← Ch.1099 | Ch.1101 → |
- Một trận chiến này, nên kết thúc rồi! Thanh âm thương tang từ trong Huyết Yêu Sơn truyền ra, quanh quẩn khắp nơi, trên chiến trường mặt đất, trừ đệ tử Huyết Yêu Tông những người khác đều bất chợt dừng lại không nhúc nhích.
Bao gồm khôi lỗi Ngụy Tiên do lão tổ áo xanh khống chế, cũng giống vậy vừa tới gần Mạnh Hạo liền bị ngưng lại giữa không trung.
Còn có lão tổ tóc đỏ Kim Hàn Tông, đệ tam tổ Lý gia, thậm chí bao gồm phân thân Lê Tiên, cũng đều trong một chớp mắt này, thân thể bị dừng lại, nhưng tâm thần của bọn họ còn có thể suy tư, còn có thể... hoảng sợ!
- Có thể dồn ép lão phu đến bước này, là ta đã xem thường tu sĩ Nam Vực! Thanh âm thương tang quanh quẩn, mang theo ý mỏi mệt, thế nhưng trong mệt mỏi này cũng có một cỗ ngạo nghễ điên duồng.
- Lê Tiên, trước ngươi hỏi, từ đâu mà ta tự tin! Hôm nay, lão phu sẽ cho các ngươi biết, nơi phát ra... tự tin của ta! Các ngươi đều nghĩ, bên trong động phủ Huyết Yêu Sơn, là bản tôn của ta ư? Thanh âm thương tang tràn ngập thiên địa, Huyết Yêu lão tổ khoanh chân tĩnh tọa trong động phủ Huyết Yêu Sơn kia, chậm rãi đứng lên, đi ra huyết đàm, đi ra... động phủ!
Ngay khoảnh khắc Huyết Yêu lão tổ đứng trên ngọn núi, phía sau lão tổ bất ngờ bay ra biển máu, đó đích xác là biển máu, nước biển ngập trời, chớp mắt một cái chạy thẳng tới bầu trời, tức thì che phủ bầu trời, làm cho bầu trời nơi này... trở thành bầu trời máu.
Màn trời bị che phủ làm cho thế giới này dường như trở thành thế giới màu máu. Trên Huyết Yêu Sơn, Huyết Yêu lão tổ mặc áo giáp, cặp mắt thương tang nhìn xuống mặt đất.
Lão tổ tóc đỏ Kim Hàn Tông thân thể run rẩy, có cảm giác bất ổn mãnh liệt.
Đệ tam tổ Lý gia cũng hoảng sợ, nội tâm dâng lên nguy cơ trước nay chưa từng có.
Phân thân Lê Tiên sắc mặt chợt ngưng trọng, nàng phát hiện: đối với Huyết Yêu lão tổ này... dường như nàng cũng không biết rõ hoàn toàn.
Khôi lỗi Ngụy Tiên do lão tổ áo xanh khống chế, thời khắc này cũng run rẩy, bị uy áp vô hình trong trời đất này bao phủ... dường như sống chết chỉ một ý niệm của đối phương!
- Không có khả năng, lão làm sao lại mạnh như vậy!!!
Trên mặt đất, hơn mười vạn tu sĩ của bốn phương thế lực, toàn bộ đều hoảng sợ run rẩy.
- Nam Vực Đại Địa, lưu truyền truyền thuyết về lão phu, nói lão phu là yêu do một giọt máu tươi biến thành, cho nên... tự xưng Huyết Yêu lão tổ!
- Truyền thuyết này, là thật! Trên Huyết Yêu Sơn, Huyết Yêu lão tổ nhàn nhạt lên tiếng. Lão đứng ở nơi đó, nhưng trên người lão không cảm nhận được mảy may dao động của tu vi tồn tại, giống y như một phàm nhân.
- Nhưng cũng là giả! Ngay khoảnh khắc lão tổ nói ra câu này, lập tức mặt đất nổ "ầm ầm, rắc rắc" xuất hiện những khe nứt, dường như có con quái vật lớn, đang thức tỉnh từ dưới mặt đất muốn chui lên.
