← Ch.0779 | Ch.0781 → |
Nhưng lúc này, cơ hội như vậy, Hứa Bạch tự nhiên sẽ không bỏ qua, cũng sẽ không lựa chọn khai chiến với Ô Thần bộ. Vì trên bản chất, hai bên bọn họ, mới là minh hữu thích hợp nhất trong hạo kiếp.
- Phân thì tán, kết minh mới là lựa chọn tốt nhất, nếu có thể tìm được Thiên Phong bộ, ba bộ chúng ta kết minh, mới có thể đối mặt trực tiếp với những bộ lạc cướp đoạt chết tiệt, đến từ ngoài Mặc Thổ kia.
Hứa Bạch nghĩ rất kỹ, rất rõ ràng, y cũng tin tưởng, Ô Thần bộ, Thiên Phong bộ cũng sẽ nghĩ như vậy.
Giết chóc diễn ra, tiếng nổ ầm vang, Mạnh Hạo quệt vết máu nơi khóe miệng, thân thể chợt dừng lại, không hề nhìn Hắc Long đại bộ, vì hắn hiện giờ, đang đối mặt với bức tượng quỷ dị, không thể phân tâm.
Ma thương của hắn, đã xuyên qua trán bức tượng, phá vỡ quá nửa phần đầu bức tượng, tám cánh tay, cũng bị hủy mất ba cái.
Nhưng ngay sau đó, sau khi ma thương xuyên qua, lúc quay lại lại xuyên qua lần nữa, thì bức tượng lại không hề bị phá hủy. Giống như lực lượng của ma thương, đã không còn chút hiệu quả nào trên bức tượng vậy.
Cảnh tượng này, khiến Mạnh Hạo chấn động. Bức tượng chỉ còn một con mắt lấp lánh hàn quang, lại nhìn về phía bản thân, Mạnh Hạo không hề chần chừ, đưa tay lấy ra mặt nạ huyết sắc, đeo lên mặt, huyết khí lập tức ngập trời.
- Huyết Thân Quý tộc!
Hai mắt Mạnh Hạo lóe lên, huyết quang trên trán hắn lập tức bùng phát. Đồng thời, một tia máu mỏng manh xuất hiện, lập tức trở thành một giọt máu tươi, uốn éo, đột nhiên hóa thành một Huyết Thân giống hệt Mạnh Hạo, lập tức lao tới khi bức tượng mở miệng.
Nhưng ngay khi Huyết Thân Quý tộc lao tới, bức tượng đột nhiên ngậm miệng, để mặc Huyết Thân xuyên qua, nhưng kỳ lạ là, lại không hề bị bất cứ tổn thương nào. Cảnh tượng này, khiến Mạnh Hạo khó mà tin tưởng, Huyết Thân kia sau khi xuyên qua cũng ngây ra, bản thân khó hiểu.
- Thần!
Đúng lúc này, bức tượng tám tay đột nhiên cất tiếng lạnh lẽo.
Mạnh Hạo chấn động, một cỗ lực lượng ngũ hành mạnh hơn trước gấp bốn nổ tung trong đầu Mạnh Hạo, giống như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng vào đầu hắn, đánh vào tâm thần hắn.
Loại thần thông từ bức tượng này, cực kỳ quỷ dị, Mạnh Hạo không thể ngăn cản. Lúc này cắn mạnh lưỡi, nhờ cơn đau để tỉnh táo lại, mắt đỏ lên, không lùi mà tiến, hóa thành cầu vồng, lao thẳng về phía bức tượng.
- Huyết Thân vô hiệu...
Tốc độ Mạnh Hạo cực nhanh, hóa thành làn khói xanh, trở thành hắc nguyệt, lúc tới gần, tay phải đưa lên, thần thông Huyết Tiên lập tức ảo hóa, tiếng nổ vang vọng. Nhưng tất cả thần thông, lúc tới gần bức tượng, thì giống như ma thương, không thể tạo nên bất kỳ thương tổn nào.
Thấy cảnh này, Mạnh Hạo tiếp tục biến sắc, vung tay lên, Liên Hoa kiếm trận bay ra, xoay tròn cực mạnh, lực lượng Tuế Nguyệt ầm ầm phát ra, vẫn không có hiệu quả.
- Thần thông vô hiệu, pháp bảo vô hiệu, ma thương lại chỉ có thể có hiệu quả một lần... Bức tượng này, rốt cuộc được tạo ra thế nào!
Sát cơ trong mắt Mạnh Hạo lóe lên, chịu đựng cơn đau trong đầu.
- Vì sao ma thương có thể đả thương một lần... Lúc Huyết Thân tới gần, nó rõ ràng muốn cất lời, nhưng lại ngậm miệng!
Mạnh Hạo suy nghĩ, đột nhiên, hai mắt hắn khép bớt lại.
- Lẽ nào...
Mạnh Hạo nghiến răng, không hề do dự, lao thẳng đến bức tượng, trong lòng lại âm thầm chuẩn bị.
- Quyết!
Vẻ mặt bức tượng vẫn lạnh lùng, nửa cái đầu chỉ còn một con mắt, chợt lóe lên ánh u hàn, tiếp tục mở miệng, nói chữ thứ ba.
Vẫn Thần Quyết!
