← Ch.016 | Ch.018 → |
Hai mắt nhìn chằm chằm bình ngọc trong tay: "Không ngờ lại là hạt Thiện Địa Thánh quả! Mà ta lại có cả một bình!"
Hàn Phong khó có thể che giấu tâm tình đang dậy sóng của mình.
Hàn Phong nhớ rất rõ, kiếp trước hắn thiên tận vạn khổ gần 300 năm, tới trước khi trọng sinh mới kiếm được bảy hạt quả Thiên Địa Thánh quả.
Thiên Đại Thánh quả! Linh vật nghịch thiên.
Mà trong tay Hàn Phong không chỉ là hạt, mà còn là bộ phận tinh hoa nhất, giá trị ngang cùng với hiệu quả không khác gì Thiên Địa Thánh quả.
Hàn Phong đang lo làm sao trợ giúp phụ thân nâng cao thực lực, mà hiện tại có hạt của Thiên Địa Thánh quả, vừa lúc có công dụng. Hắn tin tưởng với mười chín hạt Thiên Địa Thánh quả này cũng đủ cho phụ thân phạt mao tẩy tuỷ, thoát thai hoàn cốt.
Sau khi dạo quanh huyệt động một vòng, Hàn Phong không khỏi kinh hãi với số của cải của Chấn Phi. Cũng khó trách Chấn Phi lại lựa chọn huyệt động bí ẩn như vậy, nếu không chỉ cần hắn bị phát hiện sẽ có vô số người truy sát.
Nhưng hiện tại những thứ này đều đã thuộc về Hàn Phong. Nghĩ vậy nên trong lòng hắn vui vẻ không thôi
Sau khi lo lắng, Hàn Phong chỉ cầm bình đựng hạt Thiên Địa Thánh quả và một chút kim tệ ra ngoài.
Về những cái khác, tạm thời vẫn chưa cần dùng tới, nên để tạm tại đây, về sau lại tới lấy.
Hai thanh tuyệt thế thần binh kia, hiện giờ có cho hắn thêm mười lá gan cũng không dám mang ra ngoài. Mang chúng ra ngoài chỉ tổ rước hoạ sát thân.
Trừ khi hắn đạt tới cảnh giới Thiên giai như lúc trước nếu không hắn chắc chắn sẽ không đụng tới chúng.
Sửa sang lại mọi thứ, Hàn Phong liền theo đường cũ phản hồi. Kỳ thực lúc nãy hắn có phát hiện một cửa động khác, có lẽ là cửa vào chính thức của cái huyệt động này, nếu không rất khó giải thích được các vật dụng trong này làm sao mang vào được.
Nhưng hiện tại cửa động đó đang bị một cánh cửa đá rất lớn ngăn trở, với thực lực của hắn bây giờ thì vô pháp di động nửa phân, cho nên hắn chỉ có thể theo đường cũ phản hồi.
Trở lại trên bờ, sắc trời đã hôn ám, Hàn Phong thầm nghĩ vừa rồi lo lục tìm các thứ mà quên mất thời gian. Chắc phụ thân đang lo lắng lắm đây.
Nghĩ đến đây, Hàn Phong nhanh chóng mặc quần áo rồi chạy nhanh về nhà.
Khi hắn về đến nhà, quả nhiên thấy phụ thân đang đứng chờ trước cửa, sắc mặt có chút lo lắng. Hắn liền hô lên:
- Cha! Con đã về.
Hàn Nhất Nguyên thấy Hàn Phong trở về cũng yên lòng nhưng ngoài mặt vẫn mở miệng trách mắng vài câu.
Nghe ngữ khí quan tâm của phụ thân, Hàn Phong cũng không giận mà lấp liếm trả lời cho qua.
Sau khi vào trong, Hàn Phong đưa những thứ vừa lấy trong huyệt động ra cho phụ thân xem.
Hàn Nhất Nguyên vừa nhìn thấy thì không khỏi bị sốc.
- Phong nhi, con lấy đâu ra nhiều kim tệ như vậy?
Hàn Nhất Nguyên kinh ngạc hỏi.
Hàn Phong cũng không giấu diếm, đêm chuyện phát hiện huyệt động dưới đấy nước nói ra, nhưng chuyện hắn thấy cô gái khoả thân cùng tình cờ vận chuyển được Tiên Thiên đấu khí thì không hé nửa lời, chỉ nói là trong lúc bắt cá vô tình phát hiện.
