← Ch.1594 | Ch.1596 → |
Mạnh Hạo! Sau khi thấy Mạnh Hạo, cặp mắt Huyền Đạo Tử lóe lên sát khí, hắn vì thu căn nguyên của Mạnh Hạo đã trải qua quá nhiều chua xót
Lần gặp đầu trước kia, một đường đuổi theo vào 33 địa, trải qua huyết sát trong sương mù, sau đó cùng bị nuốt vào nơi này, cảnh tượng này vô cùng đáng sợ, Huyền Đạo Tử nhớ lại mà cảm thấy kinh hãi
Rốt cuộc không có ai khác có thể làm phiền chúng ta, ở nơi này ngươi cũng không trốn thoát được, như vậy ta cùng ngươi kết thúc tại đây cũng tốt! Huyền Đạo Tử khàn khàn nói, thanh âm lành lạnh, tràn ngập sát khí
Nhưng thân thể mà Tham Lang đoạt xá từ Mạnh Hạo sau khi bước vào trung tâm đại điện cũng lộ ra vẻ mặt phức tạp, dường như quên đi sự tồn tại của Huyền Đạo Tử cũng quên mất sự hấp thu của quả Niết Bàn Quả thứ tư, hắn đứng nơi đó nhìn vào xác khô đã héo rũ kia
Hải Đạo
Đại Thiên Tôn
Tham Lang lẩm bẩm, vẻ mặt càng phức tạp giống như hồi ức ùa về
Hải đại biểu hai người, đạo phi đạo cũng chính là đạo, đây là đạo hiệu các nàng đặt cho ta lúc trước
Tham Lang chua xót, hồi ức trong mắt càng rõ ràng, vì đã quá lâu khiến cho hồi ức trên người hắn tản ra thăng trầm
Thăng trầm này khiến cho Huyền Đạo Tử đang muốn ra tay nheo mắt lại, thân thể chợt ngừng, nhìn về Mạnh Hạo không khỏi ngạc nhiên, hắn không nhìn ra điều gì khác thường ở Mạnh Hạo nhưng lại nhạy cảm với khí tức thăng trầm này
Nhất là sau khi nghe được lời nói của Tham Lang, Huyền Đạo Tử giật mình, chợt nhớ lại trên tấm bia đá to lớn ngoài mộ địa, tên do Cửu Phong Chí Tôn viết
Bỉ Ngạn, Hải Đạo Đại Thiên Tôn
Bất ngờ Tham Lang hắn chính là Hải Đạo Đại Thiên Tôn bị phong ấn trấn áp ở nơi này
Chỉ có điều năm đó hắn tự phân hồn mình làm hai, một phần lưu lại trong thân thể, cũng khô héo theo thân thể, tụ thành ấn đường Đại Thiên Tôn chi dương
Phần còn lại ẩn trong bốn phía, tránh được tử kiếp, bao nhiêu năm rồi vẫn luôn muốn thoát khỏi, muốn trốn ra nhưng hắn lại không thấy bất cứ thân ảnh nào, cho dù tu sĩ ngoại giới đến hắn cũng không thể thấy, nhiều lần thử cũng không thể đoạt xá
Cho đến khi hắn thấy được Mạnh Hạo, đây là lần đầu tiên hắn bị trấn áp ở nơi này mà có thể thấy được tu sĩ
Tham Lang thở dài, tiếng thở dài đầy thăng trầm, vang dội bốn phương tám hướng
Trong đại điện này như nổi lên một trận gió, gió này thổi qua khiến cho ánh sáng nơi này sáng tối không ngừng
Lúc này mặt trời xanh lam trên ấn đường xác khô cháy mãnh liệt
Dường như hai bên xác khô cũng đang đáp lại, cái khiên cùng lục lạc kia cũng run nhè nhẹ trong giờ phút này
Uy lực nơi này vốn rất mãnh liệt lại ầm ầm bùng phát trong lúc này, càng thêm cường hãn bao phủ bốn phương, làm Huyền Đạo Tử run rẩy, chỉ riêng Tham Lang không bị ảnh hưởng gì
Cửu Phong Chí Tôn thật ác độc
Thân thể Đạp Thiên, tu vi kém nửa bước
Đáng tiếc, chỉ có một người như hắn, nếu năm đó trong Tiên giới cũng có hai cảnh giới của Chí Tôn như vậy, kết quả trận chiến ấy rất khó nói
Tham Lang lẩm bẩm, qua vẻ mặt có thể nhận ra nỗi sợ vẫn còn trong lòng
Tàn nhẫn, năm đó ta còn chưa nhận ra nhưng giờ này nghĩ lại, hắn không phải muốn giết chết ta, 33 địa này với hắn không chỉ đơn giản là trấn áp, đây là năm đó hắn dùng lực lượng Sơn Hải Giới cùng cường giả đỉnh phong luyện hóa 33 vị của ta thành đan!!
