← Ch.318 | Ch.320 → |
Nhìn thi thể Diệp Khải Minh nằm trên mặt đất, trên mặt Hàn Phong cũng không có bất luận biểu tình nào.
Chẳng qua trong lòng hắn đột nhiên mọc lên một cỗ cảm giác không rõ.
Nguyện vọng kiếp trước không thể hoàn thành tới hôm nay liền dễ dàng thực hiện như vậy. Trong nháy mắt, Hàn Phong thậm chí cảm giác bản thân như đang nằm mơ.
Bất quá, một ý niệm này chỉ thoáng qua trong đầu hắn rồi biến mất, tinh thần cũng hồi phục trở lại.
Theo Tinh Hải Các bị diệt cũng đồng nghĩa oán cừu kiếp trước của Hàn Phong không sai biệt lắm được báo rồi, còn chút tiếc nuối duy nhất chính là chưa bắt được Diệp Hạo Thiên.
Thế nhưng, dùng thực lực hiện tại của Hàn Phong, Diệp Hạo Thiên căn bản không thể sản sinh một chút uy hiếp nào tới hắn.
Sau khi giết chết Khải Minh, Hàn Phong cũng không dừng lại.
Hắn trực tiếp phóng một mồi lửa, đốt trụi toàn bộ Tinh Hải Các.
Đương nhiên, trước đó Hàn Phong cũng dạo qua một vòng Tinh Hải Các, thu lấy toàn bộ vật phẩm đáng giá có thể mang đi.
Cuối cùng, liếc nhìn cảnh đại điện bị nhấn chìm trong liệt hỏa, Hàn Phong khẽ thở dài, lập tức dẫn theo Phí lão và Bố Lôi Địch rời đi.
Mà ngay khi ba người Hàn Phong rời đi không lâu, cách không xa Tinh Hải Các, bầu trời bỗng vặn vẹo một trận không quy tắc, sau đó, vài đạo thân ảnh chớp mắt liền xuất hiện giữa không trung.
Cách ăn mặc của những đạo nhân ảnh này mười phần tương tự, đều dùng hắc sắc trường bào, điểm khác nhau duy nhất ở mấy người này là những chiếc khăn buộc trên đầu có màu sắc khác biệt.
Mấy người vừa xuất hiện liền lập tức phát hiện tình hình phía dưới, trông thấy Tinh Hải Các đã triệt để biến thành một mảnh tro tàn, đâu đó trong không khí vẫn còn đậm rõ mùi cháy khét, một đạo nhân ảnh mở miệng thốt lên kinh ngạc:
- Chuyện này là sao?
- Xuống dưới kiểm tra, xem xem còn có người sống hay không!
Một thân ảnh có vẻ thấp bé đứng ở phía sau, cất giọng vô cùng bình thản.
Mấy người còn lại vừa nghe người thấp bé này nói cũng không phản bác gì, thu hồi ánh mắt kinh ngạc, rồi thân hình mấy người lập tức lóe lên bay về những phương hướng bất đồng.
Một chút thời gian qua đi, mấy người một lần nữa tụ tập lại, qua một phen kiểm tra bọn họ ngoại trừ phát hiện thi thể cháy rụi nằm la liệt khắp nơi bên cạnh những khối kiến trúc sụp đổ, còn lại Tinh Hải Các đã không còn bất luận khí tức sinh mệnh nào nữa.
Gã hắc bào vừa mở miệng cuối cùng kia lại tiếp tục:
- Ngoại trừ những thứ này, ta mới rồi còn phát hiện thi thể Diệp Khải Minh, tuy rằng thân thể đã bị đốt cháy hơn phân nửa nhưng chắc chắn là hắn không cần bàn cãi.
- Có chút đầu mối nào không?
Người thấp bé nhàn nhạt lên tiếng.
Câu trả lời tự nhiên là không có.
Tựa hồ điều này đã nằm trước trong dự liệu của người thấp bé, sau một phen trầm ngâm hắn mới lạnh giọng nói:
- Những người này không đơn giản, sớm không tới, muộn không tới, hết lần này tới lần khác đều nhằm đúng lúc tổng sử điện hạ tiến hành bước linh tế cuối cùng.
