← Ch.182 | Ch.184 → |
Lần này thời gian Ngải Huy nhập định rất dài, khi hắn kết thúc nhập định thì trời đã tối mịt. Sự mệt mỏi rã rời đã quét sạch không còn, không thể không nói cầm kiếm nhập định có hiệu quả cực kỳ tuyệt vời. Trước đây khi vận chuyển tuần hoàn thì phế phủ là nguồn suối động lực, bây giờ kiếm thai đập nhảy, gia tăng thêm động lực mới cho hắn vận chuyển tuần hoàn.
Mặt trời lên rồi mặt trời lại xuống, một ngày cứ thế trôi qua khiến người ta không khỏi có chút thổn thức.
Trận giết chóc lúc sáng sớm giống như còn tồn tại trước mắt, trên mặt mọi người vẫn lưu lại vẻ kinh sợ, giống như cột khói cuồn cuộn ở xa còn chưa tiêu tán.
Cũng may so với lúc sáng, bây giờ bọn họ nhìn bình tĩnh hơn rất nhiều.
Tin tức tốt là Khương Duy và Vương Tiểu Sơn đồng thời đột phá.
So về cảnh giới, Khương Duy yếu hơn Tang Chỉ Quân rất nhiều, nhưng sức chiến đấu y phát huy lại không hề thua kém Tang Chỉ Quân.
Tang Chỉ Quân tu luyện Hợp Tiễn thuật, môn tiễn thuật này uy lực rất lớn, nhưng cũng tiêu hao nguyên lực rất nhiều. Cảnh giới bây giờ của nàng tuy rằng tiếp cận tám cung viên mãn, nhưng đối với Hợp Tiễn thuật mà nói thì chẳng qua là mới tiếp cận nhập môn. Kỹ xảo của nàng có thể hoàn thành ba tiễn hợp nhất, nhưng vì nguyên lực không đủ nàng chỉ có thể duy trì sử dụng được mấy lần.
Ưu điểm của Tơ Vàng nhuyễn cung là tốc độ bắn nhanh, khuyết điểm là lực lượng quá yếu, so với cây cung lớn Nham Sơn của Khương Duy, uy lực công kích phổ thông kém hơn rất nhiều. Theo cảnh giới tăng lên, về sau đa số các loại chiêu số đều là tiêu hao nguyên lực, nhược điểm uy lực không đủ của Tơ Vàng nhuyễn cung rồi sẽ được bù đắp, mà ưu thế bắn tốc độ nhanh sẽ thể hiện ra.
Nhưng hiện tại, Khương Duy phát huy tác dụng lớn hơn.
Từ bốn cung đột phá đến năm cung, có thể nói là bay vọt về chất.
Ngải Huy cực kỳ xem trọng Khương Duy.
Tính cách Khương Duy giản dị bình tĩnh, chăm chỉ cần cù. Y có thể có được một môn truyền thừa lợi hại, tiền đồ tương lai sẽ là một mảnh tươi sáng.
So với Khương Duy, Vương Tiểu Sơn cơ hồ không có cảm giác gì, gã đột phá ba cung khiến Ngải Huy có chút không nghĩ đến.
Bất quá Ngải Huy vốn cũng không trông chờ Vương Tiểu Sơn có thể phát huy sức chiến đấu, mà lại có dự định khác.
Ví dụ như sửa chữa tường vây, mặt tường vây vừa rồi bị phá hủy hoàn toàn, đã được Vương Tiểu Sơn sửa chữa xong. Ở Vạn Sinh viên Ngải Huy đã phát hiện, tuy cảnh giới Vương Tiểu Sơn không cao, lá gan lại nhỏ, nhưng phương thức khống chế bùn đất rất bài bản. Sau này Ngải Huy hỏi qua mới biết được, gia tổ Vương Tiểu Sơn mấy đời đều là thợ xây, có thể coi là có học thức sâu xa của gia đình.
Tường vây mới sửa xong đã hoàn toàn thay đổi, mặt trên dày đặc chi chít gai nham thạch khiến mặt tường này nhìn giống như là mọc đầy gai ngược. Hơn nữa cân nhắc đến lực phá hoại của Huyết thú, Vương Tiểu Sơn gia tăng độ dày và chiều cao tường vây lên rất nhiều.
Tang Chỉ Quân và Sư Tuyết Mạn còn nghĩ thực sự là quá xấu đi.