- Nói là thật, bởi vì lão phu đích thật là giọt máu tươi biến thành; nói là giả, bởi vì cho dù thân thể này do giọt máu tươi biến thành, cũng không phải là... bản tôn của ta!
Mặt đất nổ ầm ầm, những khe nứt càng ngày càng nhiều, nhưng toàn bộ tu sĩ đang đứng trên mặt đất, cho dù là mặt đất dưới chân sụp xuống, thân thể họ vẫn lơ lửng như cũ.
Về phần đệ tử Huyết Yêu Tông, thời khắc này sớm đã lui về sau, toàn bộ về lại dưới năm ngọn núi. Mạnh Hạo tâm thần chấn động, cũng lập tức mang Hứa Thanh trở về.
Hứa Thanh mở mắt ra, kinh ngạc hoảng sợ nhìn một màn dọa người trước mắt.
- Ta tự tin, nguyên nhân vì bản tôn của ta, sinh mệnh của ta không nhiều lắm, vốn không muốn động tới bản tôn... Thế nhưng một trận chiến này, các ngươi có tư cách nhìn thấy! Huyết Yêu lão tổ nói tới đây, mặt đất nổ "ầm" một tiếng.
Trong tiếng nổ long trời lở đất, bất ngờ từ dưới mặt đất thò lên một bàn tay khổng lồ, chỉ là một cánh tay, đã lớn tới nghìn trượng, nhìn như một đỉnh núi.
Mặt đất sụp xuống phạm vi lớn, cùng lúc đó, một cái đầu to lớn, trong tiếng nổ ầm ầm ló lên, da đầu lâu kia đều là màu máu, đỉnh đầu có một cái sừng; tiếp theo một thân mình mặc áo giáp rách nát cổ xưa... hoàn toàn... lộ ra trong thiên địa!
Thân thể cao gần vạn trượng, toàn thân đỏ thẫm, thậm chí còn có vô số phù văn phức tạp lóng lánh... xuất hiện ở trước mặt mọi người!
Thân ảnh ấy giống nhau như đúc với yêu thân trước đây, khi Mạnh Hạo khống chế Huyết Yêu đại trận hình thành, nhưng thương tang hơn, chân thật hơn!
Lão tổ tóc đỏ Kim Hàn Tông trong óc "ông" một tiếng, mặt biến sắc, hô hấp dồn dập; lão tổ Lý gia bên cạnh lão hít hơi lạnh, mở to mắt không thể tin.
Phân thân Lê Tiên, thân thể run rẩy, hư ảnh Bỉ Ngạn Hoa phía sau dường như đang vùng vẫy; khôi lỗi Ngụy Tiên do lão tổ áo xanh khống chế, càng run rẩy dữ dội.
Ngay khoảnh khắc thân ảnh khổng lồ này xuất hiện, trên Huyết Yêu Sơn, Huyết Yêu lão tổ cất bước đi ra, đạp hư vô, trực tiếp xuất hiện trên đỉnh đầu thân ảnh khổng lồ này. Sau khi khoanh chân ngồi xuống, cả người lão tổ cùng dung hợp với yêu thân.
Cùng lúc đó, cặp mắt trên đầu yêu thân, bỗng nhiên mở ra.
- Đây... đây là bản tôn của lão phu!
- Năm đó lão phu bị thương nặng, ở chỗ này tu dưỡng, ngưng tụ hồn huyết hoá phân thân, sáng lập Huyết Yêu Tông! Thanh âm của lão tổ ầm ầm vang vọng thiên địa, bầu trời huyết quang lóng lánh, mặt đất tràn ngập khe nứt, hơn mười vạn tu sĩ run rẩy hoảng sợ, tất cả cường giả toàn bộ chấn động mãnh liệt.
Mạnh Hạo cũng rúng động.
