Truyện ngôn tình hay

Truyện:Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Chương 282

Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Trọn bộ 488 chương
Chương 282: Chân dung Bích Tiêu
0.00
(0 votes)


Chương (1-488)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bích Tiêu không ngờ hắn lớn mật như thế, cũng dám cầu thân cả ba tỷ muội, thầm nói: " Ngươi xem thân thể của đại tỷ, nhị tỷ và ta xem là chuyện gì......"

" Tam muội! " Quỳnh Tiêu sợ Bích Tiêu nói đến điều thái quá, vội vàng quát bảo ngưng lại.

Đương sự thứ nhất là Vân Tiêu sau khi kinh ngạc cũng phản ứng lại, thanh âm trở nên càng thêm lạnh lùng: " Bệ hạ tâm tư thật tốt nhỉ! Muốn kết hôn với cả ba tỷ muội chúng ta! Chẳng lẽ người đã quên cử chỉ vô lễ vừa rồi? ".

Trương Tử Tinh nói: " Lần này ta đến Tam tiên đảo, vốn là muốn cầu Bích Tiêu nương nương chuyện Huyễn Thủy Châu, không ngờ tại Phương Tuyền sơn lại gây ra đại họa ... Nhưng việc này thật sự chỉ là hiểu lầm, cũng không phải ta chủ tâm làm ra. Ta không muốn làm cho danh dự nương nương bị hủy hoại, cho nên mới mặt dày cầu thân."

Bích Tiêu nghe được Trương Tử Tinh che dấu việc gặp gỡ, biết hắn không muốn lộ ra việc này, thần sắc phức tạp cúi đầu, cũng không biết đang suy nghĩ gì.

Quỳnh Tiêu nghi hoặc hỏi: " Nếu là cầu chuyện Huyễn Thủy Châu thì sao không tới thẳng tiên động, lại phải ở Phương Tuyền sơn, còn nữa, bệ hạ làm sao bình yên đi qua Huyền Cơ trận? "

Bích Tiêu đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt trong suốt mà kiên định, tựa hồ hạ quyết tâm nói: " Đại tỷ, nhị tỷ, việc này là ta sai. Là ta đưa hắn tới Tam Tiên đảo, lại đưa cho hắn Huyền Cơ ngọc bài để thông qua Huyền Cơ trận, nếu không đã không phát sinh sự cố này."

" Tam muội sao có thể cho hắn Huyền Cơ ngọc bài? " Quỳnh Tiêu lấy làm kinh hãi lập tức phản ứng: " Chẳng lẽ ngươi ... "

Vân Tiêu khi thấy Trương Tử Tinh xuất ra Huyền Cơ ngọc bài, đã đoán được một ít, lại không nghĩ ra Bích Tiêu có thể thừa nhận trước mặt mọi người. Bích Tiêu không e dè nói: " Muội từng hứa hẹn với hắn, lấy hình dạng thực của mình mà gặp lại, hôm nay hắn đến Túy Nhai gặp gỡ đúng là vì việc này."

" Tam muội, không thể! " Vân Tiêu cùng Quỳnh Tiêu vừa nghe thấy, nhất thời kinh hô.

Bích Tiêu không để ý đến hai vị tỷ tỷ, quay đầu lại hỏi Trương Tử Tinh: " Ngươi muốn nhìn hình dáng của ta sao? "

Trương Tử Tinh đối với sự lớn gan cùng ngay thẳng của Bích Tiêu cũng có chút kinh ngạc, lại càng hoan hỉ hơn, lập tức trịnh trọng gật đầu.

Bích Tiêu hỏi tới một câu: " Không hối hận chứ? "

" Tuyệt không hối hận."

Bích Tiêu chậm rãi vuốt cằm. Không để ý đến khuyên can của Vân Tiêu cùng Quỳnh Tiêu, trực tiếp bỏ mặt nạ và áo choàng xuống.

