← Ch.0920 | Ch.0922 → |
Dịch giả: nila32
Dường như cảm giận được khí tức nguy hiểm, Liễu Minh không chút lơ là cẩn thận quan sát hiện tượng kỳ lạ đang phát sinh.
Chỉ thấy được bao bọc trong màn sương trắng là yêu hồn một con Khổng Tước màu trắng lớn đến vài chục trượng. Đôi mắt đen kịt của nó đang gắt gao nhìn chằm chằm vào cung trang thiếu nữ lơ lửng giữa không trung.
Lúc này, hai ảo ảnh hồ ly trên đầu của cô gái kia đã bắt đầu dung hợp làm một, có thể nhận thấy từng sợi tinh quang giống như tơ mỏng từ trên người của chúng đang không ngừng chui vào trong cơ thể của nàng ta. Đôi mỹ nhãn vẫn đang khép chặt mặc cho động tĩnh phát sinh xung quanh, tựa hồ quá trình truyền thừa đã đi đến thời điểm mấu chốt!
Liễu Minh thấy thế, liền vung tay chỉ về phía linh hồn của Yêu cầm kia, hư ảnh Xa Hoạn lập tức hiện ra rồi hóa thành thanh quang lao thẳng về phía sương mù trắng xóa đối diện. Yêu hồn Khổng Tước thấy vậy liền vũ động hai cánh khiến cho không gian xung quanh đột nhiên ngưng kết thành vô số bông tuyết nho nhỏ hóa thành từng đám băng châm li ti kích xạ về phía Xa Hoạn đang xông tới. Hư ảnh Thanh Ngưu kia thấy vậy cũng không chút hoảng sợ, vẫn như cũ há miệng thật to triệu hồi sát chiêu của mình là vòi rồng thanh sắc.
Âm thanh "Tích tích ba ba" không ngừng truyền đến!
Băng châm ngợp trời chạm phải vòi rồng liền hóa thành từng sợi hơi nước màu trắng tiêu tán trong không khí. Lúc này, trong đôi mắt Xa Hoạn chợt lóe lên tinh quang, chỉ thấy hư ảnh này lần nữa há miệng hít sâu một hơi, tất cả hơi nước liền như thủy triều hóa thành dòng xoáy chảy vào trong miệng của nó. Ngay sau đó, hư ảnh Xa Hoạn vẫn chưa dừng lại mà chợt lắc lư thân hình đồ sộ, trong nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh yêu hồn Khổng Tước đang núp trong biển sương để tặng cho đối phương cú táp bất ngờ vào một bên cánh.
"Ngao!"
Khổng Tước kia liền phát ra tiếng kêu đau đớn, từ phần cánh bị thương của nó liền hiện lên từng hồi bạch quang chớp động. Miệng vết thương liền nhanh chóng đông kết lại, chung quang cũng nhanh chóng xuất hiện những bông tuyết lớn như đầu người, trong khoảnh khắc đã lan đến trên cơ thể của hư ảnh Xa Hoạn
Sau thời gian vài nhịp thở, hư ảnh Xa Hoạn đã bị một tầng băng sương hơi mỏng bao phủ nhưng vẫn gắt gao ngậm chặt không buông. Yêu hồn Khổng Tước không ngừng vung vẩy đôi cánh giữa không trung, cuốn ra từng trận Băng Phong giá rét nhằm thoát khỏi sự cắn xé của đối phương nhưng dường như không có chút hiệu quả nào.
Liễu Minh thấy vậy liền nhướng mày vung tay thúc giục pháp quyết.
Từ cơ thể Xa Hoạn đang bị đóng băng liền đại phóng quang hà đủ màu đủ sắc! Lại nghe một "Rắc", tầng băng mỏng trên người nó liền bị chấn nát, đồng thời một đoàn yêu khí hỗn độn cũng theo đó bắn ra. Luồng yêu khí hỗn tạp này chính là những phần xót lại của những Yêu hồn mà Xa Hoạn chưa kịp tiêu hóa.
Chỉ thấy đầu Khổng Tước kia sau khi hót vang một tiếng trong trẻo liền tung người, hóa thành một đạo tinh quang màu trắng bắn ngược về sau, suýt soát tránh được một kích có ẩn chứa yêu khí hỗn độn.
