Vay nóng Tinvay

Truyện:Ngã Dục Phong Thiên - Chương 0777

Ngã Dục Phong Thiên
Trọn bộ 1965 chương
Chương 0777: Ngươi dám ra tay sao (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1965)

Siêu sale Shopee


Lão già phun ra máu tươi, không thể tin nhìn Ma thương vù vù chấn động trên ngực mình, nhìn thân thể của chính mình, đang bị lực lượng của thương này cắn nuốt.

- Điều này sao có thể...

Lão già đến bây giờ vẫn khó có thể tin tưởng cảnh tượng này.

Cùng lúc đó, lượng lớn sương mù từ trên trường thương nhanh chóng tách ra, giống như từng con rắn màu đen, lập tức chui vào thất khiếu cùng với lỗ chân lông trên toàn thân trưởng lão này. Còn có vô số gương mặt, mang theo vẻ tàn nhẫn và khát máu, bổ nhào về phía trước, thanh âm nhấm nuốt bỗng nhiên truyền ra, cũng có tiếng lão già kêu lên thảm thiết thê lương đến cực điểm truyền về.

Cái loại tiếng kêu thảm thiết này, không thể nào mà hình dung, cần đau nhức khắc sâu cỡ nào, mới có thể khiến một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, phát ra thanh âm cực kỳ bi thảm thê lương đến như vậy.

Oanh!

Ma thương trực tiếp cắm trên tường Đoạn Nam thành kia, khiến cho tường thành vang lên tiếng ken két, xuất hiện lượng lớn khe nứt, không ngừng lan tràn. Mà cái thanh Ma thương kia, cũng mang theo vị trưởng lão này của Hải Yêu đại bộ đóng luôn lên đó.

Chẳng qua khi nhìn lại, chỉ thấy có sương mù, về phần tiếng kêu thảm thiết, từ lâu đã không còn một tiếng động.

Bốn phía một mảnh tĩnh mịch, Mạnh Hạo vẻ mặt như thường, tay phải nâng lên trảo hư không. Lập tức ông một tiếng, cái thanh Ma thương kia tản ra, hóa thành một mảnh hắc vụ ẩn chứa vô số gương mặt dữ tợn, như lấy lòng tranh công, lập tức giải tán, bay trở về chỗ Mạnh Hạo.

Cùng lúc đó, theo sự tan rã của sương mù, cũng lộ ra trong đó... một bộ hài cốt đã không còn chút máu thịt nào, chỉ còn lại xương cốt!!

Trên hài cốt này, tất cả xương cốt đều tồn tại dấu răng, cũng có dấu vết gặm ăn vỡ vụn. Giờ phút này đã không có Ma thương chống đỡ, hài cốt tản ra, rơi trên mặt đất, nhưng vẫn còn có mấy khúc xương cắm ở trong cái khe trên tường thành, làm cho người ta nhìn thấy ghê người.

Cảnh tượng này, nháy mắt rung động tất cả tộc nhân Hải Yêu đại bộ nhìn thấy, lại càng rung động mấy vạn tu sĩ trong quan ải, giờ phút này đang trợn mắt há hốc mồm.

Còn có ngoài quan ải, thân là ba đại bộ lạc cướp đoạt, tại thời khắc này, cũng bị cảnh tượng này chấn động hoàn toàn, hô hấp dồn dập, lộ ra vẻ hoảng sợ và không thể tin nổi.

Bọn họ bất kể như thế nào cũng đều không có dự liệu được, Ô Thần bộ, vậy mà thật sự dám ra tay, Mạnh Hạo... Thậm chí có phách lực như thế, đánh chết trưởng lão Hải Yêu đại bộ.

Tất cả tộc nhân không phải là Ô Thần bộ thấy một màn như vậy, đều cảm thấy da đầu sắp vỡ, đầu óc nổ vang. Trong tâm thần của mỗi người bọn họ, đều trong khoảnh khắc hiện lên cùng một câu nói.

- Ô Thần bộ... Xé rách bầu trời!!

Mấy vạn tu sĩ trong quan ải, một mảnh tĩnh mịch, chỉ có tiếng động hấp khí truyền ra. Bọn họ nhìn về phía Mạnh Hạo cùng với Ô Thần bộ, giống như lần đầu tiên nhận thức bộ lạc này vậy, một đám toàn bộ hoảng sợ. Mạnh Hạo quyết đoán, Ma thương lành lạnh, còn có một kích kinh thiên này, đều hóa thành tia chớp, nổ vang trong đầu bọn họ, khiến cho bọn họ sợ là cả đời này, cũng tuyệt đối không quên được cảnh tượng này.

Ngoài quan ải, ba bộ lạc cướp đoạt vốn là nhìn Ô Thần bộ làm chuyện chê cười, vẻ tham lam cũng cực kỳ rõ ràng, giờ phút này toàn bộ như bị sét đánh. Tộc nhân cũng thế, tế tự cũng vậy, cho dù là tộc công, cũng trong một cái chớp mắt này, đồng loạt hít vào, lộ ra vẻ khiếp sợ mãnh liệt.

Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, Ô Thần bộ... vậy mà thật sự dám ra tay!! Hơn nữa không phải chỉ đơn giản là ra tay, mà là trực tiếp giết người!

