← Ch.1199 | Ch.1201 → |
Dịch giả: Hàn Lâm Nhi, nila32
Huyết Đồ Luyện Thể triệu hồi Bát Mục
Tinh Phách Tông Diên mưu đoạt Yêu Hoàng.
(tridatinh)
Chỉ một lát sau, mỗi một tòa tháp đều tụ tập hai ba mươi tu sĩ, những tu sĩ này đa số đều có tu vi Linh Đồ Kỳ, còn đội trưởng của họ là những Yêu tu Ngưng Dịch kỳ đang cầm trong tay trận bàn. Những vệ sĩ này vừa xuất hiện thì lập tức tới bố trí trận pháp nơi các tòa tháp. Các tu sĩ Ngưng Dịch kỳ thì đang không ngừng rót pháp lực vào trận bàn trong tay, làm cho pháp trận quanh các tòa tháp đều sáng rực, hiện lên một lớp hào quang màu lam, chúng liên tục phun ra sương mù lam sắc, chui vào màn hào quang trên Hải Hoàng Cung làm vòng phòng hộ vốn đã kiên cố thì nay còn vững chắc hơn nhiều.
Vô số tu sĩ Hải Hoàng Cung và các cấm chế đặt khắp nơi làm cho đáy biển cũng sáng rực lên.
Ngay khi thế lực Hải Hoàng Cung đang chuẩn bị để chống quân Nhân tộc thì lúc này, trong huyệt động dưới đáy Hải Hoàng Cung lại diễn ra một cảnh tượng khác. Cả huyệt động lớn vài chục mẫu giờ phút này đang tràn ngập một màn sương huyết sắc, cả không gian tỏa ra một mùi máu tươi tanh nồng. Còn hơn năm vạn cây cột băng lúc trước thì đã biến mất quá nửa, để lại những kén tằm màu máu đỏ rực. Mặt ngoài những huyết sắc kén tằm này hiện lên vô số mạch máu nhỏ, chúng chậm rãi phập phồng như đang hô hấp. Mỗi lần phồng lên thì chiếc kén lại nhỏ lại một chút, đồng thời từ bên trong lại phun ra một ít sương mù. Thì ra màn sương mù dày đặc này là do mấy vạn chiếc kén này tạo nên. Còn về những cột băng còn lại thì thi thể bên trong chúng cũng dần dần hiện ra những mạch máu đỏ tươi rồi từ từ hóa thành các kén tằm. Sau khi hình thành huyết kén thì lớp băng bên ngoài lập tức vỡ vụn ra. Thời gian dần trôi qua, những cột băng cũng lần lượt vỡ ra, những thanh âm 'Phanh' 'Phanh' vang lên liên tiếp.
Trên bệ đá trong huyệt động, Hải Yêu Hoàng đang khoanh chân ngồi, toàn thân đã bị một màn sương máu bao phủ, làm cho thân ảnh của y lờ mờ không rõ nữa. Lớp sương máu xung quanh đang từ từ bay về hướng bệ đá, chậm rãi nhập vào thân thể y. Lúc này, gương mặt y đã vặn vẹo lại như đang chịu đựng một sự đau đớn quá mức bình thường.
Còn tám cây cột đá xung quanh thì đang tản mát ra một màn huyết quang chói mắt, linh văn bên trên cũng hiện ra các tia máu tươi chảy xuôi xuống dưới.
Trên không, viên châu màu xanh ngọc vẫn đang bay lơ lửng, mặt ngoài được bao phủ bởi một lớp hào quang màu xám, từ bên trong vẫn truyền ra thanh âm Thiết Yêu Tông Diên lạnh lùng đọc những câu chú ngữ khó hiểu.
Một nén nhang sau, cây cột băng cuối cùng đã vỡ tan ra, lộ ra kén tằm trong đó. Đúng lúc đó, bên trên màn hào quang màu xám chợt hiện ra thân ảnh của Thiết Yêu Tông Diên.
"Công tác chuẩn bị ban đầu đã hoàn thành. Tiếp theo là quá trình kích phát thuật Huyết Tế Minh Đồ, triệu hồi Bát Mục Minh Yêu, đưa toàn bộ pháp lực vào cơ thể ngươi, giúp ngươi cưỡng ép đột phá cảnh giới. Thế nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, thuật này sẽ đưa đến sự đau đớn khó chịu nổi, ngươi cần chuẩn bị tâm lý cho tốt." Thiết Yêu nói.
Trên bệ đá, Hải Yêu Hoàng mở to mắt, gật nhẹ đầu nhưng cũng không nói gì cả.
Trong mắt Thiết Yêu hiện lên vài tia sáng kỳ dị, y bắt đầu đọc chú ngữ. Ngay lập tức, toàn bộ linh văn trên bệ đá, tám cây cột xung quanh và năm vạn kém tằm đều sáng rực lên. Một khắc sau, màn sương máu tràn ngập huyệt động như được triệu hồi mà điên cuồng lao vào trung tâm bệ đá.
