← Ch.1579 | Ch.1581 → |
Khi nghe tiếng cười cứng rắn kia, sẽ khiến người ta có chút kinh hãi, nhưng nếu nghe lâu mới thấy tiếng cười kia như mang theo tiếng khóc, ai cũng cảm nhận được một sự bi ai khó có thể hình dung.
Mạnh Hạo kinh ngạc nhìn thân ảnh lão đạo trên pho tượng, trầm mặc một hồi rồi nhắm nghiền hai mắt, không muốn quấy rầy đối phương. Bởi vì hắn có thể nhìn thấu, vào giờ khắc này, lão đạo đang ở trong thế giới của chính mình.
Trời vừa sáng, thân ảnh của lão đạo đã biến mất. Xuất hiện trước mặt Mạnh Hạo lúc này vẫn là một lão già có chút hồ đồ, không đáng tin cậy.
- Đi, đi, đi nào, đồ nhi ngoan, cùng vi sư hét lớn. Mạnh Hạo mở mắt ra là thấy ngay lão đạo vui vẻ linh động, dường như không tim không phổi.
Thời gian trôi qua, bên ngoài Hạo Nhiên Tông, tu sĩ tới ngày càng nhiều, che phủ trời đất. Sợ là trên trăm vạn tu sĩ đều bị Mạnh Hạo hấp dẫn mà đến đây.
Mấy ngày này đối với Hạo Nhiên Tông mà nói, áp lực cực lớn. Để bảo vệ núi, trận pháp mỗi thời mỗi khắc đều phải luôn mở ra, các đệ tử đều lên tinh thần, không dám có chút sơ ý, mọi thời điểm đều phải cảnh giác.
Cường giả Đạo Cảnh cũng lần lượt kéo đến bên ngoài Hạo Nhiên Tông, cũng phải có đến 20 Đạo Cảnh, khiến cho cả thiên địa đều tràn ngập một áp lực khủng khiếp.
Mặt đất bị những tu sĩ này dẫm đạp ầm ầm rung chuyển, bầu trời cũng vặn vẹo, phát ra uy lực cực lớn, dường như cả thiên uy cũng phủ xuống nơi đây. Các đệ tử Hạo Nhiên Tông đều mất đi nụ cười ngày trước. Bọn họ nhìn về phía Mạnh Hạo đang ở trên ngọn núi, trong mắt lộ ra chút chán ghét.
Mặc dù bọn họ là Hạo Nhiên Tông, tu chi khí Hạo Nhiên, nhưng dưới áp lực lớn như vậy, tông môn lại đang trong tình thế nguy cấp, bọn họ chung quy không cách nào tránh khỏi, đành trút hết thảy oán hận lên kẻ đầu têu gây họa.
Mạnh Hạo rất ít khi xuống núi. Hắn yên lặng ngồi trên núi, nhìn truyền tống trận mỗi ngày mở ra mười lần, thậm chí là mấy mươi lần, mà mỗi lần đều có một thân ảnh bị truyền tống ra ngoài.
Thậm chí thỉnh thoảng, trong thời gian ngắn ngủi truyền tống trận đột nhiên liên tục truyền tống mấy mươi lần, phá vỡ quy luật truyền tống, khiến cho lực lương truyền tống của những tu sĩ Thiên Thần Liên Minh ở bên ngoài bị phá vỡ. Thật khiến người ta mệt mỏi!
Còn khoảng hơn hai mươi ngày nữa mới tròn hai tháng, vào một buổi trưa, lão đạo đi tới trước mặt Mạnh Hạo, cùng Mạnh Hạo luyện tập Phong Thiên Quyết, lão đạo bỗng nhiên lên tiếng.
- Thời gian còn không sai biệt lắm. Để phòng ngừa bị người khác tính ra thời gian, hôm nay, ngay lúc này, ngươi hãy lập tức rời đi!