- Đáng tiếc, ta có thể phát huy ra chỉ có lực lượng không nhiều lắm so với thời điểm đỉnh phong, lay chuyển Chân Tiên thì khó, bất quá tiêu diệt Ngụy Tiên... vậy là đủ rồi! Huyết Yêu lão tổ nhàn nhạt nói, yêu thân nâng lên cánh tay to lớn, chụp một trảo về hướng phân thân Lê Tiên trên bầu trời.
Ầm một tiếng, phân thân Lê Tiên phát ra tiếng gào thét thê lương, Bỉ Ngạn Hoa phía sau điên cuồng vùng vẫy, dường như muốn đối kháng, nhưng hoàn toàn không thể kiên trì mảy may, cả người sụp đổ, bao gồm Bỉ Ngạn Hoa phía sau cũng trong sụp đổ, bắt đầu tiêu tan.
- Huyết Yêu lão tổ! Ta không tin lão có thể duy trì yêu thân này lâu dài, đợi lão sắp chết, yêu thân này, ta lấy chắc rồi! Trước khi phân thân Lê Tiên tiêu tán, thanh âm âm lãnh vô tình vang vọng tám phương.
- Quả nhiên ngươi... đến là vì yêu thân của ta! Huyết Yêu lão tổ nhàn nhạt lên tiếng, ánh mắt yêu thân lại rơi vào trên người lão già tóc đỏ Kim Hàn Tông, điểm ngón tay một cái.
Lão già này run rẩy, nhưng không có cách nào tránh thoát, bị một lóng tay của yêu thân điểm vào thân thể, giống như bị ngọn núi lớn đánh trúng, lập tức thân thể ầm một tiếng vỡ nát, nguyên thần ở giữa không trung đầy khủng khiếp và tuyệt vọng nhưng không thể bỏ chạy, mắt thấy sắp tiêu tán.
- Để lại ngươi một mạng! Bỗng Huyết Yêu thong thả lên tiếng, bầu trời màu máu lập tức rơi xuống một mảnh huyết quang, bao phủ lão tổ tóc đỏ, trong phút chốc lại tạo cho lão một khối huyết thân.
Chỉ là lần nữa có thân thể, trên mặt lão lại lộ ra vẻ mờ mịt, dường như ký ức bị hủy diệt.
- Từ nay về sau, ngươi là hộ pháp của Huyết Yêu Tông! Huyết Yêu lão tổ nhàn nhạt nói, ánh mắt nhìn về phía đệ tam tổ Lý gia, lần nữa điểm một lóng tay.
Đệ tam tổ Lý gia run rẩy, thân thể ầm ầm vỡ nát, máu thịt tiêu tán, nguyên thần bay ra, bị ngưng tụ huyết thân, hủy diệt ký ức, trở thành hộ pháp của Huyết Yêu Tông.
Thân thể Huyết Yêu lão tổ hình như có chút mệt mỏi, cặp mắt khẽ khép lại, dường như không còn bao nhiêu khí lực để mở ra lại, dường như khống chế thân thể đánh chết mấy người này, với lão tổ cũng là một loại tiêu hao lớn.
- Còn ngươi nữa... cũng trở thành hộ pháp của Huyết Yêu Tông ta đi! Huyết Yêu miễn cưỡng mở mắt, nhìn về phía khôi lỗi do lão tổ áo xanh khống chế.
- Lão ta phải chết! Mạnh Hạo bỗng nhiên lên tiếng.
Huyết Yêu cặp mắt chợt lóe lên một cái, không có nói chuyện, tay phải khẽ nhấc lên chụp lấy khôi lỗi Ngụy Tiên, bóp mạnh, bóp nát không chỉ khôi lỗi, mà cả nguyên thần của lão tổ áo xanh bên trong.
Trong tiếng hét thảm, nguyên thần của lão tổ áo xanh ầm ầm vỡ nát.
