Vay nóng Homecredit

Truyện:Ngũ Hành Thiên - Chương 605

Ngũ Hành Thiên
Trọn bộ 715 chương
Chương 605: Sinh diệt
0.00
(0 votes)


Chương (1-715)

Siêu sale Lazada


Ngải Huy không thể động đậy dù chỉ một ngón tay. Khi ý thức quay trở lại, hắn vừa cảm nhận được tình trạng của cơ thể, đầu óc lập tức choáng váng.

Kim tuyến ở đâu chui ra thế này?

Hả, khí chất có vẻ quen quen!

Ngay khi phát hiện ra ý thức đã quay trở lại với Ngải Huy, Lâu Lan vội vàng kể lại tường tận từ đầu chí cuối những gì đã xảy ra. Tình hình trong cơ thể Ngải Huy rất phức tạp, dù không thể nhúng tay vào, nhưng Lâu Lan vẫn có thể giúp Ngải Huy nắm bắt được rất nhiều thông tin.

Lâu Lan kể lại từ đầu đến cuối bằng giọng đều đều, không bỏ sót bất cứ một chi tiết nào, cũng nói cả suy đoán của mình ra để Ngải Huy tham khảo.

Nói xong, Lâu Lan yên lặng ngồi canh chừng ở bên cạnh, sắc đỏ trong đôi mắt liên tục lấp lóe, chú ý tới diễn biến tình trạng của Ngải Huy từng giây từng phút.

Nghe Lâu Lan miêu tả lại, Ngải Huy mới giật mình hiểu ra, hắn lập tức nghĩ ngay đến Sinh Diệt Tế Hoa Thuật và Một Ngàn Khối.

Bởi vì hoa mai máu đã biến mất không còn thấy đâu nữa.

Ngải Huy đặc biệt dị ứng với Một Ngàn Khối. Cô gái áo đỏ xinh đẹp đó giống như một con rắn độc núp trong bóng tối, chỉ chực cắn người ta.

Sau khi từ từ tỉnh hẳn lại, Ngải Huy tạm thời không quan tâm đến phía Một Ngàn Khối nữa. Hoa mai máu biến mất, cũng có nghĩa là Sinh Diệt Tế Hoa Thuật đã được giải trừ, điều này khiến hắn như trút được gánh nặng. Trước giờ, Sinh Diệt Tế Hoa Thuật luôn là tâm bệnh của hắn.

Giờ việc hắn cần làm là giải quyết tình trạng bi bét trong cơ thể mình.

Ma Thần Chi Huyết!

Ngay khi Lâu Lan nói ra nghi ngờ và phán đoán của nó, Ngải Huy đã lập tức giật mình vỡ lẽ ra, chẳng trách lúc trước hắn lại cảm thấy khí chất của kim tuyến lại có vẻ quen thuộc, bởi Giọt Ma Thần Chi Huyết còn lại đã được Ngải Huy tự tay nhỏ vào áo giáp Ma Thần.

Không ngờ Một Ngàn Khối cũng có Ma Thần Chi Huyết.

Lâu Lan đã từng nhắc nhở hắn, Ma Thần Chi Huyết và Thần Chi Huyết chỉ hơn kém nhau một chữ, cả hai có nhiều khả năng là có quan hệ với nhau. Chiếu theo tình hình hiện giờ, Lâu Lan đã phán đoán đúng mất rồi.

Thông qua việc kim tuyến từ bá đạo trở nên ôn hòa, cùng với con mắt máu xuất hiện ở dải băng, Ngải Huy thừa hiểu, dải băng lại cứu mình thêm một lần.

Nghĩ kỹ lại, Ngải Huy phán đoán cảnh tượng mình đã gặp trong mơ lần trước có nhiều khả năng là sự thật. Ma Thần Chi Huyết, áo giáp Ma Thần và dải băng, ba thứ có liên hệ vô cùng mật thiết với nhau.

Cứ như vậy, tâm trí Ngải Huy bay bổng đi tận đẩu tận đâu.

Ma Thần ngập tràn khí thế kỳ quái từ thời viễn cổ, chẳng biết có thật sự tồn tại hay không. Nhưng dù là Ma Thần Chi Huyết, hay là áo giáp Ma Thần, hay là dải băng, tất cả đều thần bí lạ thường, mạnh mẽ lạ thường.

Chỉ riêng dải băng thôi đã cứu mạng hắn nhiều lần.

Mỗi lúc như thế này, Ngải Huy lại nhớ tới sư phụ sư mẫu.

