Vay nóng Tinvay

Truyện:Ngã Dục Phong Thiên - Chương 0854

Ngã Dục Phong Thiên
Trọn bộ 1965 chương
Chương 0854: Lại đoạt Trảm Linh bảo!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1965)

Siêu sale Lazada


Đối với Mạnh Hạo nàng hiểu rất rõ, hơn một trăm năm này, nàng cũng biết rất nhiều, cùng là thiên kiêu, cho dù nàng không muốn thừa nhận, thì cũng hiểu được, bản thân đã bị bỏ lại rất xa.

Khi Hô Diên Lão Tổ hoàn toàn bùng nổ tu vi, Trảm Linh đệ nhất đao đại viên mãn, bất kể là Lão Tổ Trảm Linh bốn phía, hay là tu sĩ trong bảy thành bộ lạc của Mặc Thổ vẫn đang quan sát trận chiến này, đều bị vây trong chấn động. Trong hai mắt Mạnh Hạo lập tức bùng lên chiến ý càng đậm.

Nhưng rất nhanh, hắn liền khẽ nhíu mày.

Mạnh Hạo cảm nhận được yêu linh trong túi trữ vật lại tản mát ra lực truyền tống mãnh liệt. Vả lại, lúc này đây còn khuếch tán ra, càng phát càng mạnh, giống như bất cứ lúc nào, cũng có thể truyền tống Mạnh Hạo đi ngay lập tức.

Việc này Mạnh Hạo không thể khống chế, cũng chỉ có thể không để ý tới. Tay phải hắn nâng lên, vỗ lên túi trữ vật, mặt nạ huyết sắc lập tức xuất hiện. Cùng lúc đó, Huyết Ngao ngửa đầu lên trời rống một tiếng, thân thể hóa thành một luồng hồng mang, khoảnh khắc lao về phía Mạnh Hạo.

Trong chớp mắt khi Mạnh Hạo đội mặt nạ này lên, Huyết Ngao hóa thành hồng quang, cũng nháy mắt tiến đến. Khi Huyết Ngao hoàn toàn dung nhập vào trong mặt nạ, quần áo Mạnh Hạo lập tức điên cuồng phất phới, tóc của hắn bay lên, khí tức của hắn, tại trong nháy mắt này, ầm ầm bùng nổ.

Loại bùng nổ này, ngay lập tức khiến tất cả Lão Tổ Trảm Linh bốn phía này đồng loạt nhìn lại, càng làm cho tu sĩ trong bảy thành bộ lạc của Mặc Thổ, tức thời tỉnh lại nhìn qua.

Trong lúc thiên địa nổ vang, áo bào Mạnh Hạo đã trở thành huyết sắc, tóc của hắn cũng dùng tốc độ mắt thường có thể thấy, chuyển thành màu đỏ. Chung quanh hắn, huyết quang ngập trời, phía sau hắn, một cái ghế dựa màu máu thật lớn xuất hiện. Trên đó, có một nữ tử cũng mang mặt nạ giống như Mạnh Hạo, bóng dáng hiển lộ, mang theo một tia lạnh lùng, ngồi ở trên ghế.

Huyết Tiên!

Toàn bộ thế giới, tại trong nháy mắt này, một mảnh đỏ thẫm. Cảnh tượng này, cho dù chỉ là những hình ảnh hiện lên qua màn sáng, cũng lập tức khiến tất cả những người tận mắt thấy, cảm nhận được máu tươi trong cơ thể, giống như không bị khống chế, muốn bay ra khỏi cơ thể.

Theo Mạnh Hạo chậm rãi ngẩng đầu, trong đôi mắt hắn, phút chốc, tinh mang kinh người.

Vào khoảnh khắc khi Mạnh Hạo ngẩng đầu, trong mắt Hô Diên Lão Tổ hóa thành thanh niên, cũng chợt lóe sát khí, nhưng ở nơi sâu sâu trong hai mắt, lại có một chút chần chừ.

Bởi vì, ở trong túi trữ vật của Hô Diên Lão Tổ, giờ phút này cũng có một con yêu linh, lực lượng truyền tống của yêu linh kia, cũng càng tới tấp, khiến Hô Diên Lão Tổ không thể không dâng lên ý niệm, có nên tiếp tục trận chiến này hay không.

Dù sao giờ phút này lão đã đạt được Trảm Linh đệ nhất đao đại viên mãn, mà Yêu Tiên cổ giới lại có vật cực kỳ quan trọng đối với lão.

Thế nhưng lão không kịp nghĩ nhiều, khí thế giờ phút này của Mạnh Hạo, khiến lão cũng cực kỳ kinh hãi, khoảnh khắc ánh mắt hai người nhìn nhau, đồng thời động.

Tiếng nổ vang quanh quẩn, khoảnh khắc hai người va chạm, không ai lùi bước chút nào, tiếng nổ vang trời.

Phương Thốn đối kháng Phương Thốn.

Ý cảnh đối kháng ý cảnh!

Thần thông đối kháng thần thông!

Lúc này đã không còn là trận chiến đấu trước đó nữa, lúc này đã trở thành trận chém giết giữa Trảm Linh. Nhất là thần thông Huyết Tiên của Mạnh Hạo, năm đó đã gần như giết chết phân thần của Hô Diên, giờ phút này bày ra, lập tức tàn vân liệt sát, tiếng vang ầm ầm, khuếch tán bát phương.

