← Ch.1327 | Ch.1329 → |
Tại Cửu Đại Sơn Hải, các thế hệ trước truyền xuống một di ngôn đối với thiên kiêu của các tông môn gia tộc, đó là, nếu gặp được thời đại Chân Tiên, thì nhất định phải khắc ghi bốn chữ... hậu tích bạc phát!
Hậu tích bạc phát, tích lũy sâu dày rồi bạo phát ra, dùng lực lượng phi phàm tích lũy được, mở ra tiên mạch tối đa.
Cho nên, các thời đại, chỉ cần gặp được Chân Tiên thời đại, đều sẽ kiên trì tích lũy, không để cho bản thân đột phá, mà sau khi tích lũy tại cảnh giới Linh Cảnh đến cực hạn, mới đột phá Chân Tiên.
Bao nhiêu năm qua, mọi người vẫn vâng theo ý chỉ này, nhưng giờ phút này, những lão tổ trên Đệ Cửu Sơn Hải cũng đều phải hoảng hốt.
Bọn họ nhìn Mạnh Hạo, trong chớp mắt, dường như hiểu ra điều gì đó.
Mạnh Hạo cũng đã hiểu rõ, cái gì là hậu tích bạc phát... Không chỉ là tu vi, không chỉ là ngưng tụ ra bao nhiêu tiên mạch như di ngôn của thế hệ trước, mà còn phải có... cơ duyên!
Một người trước khi trở thành Chân Tiên, trong quá trình phát triển sẽ gặp được cơ duyên, gặp được nhân quả, đó đều là một giai đoạn hậu tích bạc phát, chỉ có điều, cơ duyên như vậy... cần có một điều kiện tiên quyết...
- Tự thân chứng đạo thành tiên... Địa Tổ, vị Đạo Cảnh của Phương gia khẽ lên tiếng, thanh âm của lão khàn khàn, vẻ mặt như đã hiểu ra.
- Chỉ có người tự thân thành tiên, mới có thể đoạt thiên địa tạo hóa, một khi trở thành Chân Tiên, cơ duyên sẽ chuyển hóa thành tiên mạch. Lão bà phía sau Phàm Đông Nhi khẽ thở dài một tiếng.
Giờ phút này, tất cả lão tổ đều đã hiểu ra, nhưng chuyện này cho dù hiểu rõ, cũng không thay đổi được gì. Người tự thân trở thành Chân Tiên, bọn họ đã gặp được, nhưng đồng dạng, theo sinh mệnh kéo dài, bọn họ cũng đã chứng kiến rất nhiều người thất bại.
Trong chuyện này, người có thể tự thân trở thành Chân Tiên, còn hiếm hơn cả lông phượng sừng lân, tựa như... trước đây, chỉ có Địa Tạng là thành công, mà hôm nay, lại thêm một người.
Bọn họ càng hiểu rõ càng cảm thấy hồ đồ! Khi 110 đầu tiên long xuất hiện khi, Đệ Cửu Sơn Hải chấn động, vượt qua tất cả rung động trước đó, đạt tới đỉnh điểm của rúng động.
Cho dù là khi Mạnh Hạo dùng thân phận Phương Mộc, đạt được danh hiệu đệ nhất, cũng không khiến tu sĩ khắp Đệ Cửu Sơn Hải rúng động như giờ khắc này.
- Một trăm... mười mạch!!
- Điên rồi, điên rồi, thế gian này sao có thể có người trở thành Tiên Cảnh, lại mở ra tận 110 mạch chứ!!
- Không đúng, hai đầu tiên long sau cùng này, không giống với những con trước, một con là màu máu, con thứ hai... lại càng thần bí hơn!
- Con tiên long thứ 110 rất đặc thù, tuy rằng toàn thân tràn ngập tiên quang, nhưng lại tỏa ra khí tức thảo mộc, thậm chí nếu nhìn kỹ, trên người nó dường như còn mơ hồ có bảy màu đang lưu chuyển.
