← Ch.193 | Ch.195 → |
Hiện tại, Hàn Phong lại nói cho mình, hắn dĩ nhiên là một Luyện Dược đại sư, sao không khiến Huyền Ky Tử cảm thấy kinh ngạc cùng khiếp sợ cho được.
Những lời Hàn Phong nói sau đó càng khiến Huyền Ky Tử không thể áp chế nội tâm chấn động, cả người nhảy dựng lên.
Hàn Phong dĩ nhiên nói cho hắn biết, muốn trợ giúp hắn đột phá thiên giai chi cảnh.
Huyền Ky Tử nghe được tin tức này, phản ứng đầu tiên chính là cảm thấy Hàn Phong đang nói đùa.
Nhưng sau đó, lúc Huyền Ky Tử thấy biểu tình nghiêm túc của Hàn Phong, lại nghĩ tới hành động của hắn ngày thường, Huyền Ky Tử nhịn không được kích động.
Có chút không dám tin tưởng nuốt vài ngụm nước miếng, Huyền Ky Tử run giọng nói:
- Hàn... Hàn Phong, ngươi... nói thật chứ? Ngươi có biện pháp giúp ta trong vòng hai năm tiến nhập thiên giai?
Đối với biểu tình khiếp sợ của Huyền Ky Tử, Hàn Phong cũng hiểu được, dù sao ai nghe được thiên giai chi cảnh, cũng đều có tâm tình như Huyền Ky Tử.
Chẳng qua, Hàn Phong với điều này vô cùng nắm chắc. Quan trọng là phải xem kỳ ngộ của Huyền Ky Tử.
Cửu phẩm đan dược mà hắn luyện chế chỉ là đề cao xác suất thành công mà thôi.
Kể lại nguyên nhân trong đó, Huyền Ky Tử nghe xong cũng không có biểu hiện ra vẻ thất vọng.
- Như vậy cũng đủ rồi, thiên giai chi cảnh khả ngộ bất khả cầu, nếu như ngươi có thể luyện chế được cửu phẩm đan dược, dù có thế nào ta cũng liều mạng trong hai năm này, tranh thủ đột phá.
Huyền Ky Tử bình tĩnh lại, nói.
Hắn cũng hiểu hai năm sau mất đi hoàng thất bảo hộ, nếu như hắn có thể tiến nhập thiên giai, không thể nghi ngờ đối với Huyền Thiên Tông mà nói là bảo đảm cực lớn.
Mấy ngày kế tiếp Hàn Phong đang cùng Huyền Ky Tử tin tưởng thương thảo, sau đó triệt để nhốt mình trong Bách Thảo Đường.
Có Huyền Ky Tử phân phó, Lão Dược Si cũng không nói gì thêm, quan trọng chính là lúc trước hắn được Hàn Phong truyền thụ phương pháp nuôi trồng Tử La Thảo, nên hiện tại đã nghiên cứu chế tạo ra phương pháp trồng vào loại dược liệu quý hiếm khác.
Cũng vì vậy, Huyền Thiên Tông chỉ dựa vào chúng mà kiếm được số lượng kim tệ khổng lồ.
Bảy ngày sau, trong phòng chế thuốc của Huyền Thiên Tông đột nhiên vang lên một trận tiếng nổ rung trời, ngay sau đó một cổ năng lượng trực tiếp phá nổ nóc phòng.
Khi nhìn thấy chuyện này, mọi người cũng ào ào tìm đến xem là chuyện gì.
Trong lúc mọi người còn đang kinh nghi bất định, một đạo nhân ảnh không rõ ràng đi từ trong phòng chế dược ra.
Mọi người vừa nhìn, đúng là Hàn Phong, bất quá lúc này bộ dáng của hắn nhìn qua vô cùng mệt mỏi, hiển nhiên là tiêu hao quá nhiều tinh lực gây nên.
- Hàn Phong, ngươi không sao chứ?
Huyền Ky Tử thân thiết hỏi.
Huyền Ky Tử biết mấy ngày này Hàn Phong đều vì hắn luyện chế cửu phẩm đan dược, cỗ năng lượng kinh người vừa rồi, không khỏi khiến Huyền Ky Tử lo lắng, cho rằng trong quá trình luyện chế xuất hiện biến cố.
Thế nhưng Lão Dược Si khi nhìn thấy cỗ năng lượng kinh khủng kia, hai mắt có chút ngạc nhiên.
Sau đó thấy Hàn Phong xuất hiện, Lão Dược Si cũng hai mắt lóe sáng, tuy rằng hiện tại hắn vẫn là thượng phẩm luyện dược sư, nhưng hắn đối với năng lượng vừa rồi cũng biết, rõ ràng là khi cửu phẩm đan dược luyện thành, năng lượng quá mức hùng hậu gây ra.
Cỗ thanh thế lớn vừa rồi, năng lượng kinh khủng như thế khiến Lão Dược Si minh bạch, trong mấy ngày này, Hàn Phong đã luyện được cửu phẩm đan dược.
Hơn nữa Lão Dược Si cũng đoán được Hàn Phong luyện chế cửu phẩm đan dược cũng không phải loại bình thường.
Nếu là cửu phẩm đan dược phổ thông căn bản không thể tạo ra thanh thế kinh khủng như vậy.
Nhìn thấy mọi người tới rồi, Hàn Phong mỉm cười, hắn thật không ngờ lần này luyện chế Đoạt Thiên Đan dĩ nhiên gặp phải đan năng kinh khủng như thế.
