Vay nóng Homecredit

Truyện:Ngã Dục Phong Thiên - Chương 1924

Ngã Dục Phong Thiên
Trọn bộ 1965 chương
Chương 1924: Thử dò xét
0.00
(0 votes)


Chương (1-1965)

Siêu sale Shopee


Giống như đầu ngón tay pho tượng này, bị hấp lực kinh người nào đó hóa thành hắc động, dẫn động sương mù ngập trời, từ xa xa nhìn lại, sương mù bầu trời hóa thành hình dáng cái phễu, toàn bộ bị hút vào đầu ngón tay, đặt phía trước Mạnh Hạo.

Hết thảy nói rất dài dòng nhưng trên thực tế chẳng qua chỉ là pho tượng này giơ tay lên, cùng với hạ xuống trong nháy mắt, đã lập tức hoàn thành.

Mặt đất run lên, vô số kiến trúc vỡ nát, mặt đất xuất hiện khe nứt, đây hết thảy chỉ vì ngón tay pho tượng này.

Giống như lực lượng cả đại lục Tiên Thần ngưng tụ một kích này đánh Mạnh Hạo.

Thần sắc Mạnh Hạo như thường, nhìn ngón tay pho tượng kia, lúc này hết thảy thay thế trong mắt, khoảnh khắc tới nữa, trong nháy mắt rơi xuống, Mạnh Hạo nâng tay lên, chỉ về phía trước.

- La Thiên, ngươi thử dò xét ta mấy lần, lần này, cũng phải tiếp tục dò xét sao. Mạnh Hạo thản nhiên nói, thanh âm khi truyền ra, ngón tay hắn trực tiếp chạm vào ngón tay pho tượng giữa không trung.

Rõ ràng không hợp tỷ lệ, rõ sàng Mạnh Hạo nơi này so sánh với pho tượng kia giống như con kiến nhưng khi ngón tay chạm nhau, tóc Mạnh Hạo bay lên, quần áo nhẹ nhàng rối loạn, nhưng pho tượng trước mắt hắn lại chấn động, ngón tay chạm vào ngón tay Mạnh Hạo lập tức vỡ vụn, tan rã trở thành tro bụi.

Tốc độ lan tràn cực nhanh, cả bàn tay, cánh tay, vào lúc này ầm ầm tiêu tán, sau đó là thân thể, là đầu, là tay rồi là cả người!

Tiếng động rầm rầm, trong nháy mắt long trời lở đất, pho tượng vô biên kia bị một ngón tay của Mạnh Hạo biến thành tro bụi!

- Ba lần bốn lượt thử dò xét, là muốn thấy được tất cả thủ đoạn của ta, do đó để ta dùng pháp chém giết nhất là muốn hấp dẫn Phong Thiên Cấm... của ta, đúng không? Mạnh Hạo bình tĩnh, thanh âm quanh quẩn khi pho tượng trước mắt hắn rõ ràng đã trở thành tro bụi, nhưng khi hắn xoay người, nâng tay lên, hướng về mặt đất, các không xa hạ xuống một quyền.

Gần như khi quả đấm hắn rơi xuống, trên mặt đất, ầm ầm cuồn cuộn, bất ngờ phía dưới khu vực Mạnh Hạo, nơi này vốn là một vùng bình nguyên, nhưng trước mắt, vùng bình nguyên này cuồn cuộn phập phồng, có địa phương lõm xuống, có địa phương trồi lên, không ngờ tạo thành một khuôn mặt.

Khuôn mặt kia mở to miệng, dường như rống lớn, nhưng bị một quyền của Mạnh Hạo trực tiếp đánh vào mặt.

Mặt đất nổ vang, gương mặt này lập tức tan vỡ, vô số khe nứt trên mặt đất truyền ra tiếng động "rắc rắc" vô biên, đại lục Tiên Thần vô biên này trong chớp mắt tự mình tan vỡ, chia năm xẻ bảy, ngưng tụ lẫn nhau lần nữa, giống như biến hóa hình thể, nhưng lại hợp lại thành một người khổng lồ.

Người không lồ này, vì thân thể đại lục Tiên Thần, tạo thành đầu, hai cánh tay, cặp chân, kinh mạch dãy núi, sông lớn thành huyết lưu, dường như mắt nhật nguyệt, biển rộng mở miệng, hai mắt mở ra, người khổng lồ này lớn không thể hình dung, hướng đến Mạnh Hạo, gầm ngập trời.

Chỉ là tiếng hô, đã nổi lên gió lốc long trời lở đất, thổi tóc Mạnh Hạo lên, vũ động áo của hắn, thiên địa bốn phía không trở lại, xuất hiện tinh không.

Cảnh tượng này, để mọi người Thương Mang Phái giao chiến với tu sĩ đại lục Ma Giới, toàn bô hít sâu, lộ ra hoảng sợ, nhất là đám người chưởng giáo cùng lão thằn lằn, bọn họ chấn động tinh thần mãnh liệt, ngơ ngác nhìn đại lục Tiên Thần hóa thành người khổng lồ.