Trong khi mọi người trên Đệ Cửu Sơn Hải còn đang kinh hô, thì Mạnh Hạo đứng giữa tinh không cũng rất không an tĩnh, đang cảm nhận hai đầu tiên mạch hắn nhận được từ Huyết Yêu lão tổ cùng Bỉ Ngạn Hoa kia.
Cơ duyên tạo hóa tích lũy, vào giờ khắc này, bạo phát.
- Như vậy, cơ duyên cũng chính là một loại tích lũy, như vậy... tiên mạch, rốt cuộc là cái gì... Mạnh Hạo đắm chìm cảm thụ 110 đầu tiên mạch trong cơ thể, dần dần, hắn liền hiểu ra.
- Trăm mạch, đích thật đã là cực hạn... thân thể tu sĩ là máu thịt, chỉ có thể ngưng tụ ra trăm mạch.
- Mà tám đầu tiên mạch dư ra của ta kia, trên thực tế, không phải là tiên mạch do máu thịt ngưng tụ ra, mà là dùng làn khói từ cây đèn đồng thau làm gốc, ngưng tụ ra một loại tiên mạch khác!
- Loại tiên mạch này nhìn giống như tiên mạch do máu thịt ngưng tụ ra, nhưng trên thực tế, kết cấu hoàn toàn khác nhau.
- Về phần hai đầu tiên mạch cuối cùng, lại khác với hai loại trên, dường như là do lực lượng ngưng tụ ra, một đầu đến từ Huyết Yêu lão tổ, một đầu thì đến từ Bỉ Ngạn Hoa.
- Như vậy, tiên mạch, rốt cuộc là cái gì... Mạnh Hạo lẩm bẩm, rồi từ từ ngẩng đầu lên, trong mắt của hắn dần sáng ngời.
- Tiên mạch, là một loại chứng minh, chứng minh với thiên địa, bản thân có tư cách trở thành Chân Tiên, không quản thiên địa có công nhận hay không, thì cuối cùng đều phải chấp nhận, chứng đạo!
- Lực lượng từ làn khói Hồn Đăng, giúp ta mở ra con đường đi tới Chân Tiên; tiên mạch ngưng tụ từ máu thịt, là cực hạn kinh mạch của ta; mà lực lượng rồng xanh kia, giúp ta mở rộng số lượng tiên mạch; Huyết Yêu lão tổ cùng Bỉ Ngạn Hoa, giúp ta... nhận thức được tiên mạch là gì!
- Tiên mạch, trước khi trở thành Chân Tiên, hết thảy cơ duyên, hết thảy tích lũy, hết thảy thuật pháp, đều có thể... trở thành tiên mạch!
- Đó là một loại biểu hiện của lực lượng, đó là một loại trạng thái của Đạo!
- Hết thảy... đều có thể trở thành tiên mạch! Mạnh Hạo chợt hiểu rõ, trong khoảnh khắc khi hắn hiểu ra, bên trong thân thể hắn tựa như có lực lượng giam cầm nào đó, răng rắc vỡ ra.
Vào giờ khắc này, tựa như có một vách ngăn nào đó trực tiếp bị chia năm xẻ bảy, truyền ra tiếng nổ ầm ầm. Mạnh Hạo ngẩng đầu, tóc bay phấp phới, tà áo phiêu dật, hai mắt sáng ngời.
- Ta hiểu rồi...
Đúng lúc này, tại một động phủ trongTiên Khư, khuôn mặt vốn lạnh như băng của nữ Chí Tôn áo trắng, lúc này chợt mỉm cười, nụ cười này rất khẽ, nhưng giờ này xuất hiện trên người nàng, đã là rất hiếm thấy.
- Ngộ tính cũng không tệ lắm. Nữ tử khẽ lên tiếng.
Cùng lúc đó, trong một vùng sương mù dày đặc bên trong Đệ Tứ Sơn Hải, nơi ẩn chứa Hoàng Tuyền, ẩn chứa luân hồi, ẩn chứa địa phủ vô tận, hết thảy vong hồn đều phải đi tới nơi này, hết thảy người chết đều phải lưu lại chỗ này...