Mạnh Hạo đôi mắt ngưng tụ ngẩng đầu nhìn lão đạo. Hắn trầm mặc đứng lên, ôm quyền hướng về lão đạo cúi đầu thật sâu. Hai người nhoáng lên một cái chạy thẳng tới truyền tống trận. Một màn như vậy cũng không phải lần đầu. Mấy ngày nay hai người thường như thế, chẳng những nhiễu loạn nghe ngóng của người ngoài, mà còn nhiễu loạn nhãn tuyến bên trong Hạo Nhiên Tông.
Sau khi họ đến truyền tống trận, lúc này truyền tống trận đang chuẩn bị mở ra, bên trong có một thân ảnh đang đứng, chờ đợi truyền tống trận mở ra. Bốn phía có đệ tử phụ trách truyền tống trận, thấy một màn này cũng không kinh sợ, lại càng không để ý tới.
- Sau khi truyền tống ra ngoài, nếu hết thảy đều thuận lợi, ngươi sẽ xuất hiện ở lối ra của Thiên Thần Liên Minh. Vì cửa ra biên giới quá lớn, liên minh rất khó phong kín toàn bộ, đó là cơ hội cho ngươi, dùng tốc độ nhanh nhất trực tiếp xông ra, phải rời khỏi Thiên Thần Liên Minh... ngươi sẽ được an toàn.
- Mà một khi bị người khác chặn lại trên đường, bị phá hủy truyền tống, ngươi cũng phải lưu ý xóa đi phương hướng ánh sáng của truyền tống!
- Sau khi bước chân vào truyền tống trận, hết thảy đều nhờ vào chính ngươi... Lão đạo nhìn Mạnh Hạo, khàn khàn lên tiếng, bỗng nhiên vung tay áo. Trong phút chốc, truyền tống trận này liên tục truyền tống mấy mươi lần, tiếng động rầm rầm ngập trời. Trận pháp được thi triển tỏa ánh sáng rực rỡ, sau chừng nửa nén hương, hết thảy đều dừng lại, tần suất truyền tống trận dần dần chậm lại. Lão đạo lại đột nhiên lên tiếng.
- Đi vào!
Đôi mắt Mạnh Hạo lóe lên. Hắn không chần chờ, cất bước trực tiếp đi vào bên trong truyền tống trận. Khoảng khắc thân ảnh hắn bước vào, Mạnh Hạo thấy được bên ngoài Hạo Nhiên Tông, không ngờ ngay tại lúc đó, có vô số ánh sáng của truyền tống đồng thời bạo phát, dường như tần suất truyền tống muốn đi theo Mạnh Hạo, đang truyền tống ra ngoài.
Thần sắc Mạnh Hạo biến đổi. Bỗng nhiên đúng lúc này, bên ngoài truyền tống trận, lão đạo trực tiếp bước vào bên trong truyền tống trận, nâng tay lên bắt lấy Mạnh Hạo, lôi hắn ra ngoài.
Trong chớp mắt, gần như lúc truyền tống trận này mở ra, lão đạo đã trực tiếp mang Mạnh Hạo từ bên trong truyền tống trận ra ngoài. Thân thể lão nhoáng lên một cái, bay thẳng lên bầu trời với tốc độ cực nhanh, phút chốc đã vọt tới Hạo Nhiên Tông.
- Vô sỉ!
- Nhất Nhiên Tử, ngươi chẳng lẽ thật sự muốn chống đối với Thiên Thần Liên Minh!
- Chết tiệt!
Một loạt tiếng gào thét từ Hạo Nhiên Tông truyền đến. Phóng tầm mắt nhìn ra, đã thấy Đạo Cảnh ở bên ngoài. Ánh sáng từ truyền tống trận phát ra khiến bọn họ khó mà vọt đến, bởi lão đạo nắm giữ thời gian vô cùng xảo quyệt, khi trận pháp hoàn toàn mở ra, trong chớp mắt bọn họ không thể đi ra ngoài, chỉ có thể nhất nhất đều bị truyền tống rời đi.
Còn những người không bị truyền tống đi nơi khác, lúc này rối rít gào thét, hóa thành cầu vồng bay thẳng tới chỗ lão đạo.