Làm xong những chuyện này, yêu thân khổng lồ của Huyết Yêu nhắm nghiền hai mắt, thân thể dường như mất đi hết thảy lực lượng, lần nữa khoanh chân, lần nữa chìm vào mặt đất. Thân ảnh Huyết Yêu lão tổ trên đỉnh đầu yêu thân, chậm rãi xuất hiện, cả người cũng có vẻ cực kỳ mệt mỏi, tử khí lượn lờ, đồng thời với lúc yêu thân khổng lồ bị mặt đất mai táng, lão tổ cất bước đi lên Huyết Yêu Sơn, bước vào bên trong động phủ Huyết Yêu. Tức thì biển máu trên bầu trời hạ xuống, chạy thẳng vào động phủ, lần nữa hóa thành huyết đàm, Huyết Yêu lão tổ chậm rãi khoanh chân ngồi xuống.
- Ta vốn không muốn động tới chân thân, với lực lượng còn sót lại của ta giờ này, phải trả giá quá lớn... Nhưng vì ngươi... ta không thể bỏ qua cơ hội... Ta phải ngủ say, trong vòng trăm năm có lẽ sẽ thức tỉnh, cũng có lẽ sẽ không thức tỉnh! Huyết Yêu Tông... giao cho ngươi... Cẩn thận Lê Tiên, nó vừa là Bỉ Ngạn Hoa, vừa không phải Bỉ Ngạn Hoa... Trận chiến địa vực đã không xa!
Bên tai Mạnh Hạo vang vọng thanh âm mệt mỏi của Huyết Yêu lão tổ, chỉ có Mạnh Hạo mới nghe được.
Các khe nứt trên mặt đất, từ từ khép lại, cấm chế ở bốn phía cũng trong một chớp mắt này biến mất. Thân thể hơn mười vạn tu sĩ tám phương vừa khôi phục hành động, đồng thời, từng người run rẩy, ánh mắt đầy khủng khiếp nhìn về phía Huyết Yêu Sơn. Rồi cũng không biết người nào bắt đầu trước, theo nhau bỏ chạy, thoáng cái hơn mười vạn người này chạy tứ tán.
Ngay lúc bọn họ phía sau tiếp trước bỏ chạy, 70 ngàn đệ tử Huyết Yêu Tông, mỗi người đều sát cơ mãnh liệt: Một trận chiến này, Huyết Yêu Tông suýt nữa diệt môn, thù này nếu không báo, trong lòng bọn họ không yên được.
- Thiếu tông!!!
- Thiếu tông!!! Tất cả đệ tử Huyết Yêu Tông, đều nhìn về phía Mạnh Hạo, chờ đợi quyết định của Mạnh Hạo.
Mạnh Hạo nhìn đệ tử Huyết Yêu Tông đầy vẻ mệt mỏi bốn phía, trầm mặc một lát, chậm rãi lên tiếng: - Nợ máu, nhất định phải trả bằng máu!
- Nghỉ dưỡng sức một tháng, một tháng sau, ta sẽ mang các ngươi... đi nhất thống Nam Vực!
Sát cơ mãnh liệt, cùng với khát vọng bốn chữ Nhất Thống Nam Vực này, hóa thành tâm tình kích động và điên cuồng, bao phủ lên Huyết Yêu Tông đổ nát!
Cùng lúc đó, bên ngoài Huyết Yêu Tông, trên bầu trời, có một lão nhân khoanh chân ngồi ở đó, dưới thân lão có một lò luyện đan, lão nhân ngắm nhìn Huyết Yêu Tông với ánh mắt phức tạp, .
Lão nhân là Đan Quỷ, cũng là Tử Đông chân nhân của Tử Vận Tông.
- Huyết Yêu lão tổ! Vì để cho hắn trảm ma Vấn Đạo, lão đã bỏ ra nhiều lắm, hắn là đồ nhi của ta, ân tình này, không cần hắn trả, ta sẽ báo đáp cho lão! Đan Quỷ nhìn thoáng qua Huyết Yêu Tông nói nhỏ, rồi xoay người, thân hình biến mất...
- - - - - oOo- - - - -
← Ch. 1099 | Ch. 1101 → |