Còn có mưa máu quanh quẩn, còn có biển tím ngập trời.

Càng làm cho Hô Diên Lão Tổ chấn động, là chiến lực thể hiện ra Mạnh Hạo giờ phút này, không ngờ còn cường đại hơn so với lúc đấu với phân thần của lão khi xưa.

Hơn nữa, ở trong sự dũng mãnh đó, Hô Diên Lão Tổ đã nhận ra được trên người Mạnh Hạo, lần đầu xuất hiện ... lực lượng tín ngưỡng!

Cho đến tận lúc này, lão mới bỗng nhiên ý thức được, người trước mắt, chẳng những là tu sĩ, mà còn là... đồ đằng Thánh Tổ, có thể hấp thu tín ngưỡng!

Chính là lực lượng tín ngưỡng này, giúp cho chiến lực mà Mạnh Hạo bộc phát ra vào giờ phút này, dũng mãnh đến cực điểm, có thể trực tiếp đối kháng Trảm Linh đệ nhất đao.

- Đáng chết. Ta đã quên hắn còn là đồ đằng Thánh Tổ. Hắn đã hấp thu lực lượng tín ngưỡng. Mà nơi đây cách bộ lạc của hắn, không phải là xa, cho nên tín ngưỡng mới nồng đậm như thế!

- Mà trận chiến ở biển tím lúc trước, vì khoảng cách xa, cho nên lực lượng tín ngưỡng suy yếu!!

- Giết người kia, hẳn là phải ở nơi hắn không hấp thu được lực lượng tín ngưỡng...

Khi Hô Diên Lão Tổ kinh hãi, vụ nổ của hai người va chạm, thần thông không ngừng. Trảm Tình, Linh Tiên, đủ loại thuật pháp, không ngừng triển khai ở trong tay Hô Diên Lão Tổ.

Giờ này khắc này, cường nhân Trảm Linh bốn phía, cũng đều đã nhận ra lực lượng tín ngưỡng trên người Mạnh Hạo, cả đám lập tức hít sâu, tâm thần không khỏi chấn động.

- Ngay cả ta, cũng xem nhẹ thân phận khác của Mạnh Hạo này. Đồ đằng Thánh Tổ!

Trong mắt đứa trẻ áo bào đỏ hiện lên vẻ kỳ dị, trong lòng bỗng nhiên có một ý tưởng. Người như vậy, mình phải kết giao nhiều hơn mới đúng, tốt nhất có thể giúp người khi gặp nạn, như vậy, mới có thể thành thâm giao.

Có cùng loại ý tưởng đó, còn có cường nhân Trảm Linh khác ở bốn phía. Thậm chí giờ phút này trong bảy thành bộ lạc Mặc Thổ, tu sĩ thấy một màn như vậy, cũng đều kinh hãi không thôi đối với Mạnh Hạo.

Hứa Bạch của Hắc Long tộc, giờ phút này thoạt nhìn đã là một lão già, Hắc Long tộc thoát ly Kim Ô tộc, gia nhập vào Yêu Phù đại bộ, giờ phút này trên quảng trường của Yêu Phù Đại Bộ, nhìn mọi việc trong quầng sáng, Hứa Bạch than nhẹ nơi đáy lòng.

- Hối hận rồi hả? Mạnh Hạo này quả thực... đã vượt qua chúng ta.

Ở bên cạnh Hứa Bạch, là một nam tu sĩ lại như nữ tử, trong sự âm nhu, mang theo một chút băng lạnh, chính là Trần Mặc của Yêu Phù đại bộ, năm đó ở Khư Kiều Giới, mấy người từng cướp đoạt Yêu Linh.

- Có lẽ, lúc ấy sự cam chịu của ta, giờ phút này nhìn lại, là sai rồi.

Hứa Bạch trầm mặc một lát, gật gật đầu.

Trong Yêu Điệp đại bộ, Đóa Lan mở to mắt, nhìn không chớp mắt.

Trong Vân Thiên đại bộ, Chu Đức Khôn hô hấp dồn dập, Triệu Phương ở một phương hướng khác của Vân Thiên đại bộ, giờ phút này sắc mặt cũng biến hóa.

Vụ nổ quanh quẩn, chém giết càng trở nên mãnh liệt.

Hai người trong trận chém giết này, đều cảm nhận được trên người đối phương, tồn tại lực truyền tống của yêu linh, thậm chí theo sự tiếp cận, lực truyền tống đó càng phát ra dũng mãnh hơn.

Trong mắt Hô Diên Lão Tổ chợt lóe sát khí, lực truyền tống của yêu linh trong túi trữ vật của lão càng ngày càng dồn dập, giống như thúc giục lão cứ việc chấm dứt trận chiến này. Giờ phút này theo đỉnh cao của sát ý trong lòng, tay phải lão nâng lên chỉ hướng lên bầu trời.

- Thiên Tòng!

Một tiếng gầm nhẹ, bỗng nhiên truyền ra từ trong miệng Hô Diên Lão Tổ, theo thanh âm quanh quẩn, trời cao lập tức đánh một tiếng sấm sét, giống như đang đáp lại.

- Thiên Tòng!!

Hô Diên Lão Tổ hô lên tiếng thứ hai, sấm sét vang trời, thân thể lão mơ hồ, một luồng hơi thở hoang dã, tràn ngập bạo ngược, nổ vang thiên địa.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1965)