Ngay lúc Liễu Minh nghĩ đến việc ra lệnh cho Xa Hoạn đuổi giết Yêu hồn Khổng Tước kia thì dị biến lại nổi lên! Chỉ nghe một tiếng "Vèo", một đạo hồng quang đã bất ngờ lóe lên từ phía sau.
Liễu Minh cả kinh, vội vàng phóng người lên không trung, tránh thoát một kích trí mạng trong gang tấc nhưng trên lưng vẫn lưu lại ba vết cào sâu hoắm khiến máu tươi từ đó tuôn ra ồ ạt. Trong khoảnh khắc tránh thoát được một kích hung hiểm vừa rồi, hắn kịp nhận ra hung khí gây nên vết thương trên cơ thể mình là một đôi móng vuốt đỏ chót.
Lúc này, vết thương trên lưng liên tục truyền đến cảm giác đau đớn, Liễu Minh sau khi tránh sang một bên liền hạ xuống một vị trí cách đó vài trượng rồi mới nhanh chóng lật tay lấy một viên đan dược bỏ vào trong miệng. Một cỗ khí tức ôn hòa lập tức lưu chuyển tại phần lưng chịu thương khiến miệng vết thương sâu hơn ba tấc nhanh chóng khép lại nhưng vẫn không cách nào triệt tiêu hoàn toàn vài luồng yêu khí màu đỏ lãng đãng quanh đó.
Làm xong tất thảy, Liễu Minh mới nhìn lại vị trí phát ra một kích ám hại vừa rồi, chỉ là kết quả trước mắt lại khiến hắn không khỏi chấn động!
Chỉ thấy một bóng lưng thướt tha cùng với chín chiếc đuổi trắng không ngừng vung vẩy, đúng là cô gái đến từ Yêu tộc kia. Lúc này, nàng vẫn ở trong tình trạng không chút mảnh vải che thân, tuy vẫn được ánh sáng màu đỏ bao bọc nhưng nửa thân trên cùng với đôi tuyết lê nhấp nhô bất định khiến người nhìn dâng trào thú huyết vẫn không khỏi lộ ra. Đôi mỹ nhãn vốn luôn thanh tịnh không chút gợn sóng giờ đã xuất hiện hai luồng tinh quang huyết sắc liên tục lưu chuyển, trông như hai viên hồng ngọc lấp lánh mờ mịt vô thần, tựa hồ đã mất đi thần trí bình thường.
Sắc mặt Liễu Minh dần trở nên nghiêm trọng, ánh mắt không khỏi hướng lên trên đầu của cô gái kia. Hai hư ảnh Cửu Vĩ Linh Hồ bên trên không ngờ đã dung hợp làm một thể, chỉ còn một hư ảnh hồ ly chín đuôi tinh khiết như sương mai, giống như không nhiễm chút bụi trần. Yêu hồ này đã nhỏ hơn nhiều so với trước, Yêu khí trên người cũng yếu đi không ít, thế nhưng đôi mắt của nó vẫn long lanh sáng ngời, ánh mắt hung hăng gắt gao nhìn chằm chặp vào Liễu Minh.
Những sợi tinh quang mỏng như sương sớm không ngừng chui vào trong cơ thể của cung trang thiếu nữ sớm đã biến mất không còn chút tăm tích, xem ra quá trình truyền thừa của nàng ta đã được hoàn tất. Chỉ là khí tức trên người cô gái này lại trở nên bất ổn một cách khó hiểu, lúc cao lúc thấp. Tuy nhiên kể cả vào lúc suy yếu nhất, tu vi của nàng cũng có thể so với tu sĩ đạt đến cảnh giới Chân Đan trung kỳ, thậm chí là Chân Đan Đại viên mãn.
Liễu Minh thấy vậy, không khỏi nhướng mày!
Hắn làm sao còn không nhìn ra, quá trình truyền thừa của cô gái đã xảy ra một vài vấn đề, giống như cơ thể trước mặt đã bị Yêu hồn Cửu Vĩ Linh Hồ kia khống chế được.