Mạnh Hạo ánh mắt chớp động, hết thảy mọi chuyện lão đạo đều không nói trước với hắn, hiển nhiên bao gồm cả truyền tống trận này, bất luận là kéo dài hơn một tháng nay, hay ám độ trần thương lần này, toàn bộ đều là mồi nhử, mục đích chính là để lừa gạt cường giả Thiên Thần Liên Minh.
Lão đạo này căn bản không muốn cho Mạnh Hạo từ truyền tống trận rời khỏi Hạo Nhiên Tông, bởi vì không an toàn, có quá nhiều lỗ hổng.
Bất quá lão làm rất thật, thế nên rất nhiều người bị lừa, thời khắc này cho dù vẫn không cam lòng, nhưng thân ảnh vẫn bị tiêu tán ở truyền tống trận. Thậm chí, một tháng trước, lão đạo đã mở truyền tống trận, muốn đem mọi sự chú ý của tu sĩ Thiên Thần Liên Minh đều tập trung trên truyền tống trận, thậm chí còn chặn các giới bên ngoài lại, tất cả các điểm trên truyền tống đều bố trí lượng lớn tu sĩ, còn có những người đại năng có thần thức chuyên môn bao vây xung quanh, chuẩn bị cùng nhau cắt đứt ánh sáng của truyền tống Lạc Hà Tinh.
Nếu như ở chỗ này Mạnh Hạo thực sự rời đi, hắn sẽ không có khả năng thành công, giữa đường nhất định sẽ bị đuổi đánh.
Tiếng nổ vang vọng, lão đạo mang Mạnh Hạo chạy thẳng lên trời với tốc độ cực nhanh, phút chốc đã chạy đến Lạc Hà Tinh. Nội tâm Mạnh Hạo chấn động dữ dội, hắn nhìn lão đạo, nội tâm càng thêm xúc động. Phía sau bọn họ, lúc này có một tiếng gào thét truyền đến, sáu đạo cầu vồng với tốc độ nhanh nhất bay đến, bên trong chính là sáu đại năng Đạo Cảnh.
Phía sau sáu người là vô số thân ảnh của các tu sĩ còn lại, bọn họ đều bay lên đuổi theo lão đạo và Mạnh Hạo.
Thiên địa bởi vậy mà biến hóa không ngừng. Trong phạm vi Thiên Thần Liên Minh, ánh sáng của truyền tống phát tán ra tứ phía, các tu sĩ nghe được tin lập tức rời khỏi nơi bảo vệ, nhanh chóng đi đến bên này.
Rút dây động rừng, lão đạo đột nhiên thay đổi khiến cho tất cả bố trí đều bị rối loạn. Thời khắc này, trong tiếng nổ "ầm ầm", lão đạo cùng Mạnh Hạo bước chân vào tinh không.
- Theo ta! Đôi mắt lão đạo phát ra ánh sáng, lão phất tay một cái, lập tức xuất hiện một chiếc phi toa, cùng với Mạnh Hạo đứng lên phía trên."Ầm" một tiếng, phi toa bạo phát tốc độ kinh người, xông vào tinh không.
Trong nháy mắt, thân thể Mạnh Hạo chấn động mạnh, hắn cúi đầu nhìn chiếc phi toa.
- Đây là...
- Đồ nhi ngoan, vi sư sao có thể bỏ qua cho những người muốn hại tánh mạng của ngươi. Tất cả truyền tống trận ở Hạo Nhiên Tông sớm đã bị người khác cố định, mà cho dù không bị theo dõi, vi sư cũng không yên lòng.
Ta chỉ yên tâm khi ta tự mình làm truyền tống trận!
Chiếc phi toa này chính là truyền tống trận. Ngươi khoanh chân ngồi xuống, dung thần vapf bên trong phi toa, tốc độ càng nhanh, lực lượng truyền tống càng lớn. Ta cũng không tin, những người này còn có thể coi thường truyền tống phi toa của lão phu! Lão đạo đắc ý lên tiếng, vung tay về phía sau, trong tiếng nổ "ầm ầm", cả sáu Đạo Cảnh đang đuổi giết cũng đồng thời xuất thủ, cùng cách không chống lại một kích của lão đạo.
