Vay nóng Tinvay

Truyện:Ngạo Kiếm Lăng Vân - Chương 304

Ngạo Kiếm Lăng Vân
Trọn bộ 764 chương
Chương 304: Tinh thần kiếm quyết
0.00
(0 votes)


Chương (1-764)

Siêu sale Shopee


Tháng 7 năm 1455 theo Đế quốc lịch, sau một thời gian sóng êm gió lặng, phủ Lĩnh chủ Penzias đã sớm dời tới thành mới. Mà trên thực tế, thành cũ đã bị thành mới bao quanh!!!

Thành mới chiếm một diện tích cực kỳ rộng lớn, hai đường phố chính nối Đông Môn với Tây Môn, Nam Môn với Bắc Môn, rộng tới một trăm hai mươi thước, đều được lát bằng các tảng đá màu đen bằng phẳng và bóng loáng. Hơn nữa các tảng đá này cực lớn, cho dù xếp thật nhiều quy giáp thú, cũng không so sánh với nó được!

Hai con đường này hao phí một lượng rất lớn vật tư, hơn nữa toàn bộ công nhân xây dựng đều là người giỏi tay nghề được mời đến từ các quốc gia, với đãi ngộ cực cao.

Kiến trúc trong thành đều do Lăng Tiêu thiết kế, nhất là phủ Lĩnh chủ mới, rất rộng rãi, vô cùng khí thế, chi tiết hết sức tinh tế, xa hoa.

Khu dân cư do Hoàng Phủ Nguyệt thiết kế, được xây dựng thành từng khối cách ly nhau, vừa để dễ dàng quản lý, lại vừa chỉnh tề mỹ quan.

Một dãy tường thành thật lớn, từ xa nhìn lại giống như núi cao, cực kỳ nguy nga hùng tráng, làm cho người ta có một loại cảm giác áp bức! Bốn khẩu ma tinh đại pháo được đặt phía trên bốn đại môn. Bốn khẩu pháo lớn trông thật doạ người, bảo vệ bốn phía của toà thành.

Băng hải bí tộc được cấp cho ở khu Tây Bắc tân thành, còn phía Đông Bắc, Lăng Tiêu chuẩn bị cho thú nhân đầm lầy Penzias.

Do quốc vương bệ hạ tự mình đến Lăng phủ đề nghị, Lăng phu nhân cuối cùng cũng đồng ý không đến sống ở tân thành Penzias. Tuy nhiên, Lăng phu nhân cũng nói, đến cuối năm nay, sau lễ cuồng hoan, nhất định phải đi về phía nam một chuyến.

Lý Võ Trực cũng biết nếu ép buộc, khẳng định sẽ khiến cho Lăng Tiêu phản cảm nên cũng chỉ có thể khẩn cầu, mong cùng Lăng Tiêu kết bạn cố tri. Chỉ là trong lòng y thầm mong Câu gia có thể sớm phái người tới giết Lăng Tiêu. Chỉ cần Lăng Tiêu chết đi... Lý Võ Trực lập tức tiêu diệt Lăng gia!

Hắn đường đường là hoàng đế của đế quốc, không ngờ phải cúi đầu trước một nữ nhân, quả thực là vô cùng nhục nhã!

Lăng Tiêu cũng thông cảm đối với lựa chọn của mẫu thân. Dù sao dưới rất nhiều năm chịu sự quản lý của hoàng quyền, muốn thoát khỏi bóng ma này cũng cần một chút thời gian.

Lão Nguyên soái Thu Thần cũng đã tới Penzias, sau khi nhìn thấy chi đội quân thép dưới tay Lăng Tiêu, liền thích ngay, và lập tức trở thành tổng giáo đầu của Lăng thị tư quân.

Đối với lão gia tử này, trong lòng Lăng Võ một ngàn cái một vạn cái nguyện ý. Nếu đổi lại là người khác, Lăng Võ nhất định sẽ không cam tâm tình nguyện bị người lãnh đạo. Thu Thần không giống với những đế quốc quân thần bình thường khác, ở dân gian, Thu Thần quả thực được tôn kính như kiếm thánh kiếm thần trong truyền thuyết!

Chung quanh Lăng Tiêu, nhân tài càng ngày càng nhiều, bất kể là về phương diện nào, duy nhất còn thiếu, chỉ là người luyện võ bậc cao mà thôi. Người Lăng Tiêu đắc tội tuy rằng cũng không nhiều, nhưng tùy tiện người nào, gia tộc sau lưng họ cũng đều cực kỳ khủng bố.

