Vay nóng Homecredit

Truyện:Ngã Dục Phong Thiên - Chương 0979

Ngã Dục Phong Thiên
Trọn bộ 1965 chương
Chương 0979: Trương gia tới rồi?
0.00
(0 votes)


Chương (1-1965)

Siêu sale Lazada


Thời hạn chiêu thu đệ tử, rõ ràng còn mười ngày nữa, nhưng đột nhiên lại tiến hành sớm, hơn nữa việc này, khiến người ta cảm thấy tim đập chân run, giống như sắp xảy ra đại sự gì đó vậy.

Vì việc chiêu thu đệ tử này, tuyệt không phải trò đùa, cho dù là sớm, nhiều lắm cũng chỉ trước một ngày mà thôi, nhất định sẽ không xảy ra chuyện... Lập tức bắt đầu như lúc này.

Phải biết hiện giờ là giữa trưa...

Hơn nữa quan trọng nhất là, còn có không ít người, hiện giờ còn đang trên biển, đang chạy tới nơi này.

Khi mọi người dự đoán và tìm hiểu, đệ tử Tiêu Dao Tông lại kêu khổ không thôi. Bọn họ cũng không biết có chuyện gì xảy ra, chỉ có thể chấp hành theo mệnh lệnh của tông môn.

Cứ như thế, Tiêu Dao Tông phái ra rất nhiều đệ tử truyền tin, lúc này mới truyền tống tất cả những người muốn bái nhập tông môn tới ngoài sơn môn Tiêu Dao Tông.

Lúc Trương gia sắp đi, thiếu phụ chần chừ một chút, mời Mạnh Hạo cùng đi, Mạnh Hạo hơi trầm ngâm, nhìn qua vẻ mặt mong chờ của Nam Nhi, không từ chối, cũng cùng đi tới truyền tống trận đi Tiêu Dao Tông.

Lúc tới nơi, ngoài sơn môn Tiêu Dao Tông, tiếng người ồn ào, cũng gần tới nghìn người, trong đó thực sự muốn bái nhập Tiêu Dao Tông, chỉ không đến ba trăm, còn những người khác, đều tới để hộ tống.

Trong đó Hứa gia cũng đã có mặt, sau khi nhìn thấy mọi người Trương gia, ai nấy đều nở nụ cười khinh miệt.

Tộc nhân Trương gia tới khá muộn, lúc tới nơi, nơi này đã xếp thành hàng dài, bọn họ chỉ có thể xếp ở phía sau. Còn những đệ tử tham gia đợt chiêu thu này của Tiêu Dao Tông, cần vượt qua tam quan thí luyện, mỗi lần có ba người tham gia.

Nơi này trừ những gia tộc này ra, còn có rất nhiều đệ tử Tiêu Dao Tông, duy trì trật tự xung quanh. Ai nấy thoạt nhìn đều khách khí, nhưng trên thực tế cao ngạo từ cốt tủy có thể thấy rõ ràng.

- Tam quan trắc thí, một kiểm tra nghị lực, hai kiểm tra tư chất, ba kiểm tra ngộ tính, mỗi một quan chia làm bốn loại thành tích Giáp, Ất, Bính, Đinh... người đạt ba Giáp, có thể xứng là thiên kiêu.

- Phải đó, nhiều năm như vậy, còn chưa nghe nói có ai đạt ba Giáp, tối đa hai Giáp đã là chuyện hơn một trăm năm trước thôi.

- Hơn nữa Tiêu Dao Tông chiêu thu đệ tử cực kỳ nghiêm khắc, chỉ khi toàn bộ tam quan từ Bính trở lên, mới coi như nhập môn, chỉ cần có một Đinh, cũng coi như thất bại.

Phía sau đội ngũ dài dằng dặc kia, Mạnh Hạo thở phù, nghe mọi người bàn luận xung quanh. Dựa theo tính toán của hắn, ít nhất cũng phải mất thời gian hai ba ngày, mới có thể tới lượt đám người Trương gia.

Nam Nhi rất căng thẳng, thiếu phụ đứng bên cạnh, nhẹ nhàng an ủi, Mạnh Hạo nhìn xung quanh, ánh mắt lướt qua, đồng thời cũng phát tán thần thức bao bọc cả Tiêu Dao Tông.

- Tông môn này cũng hơi lạ, lại có chín cái hố sâu.

Ánh mắt Mạnh Hạo lóe lên, thầm nhủ trong lòng.

Lúc này trong hành cung, Kháo Sơn Lão Tổ cũng đang mặt mày đau khổ.

- Thời gian quá dài... Tên khốn kia, lại hộ tống người khác đến bái nhập sơn môn. Ngươi không thể chen ngang lên trước sao, ngươi chạy đến phía sau là muốn làm gì!

Kháo Sơn Lão Tổ nghiến răng, thần thức lập tức lan ra, rồi bao bọc lấy tên đệ tử ở gần đám người Mạnh Hạo nhất trong Tiêu Dao Tông.