Ông ông!
Dưới thân Hải Yêu Hoàng bỗng hiện lên một trận pháp màu máu, nâng bổng thân thể y lên, làm cho y lơ lửng giữa không trung.
Màn sương máu tràn vào trong huyết trận liền biến thành những tia máu sền sệt, dung nhập vào thân thể Hải Yêu Hoàng. Gân xanh trên mặt y nổi cả lên, trong mắt lộ ra chút thần sắc điên cuồng, xem ra lời vừa rồi của Thiết Yêu quả nhiên không phải là nói quá. Thế nhưng Hải Yêu Hoàng có thể đi đến bước này thì ý chí đương nhiên đã vượt xa người bình thường, tuy rằng ngũ quan của y đã vặn vẹo cả lại thế nhưng vẫn giữ được chút lý trí.
Bên trên bệ đá, Thiết Yêu thấy vậy thì cũng có chút ngoài ý muốn, y vung tay lên, màn sương máu xung quanh càng lao nhanh về hướng bệ đá hơn. Gương mặt Hải Yêu Hoàng cũng càng dữ tợn hơn, thế nhưng ánh mắt của y lại càng sáng hơn. Bởi vì ngay khi những tia máu kia đổ vào người thì quanh thân y liền hiện ra một màn hào quang đỏ rực, khí tức trong cơ thể cũng dần lớn hơn. Trong mắt y lộ ra chút vui mừng, áp chế nét đau đớn trong người.
Giờ phút này, trong thân thể hắn, huyết vụ đã hóa thành một dòng nước lũ, mạnh mẽ chạy vào trong xương cốt nơi tứ chi của y. Vậy nên trừ việc tăng cường pháp lực, kinh mạch trong cơ thể y cũng đang từ từ được nới rộng ra, bền vững hơn trước nhiều.
Hải Yêu Hoàng hít thở sâu vài cái, cố gắng quẳng cảm giác đau đớn ra sau đầu, điều khiển pháp lực đi khắp cơ thể theo pháp môn Thiên yêu Luyện Thế.
Trên không trung, tinh phách Thiết Yêu thấy cảnh này thì nở một nụ cười quỷ dị, miệng quát khẽ:
"Minh Yêu hiện!"
Chỉ thấy tám cây cột đá chung quanh bệ đá đột nhiên đại phóng huyết quang khiến đôi mắt màu máu trên đó cũng lóe lên tinh quang. Tiếp theo, tám cây cột này cùng bệ đá dưới thân Hải Yêu Hoàng liền trở nên rực rỡ chói mắt. Một chiếc đầu lâu dữ tợn chỉ mang hai tai không có miệng mũi cũng theo đó hiện ra, tám cây cột đá cũng hóa thành tám quả nhãn cầu huyết sắc nối liền với nhau bởi tám mạch máu cực lớn. Gần như cùng lúc khi cái đầu này hình thành, huyệt động liền bị bao trùm bởi một cỗ khí tức âm lãnh vô cùng yêu dị.
"Xoẹt" một tiếng!
Bên cạnh tám đạo hào quang do đám nhãn câu bên cạnh phát ra, đầu lâu khổng lỗ cũng phóng ra một cột sáng không kém phần chói mắt. Chỉ thấy tám cột sáng huyết sắc nhanh chóng hội tụ về phía pháp trận quanh người Hải Yêu Hoàng khiến cho tốc độ vận chuyển của pháp trận thình lình tăng lên gấp mấy lần. Trong huyệt động, sương mù màu máu cũng nhanh chóng tụ lại với tốc độ cực nhanh tạo thành vòng xoáy huyết sắc cực lớn. Dựa vào ý chí kiên định của Hải Yêu Hoàng giờ phút này cũng không kìm được rên rỉ vài tiếng. Thân thể vốn đang khoanh chân ngay ngắn cũng theo đó vùng vẫy đứng lên, trong miệng phát ra tiếng gầm rú thống khổ.
Theo thời gian trôi qua một cách chậm rãi, sương máu nồng đậm bên trong huyệt động cũng dần trở nên mỏng manh.
Đúng lúc này, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên liên tiếp. Ngay lập tức, năm vạn chiếc kén tằm máu máu liền trở nên vỡ vụn trong nháy mắt, lần nữa hóa thành từng cỗ huyết vụ tụ tập về phía thân thể của Hải Yêu Hoàng. Lúc này, mật độ sương máu quanh người y đã nồng đậm đến mức có thể hóa thành dạng lỏng, tạo thành vài vật hình tròn lớn chừng vài trọn lơ lửng cạnh bên đầu lâu dữ tợn giữa không trung.
