Vay nóng Tinvay

Truyện:Ngã Dục Phong Thiên - Chương 1089

Ngã Dục Phong Thiên
Trọn bộ 1965 chương
Chương 1089: Một chiếc lá!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1965)

Siêu sale Shopee


Một tiếng nổ ầm kinh thiên, ngay cả Huyết Yêu lão tổ cùng mấy người khác đang xuất thủ trên bầu trời cũng đều nghe được thanh âm này, đó là yêu thân tự bạo!

Sự tự bạo đó đối với phía sau yêu thân, chỉ có lực lượng đẩy mạnh tương trợ, khiến cho đệ tử Huyết Yêu Tông lui về sau nhanh hơn. Nhưng ba phương hướng khắc lại là có tính chất hủy diệt đánh sâu vào ầm ầm khuếch tán.

Cường giả Vấn Đạo của Nhất Kiếm Tông biến sắc, thân thể trong nháy mắt vọt tới. Lão ta nhất định phải cản trở. Còn có khôi lỗi của Kim Hàn Tông cũng là như vậy. Lý gia đệ ngũ tổ một dạng không thể lui về sau.

Nếu không, tông môn gia tộc của bọn họ bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng.

Nơi đi qua, vô số tu sĩ thậm chí ngay cả hét thảm cũng không thể phát ra, thân thể khoảnh khắc liền tiêu tán.

Trong chớp mắt, Nhất Kiếm Tông, Kim Hàn Tông, Lý gia, còn có những tán tu kia lần này bị tổn thất không ít. Đây là Vấn Đạo sơ kỳ cường giả cùng Kim Hàn Tông khôi lỗi, còn có Lý gia đệ ngũ tổ cản trở hơn phân nửa, nếu không, thương vong lớn hơn.

Chỉ có điều những tán tu kia thì không ai tới giúp bọn họ chống cự. Trong gợn sóng hủy diệt của yêu thân tự bạo, vài đạo tia chớp ngân xà trên dưới vào khoảnh khắc trực tiếp hủy diệt, dấu vết cũng không còn dư lại.

Cuộc chiến tranh này căn bản cũng không phải là bọn họ có thể tham dự. Bọn họ nghĩ đến dựa vào sự cường hãn của bốn phương thế lực, hủy diệt Huyết Yêu Tông hẳn là dễ dàng. Nhưng lại không nghĩ rằng, Huyết Yêu Tông không ngờ kinh khủng như thế.

Đây... Chỉ là trận thứ nhất!

Theo yêu thân sụp đổ, hư vô vặn vẹo, cả vùng đất lập tức lộ ra năm ngọn núi của Huyết Yêu Tông!

Năm ngọn núi của Huyết Yêu Tông đều bên trong một chỗ lõm xuống, vả lại bốn phía năm tầng quầng sáng tồn tại, tia sáng lượn lờ, tán phát ánh sáng chói mắt. Không thể bị phá giải, chỉ có thể lấy cường lực đánh, đánh ầm ra tầng tầng.

Đây đúng là Huyết Yêu Tông muốn nhìn đến. Phản lực của quầng sáng đủ để cho thế lực bốn phía trong trận chiến tranh này trả giá thật lớn.

Mạnh Hạo mang hơn 30 ngàn đệ tử Huyết Yêu Tông, nương vào lực lượng đẩy mạnh của tự bạo, trực tiếp về tới bên trong Huyết Yêu Tông, bước chân vào đến trong trận thứ hai của Huyết Yêu Tông, xuyên thấu quầng sáng. Hơn 30 ngàn người này lập tức được những đệ tử khác dìu lên đưa đến một bên, nuốt vào đan dược khôi phục.

Còn Mạnh Hạo thì sắc mặt tái nhợt, một trận đánh trước đó, hắn tiêu hao cực lớn, nhưng trước mắt không phải là lúc khôi phục. Hắn đứng ở nơi đó, nhìn về phía bên ngoài quầng sáng của trận pháp.

Hai vị tổ Thiết Huyết khoanh chân ngồi ở hai bên. Bốn phía bọn họ có hơn hai vạn đệ tử. Quầng sáng tầng thứ nhất của trận thứ hai là Thiết Huyết Sơn bọn họ phụ trách.

Phía sau Mạnh Hạo, bên cạnh tầng tầng quầng sáng, tu sĩ của các ngọn núi đều duy trì quầng sáng bốn tầng khác của trận thứ hai vận chuyển.