Không ngoài sở liệu, Bích Tiêu quả nhiên là một cực phẩm mỹ nữ. Dáng người lả lướt, da thịt trắng như tuyết, mắt ngọc mày ngài, mái tóc bồng bềnh như mây, có thể nói là tuyệt sắc.

Song lại có điểm ngoài dự liệu. Tỷ như nói, dung mạo của nàng không hoàn toàn giống người Trung thổ, có chút vị đạo (mùi vị, dáng vẻ) của con lai. Đôi mắt kia rõ ràng là màu lam, nhìn giống như một đôi bảo thạch.

Tại mi tâm của nàng có một hạt gạo nhỏ màu hồng, nhìn kỹ thì hạt gạo màu hồng kia sáng long lanh như nước tinh khiết, điểm tại mi tâm hồn nhiên càng làm tăng thêm vài phần mị lực.

Con lai? Không ngờ lại là con lai, Trung Âu? Trung Mĩ? Hay là Trung ...

Còn nữa, cái điểm màu hồng kia có chút quen mắt, dường như đại biểu cho ...

Hóa ra nàng đúng là ...

Bích Tiêu sau khi tháo bỏ mặt nạ xuống, giống như bị cáo đang chờ đợi phán quyết, lẳng lặng nhìn hắn, khuôn mặt mặc dù bình tĩnh, nhưng đôi mắt màu lam lại có vẻ hết sức phức tạp. Có khẩn trương, có sợ hãi ...

" Bích Tiêu, nàng thật đẹp! " Trương Tử Tinh từ đáy lòng nói ra một câu, trực tiếp gọi tên nàng.

Câu ca ngợi này, làm cho đôi mắt Bích Tiêu vốn lo âu thoáng cái trở nên tràn ngập thần thái, khuôn mặt xinh đẹp nhất thời lộ ra vẻ tười cười động lòng người: " Thật sao? "

Không cần phải nghĩ cũng biết lời khen này làm cho cả Vân Tiêu cùng Quỳnh Tiêu vô cùng kinh hãi, trong lòng đồng thời cùng dâng lên cảm giác khác thường: Tuy nói ba tỷ muội mình là người tu luyện, đối với dung mạo cũng không quá so đo, nhưng so với nữ tử Trung thổ dù sao cũng có khác biệt. Chuẩn xác mà nói là quái dị. Vậy mà vị thiên tử này không ngờ lại không hề ghét bỏ, lại còn chân thành ca ngợi. Chẳng lẽ vì muốn lừa cho Bích Tiêu vui vẻ sao?

" Trời đất chứng giám! Quả thật đúng là tuyệt thế mĩ nhân! " Trương Tử Tinh cũng không biết tâm bệnh của Tam Tiêu. Vẫn âm Thầm đắc ý là mình kiếm lớn, tự nhiên lại gặp hỗn huyết mĩ nữ, mà lại ở cái thế giới này.

Hắn hướng về Bích Tiêu trọng trọng gật đầu, nghiêm mặt nói: " Ta cùng nàng hiểu nhau đã lâu, tâm linh tương thông. Chớ nói nàng tướng mạo xinh đẹp động lòng người như thế, cho dù dung mạo thật sự tầm thường, cũng không để ở trong lòng. Chỉ cần nàng nguyện ý, ta quyết dùng cạn kiệt khả năng chiếu cố cho nàng cả đời."

Bích Tiêu hai má đỏ sẫm, trong đôi mắt màu lam như có hơi nước dâng lên. Nàng vốn cho rằng dung mạo của mình so với nữ tử bình thường thật kỳ dị. Với người khác thật ra cũng không sao, nhưng đứng trước nam tử mà mình ngưỡng mộ khó tránh khỏi có tự ti trong lòng. Giờ nghe được lời ca ngợi lớn mật từ đáy lòng của hắn, trong lòng nhất thời dâng lên một cỗ kích động khó có thể biểu đạt. Nhưng nàng cũng không có đáp ứng thỉnh cầu của Trương Tử Tinh, mà chỉ vào điểm hồn trên mi tâm mình nói: " Thành ý của bệ hạ, Bích Tiêu vô cùng cảm kích ... Chỉ là, ngươi biết đây là vật gì không? "