Niềm nhớ nhung vương vấn trong lòng hắn, giọng nói và nụ cười của sư phụ sư nương lại hiển hiện trong tâm trí. Tâm trạng đang nóng nảy bất an dần dần bình tĩnh trở lại. Cho dù cảnh ngộ có gian nan đến mấy, cũng khó có thể làm hắn đánh mất đi lòng can đảm. Dù sao đi nữa, mình sống sót đến tận bây giờ, đã là vô cùng may mắn.

Lâu Lan không biết Ngải Huy sẽ xử lý như thế nào, nhưng nó phát hiện ra, tình trạng bi bét của cơ thể hắn dường như đã tốt hơn rất nhiều.

Quả nhiên không hổ là Ngải Huy!

Lâu Lan rất vui mừng, nó luôn có một niềm tin mù quáng đối với Ngải Huy. Đôi mắt Lâu Lan hơi cong lên, giống như hai vầng trăng khuyết. Nhưng chẳng bao lâu sau, nó đã siết chặt hai nắm đấm, mắt trợn tròn, sắc đỏ trong đôi mắt đều đặn lóe sáng.

Mình nhất định phải ghi chép lại từng biến đổi nhỏ của cơ thể Ngải Huy, để sau này Ngải Huy còn tham khảo.

Sau khi bình tâm lại, Ngải Huy lại quan sát tình hình cơ thể mình, lập tức cảm thấy không đến nỗi quá bết bát. Đôi khi, vẫn cùng là một sự việc, nhưng khi quan sát nó với một tâm trạng khác, cảm nhận sẽ biến thành khác hẳn.

Ngải Huy bắt đầu thong thả suy nghĩ tìm giải pháp.

Mục tiêu đầu tiên của hắn là Ma Thần Chi Huyết. Điều kiện tiên quyết để giải quyết bất cứ việc gì, không nằm ngoài hai từ "tìm hiểu". Vừa mới chăm chú tìm hiểu, Ngải Huy lập tức phát hiện ra một điểm khác thường.

Đó là giọt Ma Thần Chi Huyết hắn đã tự mình sử dụng.

Kim tuyến trong cơ thể dường như đã yếu đi khá nhiều. Không phải là nó đã trở nên ôn hòa, mà là số lượng đã ít đi một chút. Ngải Huy cảm nhận sơ qua, kim tuyến trong cơ thể chỉ là một phần tư hoặc là một phần năm của giọt Ma Thần Chi Huyết.

Ngải Huy chợt âm thầm cảm thấy may mắn.

Nếu như là cả một giọt Ma Thần Chi Huyết, có lẽ mình đã không thể sống được tới bây giờ, đã nổ tan xác từ lâu.

Sau khi xác định xong về mặt số lượng, Ngải Huy bắt đầu dồn sự chú ý vào tính chất của sợi kim tuyến. Kim tuyến bá đạo bị dải băng đàn áp đã trở nên ôn hòa đi rất nhiều, nhưng tính chất tôi luyện máu thịt của nó thì vẫn còn nguyên.

Kim tuyến hiển nhiên không giống với bất cứ một loại lực lượng nào mà Ngải Huy đã từng biết, nó không phải là Nguyên lực, cũng chẳng phải là Huyết Linh Lực. Rất may là kinh nghiệm đối phó với một lĩnh vực mới của hắn có thể nói là rất phong phú.

Kiếm Thai cũng thế, Lôi Đình cũng vậy, đều là một loại lực lượng hoàn toàn mới.

Táo bạo suy đoán, cẩn thận thử nghiệm, tinh tế sàng lọc, đó chính là kinh nghiệm khi đối phó với những cái mới mẻ của Ngải Huy.

Hắn thử điều động kim tuyến, nhưng nó vẫn im lìm.

Ngải Huy không hề cảm thấy bất ngờ, dải băng đã làm suy yếu sức phá hoại của kim tuyến, nhưng hiển nhiên Ma Thần Chi Huyết có cấp bậc rất cao. Có lẽ mình phải mặc áo giáp Ma Thần thì mới có thể điều động kim tuyến? Đáng tiếc hiện giờ ngay cả đầu ngón tay hắn cũng không nhúc nhích được, cũng không thể nói năng, suy đoán này đành để sau này nghiệm chứng sau.

Nếu không thể điều động được kim tuyến, Ngải Huy bèn thử điều động hai lực lượng còn lại.

Quá trình điều động Kiếm Vân rất thuận lợi. Hắn chỉ vừa mới nghĩ đến, Kiếm Vân đã lập tức hoạt động. Lúc bình thường, khi Kiếm Vân hoạt động, hắn hầu như có thể thoải mái khống chế bất cứ bộ phận nào trên cơ thể, nhưng riêng lúc này hắn vẫn không thể nào nhúc nhích. Sinh Mộc Chi biến thành cội nguồn sự sống cũng có thể điều động, nhưng cũng gặp một trở ngại vô hình nào đó.

