← Ch.342 | Ch.344 → |
Thiên Lôi Các chủ động kết minh cũng khiến cho thực lực liên minh càng thêm cường đại.
Nhóm người Huyền Thiên Tông tuy rằng lo lắng cho an nguy của Hàn Phong, nhưng bọn họ đồng thời cũng rất quan tâm tới động tĩnh của Trọng tài giả và năm đại tông môn.
Đúng như cao tầng Huyền Thiên Tông lo lắng, Âm Ma Tông dẫn đầu ngũ đại tông môn qua mấy tháng yên tĩnh, sau khi chỉnh hợp lực lượng rốt cuộc đã có động tác, đây cũng là thời điểm hai tháng sau khi Hàn Phong thất tung.
Huyền Cơ Tử thông qua mạng lưới tình báo khổng lồ của Tiêu Tấn và Tứ Diệu Các cũng thu được tin tức xác thực.
Năm đại tông môn lần này xem như dốc hết vốn, không chỉ đại bộ phận đệ tử tinh nhuệ dều tập hợp, mà năm đại tông môn đều phái ra cường giả Thiên giai của mình, tông hợp lại cũng có tới mười người, hơn nữa Trọng tài giả cũng phái tới hai gã trưởng lão.
Nói cách khác, hành động lần này, bên phía năm đại tông môn có được mười hai gã cường giả Thiên giai.
Đội hình khổng lồ như vậy, đủ để tiêu diệt bất kỳ một thế lực nào.
Mà kết quả này cũng là do năm đại tông môn bảo lưu một phần, thảo phạt Huyền Thiên Tông mà mục đích chung, nhưng không thể vì vậy mà bỏ qua không chú ý tới mỗi tông môn.
Dù sao vẫn cần có người lưu thủ tại sơn môn, đề phong bất trắc.
Đối mặt với đội hình khổng lồ như vậy, mọi người trong Huyền Thiên Tông cũng lo lắng không ngớt.
Hiện tại Hàn Phong đang thất tung, cường giả Thiên giai của Huyền Thiên Tông chỉ còn lại Phí lão, Bối Lôi Địch và Lý Thần, cộng thêm Huyền Cơ Tử có thực lực yếu nhất là bốn người.
Đương nhiên, nếu tính thêm Tiểu Bạch cũng coi như có năm người.
Một tông môn đồng thời có được năm cường giả Thiên giai, nhìn qua xác thực rất tuyệt vời.
Nhưng đối mặt với năm đại tông môn liên thủ tới xâm phạm, lực lượng năm cường giả Thiên giai lại có vẻ yếu nhược một chút.
Bất quá, các minh hữu cũng coi như hết lòng tuân thủ lời hứa, khi nhóm người Huyền Cơ Tử đang phiền não thì các bên cũng lần lượt đưa tin tức tới.
Các minh hữu đều tỏ thái độ, trước trận chiến sẽ phái cường giả Thiên giai của mình tới trợ trận.
Nhưng bởi vì những năm gần đây bốn các đều gặp phải Võ Hoàng Điện tập kích với nhiều quy mô, bởi vậy bốn các sau khi thương thảo liền đưa ra quyết định, mỗi bên sẽ cử một trưởng lão tới Huyền Thiên Tông hỗ trợ ngăn địch.
Mà Thánh Lam Tông tuy rằng thực lực không kém nhưng vẫn chưa thể sánh ngang với bốn các, thế nên cũng chỉ có thể cử một trưởng lão Thiên giai tới hỗ trợ.
Bất quá, mặc dù mỗi bên chỉ phái một cường giả Thiên giai tới, nhưng đối với nhóm người Huyền Cơ Tử mà nói, không thể nghi ngờ chính là tin tức cổ động rất lớn rồi.
Cứ như vậy, với nhân thủ Huyền Thiên Tông và các đồng minh, tổng cộng có được mười cường giả Thiên giai.
Mặc dù so với liên minh năm đại tông môn thì ít hơn một chút nhưng đã là lực lượng mạnh nhất có được rồi.
