma khí cuộn cuộn màu đen bao phủ quang người Liễu Minh nhanh chóng thổi bay lớp mây máu bao quanh và tạo thành một con đường trống trải ngay bên trong Huyết Hải. Bên trong con đường này, đám huyết khí chẳng thể nào xâm nhập được dù chỉ một chút nhỏ, Liễu Minh cũng không gặp phải bất kỳ cấm chế nào mà trái lại hoàn toàn được tự do di chuyển. Chỉ sau mấy cái hô hấp, hắn đã xuất hiện ngay trước mặt Huyết Đế Tử.
Huyết Đế Tử cũng đã có dự liệu từ trước, ngay khi bóng Liễu Minh mới hiện ra, hai mắt gã đã hiện lên một tia tàn khốc, song đao trên hai tay liền vung lên tạo thành vô số đao ảnh ập tới bóng người trước mắt, cứ như là muốn băm vằm Liễu Minh ra làm trăm ngàn mảnh nhỏ.
...
Ở một góc kín đáo phía bên ngoài cung điện, lúc này đang có lố nhố mấy bóng người, cả bọn đang nhìn vào cánh cửa dẫn vào cung điện với một vẻ thèm thuồng hiện rõ trên mắt.
Tuy nhiên, trong cung điện thính thoảng lại truyền ra những âm thanh chát chúa của trận đấu pháp, ngoài ra những dư lực chấn động khủng khiếp cũng truyền tới tận ngoài này làm cho cả bọn đang rất phân vân do dự.
"Đại ca, giờ phải làm sao đây? Có nên vào bên trong hay không?" Nấp phía sau một cây cột đá ở cách cửa vào không xa là ba gã nam tử, một trong ba gã là một thanh niên thấp bé, gã này đang nhấp nháy đôi mắt và buông giọng hỏi.
Gã được gọi là đại ca là một gã thanh niên cao gầy, thần thái cũng có chút anh tuấn, lúc này gã đang nhìn chằm chằm vào phía bên trong cung điện, trên mặt gã lộ vẻ chần chừ do dự và không thèm trả lời gã kia.
"Muốn cầu phú quý thì phải xông vào hiểm nguy, xin đại ca hãy suy nghĩ kỹ! Chúng ta phải trả một cái giá khá đắt để tìm tới cái di tích này chẳng phải cũng chỉ vì mục đích kiếm được chút Chân Ma chi khí hay sao? Nếu thuận lợi chúng ta còn có thể đột phá bình cảnh Ngưng Dịch. Vậy mà trước lúc tới đây thì đừng nói Chân Ma chi khí, tới một chút ma khí tinh thuần cũng chả có tẹo nào, chả lẽ tay trắng đi về như vậy sao?" Một trong ba gã khoác áo bào màu hồng đang ra sức khuyên nhủ.
Gã thanh niên có vẻ anh tuấn dường như đã bị thuyết phục, gã đang định mở miệng nói lời gì đó thì đột nhiên những âm thanh ầm ầm dữ dội lại truyền ra ngoài từ phía bên trong cung điện, cả mặt đất cũng đang rung chuyển mạnh!
"Linh áp thật kinh khủng, đây là những tu sĩ Hóa Tinh!" Gã thanh niên có vẻ anh tuấn lúc này sắc mặt đã đại biến, gã nghẹn ngào thốt ra từng chữ.
Hai gã bên cạnh cũng đang há mồm trợn mắt.
"Đi mau!" Không chút chần chờ, gã thanh niên có chút anh tuấn vội xoay người lướt đi, bọn gã không thể chống lại tu sĩ đẳng cấp Hóa Tinh. Thôi thì mặc kệ ở phía trước có Chân Ma chi khí hay ma khí tinh thuần, việc tốt nhất nên làm hiện nay là bảo toàn mấy cái mạng nhỏ đã!
Đám ma tu ở bên cạnh đó cũng vội vàng nhao nhao chạy mất dạng.
Tất nhiên chả có ai ngu mà ở lại trong hoàn cảnh này, luật của Thảo Nguyên Thiên Mã không cho cường giả Hóa Tinh vào trong. Như vậy mấy kẻ đang đấu pháp trong kia cho dù là cường giả bên ngoài xâm nhập vào hay là người của Kim Qua Tông hay Vạn Thọ Đàm đều là những người không thể đơn giản đụng chạm được!
Nếu mà bên trong kia là mấy gã Tà tu máu lạnh thì mấy cái mạng nhỏ này tất nhiên chẳng thể giữ nổi. Vì vậy thay bằng mất thì giờ vô ích ở đây thì tốt hơn là mau chóng đi chỗ khác tầm bảo, nếu gặp may mắn có khi còn thu hoạch được vài món.