Đến lúc này, Ngải Huy dám khẳng định, cấp bậc của Ma Thần Chi Huyết không hề thua kém Kiếm Vân và cội nguồn sự sống.

Kim tuyến đang chạy loạn trong cơ thể Ngải Huy là đầu sỏ gây họa. Trong cơ thể hắn lúc trước, Kiếm Vân và cội nguồn sự sống đã đạt tới một trạng thái cân bằng tương đối, giờ kim tuyến chui vào, chạy loạn khắp nơi, lập tức phá vỡ sự cân bằng. Kiếm Vân cho rằng mình bị uy hiếp, không ngừng phóng ra tia sét, tỏa ra hơi thở chết chóc khiến tim đập thình thịch. Về phần cội nguồn sự sống, giống như đang thu dọn chiến trường, liên tục theo sát phía sau, chữa trị những phần cơ thể bị tàn phá của Ngải Huy.

Ba loại lực lượng hoàn toàn khác nhau, không chịu hòa hợp với nhau.

Giống như ba Nguyên Tu có năng lực không hơn kém nhau bao nhiêu lại không hòa hợp với nhau, đang lao vào cuộc hỗn chiến tay ba vậy.

Cội nguồn sự sống bừng bừng sức sống, sấm sét đầy chết chóc, Ma Thần Chi Huyết thần bí...

Ngải Huy chợt nảy sinh một ý tưởng.

Cội nguồn sự sống đại biểu cho "Sinh", Lôi Đình đại biểu cho "Diệt"...

Trong đầu hắn đột nhiên hiện ra năm chữ, Sinh Diệt Hoa Tế Thuật!

Nhịp đập trái tim Ngải Huy chợt gia tốc!

Bị Sinh Diệt Hoa Tế Thuật uy hiếp trong một thời gian dài, Ngải Huy đã mất không ít thời gian và công sức với nó. Hơn nữa, cho dù là hoa nô hay là hoa chủ, hắn đều đã từng được trải nghiệm. Đối với Sinh Diệt Hoa Tế Thuật, hắn có cách nhìn nhận của riêng mình.

Sinh diệt, hai trạng thái cực đoan nhất, có vẻ như trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.

Nhưng Ngải Huy lại biết, quan hệ giữa sinh và diệt vô cùng huyền bí kỳ diệu. Nếu nói có thứ gì giống hai thứ này, hắn sẽ nghĩ ngay tới "Âm Dương" của Hàn Lạp, nhưng "Sinh diệt" huyền bí hơn rất nhiều.

Ví dụ như, một khu vực trong tự nhiên có sự hiện hữu của "Âm Dương", mặc dù hiếm thấy nhưng vẫn có thể tìm ra. Trong khi khu vực có "Sinh diệt" cùng tồn tại thì lại chưa có ai nhìn thấy cả.

Sinh diệt là hai trạng thái hoàn toàn trái ngược, muốn ghép chúng lại với nhau thì cần có một thứ làm môi giới. Phải là một loại môi giới đặc biệt thì mới có thể dung hòa hai loại trạng thái trái ngược hoàn toàn này lại với nhau.

Ngay tức khắc, Ngải Huy nghĩ đến Ma Thần Chi Huyết.

Cách nghĩ táo bạo khác thường này khiến tim Ngải Huy đập thình thịch. Trên trên lý thuyết, cách nghĩ này của mình hoàn toàn có thể thực hiện, có thể nói là tài tình.

Thế nhưng, làm thế nào mới có thể dung hợp ba loại lực lượng vừa khác hẳn nhau vừa xung đột lẫn nhau lại?

Ngải Huy chợt nhớ tới quá trình Một Ngàn Khối gieo cấy hoa mai máu vào người mình.

Hắn chợt nghĩ tới máu!

Có cái gì nhiễm máu tươi của mình? Có!

Dải băng!

Gần như Ngải Huy vừa mới nghĩ đến, dải băng quấn quanh cơ thể đã hoạt động. Giống như một con rắn trắng linh hoạt, Dải Băng chui vào cơ thể Ngải Huy qua đầu ngón tay.

Ngải Huy hôn mê gây tâm lý bất an cho phòng tuyến trên không.

Thế nhưng, lúc này ba Chiến bộ đã không còn thời gian mà lo nghĩ, thần kinh mọi người đều căng lên như dây đàn. Phe Huyết Tu rợp trời bay đến, có nghĩa là trận quyết chiến sắp chính thức bắt đầu.

