← Ch.0739 | Ch.0741 → |
Mạnh Hạo ở giữa không trung, vẻ mặt âm trầm.
– Thân ảnh huyết sắc này xuất hiện quá đột ngột, lại rất quỷ dị, mục đích tới là vì giết chết ta, mà một khi ta bị chém giết, như vậy tu vi của tất cả tộc nhân trong Ô Thần ngũ bộ, ngay lập tức sẽ ngã xuống...
– Ừm? Không thích hợp! Bất kể là bộ lạc nào muốn diệt sát ta, đối mặt cục diện như vậy, đều sẽ không bỏ qua, sẽ đích thân tiến đến, thế thì trước mắt chính là nguy cơ của Ô Thần ngũ bộ!
Mạnh Hạo nghĩ đến đây, sắc mặt đột biến, mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn hướng bầu trời đen nhánh ở xa xa, tay phải đang muốn đang muốn nâng lên triệu tập yêu đàn. Nhưng vào lúc này, nguy cơ sinh tử kia, nháy mắt lại giáng lâm, hai mắt Mạnh Hạo co rút lại, thân thể nháy mắt hóa thành hắc nguyệt, như một đám khói nhẹ, lao thẳng về phía trước.
Ở phía sau hắn, trong hư không, giờ phút này có vô số quang điểm huyết sắc, khoảnh khắc ngưng tụ, rõ ràng lại hóa thành thân ảnh huyết sắc kia. Lúc này đây, huyết quang nhạt đi một tí, nhưng cảm giác gây cho Mạnh Hạo dường như lại càng tinh thuần, nguy cơ sinh tử càng mạnh!
Thân ảnh huyết sắc này nhoáng lên một cái, trong phút chốc liền ngưng tụ thành một giọt máu tươi ảm đạm. Một giọt máu tươi này xuất hiện, lập tức khiến Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, vẻ mặt đại biến.
– Hồn huyết! Đây là một giọt hồn huyết!!
Hồn huyết này chớp mắt mở ra phía chân trời, lấy tốc độ khó có thể hình dung, lao thẳng đến Mạnh Hạo. Một cỗ khí thế trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn, từ trên huyết dịch này khuếch tán ra, cùng lúc đó, một cỗ cảm giác nhân quả, cũng ẩn ẩn tồn tại ở trong máu tươi này.
Cũng chính trong nháy mắt này, Tam Vĩ phiên trong mặt nạ huyết sắc của Mạnh Hạo lập tức run rẩy, lộ ra một cỗ khát vọng, đồng thời, cũng tản mát ra một cỗ hơi thở như thiên địch!
Còn có Quý gia Thập Cửu Tổ, tại một cái chớp mắt này, thân thể lão nổ vang, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin được.
– Khí tức tổ tiên, rất cổ lão, phi thường cổ lão, cổ lão đến gần như vượt qua lịch sử của Quý gia .......... Điều đó không có khả năng, đây là máu của Lão Tổ ở thế hệ nào chứ? Đây là máu của ai!!
– Máu của Quý gia!
Hai mắt Mạnh Hạo mạnh mẽ trợn to, tất cả thần thông, tất cả thuật pháp của hắn, kể cả đồ đằng, đều đã không có chút tác dụng nào đối với một giọt máu tươi này. Tốc độ cực nhanh, cho dù Mạnh Hạo hóa thành khói nhẹ bỏ chạy, vẫn trong chớp mắt, liền bị đuổi kịp.
Thậm chí ngay cả Đạp Ca Kiếm Khí, Mạnh Hạo cũng không kịp triển khai hoàn toàn.
Khoảnh khắc khi giọt tiên huyết này lập tức sẽ va chạm với Mạnh Hạo, thì Mạnh Hạo chỉ kịp vung tay phải, tám vạn yêu đàn, lập tức ầm ầm xuất hiện. Yêu đàn mới vừa xuất hiện, Mạnh Hạo lập tức hướng chúng nó hạ một mệnh lệnh, thủ hộ Ô Thần ngũ bộ.
Mạnh Hạo chỉ kịp làm xong điều này, thì tiên huyết kia đã va chạm với mi tâm Mạnh Hạo, đau đớn trong nháy mắt, khiến Mạnh Hạo gầm nhẹ.
– Kỳ Nam!
Lực lượng Kỳ Nam, trong nháy mắt này bỗng nhiên giáng lâm, mạnh mẽ bộc phát ra từ trên người Mạnh Hạo, trực tiếp đối kháng với giọt máu tươi kia. Quá trình cụ thể không biết xuất hiện cái dạng biến hóa gì, giọt máu tươi kia cũng không thể giết chết Mạnh Hạo, mà là sau khi đụng chạm với Mạnh Hạo thì thoáng khựng lại trước lực lượng Kỳ Nam, sau đó là vô hạn lan tràn, trong phút chốc liền bao phủ thân thể Mạnh Hạo ở trong.
Cùng lúc đó, trên bầu trời xa xăm, cự mãng kia của Ngũ Độc đại bộ, giờ phút này gào thét kinh thiên mà đến. Mấy chục ngàn tộc nhân của Ngũ Độc đại bộ, nháy mắt cùng nhau lao ra, hóa thành từng đạo cầu vồng, lao thẳng xuống mặt đất.