- Đại ca, làm sao bây giờ? Nếu như không phải tổng điện muốn chúng ta hộ pháp, vừa rồi chúng ta đã có thể chặn đứng đám người kia tập kích Tinh Hải Các.
Một người trong đó hỏi.
Ai biết, nghe được người nọ hỏi như vậy, nam tử thấp bé lại khẽ lắc đầu, trầm giọng nói:
- Ngươi sai rồi, ngươi phải biết rằng Tinh Hải Các tuy rằng không phải tông môn gì quá mạnh mẽ, nhưng Diệp Khải Minh tốt xấu gì cũng là cường giả Thiên giai nhị phẩm, cộng thêm nhiều đệ tử như vậy, muốn trong thời gian ngắn ngủi giết chết toàn bộ, đồng thời phóng hỏa thiêu hủy hết Tinh Hải Các tuyệt không phải chuyện dễ dàng.
Nam tử thấp bé suy tư một lát, lại nói tiếp:
- Chúng ta trước rời khỏi nơi này, phái những người khác trở lại điều tra một chút, ta rất muốn biết rốt cuộc là ai cư nhiên trong thời gian ngắn như vậy có thể trực tiếp tiêu diệt toàn bộ Tinh Hải Các.
- Vậy có nên báo cho Diệp tôn giả biết việc này hay không?
Người lúc trước lại hỏi.
- Không cần, sau khi Diệp tôn giả bế quan đi ra hãy nói.
Nam tử thấp bé lạnh giọng nói.
Sau khi dứt lời, nam tử thấp bé cũng không để ý tới mấy người, không gian xung qunah bỗng nhiên vặn vẹo, chớp mắt sau đó, bóng hình nam tử thấp bé đã biến mất không còn, những người kia thấy vậy cũng biến mất theo đó.
Sau mấy cái hô hấp, bầu trời Tinh Hải Các một lần nữa khôi phục lại vẻ yên tĩnh, chỉ còn lại những cột khói vẫn không ngưng bốc lên.
Nhóm người Hàn Phong không hề dừng lại, qua suốt đêm hành trình, buổi tối ngày hôm sau cả ba người đã về tới Huyền Thiên Tông.
Sau khi trở lại Huyền Thiên Tông, Hàn Phong trước tiên đi gặp Huyền Cơ Tử thông báo cho hắn biết chuyện này.
Sau đó Hàn Phong liền trở lại phòng mình nghỉ ngơi.
Biết hành động lần này của Hàn Phong không bao nhiêu người, người quan tâm một chút cũng chỉ nghĩ Hàn Phong ra ngoài xử lý vài chuyện, cho nên đối với việc hắn ly khai cũng không khiến nhiều người chú ý tới.
Vài ngày kế tiếp, Hàn Phong lại một lần nữa lao đầu vào phòng luyện đan.
Lúc này đây, hắn cần phải luyện chế một ít đan dược cho Băng Tuyết Các, kỳ thực đan dược lần này so với lượng lớn đan dược hắn luyện chế cho Huyền Thiên Tông rất giống nhau.
Chẳng qua bởi vì đệ tử Băng Tuyết Các đều là người sỡ hữu đấu khí thuộc tính thủy, bởi vậy đại bộ phận những đan dược này đều chú trọng rõ rệt việc đề thăng đấu khí thuộc tính thủy.
Mất thời gian gần nửa tháng, Hàn Phong cuối cùng cũng luyện chế hoàn thành nhóm đan dược đầu tiên.
Đương nhiên trong chuyện này Hàn Phong cũng chiếm được không ít chỗ tốt.
Theo năng lực đề cao, độ thông thuộc về đan dược cũng dần được nắm chắc hơn.
Hiện tại Hàn Phong đã có thể nắm chắc trong tay tình huống bạo đan. Có thể nói, chỉ cần Hàn Phong nguyện ý, đan dược dưới cửu phẩm hắn muốn luyện thành là thành, muốn bạo đan liền khiến nó bạo đan.
Đây là trình độ những luyện dược sư khác tuyệt đối không thể đạt tới.
Đối với chuyện này, Hàn Phong tự nhiên vui vẻ vô cùng, có được năng lực điều khiển mạnh như vậy, khi luyện đan với số lượng lớn Hàn Phong càng cảm thấy thuận buồm xuôi gió.