Toàn bộ Địa Hỏa Tháp Pháo trên Trấn Thần Phong đã được đổi thành Phong Sào Trọng Pháo.

Hàng loạt họng pháo đỏ tươi đồ sộ, hùng dũng chĩa thẳng lên trời, từng thùng Tuyết Dung Nham nối tiếp nhau được đổ vào trong bồn lửa khiến không khí trở nên nóng rực. Bàn tử chạy qua chạy lại, kiểm tra kỹ càng từng tháp pháo một để bảo đảm trong quá trình chiến đấu sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì.

Phong Sào Trọng Pháo đượt thiết kế hai bồn lửa chính và phụ, mỗi tháp pháo sẽ có một bồn chính và sáu bồn phụ. Số lượng này đã đủ để đảm bảo quá trình công kích của Phong Sào Trọng Pháo không bị gián đoạn, đồng thời có thể rút ngắn thời gian bố trí trận địa. Ngoài tác dụng bổ sung Tuyết Dung Nham cho bồn chính, bồn phụ còn có thể tăng cường uy lực của Phong Sào Trọng Pháo.

Mỗi bồn lửa sẽ do ba chiến sĩ phụ trách, cộng thêm một tháp pháo thủ chính và một phó tháp pháo thủ, mỗi Phong Sào Trọng Pháo sẽ cần hai mươi người vận hành.

Trên Trấn Thần Phong do Trọng Vân Chi Thương đang đóng quân, có tất cả một trăm khẩu Phong Sào Trọng Pháo, chúng được bố trí dày chi chít dọc theo sườn núi thành một trận địa đồ sộ. Đây là một trận địa tháp pháo chưa bao giờ từng có, nhưng nó có thể ngăn chặn kẻ địch hay không thì mọi người không dám khẳng định.

Áp lực khủng khiếp do Huyết Thú rợp trời mang tới, cũng chưa bao giờ từng có.

Công thành chiến chính là một cái cối xay thịt người, điều kiện tiên quyết không phải là chất lượng mà là số lượng của Chiến bộ, nếu không đủ số lượng sẽ khó phá thủng được cứ điểm phòng thủ kiên cố của phe thủ thành.

Viện quân của phe địch nhiều tới đáng sợ, bọn chúng định dùng chiến thuật tiêu hao sinh lực địch.

Còn những con Huyết Thú có hình thể cực lớn kia, lập tức làm cho mọi người cảm thấy ngộp thở. Bất cứ một vị tướng lãnh có kinh nghiệm trận mạc nào cũng có thể hiểu được, những quái vật khổng lồ này sẽ gây áp lực tới nhường nào cho mình trong trận chiến sắp tới.

Ngay cả Bàn tử cũng âm thầm cảm thấy lo lắng, không biết Phong Sào Trọng Pháo có thể ngăn chặn được hay không.

Thế nhưng mồm y thì lại toang toác châm chọc khiêu khích phe Huyết Tu như hát hay. Bàn tử đã gần như đã sửa hẳn tật xấu nhát gan trước kia, thế nhưng cái tật độc mồm độc miệng lại càng trầm trọng hơn. Nhưng chẳng hiểu sao các tháp pháo thủ của Trọng Vân Chi Thương lại rất thích cái tật xấu này của y. Bàn tử chửi mắng vô cùng thâm thúy độc địa, thỉnh thoảng lại làm mọi người cười sặc sụa một tràng, tâm lý bớt căng thẳng đi rất nhiều.

Không riêng Bàn tử cảm thấy căng thẳng, những người khác cũng như gặp phải cường địch.

Sư Tuyết Mạn chẳng thể chực chờ bên ngoài doanh trướng của Ngải Huy được nữa. Tình hình chiến đấu căng thẳng, nàng phải đích thân chỉ huy Trấn Thần Phong. Hiện giờ, Liên minh tháp pháo còn chưa tham gia chiến đấu được, nhưng tinh nhuệ Thính Phong bộ do Tiểu Sơn chỉ huy thì đã sẵn sàng trợ giúp bất cứ lúc nào.

Thời gian chậm chạp trôi qua từng giây trong bầu không khí áp lực.

Đám trinh sát vo ve như ruồi khiến người ta phát cáu lúc trước đã biến mất không còn bóng dáng, doanh trại quân địch im lìm, giống như một con thú dữ đang náu mình, dưỡng sức chờ đợi thời cơ xuất kích.

Hai ngày sau, trời mới tờ mờ sáng, mặt trời còn chưa mọc, doanh trại Huyết Tu đã bắt đầu náo động, loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng Huyết Thú gầm rú.

Chiến đấu đã sắp bắt đầu.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-715)