Mạnh Hạo so với người khổng lồ giống như bụi bậm, bé nhỏ không đáng kể đến cực hạn.

Từ khi đại lục Tiên Thần hợp thành người không lồ, đứng trong tinh không, nhìn Mạnh Hạo, hai mắt của hắn lóe sáng mãnh liệt, Mạnh Hạo nhíu mày.

- Còn đang thăm dò sao, cũng tốt, ta khiến ngươi dò xét đủ! Mạnh Hạo nói xong, trực tiếp đánh ra một trảo, dưới trảo này, lập tức một bên tinh không ầm ầm vỡ nát, lại trong tay hắn hợp thành một tinh hà vô tận, tinh hà này dường như không tồn tại, mà là từ trong năm tháng viễn cổ của Mạnh Hạo, rút ra ngưng tụ lại ngày hôm nay.

Chuyện như vậy, cũng không cửu nguyên có thể làm được, nhưng đối với Mạnh Hạo, chỉ là một trảo thuận tay, năm tháng lực lượng nắm giữ trong tay hắn, đã thi triển Siêu Thoát, thiên địa cũng thế, tinh không cũng vậy, đều là vật trong tay hắn.

Tinh hà vì tiên, ầm ầm bốn phương tám hướng, giống như trường long, trong tiếng nổ vang, trực tiếp quất vào người tên khổng lồ, người khổng lồ gầm nhẹ, nhấc hai tay lên, trong cơ thể bùng phát ra một lực lượng tinh không rung chuyển.

Trong chớp mắt nổ ngập trời, tinh hà tan vỡ, còn người khổng lồ kia cũng lùi về sau, toàn thân dư lại, xuất hiện vô số khe nứt, tràn ngập toàn thân, trong mắt lóe lên, nâng tay lên bấm quyết, hướng về Mạnh Hạo, lập tức tinh không bốn phía Mạnh Hạo ầm ầm sụp xuống.

Có biển lửa khuếch tán, có hắc phong gào thét, có nước biển che mất, có cây lớn kinh thiên, còn có năm tháng, không gian, chờ một chút hết thảy quý tắc pháp tắc trong tinh không này đồng loạt bùng phát ra bốn phía Mạnh Hạo, bao trùm này.

Thần sắc Mạnh Hạo như thường, gần như khi lực hủy diệt trận này quanh hắn bùng phát trong nháy mắt, hắn nâng tay đánh đến phía dưới một trảo, lập tức tay của hắn trở thành lốc xoáy, tất cả lực hủy diệt bốn phía trong phút chốc vặn vẹo, nhưng lại chạy thẳng tới tay Mạnh Hạo, trong nháy mắt ngưng tụ thành một cầu vồng rực rỡ, rơi vào trong tay Mạnh Hạo.

Tay Mạnh Hạo nhẹ nhàng bóp, "phịch" một tiếng, cầu vồng này vỡ nát, trở thành vô số điểm sáng tiêu tán.

- Còn thần thông gì nữa không? Mạnh Hạo ngẩng đầu, lời nói còn vang vọng, thân ảnh hắn đã hóa thành một cầu vồng rực rỡ, chớp mắt xuất hiện trước mặt người khổng lồ, đặt trên ấn đường người khổng lồ này.

- Nát!

Mạnh Hạo thản nhiên nói, chỉ có một chữ.

Chữ này truyền ra trong khoảnh khắc, đại lục Tiên Thần này hợp thành người khổng lồ, thân thể hắn run lên bần bật, vô số khe nứt trên người hắn lúc này khuếch tán toàn thân, rậm rạp chằng chịt, người khổng lồ này lập tức tan vỡ ầm ầm, chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số mảnh vỡ.

Những mảnh vỡ cứng rắn này khuếch tán, mơ hồ có tiếng hừ lạnh truyền ra trong tinh không, lập tức những mảnh vỡ phân tán ra ngưng tụ lẫn nhau, hóa thành một ác long, thân thể lớn nhỏ không chừng, mở to miệng, hướng về Mạnh Hạo cắn nuột một ngụm.

Mạnh Hạo vung tay áo, mở miệng cắn nuốt ác long tới, lòng bàn tay hướng tới ác long, thản nhiên nói.

- Phong!

Vẫn là một chữ, nói ra trong nháy mắt, ác long không đợi đến gần Mạnh Hạo, thân thể lập tức run lên, trong tiếng nổ vang, thân thể nó trở thành màu xám tro, chớp mắt cả con ác long trực tiếp hóa thành màu xám tro, toàn bộ khu vực đều như thế, ý sinh cơ diệt tuyệt, ý thức tan vỡ, giống như tượng điêu khắc bình thường, bị phong ấn hết thảy.

Trước mặt Mạnh Hạo, nó mất đi lực lượng đánh sâu vào, vẫn duy trì dữ tợn khi còn sống, thi thể bỗng nhiên rơi xuống.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1965)