Không nói đâu xa, ngay Chiết gia thôi, dù ở trên hải đảo của Tần gia, Chiết gia bị tổn binh hao tướng, nhưng lực lượng cũng không thay đổi mấy. Cường giả Kiếm Tôn vẫn có, chỉ là khinh thường không ra tay đối phó Lăng Tiêu. Còn cường giả Kiếm Hoàng lại quá ít, tuy nhiên nhất định sẽ có người đến đây.

Long cốc Câu gia tổn thất thảm trọng, toàn bộ những người tham gia giao lưu thịnh hội đều bị giết chết hết, chắc chắn trong khoảng thời gian ngắn, sẽ không bận tâm đến Lăng Tiêu. Câu gia cùng Lý gia phải có một phen đánh nhau chết sống. Tuy nhiên, Lăng Tiêu cũng không có nửa điểm quan tâm đến chuyện đó.

Yến triệu Dư gia cùng Lăng Tiêu thù hận thâm sâu, khả năng buông tha không lớn, tuy nhiên thực lực của Yến triệu Dư gia dường như cũng không quá hùng mạnh, cũng có thể là rất nhiều cường giả không tham gia thịnh hội. Tóm lại, lấy thực lực trước mắt của Lăng Tiêu, cũng không cần e ngại Yến triệu Dư gia.

Hàm Hàn bảo đỉnh, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm, Phệ Hồn Ma Võng, Hàn Thiết Kiếm Trận là bốn bảo bối đã được Lăng Tiêu luyện hóa, hơn nữa còn có Tinh Kim Nguyệt Quang Giáp, bảo vật phòng ngự cực kỳ dũng mãnh, nhặt được trong di tích của tổ tiên Thượng Quan Vũ Đồng. Nếu đơn đả độc đấu, Lăng Tiêu tự tin, cho dù là đụng tới Kiếm Hoàng bậc sáu, chính mình cũng dám cùng hắn đánh một trận!

Lúc Lăng Tiêu ở biển sâu, đã được Hàm Hàn bảo đỉnh rèn luyện thân thể trong ba tháng, hấp thu vô số tinh hoa của thủy nguyên tố, luyện cho thân thể gần như trở thành kim cương bất hoại! Giờ phút này, cường độ thân thể của Lăng Tiêu đã vượt xa cảnh giới Kim Đan kỳ của người tu chân!

Với thực lực Kim Đan trung kỳ, tin tưởng cho dù không dùng bảo đỉnh, trường kiếm, cũng có thể cam đoan cùng Kiếm Hoàng bậc cao đối kháng một ngàn chiêu không hạ phong!

Về phần Lãnh Ngưng Cung vốn là sư môn của Thượng Quan Vũ Đồng, Lăng Tiêu cũng không để trong lòng. Chỉ là về siêu cấp thế gia Tinh Võ thế gia, Lăng Tiêu không hiểu ra sao cả nên có chút buồn bực trong lòng, mà sinh lòng cảnh giác.

Đến bây giờ Lăng Tiêu vẫn không rõ tại sao mình lại đắc tội với ba cao thủ Kiếm Tông trẻ tuổi, kiêu ngạo mắt để trên đầu đó. Nhưng Lăng Tiêu có thể xác định, đối phương tuyệt đối không có khả năng nhận ra mình chính là người ở trên hải đảo lúc đó!

Như vậy khả năng lớn nhất là Tinh Võ thế gia nhắm vào lợi ích thật lớn do công thức luyện đan trong tay Lăng Tiêu mang tới! Nếu không, không có cách nào giải thích, vì sao Tinh Võ thế gia lại đột nhiên phái một Kiếm Hoàng bậc cao tìm đến đây.

Lăng Tiêu giết một Kiếm Hoàng bậc cao của Tinh Võ Liệt gia, nhưng cũng không hối hận một chút nào. Hạ thủ cả với phụ nữ và trẻ em, người như vậy lưu lại cũng là mầm tai họa. Nếu nói sợ bị trả thù... không giết hắn thì không có chuyện trả thù hay sao?

Trong thời gian ngắn, Lăng Tiêu hoàn thành việc luyện chế hơn mười viên Tiểu Hoàn Đan. Cũng nhờ có nhiều máu huyết của Vạn Niên Giao, nếu không cũng không có khả năng luyện chế được nhiều đan dược cao cấp như thế.