Trong màn sương mù kia, có thể thấy được những kiến trúc kỳ vĩ, nhưng lại tràn đầy vẻ cổ xưa, âm khí dày đặc. Thấp thoáng có thể thấy được, tại hỗ sâu nhất trong màn sương mù, trên một phiến mặt đất, có một thân ảnh khổng lồ đang khoanh chân ngồi đó.
Thân ảnh ấy như pho tượng, như thần tiên, trấn áp địa phủ, trấn áp Đệ Tứ Sơn Hải. Trong giờ phút này, thân ảnh khổng lồ hai mắt tựa như nhắm lại vĩnh hằng kia, đột nhiên khẽ hé ra.
- Đạo của ta không cô độc... Hắn chậm rãi lên tiếng, thanh âm trong một sát na này, truyền khắp Đệ Tứ Sơn Hải giới.
Bên ngoài Đông Thắng Tinh, hai mắt Mạnh Hạo sáng lên, theo tiếng răng rắc từ trong cơ thể truyền ra, hắn đã hiểu rõ.
- Hết thảy đều có thể trở thành tiên mạch, điểm này đối với người dựa theo người khác trở thành Chân Tiên sẽ không có khả năng, chỉ có tự thân chứng đạo trở thành Chân Tiên, mới có thể làm được!
- Thế giới không thể câu thúc, bầu trời không thể mai táng, tinh không sẽ không trở thành lồng giam!
- Không cần thiên địa chấp nhận, bởi vì chỉ có Tiên chân chính, đi chấp nhận thiên địa, chứ không có trái ngược, để cho thiên địa đi chấp nhận! Tâm thần Mạnh Hạo nổ vang, thanh âm đánh vỡ vách ngăn nào đó kia càng lúc càng lớn, thân thể hắn run rẩy, cặp mắt lóe lên sắc bén, tay phải bỗng nâng lên, điểm một chỉ về phía tiên môn.
- Ta tu hành Thái Linh Kinh, Ngưng Khí đại viên mãn, Trúc Cơ hoàn mỹ, Kết Đan hoàn mỹ, Nguyên Anh hoàn mỹ, ngưng tụ Đạo Quả hoàn mỹ, dùng căn cơ này, bước chân vào cảnh giới Vĩnh Hằng!
Ở cảnh giới Vĩnh hằng, ý ta không thể diệt, cảnh giới Vĩnh Hằng này, chính là... đầu tiên mạch thứ 111 của ta!
- Mở! Thanh âm Mạnh Hạo vang vọng trong đầu, cảnh giới Vĩnh Hằng trong cơ thể hắn chợt "ầm ầm" bạo phát, hóa thành nhiều điểm sáng lấp lánh, trong nháy mắt ngưng tụ lại một chỗ, trở thành... đầu tiên mạch thứ 111 xuất hiện bên cạnh 110 tiên mạch của hắn!
Tiên môn chấn động, tiên quang bạo phát, tiên khí ầm ầm tràn ra, bị cưỡng ép hút vào cơ thể Mạnh Hạo, cấp tốc ngưng tụ tại hư ảnh tiên mạch do cảnh giới Vĩnh Hằng biến thành, đầu tiên mạch này càng ngày càng sáng, đến cuối cùng, chợt thành hình!
Cùng lúc đó, xung quanh tiên môn, bên cạnh 110 đầu tiên long kia, bất ngờ lại xuất hiện đầu tiên long thứ 111. Đầu tiên long này, chính là vĩnh hằng, vĩnh hằng tiên long gầm thét bay lượn, rung chuyển tinh không.
Giờ phút này, tất cả Đệ Cửu Sơn Hải đều trợn mắt há hốc mồm nhìn vĩnh hằng tiên long bên ngoài tiên môn kia, trong lòng của bọn họ đều nhấc lên sóng gió ngập trời.
- Lại... mở ra lại một cái tiên mạch nữa sao?
- Hắn còn là người sao? Chẳng lẽ là tiên nhân cổ xưa chuyển thế? Vô số người thất thanh.
So với những tu sĩ kia, thời khắc này, Đạo Cảnh lão tổ của các tông môn mới là người rúng động mãnh liệt nhất, bọn họ nhân số rất ít, mỗi tông môn gia tộc thường thường chỉ có một người, thời khắc này mỗi người đều lập tức rời khỏi nơi bế quan, đứng ở trong tinh không, từ xa nhìn về phía Đông Thắng Tinh.