Cùng lúc đó, ở phía sau một tóa nhà nhỏ cách vị trí cung điện không xa, có một gã thanh niên khoác áo bào xám đang đứng yên với ánh mắt nhấp nháy, một tay gã móc ra cái lệnh bài màu vàng, sau một vài tiếng chú ngữ lẩm bẩm, lệnh bài chợt phát ra ánh sáng vàng kim chói lọi rồi sau đó cũng rất nhanh lại tắt lịm.
Thanh niên khoác áo bào xám nở nụ cười hài lòng, sau đó quanh người gã khởi lên một trận khí màu xám, gã xoay người lao về phía nào đó, thân hình gã nhanh chóng biến mất.
...
Phía bên trong cung điện, Huyết Hải lúc này đang sôi lên sùng sục.
Trong Huyết Hải, thân hình Huyết Đế Tử đang loạng choạng, phần bụng của gã hiện rõ một lỗ thủng hình nắm đấm, máu tươi đang chảy đầm đìa. Hai tay gã đang khua khoắng loạn xạ, miệng không ngừng gầm thét, trên gương mặt tái nhợt đang hiện rõ sự sỡ hãi cùng cực!
Hai tay gã mới tạo thành hai đạo đao ảnh chém về phía bóng người màu tím đang phiêu diêu bất định trong Huyết Hải, kỳ lạ thay hai đạo đao ảnh chém vào bóng người kia lại không có chút tác dụng nào.
Đương nhiên đây là do Liễu Minh ma hóa đã đạt tới một tốc độ di chuyển nhanh không thể tưởng tượng nổi, màn đao ảnh dày đặc kia không hề đụng chạm được tới một cọng lông của hắn.
Ánh sáng tím lại lóe lên, Liễu Minh ma hóa đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt Huyết Đế Tử, hai tay hắn vung lên, "pặc... pặc" hai tiếng vang lên, song đao của Huyết Đế Tử đã bị Liễu Minh ma hóa tóm chặt, hắn khẽ bóp mạnh mười đầu ngón tay lại.
Huyết Đế Tử thét lên một tiếng thê thảm, hai cánh tay biến thành hai thanh Huyết đao lúc này đã bị bóp vỡ nát bấy tạo ra vô số máu huyết tung tóe.
Nhưng dòng máu đang phụt ra từ chỗ cụt hai tay Huyết Đế Tử lúc này bỗng biến hóa thành hai dải lụa máu, hai dải lụa nhanh chóng cuộn tròn cơ thể gã lại tạo thành một kén lụa màu máu rồi thoáng một phát lao nhanh ra khỏi Huyết Hải, phi thẳng về phía cửa vào cung điện, rõ ràng đây là một loại bí thuật Huyết độn nào đó!
Nhìn thấy cảnh này, đương nhiên Liễu Minh ma hóa không thể cho gã bỏ chạy một cách dễ dàng như vậy. Hai luồng sáng xanh lóe lên trong hai mắt hắn, lập tức cả cơ thể biến thành một đạo ánh sáng màu tím, chỉ trong nháy mắt đã đuổi kịp kén lụa màu máu.
Huyết Đế Tử ở bên trong kén lụa màu máu thấy vậy thì vô cùng kinh sợ, từ ngày gã bước vào con đương tu luyện tới giờ chưa bao giờ gặp tình trạng khốn khổ như ngày hôm nay. Gã há miệng phun ra một đám tinh huyết, lập tức tốc độ của kén lụa tăng thêm mấy phần, cả kén lụa bay vèo xuyên qua cửa vào.
Nhưng Liễu Minh ma hóa cũng đuổi theo như hình với bóng, hắn đột nhiên chui tọt vào bên trong kén lụa, đồng thời hai tay vung lên ôm chầm phần lưng Huyết Đế Tử.
"Ta phải liều mạng với ngươi thôi!"
Sắc mặt Huyết Đế Tử đã lộ rõ vẻ điên cuồng, gã gầm lên đầy giận dữ rồi đột ngột xoay mình quay lại, một cột sáng màu máu to bằng cái bát ăn cơm phụt ra từ giữa trán Huyết Đế Tử và đâm thẳng về phía Liễu Minh ma hóa.
Tuy nhiên trên người Liễu Minh ma hóa lại lóe lên một luồng ánh sáng tím, thân thể hắn đột nhiên sử dụng một bộ vị di chuyển vô cùng quỷ dị, chỉ một cái lắc mình đã tránh được đòn công kích của Huyết Đế Tử!
Nháy mắt sau đó, một nắm đấm được bao trùm trong đám hắc khí đậm đặc bỗng hiện ra và nện thẳng vào người Huyết Đế Tử."Ầm!" Một tiếng động lớn vang lên, cả thân hình Huyết Đế Tử bị trúng đòn bay thẳng từ trên cao xuống nện vào bức tường đá, chỗ ngực gã đã bị lõm sâu một lỗ lớn.
