Vay nóng Homecredit

Truyện:Ngã Dục Phong Thiên - Chương 0747

Ngã Dục Phong Thiên
Trọn bộ 1965 chương
Chương 0747: Ngũ Độc diệt tộc!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1965)

Siêu sale Shopee


Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, không có tiếp tục đuổi giết, mà trong chớp mắt khi tộc công Ngũ Độc đại bộ tiến đến, thân thể hóa thành hắc nguyệt, trở thành khói nhẹ, dùng độn pháp này, chợt đi xa.

Tốc độ cực nhanh, bất kể là tộc công Ngũ Độc đại bộ hay là đại tế tự, đều không thể so sánh. Hai người chỉ có thể mang theo lửa giận ngập trời trong tâm thần, đuổi giết. Tiếng kêu thê lương thảm thiết thứ ba truyền ra, sau đó là thanh âm thứ bốn, thanh âm thứ năm, thanh âm thứ sáu!

Tế tự tu vi Nguyên Anh sơ kỳ ở bốn phía căn bản không phải là đối thủ của Mạnh Hạo, dưới đuổi giết của Mạnh Hạo, bọn họ thậm chí còn không có cả tư cách giãy dụa nữa, trong phút chốc đều bị Mạnh Hạo nghiền nát, diệt sát.

– Người thứ ba!

– Người thứ tư!

– Người thứ năm, người thứ sáu!

Cứ mỗi giết một tế tự, Manh Hạo đều lớn tiếng đếm lên, thanh âm quanh quẩn, truyền khắp chiến trường, khiến cho tộc nhân của Ngũ Độc đại bộ ai nấy sắc mặt tái nhợt, ngày càng tuyệt vọng, thậm chí đã có người bỏ chạy. Ngược lại, tộc nhân của Ô Thần ngũ bộ thì cứ mỗi một lần Mạnh Hạo đếm lên, lại càng thêm phấn chấn, chém giết ngập trời, không ngừng diệt sát đối phương.

– Mạnh Hạo! Ngươi thân là Đại Tư Long, tu vi cao thâm, thậm chí còn là đồ đằng Thánh Tổ của Ô Thần ngũ bộ, lấy thân phận của ngươi, đánh chết những tế tự Nguyên Anh sơ kỳ đó, không thấy mất mặt sao!

Đại tế tự rống giận, giờ phút này do quá lo lắng mà không kịp nghĩ ngợi, hét lớn lên.

– Không thấy.

Mạnh Hạo mở miệng, thân mình lóe lên, khi xuất hiện trở lại, thì đã ở bên cạnh một tế tự tu vi Nguyên Anh khác. Lúc này người đó quá hoảng sợ, cắn răng lựa chọn tự bạo, hai ngón tay phải Mạnh Hạo nhanh như điện, đệ bát cấm, khoảnh khắc triển khai, phong ấn tu vi người này, ngăn trở gã tự bạo. Đồng thời, hai ngón đâm vào mi tâm gã, trực tiếp phá hủy Nguyên Anh.

– Mạnh Hạo, ngươi có dám chiến một trận với lão phu!!

Tộc công của Ngũ Độc đại bộ rống lên, đáy lòng lo lắng, nhưng tốc độ của Mạnh Hạo quá nhanh, lão không làm sao đuổi kịp.

Những tế tự tu vi Nguyên Anh này sớm đã chạy tán loạn, nhưng tốc độ của bọn họ có nhanh hơn nữa, cũng chẳng sánh được với Mạnh Hạo. Vốn dĩ tốc độ của Mạnh Hạo đã rất nhanh, sau lại tu luyện độn pháp kỳ dị của Nhất Trần Tử thì tốc độ đã đạt đến cực hạn khủng bố.

Đúng lúc này, bỗng từ một nơi xa trong thiên địa vang lên tiếng gào rú thê lương, kinh thiên động địa, quanh quẩn bát phương. Khoảnh khắc khi tiếng gào rú vang lên, thì có thể thấy được một con rết cực lớn ở trên thiên không xa xa, toàn thân vặn vẹo toát ra hồng quang. Hồng quang này thẩm thấu qua người nó, mang theo tất cả sinh cơ của nó, sau đó, thân thể con rết cứng đờ lại, tiếng gào rú thê lương, tạm dừng.

Độc Ngô Thánh Tổ của Ngũ Độc đại bộ, đồ đằng cuối cùng, tại thời khắc này, trực tiếp bị hủy diệt!

Như bị xóa sổ, tất cả đồ đằng của Ngũ Độc đại bộ, đến lúc này ...... không còn một mống!

– Thánh Tổ!!

– Tu vi của ta... toàn bộ Thánh Tổ đại nhân ngã xuống, Ngũ Độc đại bộ sẽ vong...

Cùng lúc đó, tất cả tộc nhân Ngũ Độc đại bộ, ai cũng phun ra máu tươi, thân thể khoảnh khắc uể oải, tu vi mỗi người, đều đang ngã xuống trên phạm vi lớn, Kết Đan trở thành Trúc Cơ, Trúc Cơ trở thành Ngưng Khí!