Tống Minh Nguyệt mang theo hai viên Tiểu Hoàn Đan trở về Hải vực Tống gia. Trước hết báo cáo một chút hiểu biết về giao lưu thịnh hội, sau đó là để cho phụ thân khôi phục thực lực. Còn một viên Tiểu Hoàn Đan, Tống Minh Nguyệt dùng cho chính mình.

Sau lần đối kháng với Liệt Phong, Tống Minh Nguyệt đã đột phá đến cảnh giới Kiếm Tông, thực lực liền bước vào một bậc thang hoàn toàn mới. Một viên Tiểu Hoàn Đan, ít nhất có thể đưa thực lực của Tống Minh Nguyệt tiến vào đến cảnh giới Kiếm Tông bậc trung. Có thể sánh với nữ Kiếm Tông trẻ tuổi của Liệt gia.

Lăng Tiêu dựa theo đặc điểm của các thủ hạ, truyền cho bọn họ một ít kiếm kỹ, còn chính mình cũng bắt đầu tu luyện một bộ tu chân kiếm kỹ. Sau đó, hắn chuẩn bị mang theo Diệp tử, lại lần nữa đi đến đầm lầy Penzias, tìm Đại Tế Ti, để mẹ con các nàng nhận nhau, đồng thời khôi phục lại thực lực của Đại Tế Ti, rồi cho Đại Tế Ti biết, cừu gia của nàng, hiện tại cũng là cừu gia của mình. Cho nên, cũng không cần phải sốt ruột việc báo thù, cho dù Chiết gia không tìm tới cửa, Lăng Tiêu cũng tuyệt sẽ không bỏ qua bọn họ!

Khi Lăng Tiêu lựa chọn kiếm kỹ để truyền cho thủ hạ, hắn bỗng nhớ tới cuốn "Kiếm kỹ bách khoa toàn thư" của Thượng Quan gia tộc. Lúc đầu hắn cười cái khẩu khí tự đắc của gia tộc Thượng Quan, sau suy xét lại, tổ tiên gia tộc Thượng Quan chắc không đến nổi nhàm chán, tự biên tự diễn tạo ra một quyển sách rác rưởi để ở đó. Dù sao Tinh Kim Nguyệt Quang Giáp cũng là một kiện bảo vật đó thôi.

Lăng Tiêu lấy bản kiếm kỹ bách khoa toàn thư ra xem, lập tức chấn kinh, hoá ra, quyển sách, không ngờ có hơn ba mươi bộ kiếm kỹ, kém cỏi nhất... cũng là Thiên cấp kiếm kỹ bậc trung.

Dù cho trong đầu nắm giữ vô số kiếm kỹ, Lăng Tiêu cũng giật mình, không ngờ gia tộc của Thượng Quan Vũ Đồng có thể tập hợp được lượng kiếm kỹ cao cấp nhiều như thế. Tuỳ tiện lấy ra một loại, đừng nói thế tục giới, cho dù là đại thế gia môn phái cũng đỏ con mắt.

Sau một hồi thương nghị cùng Thượng Quan Vũ Đồng, Lăng Tiêu quyết định chọn lựa một ít kiếm kỹ trong đó, truyền cho mọi người. Lão Nguyên soái Thu Thần sử dụng kiếm kỹ công pháp đã thành thục nhiều năm, tự nhiên không dùng tới được. Còn các thiếu niên của Lăng gia, ngay từ đầu được tu luyện kiếm kỹ cao cấp, chắc chắn sau không bao nhiêu năm, chờ khi bọn họ toàn bộ trưởng thành, lúc đối mặt với kẻ mạnh đồng cấp, sẽ chiếm ưu thế hơn hẳn!

Thượng Quan Vũ Đồng cũng không có dị nghị gì. Nàng cũng thường xuyên bế quan, sau khi phục dụng Tiểu Hoàn Đan, thực lực đại tiến, hiện tại đã đạt tới Kiếm Hoàng bậc hai đỉnh phong, tin tưởng không bao lâu nữa, sẽ lại có đột phá!

Trước mắt, trong thế tục giới, Lăng Tiêu đã trở thành một thế lực siêu việt có thể sánh vai cùng rất nhiều thế gia môn phái ẩn thế. Thập tam gia và Thập tứ gia, hai cường giả Kiếm Hoàng, đã chữa lành thương tích, được Tống gia cử tới Penzias ở lại vĩnh viễn để cảm tạ Lăng Tiêu. Phỏng chừng Tống gia rất xem trọng sự phát triển trong tương lai của Lăng Tiêu.