Còn có mấy chục ngàn yêu đàn, ở dưới sự khống chế của mấy Tư Long trong Ngũ Độc đại bộ cũng theo đó mà lao ra, che trời phủ đất, khí thế kinh người. Cộng thêm tất cả cường giả của Ngũ Độc đại bộ, ai nấy đều mang theo quyết tâm phải diệt sạch Ô Thần ngũ bộ, mà thuấn di đến.
Thậm chí ở xa hơn, không trung vặn vẹo, đồ đằng Thánh Tổ của Ngũ Độc đại bộ, ngoại trừ nhện độc và bò cạp độc ra, ba vị đồ đằng Thánh Tổ còn lại, cũng đều hiện thân.
Chỉ là thời gian một cái chớp mắt, hơn một ngàn tộc nhân gốc của Ô Thần ngũ bộ kia, liền lập tức nhận ra thân phận của Ngũ Độc đại bộ, ở khoảnh khắc nhận ra, mắt của bọn hắn liền đỏ lên.
Kẻ thù gặp mặt, không chết không ngừng!
– Giết!
Hơn một ngàn tộc nhân gốc của Ô Thần ngũ bộ, mắt đỏ lên, điên cuồng gầm nhẹ. Từng đã là tộc công của Ô Binh bộ, hiện giờ là tộc công của toàn bộ Ô Thần ngũ bộ, còn có Ô Trần, Ô Linh, và tất cả tộc nhân từng tham dự một hồi huyết chiến ngày ấy, giờ phút này đều đỏ mắt.
Trong mắt đều là sát khí, thù mới hận cũ, tại thời khắc này, nháy mắt bùng nổ, thân ảnh bọn họ mạnh mẽ lao ra, ánh sáng đồ đằng biến ảo, tiếng động nổ vang đột khởi!
Ở phía sau bọn họ, là hơn chục ngàn người Ô Thần ngũ bộ, đồng loạt lao ra.
Đối với Ô Thần ngũ bộ mà nói, hơn hai năm di chuyển, đã trải qua mấy lần chiến tranh, từ nhỏ yếu lúc ban đầu lớn mạnh đến đỉnh cao hiện giờ, quật khởi trên đoạn đường này, phát động không chỉ là thực lực của Ô Thần ngũ bộ, mà còn có tâm của bọn họ!
Còn có những tộc nhân khác quy thuận Ô Thần ngũ bộ, sau khi thờ phụng Mạnh Hạo làm đồ đằng, tu vi của bọn họ chẳng những không có ngã xuống, ngược lại còn mạnh hơn một ít. Nhất là đan dược của Mạnh Hạo, khiến cho bọn họ đối với Ô Thần ngũ bộ có tin tưởng.
Trọng yếu nhất là, gia nhập Ô Thần ngũ bộ, đối với bọn họ mà nói, chẳng khác gì là một hy vọng, hơn nữa bộ lạc của bản thân bọn họ đều đã tiêu tan, hy vọng duy nhất hiện giờ, chính là Ô Thần ngũ bộ.
Bọn họ khát vọng có một ngày, Ô Thần ngũ bộ có thể bước vào Mặc Thổ, hai năm qua, thắng lợi của từng tràng chiến tranh, cũng khiến cho khát vọng của bọn họ, càng trở nên mãnh liệt.
Lúc này, một trận chiến này... Ô Thần ngũ bộ không có chút nào lùi bước, ở khoảnh khắc Ngũ Độc đại bộ tiến đến, cả chục ngàn người gào thét, 80 ngàn yêu đàn vờn quanh, ngay lập tức triển khai chém giết sinh tử cùng Ngũ Độc đại bộ!
Song phương không có bất cứ lời dư thừa nào, cho dù là Ngũ Độc đại bộ hay là Ô Thần ngũ bộ, đã là kẻ thù không đội trời chung. Thù hận đối phương, thêm nguyên nhân hạo kiếp mưa tím, căn bản là không thể hóa giải.
Nếu không có trận chiến tranh năm đó, Ô Thần ngũ bộ sẽ không điêu tàn, thậm chí giờ phút này có lẽ cũng đã di chuyển ra khỏi bắc bộ Tây Mạc rồi. Mà Ngũ Độc đại bộ, cũng sẽ không phân liệt ra Độc Hạt nhất mạch, thậm chí ở trong số các đồ đằng Thánh Tổ, còn thiếu mất Chu Thánh, thiếu mất Độc Hạt!
Ngũ độc thiếu hai, đối với Ngũ Độc đại bộ mà nói là một lần trọng thương, nếu là lúc khác còn đỡ một chút, có thể từ từ khôi phục, nhưng đây lại là thời khắc mấu chốt. Hạo kiếp mưa tím giáng lâm, khiến cho Ngũ Độc đại bộ mất đi cơ hội di chuyển không nói, lực lượng chỉnh thể giảm xuống, khiến cho bọn họ ở bên trong chuyến di chuyển này, càng thêm yếu đi.
Cho nên lòng diệt trừ Ô Thần ngũ bộ của Ngũ Độc đại bộ cũng mãnh liệt như vậy.
← Ch. 0739 | Ch. 0741 → |