- Phương gia... xuất hiện một nhân vật khó lường! Những lão tổ này đều chấn động, thần sắc hiện ra vẻ phức tạp.
- Nhân vật như vậy, nếu để cho người này trưởng thành, Phương gia... sẽ quật khởi!
- Cách cục trong tương lai, e là sẽ xuất hiện một chút biến hóa, loại chuyện như vậy, đối với Phương gia cũng không phải có lợi, đối với ta cũng là bất lợi, mà đối với Quý gia... mới là bất lợi nhất!
- Trước hắn, người tự thân chứng đạo, chính là chủ nhân Đệ Tứ Sơn Hải, Địa Tạng, hiện tại lại xuất hiện thêm người này... Ánh mắt những lão tổ này lóe lên, tỏ ra trầm tư.
Đúng lúc này, thân thể Mạnh Hạo lại truyền ra tiếng sấm, tiên quang tăng mạnh, tiên khí vô tận tràn vào thân thể. Bên trong cơ thể hắn, bất ngờ lại xuất hiện đầu tiên mạch thứ 112.
Đó là hắn dùng thân thể Chân Tiên, cưỡng ép ngưng tụ ra một đầu khí huyết tiên mạch!
Sau khi hiểu rõ về tiên mạch, thế giới quan của Mạnh Hạo đã bất đồng với trước, tiên mạch vừa xuất hiện, bên cạnh tiên môn lập tức xuất hiện đầu tiên long thứ 112 gầm thét lao ra.
Đầu tiên long này, mỗi một tấc vảy đều ẩn chứa khí huyết kinh thiên, chấn động bát phương.
Đúng lúc này, tại đỉnh Đệ Cửu Sơn, đột nhiên có một đạo ánh sáng bạo phát ra, luồng sáng này màu xám tro, trong chớp mắt đã xuyên qua tinh không, bay thẳng tới Đông Thắng Tinh.
Tốc độ luồng sáng cực nhanh, trong nháy mắt đã bay xa vô tận, trên luồng sáng màu xám tro này ẩn chứa khí tức nhân quả, tựa như bất kỳ sinh mạng nào chạm phải ánh sáng này, đều sẽ bị lây dính nhân quả, đều sẽ bị... chém Nhân quả!
Ánh sáng này hóa thành một thanh đao Trảm Nhân Quả, rầm rầm mà đi, trong chớp mắt đã hiện bên ngoài Đông Thắng Tinh, dường như muốn chém về phía tiên mạch của Mạnh Hạo đang ngưng tụ ra kia!
- Quý gia, ngươi dám!
Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh bỗng nhiên từ Đông Thắng Tinh truyền ra. Thời khắc này, bên dưới tổ trạch Phương gia, Địa Tổ, vị lão tổ Đạo Cảnh kia chợt biến sắc, lập tức biến mất, khi xuất hiện lại đã ở bên ngoài tinh không. Tay phải lão vung lên, lập tức một cỗ lực lượng căn nguyên vô thanh vô tức bạo phát, va chạm với luồng sáng màu xám tro, lực lượng nhân quả liền tầng tầng vỡ nát, trực tiếp tiêu tán.
Lão tổ Đạo Cảnh lui về phía sau vài bước, bỗng nhiên ngẩng đầu, lộ ra sát ý, tay phải điểm một chỉ về phía tinh không, lập tức một tầng sóng gợn to lớn chợt quét ngang bát phương, tạo thành một cái cái lồng, bao trùm toàn bộ tinh không lại, tính cả Đông Thắng Tinh trong đó.
- Kẻ nào dám đụng đến Kỳ Lân tử của Phương gia ta, lão phu sẽ không để yên cho kẻ đó, về phần Quý gia ngươi... Chớ ép lão phu mời ra thi thể của lão tổ đời thứ nhất, cõng Người đi tới Đệ Cửu Sơn liều mạng với các ngươi!
oOo----------
← Ch. 1327 | Ch. 1329 → |