Ngay lúc này, người tí hon màu xám đen do tinh phách Thiết yêu biến thành không chút chậm trễ mang theo vài phần ngưng trọng lầm rầm chú ngữ đồng thời liên tiếp đánh ra vài đạo chú ngữ khiến cho quả cầu màu máu giống như trái tim vật sống, thỉnh thoảng lại phát kịch liệt co rút liên hồi, phát ra từng tiếng ù ù vang vọng. Mỗi lần thứ này nhảy lên một phát, thể tích của nó liền thu nhỏ hơn trước, màu sắc cũng trở nên thâm xì. Cứ thế sau gần trăm nhịp, viên cầu huyết sắc đã biến thành một chiếc kén tằm ngưng thực hình bầu dục.
Rắc rắc!
Chỉ thấy mặt kén không ngừng nổi lên vô số vết nứt, cuối cùng vỡ vụn lộ ra thân thể trần truồng của Hải Yêu Hoàng. Có điều thân thể của y lúc này đã xảy ra một ít biến hóa. Chỉ thấy tay chân của vị yêu tu này đã nhiều hơn một tầng vảy sừng màu đỏ nhạt. Bàn tay trở nên vô cùng thô ráp hơn nữa còn có một ít huyết quang lượn lờ. Móng tay của y cũng trở nên vô cùng bén nhọn, thoạt nhìn có chút dữ tợn. Trừ cái đó, khuôn mặt của hắn chỉ có chút tái nhợt chứ không hề khác gì so với trước.
Lúc này, Hải Yêu Hoàng rất nhanh đã tỉnh lại, có chút mờ mịt quan sát thân thể của mình.
Đột nhiên trước mắt lóe lên thanh quang.
Thì ra Thiết Yêu vốn đang trú trong viên châu màu xanh đã bay đến trước người y, khuôn mặt nhỏ nhắn không giấu được vẻ hài lòng.
"Mặc dù Huyết Đồ hiến tế vẫn chưa hoàn thiện nhưng có thể xem như tương đối thành công." Thiết Yêu cười phá lên.
Hải Yêu Hoàng nghe vậy bèn chậm rãi đứng lên. Khi y khẽ cử động thân thể, một ánh hào quang hai màu xanh đỏ bỗng nhiên nổi lên hòa lẫn vào nhau khiến cho huyệt động xung quanh cũng theo đó rung lắc dữ dội.
"Đúng là như vậy, Pháp lực đã đạt đến Chân Đan cảnh đại viên mãn. Nhờ vào lực lượng hiến tế, Thiên Yêu Luyện Thể cũng đã luyện thành tầng thứ chín." Hải Yêu Hoàng cũng lộ vẻ hài lòng.
"Đã như vậy, liền giao thân thể của ngươi cho ta đi!"
Thiết Yêu bỗng nhiên tỏ ra dữ tợn, viên châu màu xanh đại phóng thanh quang biến thành tấm lưới cực lớn chụp xuống Hải Yêu Hoàng. Nào ngờ viên châu màu xanh vừa mới sáng lên, Hải Yêu Hoàng đã như thiểm điện bắn ngược về sau khiến cho tấm lưới vừa xuất hiện chụp vào khoảng không.
"Sớm biết ngươi có ý đồ xấu xa, Tông Diên lão quái, ngươi cho rằng bổn hoàng không nhìn ra quỷ kế trong lòng ngươi sao?" Hải Yêu Hoàng cười quỷ dị một tiếng sau đó lui nhanh về sau rồi đánh ra mấy đạo pháp quyết.
Bệ đá màu đen đột nhiên nứt ra một khe hở mang theo một đạo hôi quang. Một chiếc lồng lớn bằng gỗ từ đó bắn ra, vây bọc tinh phách của Thiết Yêu vào bên trong.
"Tù Linh Lung chế tạo từ Hương Mộc." Thiết Yêu bị vây trong lồng giam nhưng không hề tỏ ra hoảng sợ mà thản nhiên nói ra.
"Không ngờ khu vực cằn cỗi như Thương Hải cũng có loại Thượng cổ Thần Mộc chuyên gây tổn thương thần hồn phải không. Ngươi từ giờ đừng mong có thể thoát khỏi nơi này." Hải Yêu Hoàng cuồng tiếu đáp lời.
"Thật vậy sao? Ngươi cho rằng thứ này có thể vây khốn bổn tọa?" Thiết Yêu tỏ vẻ bình tĩnh.
"Ngươi còn thủ đoạn gì khác thử thi triển ra xem!"
Nhìn thấy biểu định trấn tĩnh như vậy của Thiết Yêu, Hải Yêu Hoàng không khỏi cảm thấy bất an thế nhưng rất nhanh sau đó, y liền phất tay đánh ra một đạo pháp quyết khiến cho lồng giam nổi lên từng trận hôi quang. Gần như cùng lúc, tinh phách Thiết Yêu bắt đầu kêu gào thảm thiết. Hải Yêu Hoàng thấy vậy lập tức trở nên bình tĩnh, một tay bấm niệm pháp quyết khiến cho hào quang xám xịt giảm bớt vài phần.
← Ch. 1199 | Ch. 1201 → |