Tới hiện tại, ngoại trừ đan dược ngoài cửu phẩm, còn lại Hàn Phong hầu như có thể nhắm mắt luyện thành, hắn có tự tin và cả thực lực làm như vậy.
Kỳ thực, vô luận luyện chế đan dược cho Huyền Thiên Tông hay Băng Tuyết Các, bằng vào năng lực của Hàn Phong, căn bản không cần tổn hao nhiều thời gian như vậy.
Mất nhiều thời gian như vậy là do khi Hàn Phong luyện chế đan dược ngoài thất phẩm, có lúc vô ý khiến đan dược bị bạo đan.
Những lúc như vậy Hàn Phong đều hấp thu năng lượng phát ra ngoài trong quá trình bạo đan chuyển cho mình sử dụng.
Tuy rằng, theo thực lực Hàn Phong tiến thêm một bước, cộng thêm đấu khí cửu chuyển Thiên giai trợ giúp, tốc độ tu luyện hiện tại của Hàn Phong chỉ có thể dùng từ nghịch thiên để hình dung.
Mà những đan dược thất phẩm, bát phẩm này, năng lượng ẩn chứa bên trong xác thực rất hữu hạn, đối với Hàn Phong mà nói, không đáng tăng bao nhiêu thực lực.
Bất quá, Hàn Phong vẫn ôm suy nghĩ không nên lãng phí mới dẫn tới chuyện này kéo dài như vậy.
Cuối cùng sau thời gian hơn hai tháng không tính là uổng phí.
Trong thời gian hơn hai tháng liên tục hấp thu này, cùng với tu luyện hàng ngày của Hàn Phong, đấu khí trong cơ thể hắn cũng vất vẻ tăng thêm một mảng lớn.
Dù sao sau khi đạt tới Thiên giai, tốc độ tu luyện so với Nhân giai và Địa giai phải khó khăn hơn trăm lần, dù có đấu khi cửu chuyển Thiên giai trợ giúp, Hàn Phong cũng không có khả năng điên cuồng giống như trước.
Chỉ vài ngày liên đề thăng một phẩm cấp.
Sau khi đạt tới Thiên giai, muốn tấn chức tới phẩm cấp tiếp theo, không có vài năm, thậm chí là vài chục năm căn bản không thể đạt được.
Mà Hàn Phong dùng thời gian hơn hai tháng liền có bước tiến bộ nhảy vọt đã xem như mười phần tuyệt vời rồi.
Đối với đấu khí bản thân tăng trưởng mạnh, Hàn Phong cũng hết sức hài lòng.
Dù sao, từ sau khi tiến nhập cảnh giới Thiên giai, tất cả đối với hắn mà nói giống như một sự khởi đầu mới.
Tuy rằng Hàn Phong tu luyện đấu khí từ cơ sở nhất phẩm tới Thiên giai nhất phẩm có sự hỗ trợ cực lớn của đấu khí cửu chuyển Thiên giai mới đạt được kết quả như vậy.
Thế nhưng những kinh nghiệm tu luyện từ kiếp trước cũng giúp cho Hàn Phong không ít trợ giúp.
Có điều kinh nghiệm từ kiếp trước cũng chỉ dừng lại ở mức Thiên giai nhất phẩm mà thôi, kể từ sau đó đối với Hàn Phong lại vô cùng xa lạ.
Thế nên, hiện tại Hàn Phong tu luyện không còn được thuận buồm xuôi gió như trước. Nếu không phải có Cửu Chuyển Huyền Công và cửu chuyển tiên thiên đấu khí trợ giúp...
Đại khí, thực lực hiện tại của Hàn Phong cũng chỉ giống như những cường giả Thiên giai bình thường.
Sau khi hoàn tất luyện chế toàn bộ đan dược, Đường Vũ Nhu liền lập tức mang đan dược do Hàn Phong luyện chế rời khỏi Huyền Thiên Tông.
Đương nhiên, theo nàng còn có tiểu nha đầu Kỷ Thanh Thanh.
Tới tận bây giờ, Hàn Phong vẫn không quên được vẻ lưu luyến không rời của tiểu nha đầu kia lúc chia tay.