Quyết đoán như vậy, sát khí như vậy, diệt tuyệt như vậy, khiến cho ba đại bộ lạc này bỗng nhiên chấn động tâm thần mãnh liệt. Bỗng nhiên bọn họ đối với phán đoán về ý nghĩ của đối phương lúc trước, sinh ra dao động mãnh liệt, thậm chí cũng có một tia hoảng sợ, nảy sinh trong tâm thần.

Chấn động nhất, chính là Hải Yêu đại bộ, tất cả tộc nhân thấy một màn như vậy, đến bây giờ cũng không kịp phản ứng. Bọn họ vẫn không thể tin tưởng, khi thấy một màn như vậy, không thể tin, thế nhưng thực sự có người dám ra tay với Hải Yêu đại bộ...

Sau sự tĩnh mịch ngắn ngủi, từng tiếng rống giận từ trong thành Đoạn Nam mạnh mẽ truyền ra. Có hơn mười thân ảnh, nháy mắt vọt ra, cũng có mấy vạn yêu đàn, theo đó mà xuất hiện, còn có hơn hai vạn tộc nhân, đồng loạt hiện thân!

Trong đó có một lão già tóc đỏ, chính là tộc công Hải Yêu đại bộ, tâm thần lão cũng đang chấn động, nhưng sự phẫn nộ càng rõ ràng hơn, thở hổn hển.

Nhưng không đợi lão lên tiếng, hắc vụ đã trở về trước người Mạnh Hạo, ở trong tay hắn một lần nữa hóa thành Ma thương. Mạnh Hạo cầm thương, chỉ về phía trước.

- Chiến!

Không cần nhiều lời, chỉ cần một chữ... phía sau Mạnh Hạo, hơn vạn tộc nhân Ô Thần bộ, lập tức đỏ mắt, đồng loạt gào rú.

- Giết!

Theo thanh âm kinh thiên này, hơn vạn tộc nhân Ô Thần bộ, đồng loạt lao ra, giống như hơn vạn hung thần ác sát bách chiến bất tử. Theo sự lao ra của bọn hắn, sát khí nồng đậm lập tức ngập trời, cải biến nhan sắc thiên địa, cuốn động phong vân triển khai ngưng tụ, giống như từ trong hoàng tuyền đi ra, bay về phía Đoạn Nam thành!

Lại vào lúc này, mười lăm vạn yêu đàn, khát máu tàn nhẫn rít gào lên, che trời phủ đất, rậm rạp, lao về phía Đoạn Nam quan!

Tiếng nổ chấn động trời xanh, ầm vang mặt đất, khiến cho Đoạn Nam quan dường như rung động, tiếng chém giết giờ phút này, vang động bốn phương.

Hơn vạn tộc nhân Ô Thần bộ mắt đỏ ngầu, điên cuồng xông ra, các loại pháp thuật, còn cả đồ đằng ngũ hành bộc phát từ trên người họ, hình thành khí thế kinh người.

Chém giết lập tức triển khai.

Ô Trần không còn là thanh niên nữa, thoạt nhìn giống như một trung niên. Đó không phải là dấu vết của năm tháng, mà là thử thách của chiến hỏa và rèn luyện trong máu tươi, khiến khi nhìn qua y, đã chín chắn hơn nhiều. Khuôn mặt tuấn lãnh, đôi mắt đầy tơ máu, bộc lộ sát khí và vẻ lãnh khốc.

Lúc ra tay, đồ đằng mộc ảo hóa, trở thành một mảng thanh quang, ngưng tụ trên đôi tay gã, giật đứt đầu lâu một tộc nhân Hải Yêu đại bộ, giơ cao lên trời, mặc cho máu tươi tung bay, ngẩng đầu gầm thét.

Xung quanh gã, những tộc nhân khác của Ô Thần bộ cũng như vậy, cứ hễ ai đã giết được một người, đều giơ đầu lâu lên cao, khí thế kinh thiên.

Chiến tranh, với bọn họ mà nói, có thể nói giống như hô hấp, có lẽ có phần hơi ngoa, nhưng đã đến mức trở thành thói quen. Nhiều năm chinh chiến, nhiều lần sống chết, khiến cho tất cả tộc nhân Ô Thần bộ, rất dửng dưng với sống chết, nhưng chấp nhất, chấp niệm bước vào Mặc Thổ của bọn họ, lại càng thêm sâu.

Với chấp niệm này, tất cả những chướng ngại ngăn trở trước mắt, đều khiến bọn họ điên cuồng muốn chém giết cản trở.

Ra tay dứt khoát, lúc giết người không hề chớp mắt, máu tươi phun ra, đổi lại không phải là run sợ, mà là sát khí càng thêm nồng đậm.

- Giết!

Không biết ai gầm lên, theo đó, hơn vạn tộc nhân Ô Thần bộ đều gầm lên. Tiếng gầm của bọn họ mang đầy sát khí, chấn động tâm thần tộc nhân Hải Yêu đại bộ, khiến người Hải Yêu đại bộ sắc mặt tái nhợt, mất hết can đảm, chỉ có thể lui lại phía sau.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1965)