Trương Tử Tinh chẳng hề để ý, nở nụ cười lạnh nhạt nói: " Chỉ bất quá là vô thượng ma thể mà thôi, lại có ngại gì? "

Lời vừa nói ra, Tam Tiêu đồng thời chấn động, không ngờ kiến thức của hắn lại cao như vậy! Hơn nữa không ngờ lại chẳng thèm để bụng ...

Trương Tử Tinh chứng kiến chân diện mục của Tam Tiêu, lúc này mới hiểu năm đó lên Bích Du Cung, Thông Thiên Giáo Chủ từng hỏi hắn đối với Ma thần tộc cùng các tộc khác có ý như thế nào, không nghĩ tới lại như thế này!

Bích Tiêu lại là Ma Thần tộc nhân! Không, Triệu Công Minh cùng Tam Tiêu hẳn đều là Ma Thần tộc nhân! Đây là nguyên nhân phải đeo mặt nạ? Điểm này xác thực nằm ngoài dự liệu của của Trương Tử Tinh, nhưng lại nằm trong phạm vi thừa nhận của hắn.

" Bích Tiêu, chỉ cần nàng nguyện ý, hứa hẹn vừa rồi của ta vẫn có hiệu lực như cũ, tuyệt không nuốt lời."

Vân Tiêu đang muốn đưa ra nghi vấn, chỉ thấy Thiên tử từ trên mặt đột nhiên tháo xuống một vật năm màu có chút mơ hồ giống như một phiến lá mỏng nhiều màu. Dung mạo mặc dù không thay đổi, nhưng lại có thêm một cái tiêu chí màu tím, cùng với Bích Tiêu giống nhau!

Tam Tiêu nhất thời đại chấn, Bích Tiêu khó có thể tin được nói: " Ngươi ... ngươi cũng là vô thượng ma thể! Chẳng lẽ ngươi là tộc nhân Ma Thần tộc? Nhưng ngươi vì sao lại là Thiên tử nhân giới? "

Trương Tử Tinh cười nói: " Ma thể này của ta là do cơ duyên mà có, nhưng vô luận là như thế nào, ta cũng coi như có một nửa là tộc nhân Ma thần tộc, cái này thì các nàng yên tâm đi! " Bích Tiêu lắc đầu nói: " Bệ hạ có được cơ duyên này, quả thật khó có được. Nhưng ma thể của tỷ muội ta quả thực dị thường. Có phải bệ hạ cảm thấy tướng mạo của ta cùng nữ tử Trung thổ có chút kỳ dị? "

Trương Tử Tinh gật đầu.

Bích Tiêu giải thích cho hắn, kỳ thật, ba tỷ muội nàng cùng huynh trưởng cũng không chính xác là Ma Thần tộc tộc nhân, mà là Ma Thần tộc cùng yêu tộc hoặc nhân tộc kết hợp mà sinh ra đời sau, bởi vậy mới có tướng mạo kỳ dị như vậy. Nguyên nhân giao hợp có nhiều loại, tuyệt đại đa số là dưới tình huống không tình nguyện mà phát sinh. Điều này đối với ma thần tộc, yêu tộc hoặc nhân tộc mà nói đều là một sự sỉ nhục, tuyệt đối không được lưu lại hậu thế. Bọn họ không được bất cứ bộ tộc nào tán thành, có thể nói là không có chỗ dung thân.