Đạo trường bị Vương Tiểu Sơn một phen sửa đổi đã hoàn toàn thay đổi.
Lâu Lan tràn đầy hiếu kì đối với Vương Tiểu Sơn, trong mắt đầy vẻ tán thán. Vương Tiểu Sơn khống chế thổ nguyên lực không bằng Lâu Lan, nhưng mà trình độ xây dựng của gã cao hơn đến ngoài ý muốn. Tường vây nhìn qua thì xấu xí, bên trong kết cấu phức tạp, chính là những kết cấu nhìn qua hoa cả mắt này đề cao cường độ của tường vây lên rất cao.
Chạng Vạng đồng học dùng Thanh Hoa toàn lực một kích, tường vây chỉ sụp một khối cỡ nửa thước.
Mọi người lập tức nhìn Vương Tiểu Sơn với cặp mắt khác hẳn.
Với cường độ công kích như vậy, tường vây trước đây sẽ lập tức sụp đổ.
Ngoài cái đó ra, hắn còn đặc biệt tạo ra tiễn đóa cho Khương Duy và Tang Chỉ Quân. So với tiễn đóa giản dị trong chiến đấu lúc sáng sớm, tiễn đóa bây giờ muốn hoàn mỹ hơn nhiều, bảo hộ chặt chẽ.
Vương Tiểu Sơn chìm trong cuồng nhiệt, hoàn toàn không nhìn tới người khác xung quanh, gã tựa như biến đổi thành một người khác.
Chuyên chú là một loại lực lượng thần kỳ, nó có thể giúp một người tướng mạo xấu xí có mị lực đặc biệt, có thể giúp người thấp bé trở nên cao to, có thể làm một người bình thường chìm trong biển người tỏa ra quang mang sáng chói.
Mập mạp cũng chuyên chú phun lửa đến kinh người.
"Mập mạp như vậy không có việc gì chứ? "Ngải Huy có chút lo lắng hỏi Lâu Lan.
Con mắt Lâu Lan chớp động hoàng quang, tỉ mỉ dò xét mập mạp một lần, mới mở miệng: "Không có việc gì đâu Ngải Huy. Tình huống của Mập mạp rất tốt, hắn đã đột phá ba cung. Phun lửa là do hỏa nguyên lực trong cơ thể hắn cực kì sinh động, hiện tại hỏa nguyên lực bắt đầu từ từ ổn định, phỏng chừng khoảng ba giờ đồng hồ nữa, nguyên lực của hắn có thể triệt để ổn định."
Ba cung... tốc độ này thật là nhanh a!
Lại nghĩ đến Khương Duy, Vương Tiểu Sơn cũng đều đột phá, trước đây mình tu luyện mở ra một cung là khó cỡ nào, thế nhưng là một nghìn vạn nện xuống, mọi người dồn dập đột phá, thực sự là tiền nào của nấy a.
Thảo nào những con cháu thế gia kia tuổi nhỏ đã có cảnh giới không thấp.
Nội tâm đau lòng Ngải Huy tiến đến bên cạnh Đoan Mộc Hoàng Hôn, hiếu kỳ hỏi: " Sao cảnh giới của ngươi thấp như thế? Ăn nguyên thực nhiều một chút, không phải mở được rồi sao? "
Đoan Mộc Hoàng Hôn vẻ mặt khinh bỉ nhìn Ngải Huy, ngạo nghễ hừ lạnh: "Ngươi biết cái gì! Tham đường tắt nhất thời, căn cơ bất ổn, ngày sau khó thành tông sư."
Tang Chỉ Quân giải thích: "Dùng nguyên thực mở ra cảnh giới là không khó, nhưng tăng cảnh giới lên như thế là có tai họa ngầm. Đoan Mộc đồng học chí hướng rộng lớn, thiên phú xuất sắc, không cần phải đi đường tắt như vậy."
Tang Chỉ Quân tỉ mỉ giải thích, dùng nguyên thực cần có rất nhiều chú ý, thiên tài có gia thế có thiên phú như Sư Tuyết Mạn, Đoan Mộc Hoàng Hôn, nguyên thực bọn họ dùng ăn hằng ngày đa số là bồi nguyên củng cố cơ sở, mà không phải dùng cho tăng lên cảnh giới.
Trừ cái đó ra, rất nhiều tuyệt học đều cần phải nền tảng vững chắc, tăng lên cảnh giới quá nhanh cũng không phải là một chuyện tốt. Nguyên lực càng là do khổ tu được tới, về sau chỗ tốt càng nhiều.