Muốn để lại cho người truyền thừa của hắn cho người truyền thừa của hắn, giữ lại 33 viên đan được luyện chế với Đạo Thần tầng chín cùng Đại Thiên Tôn chi dương!
Tham Lang hít sâu, tinh thần chấn động, trong mắt lóe sáng
Đáng tiếc, ngươi cho dù tính thế nào cũng không tính được rằng ta đoạt xá!Ta muốn phần đại lễ năm đó chuẩn bị cho người truyền thừa giờ phút này! Tham Lang nói, đi về trước một bước
Trong khoảnh khắc hắn bước xuống, Huyền Đảo Tử cũng không tiếp tục chịu uy lực này nữa, gầm nhẹ hướng về phía thân thể Tham Lang đoạt xá từ Mạnh Hạo
Giả thần giả quỷ, Mạnh Hạo hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi! Huyền Đạo Tử bay nhanh trong khoảnh khắc tới gần vung mạnh tay phải lên, lập tức căn nguyên của hắn từ từ tản ra, tạo thành pháp luật vô biên hướng về Mạnh Hạo
Lần này ra tay, Huyền Đạo Tử ra sức ứng phó, trong lòng hắn bị đè nén, bị nơi này bao phủ tất cả, bị lời nói của Tham Lang gây rối loạn tinh thần, phút chốc cất bước, căn nguyên mẫu mực, tay bấm quyết, lập tức chín mai vảy bay ra từ bên trong túi trữ vật
Chín mai vảy này vừa xuất hiện lập tức phát ra khí tức hung tàn hòa vào trong tiếng nổ vang, không ngờ biến ra chín điều ngạc long
Mỗi cái trong chín điều ngạc long này lớn khoảng trăm trượng, cũng thấy được nó rất khổng lồ, nếu không trong lúc này bọn chúng đều không thể sôi trào tạo thành từng tiếng gầm thét rống giận bay thẳng tới Mạnh Hạo
Huyền Đạo Tử ra tay chưa xong, hắn bấm quyết, chỉ bằng một ngón tay, lập tức máu thịt toàn thân nhanh chóng héo rũ, phút chốc cả người hắn gầy đi một vòng đổi lấy khí huyết như sương mù, ngưng tụ giữa không trung tạo thành huyết kiếm
Kiếm này bay vù vù như huyết long, xông vào Mạnh Hạo
Ngay sau đó, Huyền Đạo Tử lại hai tay bấm quyết, lập tức xuất hiện một ấn ký huyền ảo, ấn ký này màu vàng, "phịch" một tiếng xuất hiện, hóa thành thiên binh kim giáp đi thành đoàn
Sau đó mắt Huyền Đạo Tử lộ ra ngạc nhiên, tràn đầy sát khí, mắt lạnh nhìn Mạnh Hạo, miệng lẩm bẩm, nhấc tay phải lên, tay phải của hắn bất ngờ phát ra một luồng hắc khí, hắc khí kia lượn lờ, vặn vẹo bốn phía hư vô
Lần này ra tay, hắn toàn lực liều mạng, cầu mong có thể đánh chết Mạnh Hạo, kết thúc cuộc chiến hai bên đã trì hoãn đến bây giờ
Thân thể Tham Lang đoạt xá từ Mạnh Hạo, trong mắt lóe lên u ám, cười dữ tợn
Cũng chỉ còn lại Đạo Cảnh ngươi, phòng ngừa sinh cơ không đủ, trước khi ngươi chết ta có thể để lại dấu ấn
Tham Lang dứt khoát không đi nữa mà hướng về chín cây cột đá, xoay người một bước, đi về phía Huyền Đạo Tử
Khi đặt xuống bước thứ nhất, lực lượng căn nguyên mẫu mực từ Huyền Đạo Tử ầm ầm phủ xuống, bao phủ bốn phía Tham lang trong phút chốc
Tham Lang mở miệng nuốt xuống, lập tức những căn nguyên mẫu mực kia như chấn động, miệng Tham Lang như trở thành một cái hố đen rầm rầm cắn nuốt sạch sẽ
Cảnh này làm mắt Huyền Đạo Tử mở to nhưng hắn chưa kịp phản ứng thì chín điều ngạc long kia đã đến gần nhưng cũng chỉ đến gần
Khi Tham Lang đi bước thứ hai, bốn phương tám hướng nổ tung, cả mộ cung đều run lên, chín điều ngạc long gầm thét thảm thiết, bất ngờ tự mình tan vỡ hóa thành sương trắng lại bị Tham Lang nuốt vào lần nữa
Hắn liếm môi, trong mắt ngạc nhiên, toét miệng cười
Hương vị cũng không tệ lắm
Vừa nói xong Tham Lang đi bước thứ ba, nâng một ngón tay phải, lập tức huyết kiếm giữa không trung kia ngừng lại, run lên, ngón tay của Tham Lang chỉ lên thân kiếm, "phịch" một tiếng, chuôi huyết kiếm nổ tung trở thành huyết sương phân tán bốn phía
Còn về kim giáp thiên binh vọt tới trong phút chốc, từng cái đều run run lui về sau nhưng khi Tham Lang phất tay lập tức vỡ nát rầm rầm, trở thành sương trắng cuồn cuồn dung nhập vào trong cơ thể Tham Lang
Ngươi không phải là Mạnh Hạo!!