Mà khiến Huyền Thiên Tông bất ngờ chính là, ngay khi Tứ các và Thánh Lam Tông từng bên phái cường giả Thiên giai của mình tới, bên phía đế đô cũng cử người tới.
Nếu như Hàn Phong đây, tự nhiên sẽ rất quen thuộc.
Đế đô tổng cộng phái hai người tới, rất bất ngờ trong đó có một người đã từng bảo hộ cho Hàn Phong, chính là Tiêu Chiến.
Lúc trước khi Hàn Phong rời khỏi đế đô, Tiêu Chiến cũng từng sử dụng Huyễn Thần Đan do Hàn Phong luyện chế, sau đó liền bế quan thăng cấp.
Hiện tại qua vài năm, thực lực của Tiên Chiến đã có bước tăng triển trên diện rộng.
Rõ ràng nhất chính là đấu khí của hắn từ Thiên giai tứ phẩm đã thăng cấp thành Thiên giai ngũ phẩm rồi.
Hơn nữa qua mấy năm tu luyện, đấu khí càng tăng một mảng lớn.
Lý Thần và Phí lão đối với Tiêu Chiến tự nhiên không xa lạ, nhìn thấy bọn họ đến liền vô cùng mừng rỡ.
Sau khi nghe Lý Thần dò hỏi, mọi người cũng minh bạch mục dịch nhóm người Tiêu Chiến tới đây, nguyên lai là do Tiêu Tấn biết được ngũ đại tông môn tập kích liền lập tức phái hai người bọn hắn tới đây hỗ trợ.
Tin tức này khiến cho nhóm người Huyền Cơ Tử kinh hỉ dị thường.
Hôm nay có hai người Tiêu Chiến là cung phung Thiên giai gia nhập, bên phía Huyền Thiên Tông cũng có được mười hai cường giả Thiên giai, cứ như vậy thực lực của liên minh nhìn qua cũng không kém so với năm đại tông môn là bao nhiêu.
Lần này khắp nơi hành động cũng khiến cho cả đại lục quan tâm.
Dù sao, chiến đấu với quy mô lớn như vậy không bị người ta chú ý đến cũng khó.
Mà một ít tông môn tự cho mình có thực lực mạnh cũng ào ào kéo tới trước Huyền Thiên Tông, chẳng qua bọn họ cũng không có hảo tâm tới trợ giúp, những người này bất quá chỉ tới xem náo nhiệt mà thôi.
Phải biết răng, lần này đôi bên tổng cộng có tới mười mấy thế lực tham chiến, mà số lượng cường giả Thiên giai cũng đại tới hơn hai chục người.
Đội hình khổng lồ như vậy, nếu như không thấy tận mắt, thật quá đáng tiếc rồi.
Mà năm đại tông môn chuẩn bị mấy tháng thời gian cũng đang dẫn theo đại quân từng bước tiếp cận Huyền Thiên Tông.
Căn cứ theo tin tức đưa về, nhóm người Huyền Cơ Tử biết được, năm đại tông môn chừng một tháng nữa sẽ tới.
Trong một tháng cuối cùng này, mọi người trong Huyền Thiên Tông đều trong trạng thái cảnh giới cao độ.
Không có luyện dược đại sư là Hàn Phong tọa trấn, tất cả trọng trách đều đồn lại trên vai Trầm Ngọc, mấy tháng qua nàng không ngừng bận rộn luyện chế các loại đan dược chuẩn bị cho đại chiến.
Trong đại điện Huyền Thiên Tông, ngồi phía dưới Huyền Cơ Tử, tổng cộng có mười người.
Khí tức phát ra từ những người này đều không kém, người sáng suốt vừa nhìn liền có thể nhận ra thực lực mười người này, tất cả đều trên Thiên giai.
Mà lúc này, Tiêu Chiến ngồi ngay gần đầu, nhàn nhạt mở miệng dò hỏi:
- Hôm nay chỉ còn không tới một tháng nữa năm đại tông môn sẽ công tới, vẫn không có tin tức gì của Hàn Phong sao?
Huyền Cơ Tử nghe vậy cũng nhịn không được lắc đầu, thở dài nói:
- Toàn bộ Thiên Tinh đế quốc, địa phương nào có thể tìm để đã tìm qua, chẳng qua vẫn không có bất luận đầu mối nào.