Bên ngoài quầng sáng, Nhất Kiếm Tông, Kim Hàn Tông, Lý gia, tất cả tu sĩ đều bị một màn trước đó làm cho chấn động. Nhưng rất nhanh, sau khi bọn họ thấy được sơn môn của Huyết Yêu Tông, từng cái một lập tức sát khí ngập trời.

- Giết, không chừa một mống!

- Một trận chiến này, khiến Huyết Yêu Tông hoàn toàn diệt tông!

- Từ đó về sau, Nam Vực sẽ không có Huyết Yêu Tông!

Thế lực tu sĩ khắp nơi thời khắc này truyền ra thanh âm. Sóng âm ồn ào, quay về bốn phương tám hướng, giờ này vẫn còn dư lại mấy chục vạn tu sĩ, chạy thẳng tới Huyết Yêu Tông.

Mấy chục vạn tu sĩ căn bản là không thấy được giới hạn, dường như vô cùng. Trước khi Mạnh Hạo sáp nhập vào yêu thân, dựa vào thân thể khổng lồ, còn có thể nhìn rõ ràng. Nhưng giờ này yêu thân vỡ nát, sau khi hắn bay nhanh lui về, nhìn bốn phía, toàn bộ đều là tu sĩ.

Chỉ số lượng cũng đủ khiến cho người da đầu tê dại.

Giờ phút này vài người gào thét vọt đến, chạy thẳng tới năm tầng quầng sáng trong trận thứ hai bao phủ Huyết Yêu Tông.

Nhưng có quầng sáng ở đây, đệ tử của Huyết Yêu Tông không mất đi ý chí chiến đấu. Bọn họ chờ phía ngoài những tu sĩ này tới đánh vào quầng sáng.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên một đạo cầu vồng không ngờ trực tiếp từ trong bầu trời đàng xa, xé hư không mà đến. Cầu vồng đó có tốc độ cực nhanh, khó có thể hình dung, chạy thẳng tới mặt đất. Nơi đi qua, bầu trời bị rạch ra một đạo khẽ hở thật lớn, nhìn thấy mà giật mình.

Đó là một chiếc lá!

Một mảnh lá cây nhanh chóng thiêu đốt, tản ra khí tức kinh thiên!

Mục tiêu của nó không phải một người nào, mà là trận thứ hai của Huyết Yêu Tông!

- To gan!!

Tiếng rống giận truyền ra từ trong miệng của Huyết Yêu lão tổ đang chiến đấu cùng lão tổ của mấy tông. Lão ta lập tức nâng lên tay phải, vung mạnh lên, huyết quang lóng lánh, chạy thẳng tới lá cây xông về mặt đất.

Giữa tiếng nổ ầm ầm, chiếc lá cây nọ trong nháy mắt mục nát hơn phân nửa, nhưng như cũ vẫn có một luồng sợi tơ rõ ràng xuyên qua huyết quang, trong nháy mắt tới gần quầng sáng của trận thứ hai. Khoảnh khắc nó xuyên thấu trực tiếp tầng thứ năm, xuyên thấu một lỗ hổng trên quầng sáng tầng thứ tư, tầng thứ ba, dừng lại trên quầng sáng của tầng thứ hai.

Quầng sáng của tầng thứ năm, tầng thứ tư, tầng thứ ba vặn vẹo, mặc dù không sụp đổ nhưng lại tồn tại lỗ hổng!

Trên bầu trời, Huyết Yêu lão tổ rống giận, nhưng lão quái của mấy tông lại liều mạng ngăn trở.

Lỗ hổng xuất hiện lập tức khiến đệ tử Huyết Yêu Tông đua nhau thần sắc đại biến.

Cùng lúc đó, mấy chục vạn tu sĩ của ngoại giới từng người một mắt lộ ra sát khí, thay đổi phương hướng, chạy thẳng tới vị trí lỗ hổng, triển khai thần thông, gào thét mà đến.

Lỗ hổng đó không lớn, nhưng trận pháp lại không cách nào khiến cho nó khép lại.

- Chết tiệt... làm sao đánh đây!!

- Có lỗ hổng đó, nơi đó chính là chỗ yếu nhất, làm sao đánh chứ!