Bọn họ phát ra tiếng gào rú tuyệt vọng, cái loại cảm giác này, Ô Thần ngũ bộ đã từng có nhận thức khắc sâu, chẳng qua lúc ấym bọn họ có Mạnh Hạo đã trở thành tân đồ đằng Thánh Tổ. Nhưng Ngũ Độc đại bộ lúc này... Bọn họ không có.

Còn có năm, sáu tế tự Nguyên Anh còn lại, bọn họ đang giao chiến với trưởng lão Nguyên Anh của Ô Thần ngũ bộ. Giờ phút này ai nấy sắc mặt đều tái nhợt, cũng không thể tiếp tục ngăn cản tu vi biến mất, nháy mắt ngã xuống, không còn là Nguyên Anh, mà đã trở thành Kết Đan.

Khoảnh khắc khi tu vi bọn họ rơi xuống Kết Đan ....... năm, sáu người này, thân thể toàn bộ bọn họ lập tức nổ vang, hoặc là đầu người bay múa, hoặc là thân thể sụp đổ, tất cả trong một cái chớp mắt này, bị trưởng lão Nguyên Anh của Ô Thần ngũ bộ chém chết.

Mà tộc nhân Ngũ Độc đại bộ, ở nháy mắt khi tu vi giảm mạnh, đã bị Ô Thần ngũ bộ giết hại hàng loạt!

Đến lúc này, toàn bộ Ngũ Độc đại bộ, tu sĩ Nguyên Anh chỉ còn lại hai người là đại tế tự và tộc công! Nhưng vào lúc này, cho dù là hai người bọn họ, cũng không thể chịu đựng được cái giá phải trả, khi tất cả đồ đằng Thánh Tổ tử vong.

Tu vi khoảnh khắc ngã xuống, không còn là Nguyên Anh hậu kỳ, mà là trở thành trung kỳ, vả lại xem bộ dáng này, dường như cũng không trụ được bao lâu nữa, sẽ trở thành sơ kỳ, cho đến ngã xuống khỏi tu vi Nguyên Anh.

Mạnh Hạo hóa thành khói nhẹ ở giữa không trung dừng lại, một lần nữa ngưng tụ ra thân ảnh, mang theo mặt nạ huyết sắc, xoay người, nhìn về phía tộc công và đại tế tự của Ngũ Độc đại bộ.

– Ngươi mới vừa nói, phải đánh với Mạnh mỗ một trận?

Mạnh Hạo thản nhiên mở miệng.

– Đê tiện!!

Đại tế tự Ngũ Độc đại bộ sắc mặt biến hóa, gắt gao nhìn chằm chằm Mạnh Hạo, cắn răng mở miệng, thân thể lại theo bản năng lui về phía sau. Lão giờ phút này không còn là Nguyên Anh hậu kỳ, đối mặt với Mạnh Hạo, trong lòng của lão, sự sợ hãi đã chiếm hơn nửa.

Lão vừa dứt lời, giờ phút này xa xa có tiếng thét nháy mắt mà đến, chính là Huyết Thân, sau khi giết chết hai đại đồ đằng Thánh Tổ xong, mang theo khát vọng đối với máu tươi, nhanh chóng tới gần.

Tốc độ cực nhanh, nếu không phải là Mạnh Hạo cùng với nó có liên hệ với nhau, sợ là cũng không thể lập tức phát hiện. Chỉ trong chớp mắt, huyết ảnh này liền trực tiếp đánh về phía đại tế tự của Ngũ Độc đại bộ.

Vị đại tế tự này năm đó ở bên ngoài Ô Thần ngũ bộ ngạo nghễ là thế, giờ phút này sắc mặt mạnh mẽ đại biến, la lên thất thanh, thân thể lập tức bùng nổ tu vi, các loại thần thông pháp bảo toàn bộ xuất ra, liều lĩnh ngăn cản. Nhưng chỉ một cái chớp mắt, huyết ảnh trực tiếp xuyên thấu tất cả thần thông và pháp bảo, nhào lên trên người đại tế tự Ngũ Độc đại bộ. Thời gian giống như dừng lại tại thời khắc này, huyết ảnh kia hơi dừng lại, sau đó lập tức xuyên qua.

Khi Huyết Thân xuyên thấu qua người đại tế tự, thì thân thể lão lập tức héo rũ với tốc độ mắt thường cũng nhìn thấy được. Toàn bộ sinh cơ biến mất, bao gồm Nguyên Anh, cũng chết héo trong phút chốc, cả người trực tiếp trở thành thây khô, tất cả máu tươi, một giọt cũng không còn.

Thây khô rơi xuống mặt đất, trên mặt lão vẫn còn lưu lại thần thái khi còn sống, mang theo sợ hãi, mang theo hoảng sợ, còn có hối hận thật sâu...

Huyết ảnh ở giữa không trung, gào thét mà tới, lao thẳng đến chiến trường giao chiến giữa tộc nhân hai bên, nhằm phía tộc nhân Ngũ Độc đại bộ. Nơi nó đi qua, như huyết hải quét ngang, lúc nó rời đi, chỉ còn lại một mảnh thây khô.

Tộc công Ngũ Độc đại bộ nhìn cảnh tượng này, bộ dáng vốn đã già nua của lão, giờ phút này thoạt nhìn, lại thấy trên người phát ra tử khí, tang thương giống như đã bước một chân vào phần mộ.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1965)