Hàn Nhất Nguyên cũng không hoài nghi, đối với hạt Thiên Địa Thánh quả ông cũng không nhận ra. Nhưng sau khi nghe Hàn Phong giải thích một chai nhỏ như vậy, nếu ông có thể hấp thu toàn bộ liền có thể từ Nhân giai thăng cấp lên Địa giai. Chỉ cần điểm này ông cũng đã biết những hạt này trân quý đến mức nào.
Mà lúc Hàn Phong giao đám hạt đó cho ông thì ông lại cự tuyệt. Ông nghĩ đơn giản là những hạt này quá trân quý, tốt nhất là để cho con trai ông phục dụng.
Hàn Phong thấy phụ thân không chịu nhận liền giải thích:
- Cha, con bây giờ vẫn còn bị vây ở cấp Cơ Sở, nếu dùng quá nhiều hạt này sẽ hạn chế sự trưởng thành về sau. Mà cho dù không có chúng con cũng nhất định sẽ trở thành tuyệt thế cường giả.
Hàn Nhất Nguyên bị ngữ khí tự tin của nhi tử lay động, ngẫm nghĩ một hồi rồi cũng đáp ứng nhận lấy.
Ngày hôm sau, Hàn Phong vào trong trấn mua thêm ít dược tài, những thứ này đều là dược liệu bình thường, dược tính cũng không mạnh. Nhưng Hàn Phong kiếp trước đã từng dùng ba bản cao giai vũ kỹ đổi lấy một bí phương. Bí phương này chủ yếu dùng Thiên Địa Thánh quả, sau đó thêm một ít dược liệu khác để trung hoà dược tính. Chỉ cần điều phối thoả đáng là có thể thôi phát được công hiệu lớn nhât của Thiên Địa Thánh quả.
Cũng may là Hàn Phong, chứ gặp người khác chắc chắn sẽ phục dụng trực tiếp, lúc đó không biết sẽ lãng phí bao nhiêu dược lực của Thiên Địa Thánh quả.
Cho tới buổi trưa, Hàn Phong đã điều phối ra được một khoả Hồi Thiên Tái Tạo đan màu tím. Tuy vẫn chế thuốc bằng cách đơn sơ như trước nhưng Hàn Phong kiếp trước đối với tạo nghệ điều chế thuốc có thể sánh với tông sư, nên lúc Hồ Thiên Tái Tạo đan xuất lô, Hàn Phong thậm chí không cần nhìn cũng biết đã thành công
Mùi dược hương tản mát ra cũng khiến Hàn Nhất Nguyên đang tu luyện cũng bị hấp dẫn tới.
Thấy Hàn Nhất Nguyên đến, Hàn Phong cười nói:
- Cha, người tới thật đúng lúc, đây là con dùng dược liệu điều phối với hạt của Thiên Địa Thánh quả điều chế ra Hồi Thiên Tái Tạo đan. Ngoại trừ có thể giúp cha đạt tới Địa giai, còn có thể giúp cha cải tạo kinh mạch, bù đắp sự thiếu hụt lúc còn ở Cơ Sở.
Nghe Hàn Phong nói vậy, Hàn Nhất Nguyên vui mừng không thôi. Dưới sự thúc giục của Hàn Phong, Hàn Nhất Nguyên một ngụm nuốt Hồi Thiên Tái Tạo đan. Một cỗ khí lưu từ trong cơ thể thoát ra, truyền vào tứ chi bách hải, Hàn Nhất Nguyên biết đây là dược lực của thuốc.
Ông đang muốn mở miệng nói gì đó thì đột nhiên đầu óc mê muội rồi hôn mê bất tỉnh.
Hàn Phong nãy giờ quan sát biến hoá của Hàn Nhất Nguyên, vội vàng đưa ông vào giường nằm.
Thấy ông đã ngủ say, Hàn Phong vội vàng kiểm tra tình trạng cơ thể của ông thì phát hiện dược lực đang bắt đầu gột rửa kinh mạch ông thì yên tâm.
Hàn Phong biết muốn hoàn toàn hấp thu Hồi Thiên Tái Tạo đan cũng mất thời gian không ít, mà dựa theo tình huống cơ thể phụ thân, thì ít nhất cũng ngủ hai năm mới có thể triệt để phạt mao tẩy tuỷ, thoát thai hoàn cốt.
← Ch. 016 | Ch. 018 → |