Mặc cho nàng ta trời sinh thiên tư trác tuyệt, lại thêm huyết mạch vô cùng tinh thuần thế nhưng trong thời gian ngắn lại muốn hoàn toàn hấp thụ truyền thừa của đầu Thượng cổ Cửu Vĩ Linh Hồ kia quả thật là việc vô cùng mạo hiểm.
Trong lúc Liễu Minh còn đang không ngừng suy tính, hư ảnh hồ ly đằng xa bỗng nhiên ngẩng đầu gào rú. Cùng lúc đó, thiếu nữ Yêu tộc giống như nhận được mệnh lệnh, trong mắt liền lóe lên xích quang, hai cánh tay bén nhọn theo đó nhanh chóng đánh về phía Liễu Minh. Thân pháp của nàng ta linh động đến không ngờ, trong chớp mắt đã tạo ra vô số tàn ảnh xuất hiện cách người Liễu Minh chưa đến một trượng.
Tiếng xé gió truyền đến!
Chỉ thấy một đôi móng vuốt bén nhọn đỏ chót đan xen vào nhau với tốc độ khó tin, liền dễ dàng xé nát thân thể của Liễu Minh. Nào ngờ ‘Liễu Minh’ kia trong chớp mắt đã hóa thành từng sợi hắc khí từ từ tiêu tán, thì ra vừa rồi chỉ là một đạo tàn ảnh của hắn mà thôi.
Bản thể của Liễu Minh thật ra đã sớm vọt đi cách đó mấy trượng, vừa hiện ra liền quát khẽ một tiếng sau đó vươn tay chỉ về hư ảnh trên đầu của thiếu nữ. Ngay lập tức, hư ảnh Xa Hoạn đang lơ lửng gần đó liền nhanh chóng hóa thành một đoàn thanh quang quấn lấy Cửu Vĩ Yêu Hồ trên cao. Nào ngờ, ảo ảnh hồ ly kia phản ứng cực nhanh, chỉ thấy chín đuôi của nó khẽ quét tới, kéo theo vài tiếng "Phốc phốc" liền đẩy lùi hư ảnh Xa Hoạn về sau hơn mười trượng. Đến lúc này, Thanh Ngưu giống như gặp phải đại địch, sau khi ổn định thân hình liền trừng to hai mắt, một đôi hung quang gắt gao nhìn chằm chằm về phía Cửu Vĩ Linh Hồ trước mặt.
Liễu Minh đang định thúc giục bí thuật đồ đằng, đã thấy thiếu nữ chín đuôi kia hiện ra bên cạnh kéo theo một đôi ma trảo từ trên cao chụp xuống người hắn nhanh như thiểm điện. Mặc dù hắn đã phản ứng vô cùng mau lẹ nhưng vẫn bị móng vuốt sắc bén cào rách đầu vai, y phục cũng đồng dạng bị xé rách không ít.
Thế nhưng Liễu Minh vẫn không ra hoảng hốt tí nào, ngược lại còn thừa cơ hội đối phương chưa có hành động để phóng ra một chồng phù lục dày đặc. Theo từng tràng âm thanh "Phanh phanh" nổ ra, một mảng lớn hơi nước cũng nhanh chóng hiện lên sau đó hóa thành vô số bóng khí vây quanh cô gái hung hãn kia. Mặc dù cung trang thiếu nữ đã mất đi thần trí, gặp phải tình huống này cũng không khỏi ngẩn ngơ trong giây lát.
Nhân cơ hội này, Liễu Minh mới hét to một tiếng. Hai cánh tay run lên kéo theo một tràng long ngâm thanh thúy, liền đó hai con Vụ Giao màu đen dài bảy tám trượng cũng được tạo thành rồi nhanh chóng lao về phía đối phương.
"Minh Ngục!"
Vụ Giao màu đen còn chưa tiếp xúc với nàng ta đã ầm ầm vỡ vụn, hóa thành từng đạo hào quang màu đen bao vây đối phương vào trong. Nào ngờ, đôi đồng tử của hư ảnh hồ ly trên cao chỉ vừa lóe lên huyết quang, một cỗ Yêu khí ngút trời đã theo đó phá tan Minh Ngục, đồng thời một bóng người màu trắng cũng lập tức lóe lên, rồi không chút chần chợt vọt về phía Liễu Minh.