Tuy nhiên Diệp tử các nàng đều nói đùa đây là đồ cưới của Tống Minh Nguyệt.

Thêm Tần Cách và Thượng Quan Vũ Đồng, tổng cộng có tất cả bốn Kiếm Hoàng bậc hai. Còn Ý Phong, tộc trưởng của Băng hải bí tộc, nay đã trở thành nô lệ của Lăng Tiêu, thực lực Kiếm Hoàng bậc năm, là kẻ có thực lực mạnh nhất dưới tay Lăng Tiêu!

Cuối cùng còn có mười mấy cường giả Kiếm Tông, hơn một trăm Ma Kiếm Sư của Băng hải bí tộc. Hơn nữa dưới tay Lăng Võ có một đội quân thép... Thực lực như thế đã vượt qua thế gia môn phái ẩn thế tam lưu!

Nếu tính cả Lăng Tiêu, tin tưởng các đại thế gia môn phái sẽ không chút do dự phân cấp toàn bộ Penzias Lăng thị đến nhị lưu thế gia.

Lăng Tiêu hiện tại có thể sánh ngang mười Kiếm Hoàng bậc cao. Nếu mọi người biết, Lăng Tiêu không cần liên thủ, cũng dễ dàng giết một Kiếm Hoàng bậc cao, hẳn càng thêm sợ hãi. Lúc đó chắc sẽ cho rằng thực lực của thành Penzias đã đạt tới nhất lưu.

Lăng Tiêu cũng bắt đầu tìm kiếm kỹ thích hợp với mình để tu luyện. Trước kia vẫn dùng Độc Cô Cửu Kiếm, kiếm kỹ này đối phó với Kiếm Hoàng bậc trung trở xuống là đủ rồi, nhưng nếu đối mặt với Kiếm Hoàng bậc cao hoặc là Kiếm Tôn, với loại lực lượng tuyệt đối này, thì còn chưa đủ.

Trong đầu Lăng Tiêu, kiếm kỹ thích hợp cho người tu chân cao cấp tu luyện của Thục Sơn nội môn có rất nhiều. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn liền quyết định lấy Tinh Thần Kiếm Quyết làm chính, còn những cái khác là phụ.

Dùng Tinh Thần Kiếm Quyết, sau khi tu luyện đến cảnh giới Kim Đan kỳ, có thể ngự kiếm phi hành, đồng thời dẫn động thiên địa linh khí, lấy phi kiếm đả thương người! Kiếm kỹ này đã vượt qua phạm trù vũ kỹ, tiến nhập đến một loại cảnh giới khác. Tinh Thần Kiếm Quyết vừa ra, địch nhân liền nhìn thấy nhiều điểm tinh quang, giống như ban đêm nhìn lên trời sao, sáng lạn mê người, lại mang theo sát ý vô tận! Cảnh giới kém cỏi, thậm chí còn bị lạc ở trong đó đến chết!

Tinh Thần Kiếm Quyết được phân làm ba tầng.

Tầng thứ nhất cảnh giới: Vạn Kiếm Triều Tông. Phù Quang Lược Ảnh kỳ thật chính là một chiêu trong Tinh Thần Kiếm Quyết tầng thứ nhất, uy lực thật lớn, phát ra kiếm khí hùng mạnh đả thương địch thủ trong phạm vi mấy ngàn thước!

Tầng thứ hai cảnh giới: Dĩ Ý Ngự Kiếm. Lấy tinh thần lực hùng mạnh ngự kiếm giết địch, giết người vô hình, trên trời dưới đất, xuất quỷ nhập thần, khiến địch nhân không nơi ẩn nấp!

Tầng thứ ba cảnh giới: nhân kiếm hợp nhất. Người tu chân Thục Sơn kiếm phái, ở cao tầng cảnh giới, tiến vào Phân Thần kỳ, tu luyện nguyên thần thứ hai, ký thác nguyên thần thứ hai vào kiếm tiên. Khi đó, người và kiếm chân chính dung hợp làm một, đạt tới tâm ý tương thông, kiếm trở thành một phân thân của mình, bản tôn nguyên thần bất diệt, kiếm cũng sẽ vĩnh viễn bất diệt! Lúc đó, lấy thủ cấp của địch trong ngàn dặm là việc chỉ trong nháy mắt.