Bản thân Tam Tiêu cùng Triệu Công Minh cũng không biết cha mẹ đến cùng là ai. Năm đó khi bốn người còn đang mặc tã lót liền bị vứt nơi tuyệt địa, mắt thấy đã sắp chết thì vừa đúng lúc Thông Thiên Giáo Chủ đi ngang qua. Nguyên vì ưu ái tư chất bốn người nên đã ra tay cứu lấy, cũng thu nạp làm môn hạ. Bốn người cũng quả thật không chịu thua kém, sau khi lớn lên tu luyện thành công, cũng không biết do thể chất khác thường hay do tác dụng của Thượng Thanh Tiên Quyết, không ngờ đều tu thành vô thượng ma thể hiếm có. Nhưng có điều hết sức quỷ dị, đó là không cách nào dùng tiên thuật thay đổi được diện mạo.

Vì để miễn đi phiền phức không cần thiết, Thông Thiên Giáo Chủ liền ban cho họ bốn cái mặt nạ kỳ lạ có thể thu liễm khí tức, che lấp hình dáng của họ, lại đưa bốn người rời khỏi Bích Du Cung, phân ra hai nơi tu hành.

Vô luận là sau cuộc đại chiến của Ma Thần tộc cùng yêu tộc hay sau cuộc tranh phong của Hiên Viên Đế cùng với Ma thần Xi Vưu, bốn người đều hết sức tuân theo lệnh sư phụ, không đếm xỉa đến, cho nên đã được bình an. Danh tiếng của Ma Thần tộc luôn luôn không tốt, cuộc chiến của Hoàng đế và Xi Vưu đã khiến cho nhân tộc tối kị với Ma Thần tộc, oán hận Yêu tộc. Cho dù biết mình là hỗn huyết thân, bốn người cũng vẫn chưa từng hiển lộ chân diện mục, để tránh tao ngộ không tốt.

Trương Tử Tinh nghe vậy, cực kỳ không cho là đúng: Không phải con lai sao? Đổi lại là người khác, đúng là với hậu duệ của " Ma nữ " còn có chút cố kỵ, nhưng hắn là người thời đại nào chứ? Sao có thể so đo chuyện này.

" Ta yêu tha thiết nữ nhân của ta, bất kể là nhân tộc hay là dị tộc đều đối xử như nhau. Hơn nữa ta đem hết mọi năng lực để bảo vệ nàng, không để nàng phải chịu bất kỳ ủy khuất nào. Nếu nàng không tin, ta có thể láy danh nghĩa thiên tử phát độc thệ."

Bích Tiêu mặc dù ngượng ngùng nhưng con ngươi lại đặc biệt sáng ngời, yếu ớt nói một câu: " Bệ hạ còn muốn an ủi ta? Nếu để người ngoài biết ngươi cùng ta là dị tộc gặp gỡ, chỉ sợ sẽ gây ra đại họa, còn nguy tới vương vị của ngươi."

Trương Tử Tinh cũng không nhiều lời, lúc này đã bắt đầu phát thệ. Bích Tiêu nghe được giật mình kinh hãi, vội vã khuyên ngăn, bất quá trong tâm hồn thiếu nữ lại vui sướng vô cùng. Quỳnh Tiêu ánh mắt chớp động khác thường, mơ hồ lộ ra tán thưởng với Trương Tử Tinh, chỉ có Vân Tiêu vẫn như lạnh lùng như cũ, bất động thanh sắc.

Bích Tiêu biết được hắn thật sự bất kể, trong lòng chỉ cảm thấy hạnh phúc vô cùng, nhưng lại ngửa mặt lên nói: " Ngươi thân là nhân giới thiên tử vậy mà lại có Ma Thần thể! Nếu mà ngươi dám tiết lộ bí mật của tỷ muội chúng ta, ta nhất định chiêu cáo thiên hạ, làm cho ngươi thân bại danh liệt."

Trương Tử Tinh không khỏi choáng váng: Vị cô nương này thay đổi sắc mặt cũng nhanh quá đi, mới lộ ra một chút cảm động xong, bật lại một cái đã thành uy hiếp rồi.