- Quên đi, mọi người cũng không cần lo lắng nhiều, dù thiếu Hàn Phong, số cường giả Thiên giai bên phía chúng ta cũng ngang với đối phương, hơn nữa ta tin tưởng tiểu tử Hàn Phong kia sẽ không dễ chết như vậy, bằng không hắn đã không gọi là Hàn Phong rồi.
Lý Thần ở một bên, vừa uống rượu vừa nói.
Hiện tại, hắn cũng rất phiền muộn, nếu lúc trước không phải hắn chủ động tách ra đi Liệt Diễm Các, chắc hẳn Hàn Phong cũng không biết mất một cách kỳ quái như vậy.
Chẳng qua hắn không biết, nếu lúc đó hắn cũng có mặt ở hiện trường thì số người ngã xuống trong Vạn Tượng Trận đã có thêm một người rồi.
- Hắc hắc! Không chừng tiểu tử kia đã bị tiểu nha đầu của Băng Tuyết Các dụ dỗ bỏ chạy rồi! Nha đầu kia lớn lên xác thực rất không sai, với niên kỷ của Hàn Phong thì chuyện này rất có thể xảy ra!
Người nói là trưởng lão Liệt Hoành đến từ Liệt Diễm Các, hắn là cường giả Thiên giai tam phẩm.
Lão cũng là người được Liệt Diễm Các phái tới Huyền Thiên Tông trợ chiến, như vậy coi như rất có thành ý rồi.
Chẳng qua, hắn vừa nói ra câu này, những người khác ngược lại chưa có phản ứng, nhưng ngồi bên phía đối diện là một trưởng lão của Băng Tuyết Các không khổi đứng bật dậy, chỉ vào Liệt Hoành, tức giận quát lên:
- Ngươi nói vậy là có ý gì?
Người đứng dậy là Liễu Như, trưởng lão Băng Tuyết Các, cũng giống như Liệt Hoành, đều là Thiên giai tam phẩm.
Mọi người thấy vậy, trong lòng đều sáng tỏ.
Mâu thuẫn giữa Liệt Diễm Các và Băng Tuyết Các không phải chỉ ngày một ngày hai, hai người đôi bên vừa gặp có thể ngồi chung với nhau lâu như vậy đã xem như một kỳ tích rồi.
Cho nên mọi người đối với tranh chấp của cả hai ngược lại không cảm thấy có gì quá lạ lẫm.
Mà nhìn đối phương đang tức giận chỉ vào mình, Liệt Hoành cũng lập tức đứng lên, vẻ mặt xem thường nói:
- Thế nào, Băng Tuyết Các từ khi nào trở nên bá đạo như vậy, ngay cả Liệt Diễm Các chúng ta muốn nói gì cũng phải để ý sắc mặt các ngươi?
- Liệt Diễm Các các ngươi muốn sao cũng không liên quan tới Băng Tuyết Các ta, chẳng qua ngươi nói đệ tử Băng Tuyết Các ta như vậy, hôm nay không giáo huấn được ngươi, ngày sau đệ tử Băng Tuyết Các sao còn mặt mũi đi lại trên đại lục nữa.
Đầu mày Liễu Nhu dựng thẳng, trong cơ thể lập tức phát tán ra một cõ hàn khí, hai mắt càng nhìn Liệt Hoành đầy giận dữ.
Thấy Liễu Như có động tác như vậy, Liệt Hoành cũng thu lại biểu tình dễ dãi, sắc mặt trở thành ngưng trọng, đồng thời đấu khí cực nóng đặc trưng của Liệt Diễm Các cũng được phát tán ra, trong miệng quát lên:
- Ta bất quá chỉ là luận sự, nha đầu Băng Tuyết kia lớn lên họa quốc ương dân, ngươi dám nói tiểu tử Hàn Phong kia sẽ không bị nàng làm cho thần hồn điên đảo? Hắc hắc!
- Đều ngừng tay cho ta!
Ngay khi hai người vận đấu khí, chuẩn bị vung tay, Lý Thần ở một bên cau mày, không khỏi tức giận quát lên, lập tức một cỗ uy áp cường đại nhất thời bao trùm lên hai người.