Cảnh giới của Lăng Tiêu lúc này đang ở tầng thứ nhất, chỉ có Phù Quang Lược Ảnh là hắn đã quen thuộc, còn các chiêu thức khác thì phải tu luyện từ đầu. Cũng may hắn căn cơ vững chắc nên tu luyện thập phần nhanh chóng.

Sau khi dàn xếp ổn thỏa mọi chuyện, Lăng Tiêu mang theo Diệp tử vui sướng nhảy nhót, tiến vào đầm lầy Penzias.

Lần này, tốc độ nhanh hơn nhiều so với lần trước. Tiểu Sửu, thực lực càng ngày càng mạnh, mang theo Lăng Tiêu và Diệp tử, với tốc độ cao bay qua đầm lầy Penzias, đến rừng rậm, thời gian chỉ mất có đúng một ngày!

Trên đường đi, Lăng Tiêu cũng chưa nói rõ mọi chuyện cho Diệp tử biết, bởi vì muốn cho nàng một sự ngạc nhiên vui mừng!

Diệp tử không hổ là người tu chân thiên tài có linh căn, sau khi trải qua song tu, thực lực nâng cao cực kỳ nhanh chóng, ngắn ngủn trong thời nửa năm, đã đạt tới Tâm Động sơ kỳ!

Thấy vậy Lăng Tiêu cũng hết hồn, không khỏi liên tục dặn Diệp tử, tu luyện chậm lại một chút, để có thể đồng thời đề cao tu vi tâm cảnh.

"Chậm rãi tu luyện..." chỉ sợ toàn bộ Tu Chân Giới cũng tìm không ra người thứ hai được khuyên như vậy. Quả là Lăng Tiêu thật sự lo lắng, thực lực Diệp tử nâng cao quá nhanh, tu vi tâm cảnh không theo kịp, sẽ xuất hiện tâm ma quấy nhiễu. Nhất là thân thế nàng lại thuộc loại rất đặc biệt.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Lăng Tiêu mang theo nàng lần này. Người tu chân không sợ tu luyện chậm, chỉ sợ tâm kết không được cởi bỏ. Khi thực lực còn yếu, cũng không tạo thành nhiều ảnh hưởng. Một khi thực lực nâng cao, khúc mắc không được cởi bỏ, tương lai, chính là một nhược điểm trí mạng trong tu luyện!

Một khi phát tác, rất có thể một thân tu vi sẽ bị phế bỏ! Nghiêm trọng hơn, là hoàn toàn lâm vào tâm ma ảo cảnh, hoặc là tử vong, hoặc là tinh thần sa đọa nhập vào ma đạo.

Từ khi tu luyện, cả người Diệp tử thay đổi rất nhiều so với trước, từ một tiểu nữ tặc hoạt bát sáng sủa, đột nhiên trở nên đứng đắn, nhiều khi ngẩn người ngồi lì một chỗ, như đang tự hỏi cái gì.

Lăng Tiêu cũng không thể biết loại biến hóa này là tốt hay xấu, nhưng thực lực của nàng đề cao là chuyện rõ như ban ngày.

Lần này được đi cùng Lăng Tiêu là chuyện Diệp tử mong đợi đã lâu. Nếu nói nữ nhân không có tâm tư tranh thủ tình cảm là khó có khả năng, nhưng đối mặt Lăng Tiêu, các nữ nhân của hắn đều lựa chọn lảng tránh.

Hơn nữa, tại tân thành, Thượng Quan Vũ Đồng và Phong Linh đều ở cùng một chỗ với mình trong Lĩnh chủ phủ, nếu làm vậy, cũng không khỏi xấu hổ khi gặp mặt nhau.

Mà Tống Minh Nguyệt sau khi trở về hải đảo cũng bế quan tu luyện, không có trở lại.

Cho nên, lúc này Diệp tử cảm thấy rất là vui vẻ.

Tiểu Sửu bay trên phiến rừng rậm, đôi mắt ưng sắc bén, thấy phía dưới dường như có tiếng động, liền quay đầu hướng về phía Lăng Tiêu kêu to vài tiếng.

Lăng Tiêu đang ôm chiếc eo mảnh khảnh của Diệp tử xem phong cảnh ở phía dưới, thấy thế ngưng thần nhìn kỹ, lập tức có chút khẩn trương. Trong rừng rậm, che lấp bên trong tán cây, dường như đang phát sinh một trận kịch chiến.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-764)