← Ch.200 | Ch.202 → |
Mộ Tuyết gật đầu, nói rằng:
- Không sai, chẳng qua linh ngọc băng thể trước khi tu luyện linh ngọc bí quyết thì thân thể vô cùng yếu ớt, căn bản là không thể chịu đựng được sự giày vò khi tu luyện linh ngọc bí quyết. Duy nhất chỉ có thể cường hoá thân thể nàng, đồng thời cũng không được tạo thêm thương tổn nào khác. Đồng thời chỉ có thể để một cường giả ngoài Thiên Giai cường hoá kinh mạch cho nàng.
- Thiên giai cường giả? Đây không phải là sự tình rất đơn giản hay sao, chắc hẳn ở trong Băng Tuyết các phảo có hơn một vị cường giả Thiên giai, hơn nữa thực lực hẳn cũng không yếu chút nào. Chỉ cần Các chủ đồng ý, tuỳ tiện phân phó cho một người thì việc này có thể hoàn thành một cách đơn giản.
Hàn Phong nói.
Nhưng Mộ Tuyết khi nghe được Hàn Phong nói xong lại lắc đầu trả lời:
- Tuy rằng Thiên giai cường giả cũng có ít nhiều, nhưng trong Băng Tuyết các của ta vẫn còn có mấy vị trưởng lão. Chính ta trước kia bị thụ thương đã được một vị Thiên giai cường giả trong các chữa trị. Chỉ bất quá.... .
Nói tới chỗ này, Mộ Tuyết thở dài, trầm mặc không nói.
Ngay khi Hàn Phong và Đường Vũ Nhu có chút nghi hoặc không giải thích được thì Bố Lôi Địch đứng ở đằng sau nói xen vào:
- Chỉ bất quá, việc cường hoá kinh mạch tưởng chừng như đơn giản nhưng ngày đó Thiên giai cường giả tiêu hao một lượng lớn đấu khí. Thực lực cũng giảm tới bảy thành. Tuy chỉ hao tổn ba thành đấu khí nhưng cũng phải cần tới một lượng lớn đan dược cùng với một năm thời gian thì mới có thể khôi phục hoàn toàn.
- Lão tiên sinh nói không sai!
Mộ Tuyết không nghĩ tới Bố Lôi Địch dĩ nhiên cũng biết chuyện này, nhất thời có chút kinh ngạc nhìn hắn.
Bố Lôi Địch thấy ánh mắt mọi người đều mang theo vẻ kinh ngạc, vì vậy giải thích:
- Lão phi từ rất lâu trước đây cũng từng cường hoá kinh mạch cho người khác một lần, tự nhiên cũng biết được sự tình. Hơn nữa việc cường hoá kinh mạch, một Thiên giai cường giả cả đời chỉ có thể vì người khác mà cường hoá một lần.
Mộ Tuyết nghe xong cũng gật đầu, tiện đà tiếp tục nói:
- Nếu như bình thường mà nói thì việc này xác thực không có gì khó cả. Chỉ là muốn nhắc trước ngươi và Vũ Nhu, Băng Tuyết các những ngày gần đây không có được yên ổn. Giai đoạn này thực không có các nào phái nhân thủ đến cường hoá kinh mạch cho Thanh Thanh được.
Nghe vậy, Hàn Phong cũng gật đầu, nhất thời trầm mặc một trận.
Mà lúc này, Mộ Tuyết đột nhiên lại mở miệng nói:
- Nói vậy, sự tình của Thanh Thanh cũng không phải là không có cách giải quyết.
Hàn Phong nghe thấy Mộ Tuyết nói vậy, cũng lập tức phản ứng lại, móc Thất Sắc Tuyết Liên ở trong lòng ra, đưa tới:
- Đây là Thất Sắc Tuyết Liên mà Các chủ cần.
Mộ Tuyết trong thấy Thất Sắc Tuyết Liên ở trong lòng bàn tay Hàn Phong thì con mắt sáng ngời, nhanh tay tiếp nhận, nhẹ nhàng mở nắp hộp lên. Một đoá hoa thất sắc xuất hiện trước mắt nàng.
Tỉ mỉ quan sát trong chốc lát, cảm thụ Thất Sắc Tuyết Liên truyền đến năng lượng ba động nhàn nhạt, Mộ Tuyết cuối cùng rốt cục xác định được Tuyết Liên này là thật.
Một lần nữa đậy nắp hộp lại, Mộ Tuyết ngẩng đầu nhìn Hàn Phong, thoả mãn nói rằng:
- Không sai Thất Sắc Tuyết Liên này khí tức trên đó thập phần nồng nặc, tỉ lệ so với trong tưởng tượng của ta hoàn hảo hơn rất nhiều. Có Tuyết Liên này, tin tưởng rằng thương thế của ta không tới mười ngày có thể khôi phục hoàn toàn.
Cuối cùng, Mộ Tuyết cũng nhớ tới hứa hẹn lúc trước, hướng về phía Hàn Phong nói:
- Về phần Băng Ngọc linh quả, chờ một chút ta cho người mang tới.
- Mộ các chủ đã nói như vậy, Hàn Phong tự nhiên tin tưởng. Chẳng qua về sự tình của tiểu Thanh nhi không biết Mộ Các chủ có biện pháp gì khác hay không?
Hàn Phong còn chưa có từ bỏ ý định mà hỏi.