Cuối cùng vẫn là Hàn Phong lần nữa hứa hẹn sẽ bớt chút thời gian đi gặp nàng, khi đó Kỷ Thanh Thanh mới vạn lần không muốn đi theo Đường Vũ Nhu trở về.
Sau khi Kỷ Thanh Thanh rời đi, Lâm Phỉ Vân tựa hồ cũng thoáng có phần tịch mịch.
Hàn Phong thấy vậy, cũng không nhiều lời, lập tức đốc thúc nàng tu luyện giống như trước.
Không biết tại sao, thường ngày tại Huyền Thiên Tông không sợ trời không sợ đất, ngay cả sư phụ Lâm Nguyệt cũng luôn phải đau đầu nhức óc với một đệ tử tinh quái như nàng.
Vẫn biết Lâm Phỉ Vân có thiên phú không tồi thế nhưng thường ngày lại rất chây lười, mặc dù Lâm Nguyệt có bảo nàng thế nào nhưng Lâm Phỉ Vân vẫn như trước, không hề để trong lòng.
Hiển nhiên, dù là thiên tài nhưng với thái độ tu luyện như vậy, tốc độ tiến triển không thể hài lòng cho được.
Bất quá, chẳng biết tại sao, Lâm Phỉ Vân chẳng biết sợ ai lại rất sợ hãi một người duy nhất chính là vị sư huynh chỉ lớn hơn nàng chút tuổi.
Đừng nhìn nàng ngày thường lấy trêu cợt Hàn Phong làm thú vui, nhưng nàng biết rõ sư huynh vì cưng chiều nàng mới không nỡ tính toán.
Nhưng dưới yêu cầu của Lâm Nguyệt, Hàn Phong vẫn rất chú tâm tới tốc độ tu luyện của Lâm Phỉ Vân.
Thường ngày, vô luận ở phương diện nào, Hàn Phong đều mười phần sủng ái vị sư muội này, chỉ cần nàng mở miệng trên cơ bản Hàn Phong đều nghĩ mọi cách thỏa mãn nàng.
Nhưng duy nhất tại phương diện tu luyện, vì có Lâm Nguyệt yêu cầu, Hàn Phong không thể làm gì khác hơn là hạ quyết tâm đốc xúc nàng tu luyện.
Không thể không nói, phương pháp này xác thực rất hữu hiệu. Có Hàn Phong giám sát, Lâm Phỉ Vân mặc dù lười biếng, nhưng mỗi lần đều bị Hàn Phong phát hiện, dù nàng cố gắng làm nũng nhõng nhẽo ra sao nhưng thái độ vị sư huynh này vẫn cương quyết vô cùng.
Rơi vào đường cùng, Lâm Phỉ Vân chỉ còn biết đau khổ tu luyện.
Trải qua Hàn Phong đốc xúc, trong thời gian mấy tháng này, đấu khí của Lâm Phỉ Vân cũng tăng nhanh rõ rệt.
Điều này tự nhiên khiến cho Hàn Phong cảm thấy hết sức vui mừng!
...
Sau khi giải quyết Tinh Hải Các, thời gian đảo mắt đã qua đi ba tháng.
Tại ba tháng trước, Tinh Hải Các bị diệt môn khiến cho tất cả những thế lực khác trên đại lục đều rất quan tâm.
Tinh Hải Các không giống Huyền Thiên Tông, tuy rằng Tinh Hải Các vẫn chưa đủ tiêu chuẩn tiến vào hàng ngũ nhất lưu, nhưng trong mắt thế nhân vẫn là một tông môn danh tiếng.
Hơn nữa, trong mấy năm gần đây, Tinh Hải Các phát triển hết sức nhanh chóng, khiến cho mọi người đều có thể suy đoán...
Dựa theo tốc độ phát triển như vậy của Tinh Hải Các, không ngoài hai mươi năm nữa lại có một thế lực nhất lưu ra đời. Nhưng chính tông môn như vậy, chỉ trong một đêm lại bị tiêu diệt theo cách thần không biết quỷ không hay, hơn nữa toàn bộ Tinh Hải Các còn bị một mồi lửa đốt thành tro tàn.