Bất quá Vân Tiêu lại nhìn ra nét mặt muội muội là thật tâm vui sướng, mới rồi chẳng qua muốn che dấu hưng phấn mới cố ý như vậy, không khỏi thầm than một tiếng, nói: " Bệ hạ quả thật là người phi thường! Thật ra tỷ muội chúng ta đã rơi xuống tiểu thừa. Chuyện hôm nay chỉ là hiểu lầm, coi như không tính toán nữa, từ nay về sau không cần so đo. Bệ hạ tới Tam Tiên đảo đã lâu, chỉ sợ trong chiều còn có chính sự, hay là mời trở về đi."

Trương Tử Tinh không nói gì: Vị đại tỷ này càng tuyệt, dĩ nhiên lại tránh chuyện chính ra, trực tiếp tiến khách. Bích Tiêu nghe Vân Tiêu nói thế, lộ ra vẻ mặt không tình nguyện. Trương Tử Tinh trong lòng biết thời cơ tới phải lợi dụng, mất rồi là không còn nữa, vội vàng đề cập lại chuyện cầu thân.

Vân Tiêu trầm ngâm nói: "Không nói thân phận Ma tộc của tỷ muội chúng ta, bệ hạ còn là nhân giới chí tôn, nắm giữ tứ hải giai nhân, tự nhiên là có tuyệt sắc vô số, sao có thể lưu luyến nữ tử ngoại phương như chúng ta? Còn nữa, tỷ muội chúng ta thành tâm tu luyện, không muốn dính đến chuyện trần tục. Cho nên không thể làm gì khác hơn là đành phụ thịnh ý của bệ hạ. Còn về chuyện danh dự kia ... Vân Tiêu là tu cầm chi sĩ, sớm đã không còn để túi da ở trong lòng. Lần này hiểu lầm đã giải trừ, bệ hạ cần gì phải lưu tâm? Ngày sau nếu không có chuyện quan trọng, vậy mời bệ hạ an tâm thống trị thiên hạ, không nên quay lại Tam Tiên đảo."

" Tam tỷ! " Bích Tiêu thấy Vân Tiêu nói tuyệt tình như thế, cực kỳ sốt ruột, thốt ra: " Mới vừa rồi sư tôn không phải nói tình kiếp của tỷ ... "

" Tam muội! " Vân Tiêu ngữ khí có chút nghiêm khắc, nhìn kỹ Bích Tiêu trong chốc lát, thanh âm lại hòa hoãn xuống: " Ngươi cùng hắn nếu thật có tình ý, vậy theo hắn đi đi. Ngươi là tỷ muội với ta nhiều năm, tình đồng nhất thể, tỷ tỷ cũng không nhớ trong cuộc đời này ngươi có điều gì phải hối hận không, chỉ là trong sát kiếp hung hiểm dị thường, mong ngươi cẩn thận."

Bích Tiêu vừa nghe Vân Tiêu nói xong, hai mắt nhất thời đỏ bừng, ánh mắt rơi vào khuôn mặt Trương Tử Tinh, lại nhìn lại hai vị tỷ tỷ một chút, lắc đầu nói: " Đã là tỷ muội một thể, phải cùng tiến cùng lui, ta tuyệt không rời đi hai vị tỷ tỷ."

Vân Tieu nghe vậy, lộ ra ánh mắt vui mừng. Trương Tử Tinh chính đang thất vọng, đột nhiên trong tiên thức truyền đến thanh âm của Bích Tiêu: " Ngốc tử! Tỷ tỷ tuy có tâm nói vậy nhưng lại không phải người vô tình. Ngươi phải nghĩ biện pháp làm cho nàng động tâm, nếu không ta sẽ không thèm nhìn đến ngươi ... "

Tốt xấu gì cũng đường đường là thiên tử, vậy mà nghĩ không ra Đặng Thiền Ngọc ngày trước hô hắn là " Tiểu tặc ", bây giờ lại đến Bích Tiêu đặt cho hắn cái danh " Ngốc tử " ... Trương Tử Tinh xoay chuyển suy nghĩ, nói: " Vân Tiêu nương nương, lệnh sư năm đó tai Bích Du Cung đã nói, ta cùng với ba người các ngươi hữu duyên. Lần này thực sự có chuyện muốn nhờ, lại với chuyện xảy ra ở Tùng Thúy sơn hôm nay, ta cho là như thế."