Liễu Minh thấy vậy càng trở nên đề phòng, hai tay áo run lên nhanh chóng ném ra thật nhiều Phù lục màu vàng nhạt, lại đem Pháp lực truyền vào Hải thú tám chân trước ngực. Nghe "Phốc" một tiếng, một đôi cánh màu bạc đã lập tức hiện ra.
Từng trận tiếng nổ vang truyền đến!
Phù lục màu vàng vừa nổ tung giữa không trung đã hóa thành vô số luồng điện quang ánh kim lao về phía thiếu nữ yêu tộc. Cùng lúc đó, Liễu Minh cũng nhanh chóng khởi động đôi cánh màu bạc trên lưng, rồi hóa thành một đạo ngân quang phá không vọt đi, nhưng vẫn không quên thúc giục hư ảnh Xa Hoạn ở phía xa.
Vừa nhận được hiệu lệnh, hư ảnh này liền há to miệng, phun ra bảy tám đạo lốc xoáy hung mãnh đập về phía hư ảnh hồ ly chín đuôi. Cửu Vĩ kia mặc dù không hề cử động nhưng chín chiếc đuôi hồ trắng như tuyết sau lưng đã lập tức lay động, hóa thành một bóng trắng quét ngang như chớp giật.
"Phốc" "Phốc" vài tiếng, sát chiêu mà Xa Hoạn dùng để đối phó với những Yêu Hồn khác không ngờ lại bị những bóng trắng này đánh lui về sau. Thế nhưng những vòi rồng này cũng không chỉ tầm thường như vậy, sau khi bị đánh bật về sau liền lắc lư tại chỗ rồi thình lình thay đổi góc độ để tiếp tục lao về phía hư Yêu Hồ giữa không trung, mặc cho những bóng trắng của đối phương vẫn nghiêm mật như nước nhưng lại không cách nào đẩy lui bọn chúng một cách tuyệt đối.
Âm thanh "Oanh" "Oanh" không ngừng truyền đến!
Tàn hồn của Yêu Hồ không còn cách nào khác, đành cắn răn tiếp tục ngăn cản công kích của Xa Hoạn ở phía xa, trong lúc nhất thời cả hai vẫn duy trì tình thế bất phân thắng bại.
Trong lúc đó, sau khi dùng hồ quang điện ngăn cản cung trang thiếu nữ, Liễu Minh liền quyết đoán thúc giục đôi cánh xa hoạn sau lưng không ngừng lượn quanh khu vực trăm trượng lấy Xa Hoạn làm trung tâm.
Thế nhưng hắn rõ ràng vẫn chưa đánh giá đúng mức tốc độ của đối thủ sau lưng, mặc dù bản thân đã có kinh nghiệm khi giao chiến với vô số cường địch bên trong ảo cảnh nhưng đối mặt với công kích quỷ mị của cô gái kia cũng chỉ có thể đau khổ chèo chống mà thôi. Trong chốc lát, cơ thể hắn đã nhiều thêm mười mấy đạo vết thương sâu cạn không đồng nhất.
Khi Liễu Minh còn chưa tìm ra được giải pháp để phá vỡ bế tắc, một cuộc chiến bất phân thắng bại khác đã bất ngờ xảy ra biến hóa vi diệu. Theo thời gian dần trôi qua, Yêu hồn trong cơ thể Xa Hoạn dần dà được hấp thụ một cách triệt để khiến cho khí tức của hư ảnh này không ngừng tăng mạnh. Mà tàn hồn của Yêu hồ bởi vì năng lượng bản thân bị thiếu nữ kia hấp thu hơn một nửa lại thêm Đồng thuật đang thi triển vô cùng tiêu tốn pháp lực, khí tức đã dần dần trở nên suy yếu.
Oanh!
Chỉ thấy mặt ngoài hư ảnh Xa Hoạn thình lình lóe lên linh quang, bốn chân của nó liền đó giẫm mạnh một cái, cả người liền hóa thành một đoàn thanh quang trực tiếp xuyên qua lớp phòng ngự tạo thành từ những chiếc đuôi khổng lồ kia, rồi hung hăng đánh bay tàn hồn Cửu Vĩ đang lơ lửng trên không trung.
← Ch. 0920 | Ch. 0922 → |