Thân thể lão đạo chấn động, khóe miệng tràn ra máu tươi. Cho dù là lão có mạnh mấy đi nữa, nhưng đối mặt với sáu Đạo Cảnh vẫn có chút chênh lệch.
Đúng lúc này, xa xa lại có hai thần thức "ầm ầm" kéo đến. Thật bất ngờ bởi đấy cũng là Đạo Cảnh. Tám Đạo Cảnh này, mặc dù trong đó chỉ có ba người là Đạo Chủ, nhưng bất kỳ người nào cũng chính là các lão tổ trong Thiên Thần Liên Minh. Thời khắc này họ liên thủ với nhau, lực lượng căn nguyên bạo phát khiến cho tinh không run rẩy, dường như muốn sụp xuống.
Mạnh Hạo sắc mặt biến hóa không ngừng, lão đạo bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn, cất bước đi ra khỏi phi toa. Lão vỗ mạnh lên phi toa một cái khiến phi toa vang tiếng ầm ầm, tốc độ tăng nhanh gấp mười lần, trong chớp mắt đã đi xa. Thậm chí với tốc độ quá nhanh này, phi toa dường như bị thiêu đốt. Bên trong truyền tống trận bỗng nhiên mở ra, dường như phía trước xuất hiện một cái miệng to lớn vô hình, cắn nuối hoàn toàn phi toa này.
Chứng kiến một màn này, sắc mặt tất cả mọi người đều biến hóa. Tám lão tổ Đạo Cảnh kia càng rống giận.
- Hắn không được đi!
Thanh âm truyền ra làm rung chuyển cả tinh không, dường như nói là làm ngay, căn nguyên hóa thành quy tắc, bao phủ lấy Mạnh Hạo. Nhưng vào lúc này, lão đạo lại chợt cười to, mắt lão lộ ra kỳ quang, lão hét lớn một tiếng.
- Đồ nhi nhìn kỹ, đây là vi sư vì ngươi trước khi đi, cho ngươi thấy một lần thi triển... Phong Thiên Quyết! Lão đạo nâng chân phải lên, bỗng nhiên cong lên rồi đặt xuống, chân trái cũng cong xuống như vậy, lão nâng tay lên chỉ vào tinh không.
- Đạo tại lòng ta! Cùng với lời nói của lão đạo truyền ra, lập tức thời gian cũng như không gian của tinh không, tất cả như cô đọng lại, bị một luồng hạo nhiên chi khí bao phủ, mơ hồ có thể thấy cả Đệ Bát Sơn Hải đều đang run rẩy!
Càng kinh người hơn, đôi chân đang cong xuống của lão đạo lúc này thoạt nhìn như hóa thành ngọn núi!
- Ý tại mắt ta! Lão đạo nâng tay trái lên, cùng với tay phải lần lượt thay đổi, thương pháp bay múa, mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên, một khí thế không cách nào hình dung ầm ầm lan tỏa từ trên người lão..
- Dục cùng Sơn Hải, Phong, Thiên, Quyết! Lời nói của lão đạo vừa phát ra, đôi chân mạnh mẽ bạnh ra, thân thể bỗng nhiên nhảy lên, hai tay đưa ra hướng về bốn phía!
Dường như đất rung núi lở, núi thứ tám nổ vang, biển thứ tám gầm thét, tinh không trong nháy mắt vặn vẹo một mảnh hỗn loạn. Khi Mạnh Hạo nhìn lại, khí vận Sơn Hải Giới bỗng nhiên phủ xuống trên người lão đạo, theo hai tay lão thoát ra ngoài, khí vận này tạo thành một luồng lực lượng mạnh mẽ, ầm ầm lao đi trong tinh không.
Mơ hồ thấy được, chín núi chín biển của Sơn Hải Giới được tạo ra, xuất hiện một lực lượng vô thượng!
Tất cả mọi người đều biến sắc.
← Ch. 1579 | Ch. 1581 → |