Bất quá, đan năng càng cường đại chứng tỏ hiệu quả đan dược luyện chế ra càng tốt, minh bạch điểm ấy, Hàn Phong tự nhiên cũng vô cùng mừng rỡ, nguyên bản cần mười ngày, không ngờ hôm nay mới tới ba ngày đã hoàn thành.
Với điều này, Hàn Phong lại phải cảm thán sự cường đại của Tinh Thần Hải.
Hàn Phong nói với mọi người:
- Không cần lo lắng, vừa rồi chỉ là đan năng sản sinh bạo tạc mà thôi.
Nghe được Hàn Phong nói như thế, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, lúc này Tiêu Linh mới tới, cũng nhìn thấy Hàn Phong vẻ mặt mệt mỏi, cũng vô cùng yêu thương, không khỏi oán trách lườm hắn một cái, vội vàng tiến lên đỡ lấy.
Đường Vũ Nhu tuy không phải luyện dược sư, nhưng thân là nhất lưu thế lực Băng Tuyết Các, đối với đan năng sản sinh trong quá trình luyện đan cũng biết được một ít. Nàng cũng không ngờ năng lực chế thuốc của Hàn Phong lại trác tuyệt như thế.
Chỉ là cửu phẩm đan dược này sản sinh đan năng đủ để chứng minh khả năng của hắn không thấp hơn luyện dược đại sư.
Đường Vũ Nhu càng không ngừng tò mò đảo mắt nhìn Hàn Phong. Nàng thực sự nghĩ không ra, Hàn Phong rốt cuộc là loại quái thai nào, hắn mới mười bốn tuổi a!
Nghĩ đến đây, trong lòng Đường Vũ Nhu không khỏi dâng lên cảm giác thất bại. Biểu hiện hôm nay của Hàn Phong đối với một người sính cường như nàng, thật là đả kích không nhỏ.
Lúc này, nàng mới phát hiện, nguyên lai trước đây vốn liếng để nàng kiêu ngạo trước mặt mọi người quá nhỏ bé trước mặt Hàn Phong.
Lúc này ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Hàn Phong nên không có phát hiện ra tâm tình Đường Vũ Nhu biến hóa.
Tiêu Linh đỡ lấy, Hàn Phong trước tiên phân phó mọi người vài câu, rồi đi theo Huyền Ky Tử tới phòng khách.
Đợi cho hai người ngồi vào chỗ, Huyền Ky Tử lo lắng kiểm tra thân thể Hàn Phong, sau khi xác định hắn chỉ là quá lao lực mới yên lòng.
So với cửu phẩm đan dược, hôm nay Huyền Ky Tử càng quan tâm chính là đệ tử hiếm có này.
Đoạt Thiên Đan có thể trợ giúp hắn tiến nhập thiên giai chi cảnh, nhưng Huyền Ky Tử đối với tư chất của mình cũng rất hiểu rõ, nếu đổi là điều kiện ngang nhau, hắn tin tưởng Hàn Phong không cần mười năm là có thể siêu việt hơn hắn.
Ưu thế lớn nhất của Hàn Phong chính là hiện tại hắn mới chỉ có mười bốn tuổi, là đệ tử xuất chúng nhất, đối với hy vọng Huyền Thiên Tông cường đại hơn của Huyền Ky Tử mà nói, cửu phẩm đan dược tự nhiên không được quan tâm bằng.
Hàn Phong trông thấy vẻ ân cần trên mặt Huyền Ky Tử. cũng mỉm cười, lập tức đem hộp gấm trong tay lên, nói rằng:
- Tông chủ, may mắn không làm nhục mệnh, bên trong hộp chính là Đoạt Thiên Đan.
Trông thấy Hàn Phong đưa tới hộp gấm, Huyền Ky Tử nhất thời kích động không thôi, hai tay có chút run rẩy tiếp nhận, trên mặt do kích động mà trở nên đỏ bừng, thanh âm run run nói:
- Đây chính Đoạt Thiên Đan?
Hàn Phong cười gật đầu.
Chợt, dưới ánh mắt của hai người, Huyền Ky Tử nhẹ nhàng mở hộp ngọc, nhất thời một cổ dược hương nồng nàn trong nháy mát tràn ngập căn phòng.
Ngay sau đó, một viên lục sắc tiểu dược hoàn xuất trước mặt Huyền Ky Tử.
Cảm thụ được năng lượng hùng hậu từ trong lục sắc dược hoàn phát ra, Huyền Ky Tử hít một hơi thật sâu mới bình phục nội tâm kích động.
- Không hổ là cửu phẩm đan dược, chỉ riêng cỗ năng lượng hùng hậu phát ra đã biết không phải phàm vật.
Huyền Ky Tử cười nói.
Hàn Phong nghe vậy, không khỏi nói tiếp:
- cửu phẩm đan dược mới vừa luyện chế thành công, trong vòng 3 ngày là lúc dược tính cường đại nhất. Qua ba ngày, cho dù có bảo quản tốt, năng lượng bên trong cũng suy yếu dần. Do đó, tông chủ phải nắm bắt thời gian, tranh thủ trong hai ngày này bế quan, hấp thu tốt dược hiệu của Đoạt Thiên Đan.
Nghe được Hàn Phong nói như thế, Huyền Ky Tử vội vàng đem hộp ngọc đậy lại, rồi trịnh trọng nói:
- Như vậy, ta đi bàn giao lại với các trưởng lão một tiếng, hai ngày sau, liền bế quan, hy vọng trong hai năm có thể thuận lợi tiến nhập thiên giai.
Nói xong, Huyền Ky Tử cũng không nhiều lời nữa, mà mang theo Đoạt Thiên Đan vội vã rời đi.
← Ch. 193 | Ch. 195 → |