Lúc này Ngải Huy mới bừng tỉnh đại ngộ, nhưng với cái tai họa ngầm ấy hắn không mảy may để ý. Ngày mai sống hay chết còn không biết, có thể quản nhiều thứ như vậy sao? Có tai họa ngầm cũng là chuyện về sau, bây giờ tăng lên cảnh giới, hi vọng sống sót mới nhiều thêm mấy phần.
Tông sư? Từ đầu đã không tồn tại trong phạm trù Ngải Huy cân nhắc.
"Thì ra ngươi muốn thành tông sư a?"Ngải Huy vây quanh Đoan Mộc Hoàng Hôn nhìn tới nhìn lui lấy làm kỳ quái.
Đoan Mộc Hoàng Hôn hừ lạnh một tiếng, xem thường: "Chim yến tước sao biết được chí của thiên nga!"
"Vậy tối hôm qua sao ngươi ăn nhiều như vậy?"Ngải Huy nhướng mày lên, mặt đầy trào phúng: " Lừa đảo! Đừng tưởng ta không nhìn thấy được ngươi liếm cái mâm."
Thái độ Đoan Mộc Hoàng Hôn ngây ra, màu đỏ ửng nổi lên với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, trong nháy mắt ngay cả cái lỗ tai cũng đỏ, gã được hận không thể tìm được cái khe đất để chui vào.
Với gã mà nói, liếm mâm thực sự là quá...
Cách đó không xa, thái độ Sư Tuyết Mạn cũng có chút bối rối, dù sao thiếu chút nữa nàng cũng đã liếm đáy bát, thực sự là quá ngon.
Bỗng nhiên, Tin Tức thụ sáng lên quang mang, hấp dẫn chú ý của Ngải Huy, cắt đứt ý đồ tiếp tục bỏ đá xuống giếng của hắn.
So với lúc sáng, hiện tại tâm tính Ngải Huy ôn hòa hơn rất nhiều, hẳn là do thể lực đã khôi phục. Hắn đi tới Tin Tức thụ, bắt đầu nhìn phiến lá cây.
"Rất xin lỗi bây giờ mới xem, càng xin lỗi là ta cũng không biết làm thế nào mới có thể đến giúp ngươi. Huyết luyện có thể ở trong thời gian rất ngắn chế tạo ra chiến sĩ rất cường đại. Theo ta được biết, bọn họ đã bồi dưỡng ra sáu vị Huyết tu. Trên người chúng là Thần huyết thuần túy nhất, được xưng là Thần sứ. Ngươi phải cẩn thận, gặp phải bọn họ, nhanh chóng chạy trốn đi. Ngươi có thể miêu tả cảnh tượng Huyết luyện không?"
Thần sứ... Một cái thân ảnh hỏa hồng hiện lên trong đầu Ngải Huy.
Một nghìn đồng...
Trong lòng Ngải Huy cười khổ, tổng cộng chỉ có sáu vị, mình lại đã gặp được một vị. Cái vận khí này, thật sự là quá kém rồi.
Hắn suy nghĩ một chút rồi viết lên.
"Ta đã gặp qua một vị, là một nữ tử, thiếu một chút nữa ta đã mất mạng. Cây cối ở dã ngoại trở nên cao to, có rất nhiều rễ rủ trên thân, bên trong có dịch thể như máu loãng lưu động, như mạch máu. Chúng nó quấn ta lên, đâm vào da, lúc đó cảm giác thân thể như bị thiêu đốt, rất nhanh ý thức bị mơ hồ. Cảm tạ trời đất, ta còn sống, tuy rằng ta cũng không rõ là chuyện gì đã xảy ra."
Rất nhanh, đối phương lại lần nữa hồi đáp, Ngải Huy có thể cảm thụ được lão đầu đang rất kích động.
"Ta hiểu rồi! Bọn họ dùng chính là Căn Dẫn Đạo Lưu thuật! Xin tha thứ cho ta đã quá kích động, chúng ta vẫn luôn không tra được tình báo cụ thể về Huyết độc. Căn Dẫn Đạo Lưu thuật có thể giúp giữa các thực vật, thông qua rễ cây câu thông dẫn đạo, là một loại truyền thừa phi thường đặc biệt của mộc tu. Dịch thể bên trong rễ cây, tạm thời còn chưa thể phán đoán."