Đệ tử này đang nghếch đầu lạnh lùng nhìn mọi người, trong lòng cũng không hiểu vì sao tông môn lại đột nhiên chiêu thu đệ tử sớm. Gã đang suy tư, đột nhiên run lên một cái, đôi mắt lập tức lóe lên tinh mang.

Giờ phút này, gã không còn là bản thân mình, mà trở thành một phân thân của Kháo Sơn Lão Tổ. Trong lúc bước đi, gã liếc nhìn về phía Mạnh Hạo, trong lòng run rẩy, vội vã dời mắt, nhìn về phía đứa bé bên cạnh thiếu phụ.

- Các ngươi là Trương gia tới từ hải ngoại?

Đệ tử Tiêu Dao Tông bị thần thức Kháo Sơn Lão Tổ khống chế lập tức vui mừng cất lời, tiến tới mấy bước, cẩn thận nhìn thiếu phụ và tộc nhân Trương gia bên cạnh.

Thiếu phụ sững sờ, những tộc nhân bên cạnh nàng cũng ngây ra. Thậm chí ngay cả một số tu sĩ gia tộc khác xếp trước bọn họ cũng đều quay đầu lại.

- Chúng tôi chính là Trương gia.

Thiếu phụ lập tức phản ứng lại, vội khách khí nói.

- Tốt tốt tốt, cố nhân còn có đời sau!

- Năm đó ta có chút quan hệ với phu quân ngươi, từng thiếu y một phần tình nghĩa, hôm nay có thể gặp các ngươi, coi như duyên phận sắp đặt. Đi, ta dẫn các ngươi tới phía trước.

Đệ tử Tiêu Dao Tông này cảm khái, nói rồi, vội vã kéo đứa bé tên Nam Nhi đi thẳng tới trước.

Thiếu phụ sững sờ, tìm kiếm trong trí nhớ, cũng không nghĩ được có chuyện thế này. Tộc nhân bên cạnh nàng cũng cực kỳ quái dị, bọn họ nghĩ hồi lâu, nhưng thực không nghĩ ra, gia chủ trước kia, lại có quan hệ như vậy với một đệ tử Tiêu Dao Tông.

- Điều này...

Thiếu phụ chần chừ một chút, thấy đối phương đã kéo đứa bé đi, vội vã đi theo, mọi người Trương gia, cũng theo đó đi lên. Mạnh Hạo nhìn một cái, cũng bước theo sau.

Đám người bọn họ, từ phía sau đi tới, lập tức dẫn tới sự chú ý của những người xếp hàng, đặc biệt là người đàn ông của Hứa gia, sau khi nhìn thấy thì càng sửng sốt.

- Xin hỏi chư vị đạo hữu của Tiêu Dao Tông, bọn họ vì sao lại từ phía sau đi lên?

- Đúng vậy, chúng ta xếp hàng ở đây, không thể chen bừa, vì sao bọn họ có thể đường hoàng từ phía sau đi thẳng lên như vậy.

Lập tức có người dò hỏi, dần dần dẫn tới càng nhiều người chú ý, thoạt nhìn, đều có hơi quái dị. Không hiểu Tiêu Dao Tông vẫn luôn cực kỳ quy củ, lại có chuyện này xảy ra.

Đồng thời, những đệ tử Tiêu Dao Tông khác cũng nhìn thấy cảnh này, thậm chí ngay cả một tu sĩ Kết Đan phụ trách giữ trật tự ở nơi này, cũng phát hiện chuyện này, liền cau mày lại.

- Triệu Hàn!

Gã hờ hững nói. Gọi ngay tên của tên đệ tử Tiêu Dao Tông đang bị thần thức Kháo Sơn Lão Tổ khống chế.

- Ngươi đang làm gì vậy, cho dù ngươi và những người này có quen biết, cũng...

Tu sĩ Kết Đan này vẻ mặt uy nghiêm, nhưng còn chưa nói xong, Kháo Sơn Lão Tổ ở trong hành cung lập tức hừ lạnh một tiếng, thần thức lại tán đi.

Tức thời tu sĩ Kết Đan kia run lên rất nhẹ, trong mắt lập tức lóe lên một chút tinh quang.

- Người tới là Trương gia ở hải ngoại?

Gã có vẻ kích động, lời nói lập tức thay đổi, còn tiến tới mấy bước, nhìn mọi người Trương gia.

Cảnh này lập tức khiến đệ tử Tiêu Dao Tông và tộc nhân các gia tộc muốn bái nhập tông môn xung quanh nhìn nhau ngây ra.

- Trời cao có mắt, cuối cùng cũng để ta nhìn thấy người Trương gia các ngươi rồi, đời sau của cố nhân...

- Năm đó ta và Trương gia các ngươi có giao tình, từng nhận đại ân của Trương gia, nào nào nào, để ta dẫn các ngươi lên đầu hàng!

Tu sĩ Kết Đan vẻ mặt kích động, trong khi nói, thì đón lấy Nam Nhi trong tay Triệu Hàn đang sửng sốt, không hề giải thích, liền đi tới phía trước.