- Trừ phi nguy cở của Băng Tuyết các lúc này có thể giải trừ. Với năng lực hiện nay của Băng Tuyết các thì thực sự vô pháp rút ra một Thiên giai cường giả vì Thanh Thanh cường hoá kinh mạch.
Mộ Tuyết nói.
- Nếu như không ngại nói, Các chủ có thể hay không tiết lộ Băng Tuyết các rốt cuộc đã kết thành thù hận với địch nhân như thế nào. Dĩ nhiên nếu như Băng Tuyết các coi trọng, nói không chừng ta và Bố Lôi Địch không chừng có thể giúp đỡ được một chút.
Hàn Phong nghi hoặc nói.
Nghe được Hàn Phong nói như thế, Mộ Tuyết không nói gì, trái lại ánh mắt chăm chú nhìn vào Hàn Phong, sau một lát, lúc này mới thở dài nói rằng:
- Kỳ thực đối với lai lịch thần bí nhân này, Băng Tuyết các chúng ta cũng không có rõ ràng lắm. Cho tới bây giờ mới trải qua tiếp xúc ngắn một thời gian. Đại khái cũng chỉ biết được vị thần bí nhân này đến từ một địa phương tên là Vũ Hoàng Điện.
- Vũ Hoàng Điện.
Chân mày Hàn Phong cau lại, đối với Vũ Hoàng Điện này dường như hắn đã nghe được từ đâu đó rồi. Trong đầu hắn không ngừng suy nghĩ lục lọi lại ký ức của mình.
Một Tuyết thấy dáng dấp Hàn Phong như vậy cũng có chút kinh ngạc vô cùng, ngữ khí hơi không xác định hỏi:
- Chẳng nhẽ ngươi cũng từng nghe qua Vũ Hoàng Điện?
Đối với vấn đề của Mộ Tuyết, Hàn Phong vẫn chưa trả lời ngay, mà trong đầu vẫn đang một mạch suy nghĩ. Một lát sau, đột nhiên có một chút linh thức ký ức chợt loé qua. Mà Hàn Phong trong nháy mắt cũng đã sắp xếp lại từng đoạn ký ức trong đầu mình.
Hàn Phong nhất thời nhớ tới, trước kia Vũ Hoàng Điện là thế lực luôn luôn ẩn nhẫn, thập phần lặng lẽ. Nếu như không vì các thế lực ở phía sau mạo phạm tạo nên sự tình kinh thiên động địa thì căn bản thế nhân chưa từng nghe nói qua Vũ Hoàng Điện.
Cho tới ngày hôm nay, Vũ Hoàng Điện từng gây ra một đại sự trên Thiên Tinh đế quốc, khiến mọi người phải khiếp sợ. Đó là lấy sức một người đồng thời với Băng Tuyết các, Liệt Diễm các, Phong Minh các cùng với Phong Lôi các phát động công kích.
Bốn các này đều là những thế lực đứng đầu, có thể cùng với cảnh nội của Thiên Tinh đế quốc thực lực tương đương. Chứ chưa nói đến việc bốn các này hợp sức lại với nhau.
Tin tưởng rằng, nếu như bốn các này muốn thì chỉ sợ rằng ngay cả hoàng thất cũng vô pháp chống đỡ.
Đối mặt với bốn các, Vũ Hoàng Điện đã bày ra thực lực vượt xa sự tưởng tượng của thế nhân.
Hàn Phong còn nhớ rõ, Vũ Hoàng Điện lúc đó tựa hồ chỉ cần đến ba ngày ngắn ngủi, bốn các liền bị bẻ gãy thế công, đệ tử tử thương vô số.
Nếu không phải cuối cùng, bốn các Các chủ quyết tâm vứt bỏ hiềm khích lúc trước, trong lúc đối mặt với nguy cơ diệt môn. Lần thứ hai bốn các xác nhập đứng lên, khởi động viễn cổ chi trận được tiền nhân lưu lại thì chắc chắn rằng lúc đó bốn các đã không còn tồn tại.
Mà lúc đó, bốn các Các chủ cũng là mượn lực lượng của chi trận mới có thể đứng vững được trước thế công của Vũ Hoàng Điện, đồng thời cũng nhanh chóng phản công, đẩy lui đối phương. Từ đó Vũ Hoàng Điện mai danh ẩn tích, thế nhân không còn có tin tức gì về thế lực thần bí này.
Thế nhưng, Vũ Hoàng Điện chỉ xuất hiện vẻn vẹn có ba ngày nhưng cũng đủ để cho tất cả mọi người trong thiên hạ nhớ đến bọn họ.
Mà Hàn Phong tự nhiên cũng là một trong số đó.
Hôm nay nhớ tới, thực lực Vũ Hoàng Điện thật ra thâm sâu khó lường. Cũng khó trách Băng Tuyết các sẽ bị đối phương khiến cho sứt đầu mẻ trán.
Chẳng qua, Hàn Phong cũng không có nghĩ như vậy. Hắn thật ra nhớ kỹ, dựa theo ký ức kiếp trước thì phải vài thập niên sau Vũ Hoàng Điện mới xuất hiện, vì sao kiếp này lại sớm động thủ với Băng Tuyết các.
Mà dựa theo động tĩnh hiện nay xem ra tựa hồ ba các vẫn chưa lọt vào đợt tấn công của Vũ Hoàng Điện.
← Ch. 200 | Ch. 202 → |