Vay nóng Homecredit

Truyện:Ngã Dục Phong Thiên - Chương 1820

Ngã Dục Phong Thiên
Trọn bộ 1965 chương
Chương 1820: Xung đột
0.00
(0 votes)


Chương (1-1965)

Siêu sale Shopee


Bên trong Minh Cung, gần như ngay khi mọi người tiến vào, ngoại trừ Bạch Vụ Trần Tiên ra thì tất cả mọi người đều nhìn về phía Mạnh Hạo.

Lão nhân chưởng giáo hướng về phía Mạnh Hạo ôm quyền cúi đầu.

Mạnh Hạo gật gật đầu, ánh mắt lóe lên một cái, hành trình đi Minh Cung lần này, mục tiêu của hắn rất rõ ràng, chính là hắn phải tiến vào đại lục thứ ba tìm được mảnh vỡ gương đồng. Về phần những người khác lựa chọn như thế nào hắn không quan tâm, hắn sẽ lập tức rời khỏi nơi này.

Nếu như có thể giải quyết trong vòng một tháng là tốt nhất, hắn cũng không cần cùng mọi người ở lại chịu đựng hạo kiếp. Lúc này con mắt thứ ba nơi mi tâm hắn chợt mở ra, toàn bộ phế tích trong mắt hắn lập tức biến hóa.

Mạnh Hạo không chần chờ chút nào nhoáng lên một cái, trong nháy mắt đã bay về phía trước, những người khác lập tức bay theo phía sau. Trên đường, mọi người cảm nhận được khí tức băng hàn ở xung quanh càng ngày càng nhiều, liền biết chắc rằng xung quanh mình đang có vô số quỷ hồn. Tuy nhiên, thấy được Mạnh Hạo vẫn bình tĩnh, bọn họ cũng cảm thấy yên tâm.

Duy chỉ có Bạch Vụ Trần Tiên nhìn thấy hết thảy điều này, ánh mắt liền lộ ra tia sáng kỳ lạ, cuối cùng lại nhìn về phía Mạnh Hạo, suy tư gì đó.

Thời gian dần trôi qua, mọi người mất hết hai ngày mới đi hết Minh vòng ngoài Cung, lần này chỉ dùng một canh giờ, bọn họ đã đi tới cây cầu tiếp nối với tầng đại lục thứ nhất.

Quen đường dễ đi, lần này tốc độ của mọi người qua cầu tăng nhanh không ít, chỉ một canh giờ sau, dưới sự hộ trợ lẫn nhau, đoàn người đã xuất hiện ở tầng đại lục thứ nhất.

Lần nữa bước vào nơi này, không ít người đều thầm phấn chấn. Mạnh Hạo cũng không dừng lại, mà nhoáng lên một cái, tiếp tục đi về phía trước. Mục tiêu chính là chỗ tiếp giáp giữa tầng đại lục thứ nhất và tầng đại lục thứ hai.

- Cửu Tôn đạo hữu, chờ một chút, thời gian của chúng ta lần này đủ lâu, không cần phải gấp gáp tiến vào tầng đại lục thứ hai, trước tiên cứ chờ Bạch đạo hữu cảm ngộ trên tế đàn tầng này cũng không muộn. Lão nhân chưởng giáo tỏ ra chần chờ, dường như biết được Mạnh Hạo đang cấp bách, lập tức lên tiếng.

Mạnh Hạo khẽ cau mày, sau đó gật gật đầu. Mọi người lập tức thay đổi phương hướng, bay thẳng tới trung tâm. Hết nửa ngày, rốt cục mọi người cũng bay tới nơi. Trong khi Bạch Vụ Trần tiến vào Tế đàn Siêu Thoát, Mạnh Hạo liền ngóng nhìn về tầng đại lục thứ hai ở xa xa, sau đó nhìn tới tầng thứ ba, ánh mắt càng ngày càng phát sáng.