Thiếu phụ một lần nữa sững sờ. Nàng chỉ cảm thấy đầu óc chấn động, có hơi mù mịt, quay đầu nhìn những tộc nhân khác sau lưng. Những tộc nhân này cũng đều ngây ra đó, trong đầu bọn họ có suy nghĩ thế nào, cũng không nghĩ ra được, Lão Tổ từng có bằng hữu như vậy.

Những gia tộc muốn bái nhập Tiêu Dao Tông khác, cũng đều ngây ra đó, đặc biệt là Hứa gia, lại càng trợn tròn mắt không thể tin nổi.

Cứ như thế, dưới sự dẫn dắt của tu sĩ Kết Đan, đám người Trương gia, từ phía sau đi thẳng lên, xếp ở vị trí đầu tiên. Dọc theo đường đi, tất cả mọi người nhìn về phía tu sĩ Trương gia đều có vẻ khó tin.

Đám người Trương gia cũng mang theo vẻ mù mịt, nhưng lại ẩn chút kích động.

Lần này, gần như quá nửa gia tộc tu chân ở hải ngoại đều tới cả, thậm chí một số gia tộc trong tứ hoàn cũng có người tới. Trương gia từ giờ phút này lập tức được tất cả mọi người nhớ kỹ, không ít người đang thì thào bàn luận, ánh mắt nhìn về phía Trương gia đều có phần ước ao.

Đám người Hứa gia, lúc này sắc mặt tái nhợt, bọn họ tới tận bây giờ cũng không thể tin nổi.

- Điều... Điều này làm sao có thể!

Khi Nam Nhi xếp hàng ở đầu tiên, Mạnh Hạo cũng thấy quái lạ với biến hóa này, đôi mắt lóe lên, hắn luôn cảm thấy có gì không ổn.

Lúc này, trong hành cung Thánh Đảo, Kháo Sơn Lão Tổ đang đắc ý.

- Hừ hừ, vẫn là Lão Tổ ta lợi hại, chỉ cần để tên khốn kia nhanh chóng rời khỏi, có phải trả bất cứ giá nào ta cũng không quan tâm!

- Không được, vẫn là nên tăng tốc một chút, tốt nhất là trong mười nhịp thở, lập tức khiến hắn không còn lý do gì ở lại nơi này, để hắn nhanh chóng cuốn gói!

Kháo Sơn Lão Tổ lập tức tản thần thức ra, trong khoảnh khắc đã bao phủ cả Tiêu Dao Tông.

Trong khoảnh khắc, thần thức lão hóa thành mấy chục đạo, lần lượt dung nhập vào những người khác nhau.

Tiếp đó...

- Người Trương gia tới rồi? Là Trương gia ở hải ngoại ư?

Trong sơn môn Tiêu Dao Tông lập tức có một lão giả bay ra, lão giả này lại có tu vi Kết Đan trung kỳ, sau khi bay ra, lập tức nhìn về phía thiếu phụ Trương gia.

- Đó là Hàn chấp sự!

- Hàn chấp sự là cường giả trong Tiêu Dao Tông, địa vị cao quý!

- Lẽ nào... Lẽ nào ông ta cũng nợ ân tình Trương gia?

Các gia tộc xếp hàng một lần nữa ngây ra.

- Thực sự là người Trương gia, tốt lắm, đời sau của cố nhân, lão phu năm đó còn nợ Trương gia một phần ân tình, hôm nay nhất định phải báo đáp!

Lão giả nói rồi, lập tức đi tới.

Nhưng ông ta còn chưa tới gần, hàng người còn chưa tiếp nhận được sự việc này, đám người Trương gia cũng còn mù mịt, thì một tiếng gào to vang lên từ trong tông môn.

- Trương gia tới rồi?

- Thực sự là Trương gia, không có Trương gia các ngươi, thì không có lão phu Vũ Vân Long ta đây!

- Trời cao có mắt, đời sau Trương gia, lại tới Tiêu Dao Tông chúng ta!

- Ân công trên cao, lão phu Từ Đại Hải tới bái kiến!

Từ trong Tiêu Dao Tông, đột nhiên bay ra mười mấy bóng người, mỗi người đều có tu vi Kết Đan hậu kỳ, những người này, gần như là quá nửa tu sĩ Kết Đan của cả Tiêu Dao Tông.

Bọn họ bay ra, lập tức chấn động cả hàng người bên ngoài, khiến tất cả tu sĩ các gia tộc ở hải ngoại, đều run lên kinh hãi. Trong đó những tu sĩ tứ hoàn kia, đều trợn mắt há mồm, theo ánh mắt của mười mấy người nhìn về phía Trương gia đang mờ mịt.

Thiếu phụ choáng váng, tất cả tu sĩ Trương gia sau lưng nàng cũng hoàn toàn choáng váng.

Bọn họ thậm chí hơi sợ hãi, vì từ trước tới nay bọn họ không hề nghe nói, Lão Tổ đã ngã xuống của họ, lại có được nhiều bằng hữu tới vậy...

Mạnh Hạo cũng trợn tròn mắt, cảnh tượng này trong mắt hắn, quả thực quá kỳ lạ...


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1965)