Mượn chuyện " Hữu duyên " này cũng không hoàn toàn là bịa đặt, lần đầu tiên gặp mặt, từ những việc Thông Thiên Giáo Chủ hỏi hắn cũng có thể đoán ra, hơn nữa Bích Tiêu lại vừa nói Vân Tiêu có tình kiếp, cho nên Trương Tử Tinh đánh bạo đem vị " Đại thần " Thông Thiên Giáo Chủ này ra.

Vân Tiêu vừa nghe tên sư tôn, nhớ lại ngày đó Thông Thiên Giáo Chủ đối với tình kiếp của nàng từng nói: " Tùy duyên mà làm, không nên cưỡng cầu ", quả nhiên có chút chần chờ.

Trương Tử Tinh nhân cơ hội lại nói: " Nương nương chắc cũng biết tu vi của ta đã đến kim tiên trung giai? "

Trừ Bích Tiêu sớm đã biết, Vân Tiêu cùng Quỳnh Tiêu đều lấy làm kinh hãi: Từ lúc đầu gặp mới là chân tiên cảnh giới, mới qua bao lâu, đã tới kim tiên trung giai! Loại tốc độ này thật khó có thể tin được! Tu vi cảnh giới tuyệt không phải thuần túy là lực lượng điệp gia lên mà thành, cũng không thể trong thời gian ngắn mà có thể thành tựu. vậy mà thiên tử lại thật sự làm được, chỉ có thể dùng hai chữ kỳ tích để hình dung.

Trương Tử Tinh đầu tiên là thu hồi khí tức của Chân Võ Linh Quyết đang áp chế, triển lộ tu vi chính thức của mình, nhân cơ hội liền mặt dày đem song tu thuật do Hiên Viên hoàng đế thân truyền nói ra. Cái này thật huyền diệu vô cùng, đối với tu vi song phương có rất nhiều ích lợi, nguyện cùng tam nữ kết làm đạo lữ, cùng tu thuật này. Tương lai tìm người kế thừa truyền ngôi, sau đó cùng tam nữ hợp thành thê tử nhất đạo, ẩn cư thế ngoại, cùng nghiên cứu vô thượng đại đạo.

Vân Tiêu cùng Quỳnh Tiêu đều đeo mặt nạ, nhìn không ra vẻ mặt, chỉ có Bích Tiêu nghe tên này làm trò, mặt dày hướng tỷ muộ nàng nói ra song tu thuật, lúc này mặt đỏ lên, trong tiên thức mãnh liệt mắng hắn N lần, vì vậy, Trương Tử Tinh lại thêm vài cái danh hiệu như là " Sắc lang ", hay " Lưu manh " vân vân ...

Hiên Viên hoàng đế cùng song tu thuật kia chỉ là thứ nhì, Thông Thiên Giáo Chủ có điạ vị rất cao trong lòng Vân Tiêu, hắn nói lời này quả thật làm cho Vân Tiêu không cách nào bỏ qua, tâm ý căn bản kiên định đã sinh ra dao động.

Vân Tiêu trầm mặc hồi lâu, thoáng thấy bộ dạng Bích Tiêu cùng Trương Tử Tinh đang truyền ý trao đổi, thở dài một tiếng, nói: " Đã là sư tôn nói vậy, ta cũng không thể nói gì hơn. Bệ hạ chỉ cần làm được hai sự tình, tỷ muội chúng ta liền đáp ứng lời thỉnh cầu của bệ hạ."

Phần của ta đây, mời các huynh đệ tỷ muội cùng xơi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-488)