Bạch Vụ Trần Tiên cảm ngộ hết bảy ngày vẫn chưa kết thúc, không khỏi khiến Mạnh Hạo chú ý, nhưng hắn cũng chỉ nhìn thoáng qua rồi lập tức thu hồi ánh mắt. Cho đến ngày thứ tám đi qua, ngày thứ chín phủ xuống, thân thể Bạch Vụ Trần lúc này liền run lên, chậm rãi đứng dậy. Trong mắt của nàng lóe lên tia sáng kỳ dị, làm như vô tình liếc nhìn Mạnh Hạo một cái, sau đó lập tức thu hồi.

Thấy Bạch Vụ Trần đã cảm ngộ xong, chưởng giáo cũng tỏ ra vội vàng, lập tức gọi mọi người xuất phát. Lại mất nửa ngày nữa, rốt cục bọn họ cũng tới biên giới của tầng đại lục thứ nhất, giáp với tầng thứ hai.

Nơi này không có cầu, chỉ có từng bậc thang dài tít tắp lơ lửng trên không, xếp thành một con đường đi thông qua tầng đại lục thứ hai.

Phía dưới bậc thang đen như mực, mơ hồ có tiếng gào thét vọng lại.

Cầu thang này còn nguy hiểm hơn so với cây cầu trước, chúng ta phải... Lão nhân chưởng giáo ngưng trọng nhìn cầu thang nói. Đột nhiên, con mắt thứ ba tại mi tâm Mạnh Hạo chợt mở ra.

Vì phải đợi Bạch Vụ Trần, Mạnh Hạo đã tốn mất một khoảng thời gian vô ích, lúc này thời gian dành cho hắn còn lại không nhiều lắm, hắn không muốn chịu trận với những người khác ở nơi này nữa. Lúc này, khi con mắt thứ ba vừa mở ra, hai cánh tay hắn liền giang ra, truyền thần niệm ra khắp bốn phương tám hướng.

Ngay lập tức, vô số quỷ hồn tại tầng đại lục thứ nhất liền phát ra tiếng gào thét vang trời mà người ngoài không thể nghe được. Sau đó, quỷ hồn ở khắp nơi đều bay lên không, rồi như vạn mã đằng bôn, dùng thời gian nhanh nhất dồn dập phóng về phía Mạnh Hạo

Rất nhanh sau đó, không khí xung quanh mọi người lập tức lạnh như băng, rồi theo tiếng rắc rắc vang vọng, mặt đất liền bị đóng băng lại. Vô tận quỷ hồn tập trung lại bay quanh Mạnh Hạo, tạo thành ột cỗ lốc xoáy không ngừng chuyển động. Sắc mặt mọi người đều thay đổi, thiếu niên áo bào vàng run lên một cái, lập tức lấy ra một cái vòng tay trữ vật.

Bạch Vụ Trần Tiên nhìn về phía Mạnh Hạo, ánh mắt lần nữa sáng lên lấp lánh.

- Các vị đạo hữu, đi theo ta! Vừa dứt lời, tay phải Mạnh Hạo liền nâng lên chỉ về phía trước, truyền ra chỉ thị bằng thần niệm. Lập tức quỷ hồn xung quanh phát ra tiếng gào thét mãnh liệt, rồi bất ngờ cuốn lấy Mạnh Hạo và những người khác ầm ầm lao thẳng tới cầu thang.

Nếu như có người thấy được những quỷ hồn kia, thì lúc này có thể thấy được vô cùng vô tận quỷ hồn đang bất ngờ hợp thành một biển hồn phách, gầm thét cuốn đám người Mạnh Hạo lên cao, tràn qua bậc thang, hướng về phía tầng đại lục hai giữa hư vô. Nò dùng một phương thức vô cùng bá đạo mạnh mẽ vượt qua, hết thảy nguy hiểm đều không thể tiến lại gần.

Trực tiếp đưa đám người Mạnh Hạo đến tầng thứ đại lục hai.