Ngay khi chữ thứ ba cất lên, tay phải Mạnh Hạo đưa lên, thi triển Phong Yêu đệ bát cấm, một chỉ điểm tới. Ngay khi đôi môi bức tượng mở ra, thanh âm xuất hiện, thân thể hắn dừng lại một chút, Mạnh Hạo vỗ lên túi trữ vật, bốn thanh mộc kiếm xuất hiện, lập tức hóa thành bốn dải cầu vồng, bắn thẳng về phía bức tượng.
Đồng thời, Mạnh Hạo khống chế, Huyết Thân lao tới, ma thương phát ra tiếng sắc bén, cũng xông qua, còn cả Tuế Nguyệt kiếm trận, rồi thần thông Huyết Tiên cũng được Mạnh Hạo thi triển, đều tập trung đánh tới ngay khi bức tượng mở miệng.
Tiếng nổ vang lên kinh thiên động địa, bức tượng chấn động, mất đi sức chống đỡ dưới bốn thanh mộc kiếm. Sau đó ầm một tiếng, thân tượng lập tức bị ma thương đập vỡ, lại bị Huyết Thân hút đi lực lượng sinh mệnh, sau đó dưới lực lượng tuế nguyệt, hóa thành tro bụi, bị thần thông Huyết Tiên của Mạnh Hạo phá tan cả tro bụi.
Mà Mạnh Hạo, cũng phun ra máu tươi, đầu hắn ngay khi bức tượng nói ra lời thứ ba, thì một cỗ lực lượng xung kích mạnh hơn trước đó gấp ba, bộc phát trong cơ thể Mạnh Hạo. May mà ngay lúc đó bức tượng tan vỡ, cũng chỉ khoảnh khắc này, cũng đủ khiến Mạnh Hạo thất khiếu đổ máu. Hắn liền lui lại, lấy trong túi trữ vật ra một nắm đan dược, nuốt cả vào.
Lúc ngẩng đầu, nhìn tro bụi tiêu tán, ánh mắt Mạnh Hạo lộ ra tinh mang.
- Nó không mở miệng, lại có thể tránh hết tổn thương, mà ngay khi mở miệng, chính là lúc lộ ra sơ hở!
Bức tượng tám tay diệt vong, giống như một tiếng chuông gõ lên tương lai của Hải Yêu đại bộ. Vạn người Ô Thần bộ chém giết, mười mấy vạn dị yêu lao tới, khiến cho trận chiến giữa hai bộ lạc, không hề ngang cấp, mà như một trận đồ sát.
Tiếng kêu thảm thiết, gào thét trước khi tử vong, còn cả máu tươi trong làn mưa tím đầy trời, rơi xuống mặt đất, phủ lên tường Đoạn Nam quan, hòa vào trong sơn mạch Đoạn Nam quan, như cùng với máu đổ chiến trường ở nơi này bao nhiêu năm tháng trước hòa vào làm một...
Mạnh Hạo đứng giữa không trung, lúc này nhắm chặt mắt, toàn lực vận chuyển tu vi, hấp thu lực lượng đan dược, bắt đầu trị thương. Đặc biệt là đầu hắn, lúc này vẫn còn cơn đau như kim châm, bức tượng tám tay mạnh mẽ, may mà Mạnh Hạo nhận ra sơ hở. Nếu không, để bức tượng có cơ hội mở miệng lần thứ tư, vậy cho dù Mạnh Hạo hiện giờ bốn trong ngũ hành đã viên mãn, cũng không thể chống lại, nhất định sẽ bị xé rách linh hồn. Tuy không đến mức thần hình câu diệt, nhưng linh hồn nhất định sẽ tiêu tan.
Lúc này nghĩ lại, Mạnh Hạo cũng cảm thấy lo sợ, với Tây Mạc, với những thứ kỳ dị trong trời đất, không khỏi cảm thấy cảnh giác, làm tan đi cảm giác cao ngạo sinh ra vì tu vi mạnh mẽ trong thời gian gần đây.
Trong lúc hắn nhắm mắt trị thương, giết chóc vẫn tiếp diễn. Cường giả Hải Yêu đại bộ, ý muốn phá tan vòng vây, muốn quấy nhiễu Mạnh Hạo trị thương, nhưng bọn họ còn chưa tới gần, đã bị ngăn cản, căn bản không thể tới gần Mạnh Hạo trong phạm vi trăm trượng.
Tiếng kêu thảm vang vọng, tộc nhân Hải Yêu đại bộ liên tục bại lui, không ngừng tử vong. Một lát sau, tộc nhân bình thường chỉ còn lại không tới nghìn người, cảm giác tuyệt vọng bao trùm, thời khắc diệt tộc... sắp tới rồi.
Nhưng bọn họ không có cách gì chống lại. Ô Thần bộ mạnh mẽ, liên tục vượt qua tưởng tượng của họ. Cho dù có chết, cũng điên cuồng tự bạo. Một điểm này, tộc nhân Hải Yêu đại bộ không thể làm được.
Cho dù là đối mặt với diệt tộc, có một số tộc nhân làm được điểm này, nhưng số lượng bọn họ quá ít ỏi. Chỉ mấy nhịp thở, mấy tiếng nổ vang lên, tộc nhân Hải Yêu đại bộ, trừ mười mấy tu sĩ Nguyên Anh ra, toàn bộ tử vong!
← Ch. 0779 | Ch. 0781 → |