Ngươi là ai!! Nếu trong lúc này Huyền Đạo Tử còn chưa nhìn ra manh mối gì thì hắn cũng không có khả năng tu đạo đến trình độ lớn như vậy
Trong phút chốc vẻ mặt hắn hoảng sợ, da đầu ngứa ngáy, cho dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới thần thông đại pháp của mình nhiều như vậy lại không chịu nổi một chiêu của người trước mặt! Hai câu này là hắn theo bản năng nói ra nhưng trên thực tế kết hợp với việc thấy được xác khô héo rũ cùng thanh âm, biểu tình lẩm bẩm của đối phương làm cho Huyền Đạo Tử sợ hãi đoán, cho dù tin hay không tin cũng đều không thể phủ nhận trong lòng
Ta đương nhiên không phải Mạnh Hạo
Thân thể Tham Lang đoạt xá từ Mạnh Hạo nói, vẻ mặt thách thức giống như coi thường cả thiên hạ
Ngươi có thể gọi ta là Hải Đạo Đại Thiên Tôn dĩ nhiên ta càng thích cái tên trước kia, Tham Lang! Ánh mắt Huyền Đạo Tử điên cuồng, đối mặt với sự tồn tại kinh khủng trước mắt, phản ứng đầu tiên của hắn là nâng tay phải lên, lúc này tay phải của hắn trên hắc khí lượn lờ đã không còn nhìn thấy rõ bàn tay
Huyền Thiên! Huyền Đạo Tử rống lớn, hạ tay phải xuống, lập tức giữa không trung bất ngờ xuất hiện một bàn tay hư ảnh khổng lồ, hư ảnh có màu đen nhìn như ảo ảnh nhưng thực ra do tốc độ cực nhanh biến đổi quy luật, đánh một chưởng thẳng về phía Mạnh Hạo
Trong mắt Tham Lang ngạc nhiên như có chút kinh ngạc nhưng khi hắn mở to miệng hút một cái, lập tức bàn tay khổng lồ này thu nhỏ trong phút chốc trở thành gió lốc bị Tham Lang hút vào trong miệng, trực tiếp nuốt xuống
Huyền Đạo Tử sợ hết hồn hết vía khi nhìn thấy cảnh này, hắn không biết còn có cái gì đối phương không ăn được
Giờ phút này bỗng nhiên thân thể hắn lùi ra sau, phải chạy khỏi trung tâm đại điện này
Ngươi làm sao trốn được, các ngươi bị hút vào nơi này là do ta âm thầm làm, nơi này là mộ cung của ta, cũng là của các ngươi
Tham Lang mỉm cười, trong khoảnh khắc nụ cười của hắn xuất hiện, bốn phía vách tường lập tức truyền đến tiếng nổ vang, ngay sau đó hơn mười cửa ra vào toàn bộ sụp xuống
Nếu chỉ đơn thuần là sụp xuống cũng không ngăn cản được tu sĩ, ở nơi sụp xuống tràn ngập pháp thuật dao động, tạo thành phong ấn làm cho Huyền Đạo Tử khi đến gần một chút lập tức bị đánh văng ra, không thể trốn đi
Ngay lúc Huyền Đạo Tử biến sắc, trong lòng run rẩy, Tham Lang đoạt xá Mạnh Hạo nâng bước chân, bỗng nhiên hạ một bước xuống đến trước người Huyền Đạo Tử
Phút chốc cặp mắt Huyền Đạo Tử co lại, Tham Lang nâng tay phải lên, điểm một ngón tay lên người Huyền Đạo Tử
Huyền Đạo Tử hét lên thảm thiết, thân thể nhanh chóng lui ra sau, trong lúc lui ra sau những nơi bị Tham Lang điểm đến lập tức mục rữa, có tử khí từ trong sinh ra nhưng càng mục rữa, sinh cơ trong cơ thể Huyền Đạo Tử càng ầm ầm tăng cao
Căn nguyên sinh tử!! Huyền Đạo Tử hoảng sợ đến cực hạn trong phút chốc, thất thanh nói oOo
← Ch. 1594 | Ch. 1596 → |