Rất nhiều thế lực đều đang suy đoán, Tinh Hải Các rốt cuộc đã chọc phải thế lực nào mới phải gánh lấy hạ tràng như vậy.
Mà trong chuyện này, không ai khác chính Huyền Thiên Tông là mối hiềm nghi lớn nhất.
Bất quá, Tinh Hải Các đã diệt, cũng không có ai ngốc đến mức vì một tông môn đã mất để dính lấy phiền phức.
Tự nhiên trong lòng mọi người tuy rằng vẫn còn ngờ vực không căn cứ nhưng không có người nào dỗi hơi xen vào việc người khác.
Bởi vậy Huyền Thiên Tông cũng có được một đoạn thời gian yên bình ngắn ngủi.
Đương nhiên, tất cả chuyện này đều sớm nằm trong dự liệu của Hàn Phong, vả lại những thế lực này cũng không hề có bằng chứng liên hệ giữa Huyền Thiên Tông với việc Tinh Hải Các bị tiêu diệt.
Dù cho có thực sự tìm được chứng cứ, tin tưởng cũng không ai ngốc tới nỗi thay một thế lực vừa bị tiêu diệt để đắc tội với Huyền Thiên Tông.
Thời gian ba tháng vừa qua, sinh hoạt của Hàn Phong mười phần đơn giản, đạt tới cảnh giới Thiên giai ngoại trừ bế quan, còn lại chỉ tu luyện bình thường thì đấu khí không thể tăng trưởng được bao nhiêu.
Bởi vậy mỗi ngày hắn không phải luyện đan thì đi hướng dẫn chúng đệ tử Huyền Thiên Tông tu luyện.
Cuộc sống như vậy nguyên vốn là thứ Hàn Phong hi vọng nhất, chẳng qua trong lòng hắn cũng biết rõ, tất cả chuyện này chẳng qua là vi Huyền Thiên Tông trong quãng thời gian này phát triển quá nhanh.
Nhưng thực lực tăng trưởng quá nhanh, tự nhiên cũng khiến những thế lực khác chú ý tới.
Lúc trước Tinh Hải các có thể liên hiệp mười tông môn khác, mục đích chỉ đơn thuần là vì thiên địa thánh quả.
Có thể trong suy nghĩ của bọn họ, Huyền Thiên Tông vẫn còn cất giấu bí mật nào đó, bằng không cho dù bất kể ai suy đoán thế nào cũng không thể hiểu được trong thời gian ngắn ngủi như vậy mà thực lực Huyền Thiên Tông lại có bước phát triển vượt bậc.
Mà ngay cả Hàn Phong vẫn luôn lo lắng, sự tình không thể kết thúc đơn giản như này.
Đại lục trải qua ba tháng yên bình, một lần nữa lại xuất hiện tin tức khiến người người rúng động.
Mà khi vừa nghe đượctin này, Hàn Phong cũng nhịn không được nổi sóng lòng.
- Thủ đoạn thật ác độc!
Đây là phản ứng đầu tiên của Hàn Phong.
Huyền Cơ Tử và nhóm người Lý Thần sau khi nghe được tin tức này, sắc mặt cũng lập tức trầm trọng hẳn lên.
Nguyên lai qua thời gian ba tháng yên bình này, mười thế lực bao quát cả Minh Vực, Thiên Cơ Các, Hoàng Tuyền Cung lần lượt trong một đêm phải chịu thảm cảnh diệt môn.
Cuối cùng toàn bộ những tông môn này đều bị một mồi lửa đốt trọn.
Thủ pháp so với ba tháng trước Tinh Hải Các diệt môn không chút sai biệt.
Mà ngay khi Hàn Phong nghe được tin tức này, Tiêu Tấn cũng phái người tới dò hỏi tình hình cụ thể.
Đối mặt với nghi hoặc của Tiêu Tấn, Hàn Phong chỉ biết cười khổ.
Dù sao Tiêu Tấn dẫu gì cũng là chúa tể Thiên Tinh đế quốc, trong cảnh nội Thiên Tinh đế quốc liên tiếp phát sinh sự tình tông môn bị diệt, là người đứng đầu, Tiêu Tấn tự nhiên phải điều tra triệt để.
← Ch. 318 | Ch. 320 → |