Tinh thần Ngải Huy cũng rung lên, cho đến bây giờ đây là người đầu tiên nói ra suy đoán cụ thể về Thần huyết. Tin tức loại như này mới là nội dung có khả năng đem lại trợ giúp thực chất cho hắn.
Hắn rất nhanh viết ra tin tức hắn quan sát được.
"Trên thân cây có rất nhiều cục u, khi rễ rũ đâm vào trong cơ thể nguyên tu, chúng nó liền sẽ như khuôn mặt sống lại, không ngừng nhuyễn động. Yêu cầu Huyết luyện rất cao, ta nhìn thấy có nguyên tu không thể chịu đựng, thân thể bị nổ tung."
"Rất nhiều cục u? Có khả năng là phệ hồn trong Huyết luyện cổ đại, hoặc là Thiên Ký hồn, Quyển hồn mặt quỷ, bây giờ còn chưa thể xác định. Huyết luyện có yêu cầu rất cao đối với thể chất, Huyết thú thành đàn như Huyết kiến sẽ càng ngày càng ít. Huyết thú về sau càng cường đại hơn, nhưng chúng nó sẽ không hành động thành đàn."
Nhìn ra sau này sẽ càng ngày càng ít có quần thể kết đội, Ngải Huy âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng nghĩ đến chúng càng cường đại hơn thì lại đau đầu.
"Hình như Huyết kiến tương đối mẫn cảm với ớt, nhưng chúng ta còn chưa kịp nghiệm chứng. Chúng ta thấy rằng bằng hữu dùng Long thang, dẫn đến phun lửa thì Huyết kiến không có tới gần hắn. Nhưng Huyết kiến cũng không sợ Hỏa nguyên lực, những điều này có khiến ngươi liên tưởng đến cái gì không? " Ngải Huy viết tiếp.
"Đúng vậy, có thể giúp ta liên tưởng đến một vài thứ. Ngươi thử dùng ớt trộn lẫn Hỏa Cức thạch hoặc là Hắc Lạc hỏa, hoặc là Hồng Lưu hoàng, nhìn xem hiệu quả đối phó Huyết kiến như thế nào."
Cuối cùng Ngải Huy cũng thấy được nội dung mình hi vọng nhìn thấy, hận không thể lập tức đi thử.
Bỗng nhiên đầu hắn chợt có ý nghĩ, viết lên: "Ta nghe bọn họ có nói Huyết linh lực."
"Huyết linh lực? Thật sao? Ngươi chắc chứ? Điều đó là không có khả năng! Không ai có thể đủ sức tạo ra Huyết linh lực. Thời cổ đại, Huyết luyện cũng không cách nào thực hiện, hiện tại còn không có linh lực. Nguyên lực thế nào chuyển đổi thành linh lực? Không đúng, là nguyên lực cộng thêm máu huyết, chuyển đổi thành linh lực? Làm thế nào mà chuyển đổi? Ta cần phải suy nghĩ, trời ạ, điều này quá kinh người rồi!"
Ngải Huy càng cảm thụ được tâm tình ông lão kích động và hỗn loạn cỡ nào, nhưng hắn không có cười nhạo. Lần đầu tiên khi hắn nghe đến ba chữ Huyết linh lực thì bị xung kích và chấn động, không ít hơn chút nào.
Linh lực a, đó là cái chìa khóa mở ra bảo tàng của thế giới tu chân!
Hắn lắc lắc đầu, không tiếp tục suy nghĩ nhiều, hiện tại hắn cảm thấy hứng thú chính là kiến nghị vừa rồi của lão giả.
Lần giao tiếp này, tối thiểu hắn xác định được hai chuyện. Lão đầu thực sự là tử địch của Thần huyết, vì đối phó Thần huyết, bọn họ cũng có nghiên cứu rất sâu về Huyết luyện. Lão đầu bọn họ tuy rằng không biết tình huống cụ thể về Huyết độc, nhưng mà đối với tổ chức Thần huyết này lại có lý giải nhất định.
Tại trong ánh mắt hiếu kỳ của mọi người, hắn cẩn thận lấy lá cây xuống, treo lên cổ mình, giữ sát bên người.
"Lâu Lan, trong nhà có Hỏa Cức thạch, Hắc Lạc hỏa, Hồng Lưu hoàng không?"
← Ch. 182 | Ch. 184 → |