Ngay khi đám người Mạnh Hạo tiến vào tầng đại lục thứ hai, không đợi đám người chưởng giáo tỏ ra vui mừng, Mạnh Hạo lại tiếp tục bay lên không, con mắt thứ ba sáng lên lấp lánh, phát ra thần niệm triệu hoán quỷ hồn trên khắp tầng đại lục thứ hai.

Cây đèn đồng thau trong cơ thể hắn phát sáng mãnh liệt, vô số vô số quỷ hồn trên khắp tầng đại lục thứ hai lập tức ngẩng đầu, cảm nhận được Mạnh Hạo triệu hoán, thân thể đều run lên.

- Đại Đế triệu hoán...

- Là Đại Đế đang kêu gọi chúng ta...

- Đó chính là khí tức Đại Đế... Vô âm thanh người ngoài nghe không được truyền ra như trời long đất lở, vang vọng khắp bốn phương tám hướng. Trong nháy mắt bay ra vô số quỷ hồn gào thét phóng thẳng về phía Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo không hề ngừng lại, dưới làn sóng quỷ hồn của vòng ngoài và tầng đại lục thứ nhất nâng đỡ, nhanh chóng lao đi. Giọng nói của hắn truyền ra, vọng lại đoàn người đang ở phía sau.

- Các vị đạo hữu, Tế đàn Siêu Thoát ở chỗ này bổn tôn không tham gia, ta muốn đi tới tầng đại lục thứ ba xử lý việc riêng. Sau khi các ngươi cảm ngộ kết thúc, ta sẽ trở về đón mọi người đi tầng đại lục thứ ba. Dứt lời, Mạnh Hạo liền tăng tốc phóng đi. Nhưng đúng lúc này, đột nhiên ánh mắt vị Bạch Vụ Trần Tiên kia lóe lên một cái, thân thể trở nên mơ hồ rồi biến mất, bất ngờ xuất hiện ngay trước người Mạnh Hạo, tay phải nâng lên, cách không nhấn một cái về phía Mạnh Hạo. Lập tức một màn sương mù ầm ầm xuất hiện rồi nhanh chóng tản ra, ngăn cản bước chân của Mạnh Hạo.

- Cửu Tôn đạo hữu, tầng đại lục thứ ba cực kỳ quan trọng, không cần biết ngươi có việc riêng gì cần xử lý, tốt nhất là không nên đi qua đó một mình, ở lại nơi này chờ chúng ta cảm ngộ trên tế đàn xong rồi cùng đi cho thỏa đáng.

Mạnh Hạo chợt ngừng bước, nhíu mày lạnh lùng nhìn Bạch Vụ Trần Tiên trước mắt. Trước đó hắn chưa từng tiếp xúc với Bạch Vụ Trần Tiên, càng không có thù hận gì, nhưng hiện tại rõ ràng đối phương lại có địch ý với mình.

Ánh mắt Mạnh Hạo lóe lên, nghĩ tới hành động của thiếu niên áo bào vàng lúc trước, rồi tỏ ra không kiên nhẫn nói.

- Không cần biết ngươi đã cảm nhận được thứ gì, nhưng ngươi nên nhớ rằng, tính cách của bổn tôn chính là "ngươi không chọc ta, ta không chọc ngươi", mong ngươi chớ có hành động sai lầm! Mạnh Hạo lạnh lùng lên tiếng.

Hắn vùa dứt lời, những người khác còn chưa có phản ứng gì, thì thiếu niên áo bào vàng đã thầm cười lạnh. Hắn rất muốn hỏi Mạnh Hạo một câu, lúc trước sau khi quay về, là ai tâm trạng không tốt đã chủ động chọc hắn chứ?

Lúc này, theo thiếu niên áo bào vàng thấy, Bạch Vụ Trần Tiên hẳn là cũng giống như mình vậy, cảm nhận được ý chí vô hình từ Thương Mang lão tổ, sai khiến cho bọn giết chết Mạnh Hạo.