- Thiếu tông giết nhiều như vậy, nhưng trước mắt vẫn là vô biên vô tận, chúng ta... còn có hi vọng sao?

Đối mặt nhiều địch nhân như vậy, đối mặt lỗ hổng xuất hiện ở quầng sáng của trận thứ hai, đệ tử Huyết Yêu Tông từng người một trong trầm mặc, có tuyệt vọng.

Bên trong Thiếu Tông Cốc, Hứa Thanh sớm đã đi ra. Nàng đứng ở nơi đó, trước sau đều nhìn Mạnh Hạo, lòng của nàng lo lắng. Sau khi nàng thấy Mạnh Hạo bình an trở về, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng giờ đây, sau khi nhìn một màn này, sắc mặt của nàng cũng tái nhợt.

Mạnh Hạo chợt ngẩng đầu, nhìn hướng thiên không. Hơi thở hắn dồn dập một chút, nhưng rất nhanh thì trầm mặc xuống, nhìn đệ tử Huyết Yêu Tông bốn phía tuyệt vọng, hắn sẽ không đi cổ vũ lòng người, cũng không muốn đi làm như vậy. Cuộc chiến tranh này, hắn vốn dĩ áy náy đối với Huyết Yêu Tông, thời khắc này sao có thể lại đi bảo người chém giết.

Hắn không làm được.

Một tiếng thở dài truyền ra từ trong đám người. Lão già lưng gù ở núi thứ năm chậm rãi đi ra, giữa cất bước sắp đạp đi chỗ lỗ hổng của trận pháp ở tầng thứ năm.

- Sư phụ...

Phía sau ông ta, cô gái quyến rũ kia trong mắt mang lo lắng, hiển nhiên là đoán được mục đích của lão giả.

- Sống quá lâu, nhìn nhiều lắm, không sao, không sao.

Lão già lưng gù mở miệng cười, khi ông ta đang muốn đạp đi thì bỗng nhiên thân thể của Mạnh Hạo một bước bước đi.

Đây là hắn có thể làm được, trước khi bước ra bước này, Mạnh Hạo chỉ quay đầu lại nhìn thoáng qua Hứa Thanh đang nhìn mình, mỉm cười. Hắn xoay người, trong mắt hàn mang ngập trời, bước ra một bước kia.

Trước khi lão già lưng gù đạp vào lỗ hổng của quầng sáng, chỗ sơ hở duy nhất!

- Thiếu tông!

Lão già lưng gù ngẩn ra.

- Nơi này, ta tới trấn thủ!

Mạnh Hạo nhàn nhạt lên tiếng, trực tiếp xuất hiện bên ngoài quầng sáng. Hắn muốn dùng thân thể của mình tới chỗ này, ngăn chặn chỗ sở hở của trận pháp!

- Tay phải của ta đã có lực lượng Vấn Đạo!

- Huyết Yêu Đại Pháp am hiểu vốn là quần chiến!

- Chỉ cần chịu đựng qua mười ngày, bản tôn thứ hai của ta sẽ thức tỉnh!

- Đánh đi!

Thân thể của Mạnh Hạo bước ra bên ngoài quầng sáng, khoảnh khắc hắn bước ra, phía sau hắn truyền ra tiếng kinh hô của đệ tử Huyết Yêu Tông.

- Thiếu tông!

- Thiếu tông người...

Mạnh Hạo không quay đầu lại nữa. Hắn đứng bên ngoài quầng sáng, hít sâu một hơi, tu vi của hắn trong nháy mắt vận chuyển. Cho dù là mệt mỏi, nhưng thời khắc này cũng đều nhịn xuống, trực tiếp đạt tới tột cùng.

Khí tức Trảm Linh ầm ầm bạo phát. Nhất là tay phải của hắn lại mơ hồ tràn ra uy áp của Vấn Đạo. Hắn vung tay lên trong trầm mặc, lập tức núi thứ chín ầm ầm biến ảo phủ xuống. Bên ngoài thân thể hắn, hai hạt châu đen trắng không ngừng vây quanh.

Sau đó, Mạnh Hạo lấy ra mặt nạ Huyết Tiên từ bên trong túi trữ vật. Trong nháy mắt mấy chục vạn tu sĩ rầm rầm mà đến, trực tiếp đeo mặt nạ lên mặt.