Sau khi kích phát chiêu cuối cùng liều mạng, lại ăn trọn một đạo quyền khủng khiếp như vậy, Huyết Đế Tử lúc này nằm thẳng cẳng trên mặt đất, khí tức từ trên người gã đã trở nên vô cùng yếu ớt.
Thân hình Liễu Minh ma hóa lại loáng lên, trong nháy mắt đã xuất hiện ngay trước mặt Huyết Đế Tử. Một cánh tay hắn vung lên tạo thành một dải lụa mỏng màu đen quấn chặt vào cổ Huyết Đế Tử.
"Xoẹt!" Một tiếng cắt rất ngọt vang lên!
Cái đầu Huyết Đế Tử đã rời khỏi cổ, thậm chí gã còn không kịp kêu lên một tiếng nào!
Cánh tay còn lại của Liễu Minh ma hóa liền vung ra mấy đạo quyền ảnh liên tiếp nện thẳng vào cái xác đang nằm trên mặt đất.
Cái đầu Huyết Đế Tử cùng phần thân thể lập tức bị oanh tạc biến thành một đống thịt nát bầy nhầy. Một bóng người tí hon đang định thoát ra khỏi đống thịt nát xương tan thì đã gặp ngay một đạo quyền ảnh nện tới làm cho nát bấy!
Kẻ Tà tu tung hoành khắp cảnh giới Ngưng Dịch cả Đại Lục Trung Thiên hơn trăm năm nay đã chính thức biến mất khỏi thế gian!
Sau khi kết thúc nhanh gọn, Liễu Minh ma hóa mới quét ánh mắt khắp tứ phía một lượt rồi mới chằm chằm nhìn vào pháp trận phong ấn đang tỏa ra hắc khí ở bên trên tế đàn.
"Vèo" một tiếng!
Thân hình Liễu Minh ma hóa chớp động một cái. Chỉ sau mấy cái hô hấp hắn đã xuất hiện ở rìa ngoài pháp trận phong ấn. Gương mặt hắn không có chút cảm xúc nào, miệng há rộng ra, Chân Ma chi khí đang ào ạt thoát ra lập tức chia làm hai nửa: Một nửa chảy thẳng vào bong bóng khí thần bí trong cơ thể, một nửa chui vào trong miệng hắn!
Sau thời gian cỡ một bữa cơm, phần Chân Ma chi khí cuối cùng cũng đã bị Liễu Minh ma hóa hấp thụ hết. Hắn bỗng nhiên thở hắt ra một hơi rồi ngã thẳng cẳng xuống mặt đất.
Đám Linh văn màu tím bao phủ toàn bộ cơ thể hắn cũng từ từ biến mất, bộ móng vuốt, bộ giáp nhọn tua tủa trên thân mình cũng biến mất theo, đám hắc khí cuồn cuộn lại chui vào bên trong cơ thể hắn.
Không biết sau đó bao lâu, Liễu Minh mở hai mắt ra rồi từ từ ngồi dậy. Hắn đánh giá sơ bộ tình hình trước mắt và cảm thấy cơ thể mình đau nhức vô cùng, pháp lực thì gần như đã cạn kiệt. Hắn đành lắc đầu cười khổ một cái.
Hắn móc ra một viên đan dược rồi nuốt vào bụng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chỗ phong ấn đã bị phá nát, sau đó hít vào một hơi xốc lại tinh thần rồi đứng vụt dậy.
...
Cùng thời điểm Huyết Đế Tử bị giết, ở sâu bên trong một biển máu mênh mông ở một nơi bí mật trong Đại lục Trung Thiên, dưới đáy biển bằng phẳng chình lình hiện lên năm ngọn núi dốc đứng cao hơn ngàn trượng xếp thành hình ngũ giác như năm đầu ngón tay chụm, ở chính giữa là một tế đàn làm bằng đá đen, một bóng người cao lớn có mái tóc xù rối tung màu máu hiện lên giữa tế đàn. Nửa dưới của người này bị chôn chặt xuống dưới nền tế đàn, nửa trên người bị xuyên thủng bởi mấy sợi xích lớn, cả người bị ghim chặt trên tế đàn không thể cục cựa chút nào được.
Thân hình người kia đột nhiên rùng lên một cái, dường như cảm nhận được một điều gì đó không ổn. Gã ngửa mặt lên trời thét lên một tiếng dài hung bạo!
Dưới đáy biển bỗng nổi lên vô số vòng sóng âm chấn động, ngay lập tức năm ngọn núi cùng vụt lên năm đạo ánh sáng màu vàng, tiếng thét dài liền bị áp chế ngay!
Những vòng sóng chấn động cũng từ từ biến mất trả lại vẻ yên bình cho vùng đáy biển...
← Ch. 0629 | Ch. 0631 → |