Cảm thụ được khí tức cường đại uy áp, Liễu Như và Liệt Hoành đồng thời cả kinh, lập tức thu liễm khí tức.
Nhìn thấy hai người thu tay lại, Lý Thần lúc này mới lạnh giọng nói:
- Hai người các ngươi còn không biết điều, đã nhiều năm như vậy, chỉ vì vài chuyện vặt vẫn muốn triệt để giải quyết đối phương mới yên được sao?
- Lý lão, đây chính là Liệt Hoành khiêu khích Băng Tuyết Các ta trước.
Liễu Như hiển nhiên cũng nhận thức qua Lý Thần, thấy hắn lên tiếng cũng không dám lỗ mãng, chỉ bất quá trong giọng nói vẫn còn tràn ngập vẻ bất mãn với Liệt Diễm Các.
Lý Thần thấy dáng dấp hai người, cũng bất đắc dĩ lắc đầu, nói tiếp:
- Được rồi, coi như nể mặt lão đầu tử ta, lúc này là lúc đối đầu đại địch, chúng ta cần phải đoàn kết, ân oán giữa hai bên các ngươi hãy tạm gác quan một bên đi.
Liễu Nhu và Liệt Hoành thấy Lý Thần nói vậy cũng hiểu rõ đạo lý, lập tức không nhiều lời, một lần nữa ngồi xuống.
Kế tiếp, đại biểu vài phương thế lực cũng bắt đầu ào ào thương thảo phương pháp ứng phó cho đại chiến gần kề.
Mà ngay khi mọi người đang sôi nổi chuẩn bị đại chiến, ở trong Vạn Tượng Trận, Hàn Phong vẫn duy trì tư thế ngồi như trước, tới nay đã tròn hai tháng.
Hai tháng này, Hàn Phong chưa từng nhúc nhích nửa phân, khí tức trên người cũng không có bất luận biến háo nào, nếu như không phải thỉnh thoảng hô hấp vài lần, thậm chí Đường Vũ Nhu còn cho rằng Hàn Phong đã có chuyện gì ngoài ý muốn.
Trong hai tháng này, Đường Vũ Nhu mỗi ngày dựa theo khẩu quyết lão giả truyền thụ, an ổn vượt qua từng đêm.
Nói đến cũng kỳ quái, không biết có phải vì khẩu quyết kia hay không, hai tháng này, đấu khí biến mất trong cơ thể nàng cũng chậm rãi tích tụ lại.
Cho tới giờ khắc này, đấu khí của nàng đã khôi phục hoàn toàn, đồng thời còn tiến bộ hơn không ít.
Chẳng qua, tất cả chuyện này đối với Đường Vũ Nhu mà nói ngược lại không có gì quá mức vui mừng, bởi vì hiện tại nàng đã dồn toàn bộ lực chú ý của mình tập trung lên người Hàn Phong.
Cũng không kỳ quái, chỉ vì qua hai tháng tĩnh lặng, thân thể Hàn Phong chẳng biết do đâu đột nhiên rung động rất nhỏ, hơn nữa tần suất ngày càng mạnh hơn.
...
Đối với biến hóa đột xuất của Hàn Phong, Đường Vũ Nhu cũng có chút không biết làm sao, thế nhưng nàng cũng không dám đi lên động tới Hàn Phong, rất sợ có gì không may sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt với hắn.
Mà theo thân thể Hàn Phong không ngừng rung động, đầu chân mày của hắn nguyên bản vẫn bình tĩnh cũng chợt cau lại, trong miệng càng phát ra những thanh âm thống khổ.
Một đôi mắt đẹp vẫn luôn lo lắng, bất an nhìn Hàn Phong chăm chú.
Đường Vũ Nhu hiện tại chỉ có thể làm duy nhất một chuyện, đó là không ngừng cầu khẩn cho Hàn Phong có thể bình yên vô sự.
Lúc này, Hàn Phong tự nhiên không thể chú ý tới tình huống của Đường Vũ Nhu. Hiện tại toàn bộ tâm thần hắn đang chăm chú vào biến hóa tại khắp nơi trong cơ thể.