Một tiếng gầm thét truyền ra từ bên trong mặt nạ. Một đạo bóng dáng đỏ trực tiếp xuất hiện bên cạnh Mạnh Hạo. Chính là huyết ngao... bên trong mặt nạ Huyết Tiên, lần nữa ngưng tụ thân thể!

Nó chết qua một lần, thời khắc này sau khi xuất hiện, thân thể càng dữ tợn, khí tức Trảm Linh tản ra, khí thế ngập trời.

Giữa cái phất tay, mũi kiếm Tuế Nguyệt xuất hiện, vật này không có hiệu quả đối với Vấn Đạo điên phong. Nhưng ở chỗ này vô cùng sắc bén, vả lại bay ra không phải một cái, mà là mười!

Đây là Mạnh Hạo dùng gương đồng biến ảo lúc trước khi trù bị chiến đấu.

Thời khắc này 10 mũi kiếm Tuế Nguyệt xoay tròn, tạo thành kiếm trận. Khi trận này xoay tròn, ánh mắt của Mạnh Hạo lộ ra huyết quang.

- Cảnh giới Vĩnh Hằng của ta có thể cho ta chiến lực... gần như vô hạn!

- Bỉ Ngạn Hoa của ta đã thành Trảm Linh Bảo của ta, đã uấn nhưỡng rất lâu... Cũng nên đến lúc biểu hiện rồi!

Sinh cơ bạo phát ầm trong cơ thể của Mạnh Hạo. Trong lúc bạo phát, phía sau hắn, bất ngờ xuất hiện một đóa Bỉ Ngạn Hoa hư ảo!

Năm loại màu sắc, thậm chí trên một chiếc lá mơ hồ xuất hiện màu thứ sáu!

Màu thứ sáu ấy khi thì xuất hiện, khi thì biến mất, nhưng Mạnh Hạo tin, không cần tới bao lâu, nó sẽ hoàn chỉnh hiển lộ ra. Đến khi đó, xuất hiện thêm một màu nữa thì có thể thành tiên!

Bỉ Ngạn Hoa dữ tợn, vào khoảnh khắc nó xuất hiện, lập tức khiến cho mấy chục vạn tu sĩ tới kia không ít người thần sắc biến đổi.

Nhưng như cũ, bọn họ vẫn gào thét mà đến, nhìn lại bên trong quầng sáng, một mình Mạnh Hạo đối kháng mấy chục vạn người. Một màn này tạo thành hình ảnh không thể phai mờ, in khắc sâu đậm trong tâm thần của mỗi người Huyết Yêu Tông, bất tử không quên.

- Giết!

Mạnh Hạo chợt ngẩng đầu, đôi mắt khoảnh khắc lộ ra sát khí. Hai tay hắn bấm quyết, phóng ra một chỉ về phía trước, lập tức huyết ngao bay ra, Tuế Nguyệt Kiếm Trận rầm rầm mà đi. Bỉ Ngạn Hoa phía sau hắn lập tức vặn vẹo, xúc tu cấp tốc lan tràn, phía sau Mạnh Hạo dường như hoàn toàn nở rộ. Từng cái xúc tu huy vũ, giống như chiếc roi, co rúm hư vô chấn động, chạy thẳng tới mọi người.

Giết chóc chợt triển khai.

Cái mạnh ở tay phải của Mạnh Hạo, một quyền rơi xuống, thiên địa nổ ầm ầm.

Trên mặt nạ Huyết Tiên, lộ ra huyết quang ngập trời, huyễn hóa ra thần thông Huyết Tiên, "vô diện nhất ngôn phong hỏa liên"!

Tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang dội nơi đây. Huyết Yêu Đại Pháp của Mạnh Hạo cũng chợt triển khai.

Có thể coi là như vậy, đối mặt mấy chục vạn tu sĩ, Mạnh Hạo vẫn phảng phất là châu chấu đá xe, chỉ một cái tiếp xúc, dưới tiếng vang kinh thiên nơi đây, hắn phun ra máu tươi, thân thể trực tiếp hỏng mất.

Nhưng sự hỏng mất đó mới vừa xuất hiện, trong nháy mắt nghịch chuyển, tất cả máu thịt toàn bộ lần nữa ngưng tụ. Dưới cảnh giới Vĩnh Hằng, Mạnh Hạo có thể nói không chết, lúc xuất hiện lần nữa, hắn canh giữ ở chỗ lỗ hổng, vẫn giết chóc như cũ.


.



Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1965)