Lão nhân chưởng giáo nhíu mày, đang định đi hòa giải thì Mạnh Hạo đã không thể kiên nhẫn hơn, mạnh mẽ về phía trước. Bạch Vụ Trần Tiên cười lạnh, tay phải bấm quyết, tu vi trong cơ lập tức thể ầm ầm bạo phát, tạo thành một cỗ gió lốc ngăn cản Mạnh Hạo.

- Cút ngay! Mạnh Hạo vừa cất bước vừa vung tay áo lên, lập tức nhưng quỷ hồn ở chung quanh hắn phát ra tiếng gào thét cao vút, tạo thành một biển quỷ hồn lao ra, đánh sâu vào cỗ gió lốc của Bạch Vụ Trần, truyền ra tiếng nổ ngập trời. Biển quỷ hồn đán tan gió lốc, tiếp tục ầm ầm lao đi, khiến Bạch Vụ Trần ở bên trong không thể không lui về phía sau.

- Chưởng giáo, các vị đạo hữu, tầng đại lục thứ ba chúng ta chưa từng tiến vào trải qua hạo kiếp ở đó, cực kỳ trọng yếu. Nếu như để người này đi trước một mình, nếu không đi thăm dò một chút, bổn tọa không yên lòng. Bạch Vụ Trần Tiên hờ hững lên tiếng, rồi không để ý đến phản ứng của mọi người, nhoáng lên truy kích Mạnh Hạo.

Hai mắt nàng chớp chớp, lộ ra tia sáng kỳ dị. Trên thực tế thiếu niên áo bào vàng đã đoán sai, không phải nàng cảm nhận được ý chí của Thương Mang lão tổ, mà sở dĩ nàng đồng ý tiến vào trong này, chính là vì một đồ vật ở tầng đại lục thứ ba.

Đồ vật này rất trọng yếu đối với nàng, thậm chí lúc này nàng cũng có thể cảm nhận được, bên trong túi trữ vật của mình đang liên tục truyền ra dao động liên hệ với đồ vật đó.

Trên thực tế, cho dù lần này chưởng giáo không tìm tới nàng, thì nàng cũng sẽ gia nhập tiến vào. Dù sao thông qua những người khác nói lại, nàng cũng biết được, lần hành trình đi Minh Cung trước đó không có mình tham dự, thu hoạch của mọi người cũng khác hẳn với mấy lần trước.

Đối với nàng mà nói, lần này khả năng mình thu được món đồ đó cực lớn, thậm chí vì vậy mà nàng còn chủ động nói ra khu vực có thể giúp mọi người chịu đựng qua hạo kiếp ở tầng đại lục thứ ba. Nhưng sau khi đến Minh Cung, nàng lại đột nhiên phát hiện ra thái độ của Mạnh Hạo có vẻ hơi khác thường.

Trực giác của nàng cho biết, mục tiêu của đối phương dường như cũng giống như mình.

Vì vậy mà mới có màn ra tay ngăn cản vừa rồi. Ánh mắt lão nhân chưởng giáo lóe lên, nhìn lão như không hề biết gì, nhưng trên thực tế, từ thái độ từ lãnh đạm trở nên tích cực của Bạch Vụ Trần Tiên trước đó, tuy có thể giải thích là do có Tế đàn Siêu Thoát, nhưng lão luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Thời khắc này lão như nghĩ tới điều gì đó, cũng nhoáng lên một cái đuổi theo. Thiếu niên áo bào vàng và Sa Cửu Đông cũng cảm thấy chuyện này không bình thường, nhịn xuống ham muốn cảm ngộ trên tế đàn, bay theo.

Về phần những Chí Tôn cửu nguyên khác, bao gồm Chí Tôn thứ hai trong đó, bọn họ cũng đoán được tầng đại lục thứ ba có thứ gì đó không bình thường, nhưng hiện tại năm vị cửu nguyên đỉnh phong đều đã qua đó, cho dù bọn họ có đi theo chỉ không thu hoạch được gì. Vì vậy, bọn họ không hẹn mà cùng bay thẳng tới Tế đàn Siêu Thoát tại trung tâm tầng đại lục thứ hai này.


oOo----------



Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1965)