Qua hai tháng dài, Hàn Phong rốt cuộc cũng cảm ứng được những năng lượng dư thừa còn tiềm tàng trong cơ thể hắn sau mỗi lần thối luyện.
Dưới một phen nỗ lực, Hàn Phong dùng đủ hai tháng này mới hoàn toàn mở ra một con đường, đồng thời tụ tập những năng lượng này về lại đan điền.
Dựa theo cách nói của Cổ Thanh, đan điền chính là trung tâm kinh mạch của mỗi người.
Chỉ có đưa toàn bộ năng lượng tụ tập lại trong đan điền mới có thể phân bố đều ra khắp tứ chi bách huyệt, từ đó tăng mạnh hiệu quả trong việc trọng tố rèn luyện thân thể.
Chẳng qua, hiện Hàn Phong đang hận không thể mang Cổ Thanh ra mắng chửi một hồi.
Cũng không kỳ quái, chỉ vì Cổ Thành không hề nhắc tới, quá trình này sẽ mang tới đau đớn nhập vào tận sâu trong xương tủy.
Những năng lượng này mỗi một phần di động ở đâu thì bộ vị đó sẽ gặp phải đau đớn như chịu phải lửa thiêu.
Loại đau đớn này đến từ trong cơ thể, so sánh với đau đớn ngoài da muốn khó chịu hơn hàng chục lần.
Tuy rằng Hàn Phong sớm đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng đến cuối cùng vẫn không chịu được thống khổ, thân thể bắt đầu không ngừng run lên, trong miệng càng không thể khống chế kêu lên từng hồi thảm thiết.
Cũng may tâm trí Hàn Phong từ sớm đã trải qua thiên truy bách luyện trong hư linh ảo cảnh, tuy đang phải chịu đau đớn như hỏa thiêu thế nhưng đại não hắn vẫn căn răng kiên trì một tia thanh tỉnh.
Chẳng qua, thảm hại hơn lại là Đường Vũ Nhu vẫn luôn chú ý tới nhất cử nhất động của Hàn Phong.
Đang nhìn Hàn Phong có bộ dáng vô cùng thống khổ, trong miệng thỉnh thoảng còn kêu lên những tiếng thảm thiết, Đường Vũ Nhu cảm giác trái tim mình muốn tan nát.
Cuối cùng, Đường Vũ Nhu thực sự không nhịn được cũng liều lĩnh chạy đến ôm chầm lấy Hàn Phong, lỗ lực giúp hắn bình tĩnh trở lại.
Cũng không biết thực sự có tác dụng hay không nhưng Đường Vũ Nhu cảm giác được, trong khoảnh khắc nàng ôm lấy Hàn Phong, thân thể hắn cũng đỡ run hơn rất nhiều.
Thấy vậy, trong lòng Đường Vũ Nhu vui vẻ dị thương, bất chấp cảm giác ngại ngùng của nhi nữ, đưa hay cánh tay quấn chặt lấy eo Hàn Phong, toàn bộ thân thể chăm chú dán sát phía sau lưng hắn, nỗ lực dùng thân thể chính mình giảm bớt đau đớn cho Hàn Phong.
Hàn Phong đang trong ý thức, tuy rằng không thể quan sát tới tình huống bên ngoài, nhưng bản năng phản ứng của thân thể cũng khiến hắn cảm giác sau lưng mình tựa hồ có gì đó áp vào, trên người thỉnh thoảng còn truyền đến một tia khí tức lạnh lẽ nhưng lại có thể làm giảm bớt đau đớn hắn đang chịu đựng.
Tuy rằng chỉ thoáng đỡ hơn một chút nhưng nhất thời cũng giúp Hàn Phong dễ dàng hơn không ít.
Sau đó, Hàn Phong cắn răng, cố nén đau đớn, rốt cuộc tụ tập lại toàn bộ năng lượng dải khắp thân thể về trong đan điền, sau đó vững vàng khống chế những năng lượng này, phòng ngừa chúng một lần nữa chạy trốn.
← Ch. 342 | Ch. 344 → |