← Ch.457 | Ch.459 → |
Tàng Thiên Môn môn chủ Bộc Dương Mưu Trọng ở bên cạnh nãy giờ vẫn chưa lên tiếng, nghe vậy cũng đáp lại:
- Bệ hạ quá lời rồi, Võ Hoàng Điện dám lộ liễu muốn tế sống trưởng lão tứ các như thế, hành vi cuồng vọng đó đã gây hấn với người trong thiên hạ, nếu như bây giờ chúng ta không đoàn kết nhất trí, e là ngày sau khó tránh khỏi rơi vào tình cảnh giống với tứ các, đây không phải điều mà ta muốn thấy.
Hàn Phong trông thấy trung niên nam tử mặc một thân nho bào này, trong mắt cũng hiện lên vẻ suy tư. Bộc Dương Mưu Trọng nói thật rõ ràng, bất quá đây cũng là suy nghĩ trong lòng của mọi người.
Chẳng qua Hàn Phong tin tưởng, nếu như chỉ đơn thuần là vì như vậy, e là những người này cũng không tích cực đến đế đô như vậy.
Về sau, hoàng thất tất nhiên đã nỗ lực không ít đại giới.
Bất quá, theo Hàn Phong thấy, điều này cũng không có gì đáng trách, mặc dù là haofng thất vị tất có thể thỉnh cầu vài phương thế lực.
Đây cũng là hiện trạng của đại lục này, dù là hoàng thất cũng vô pháp cải biến.
Hoàng thất nói dễ nghe đúng là người thống trị cả Thiên Tinh Đế Quốc, nhưng trên thực tế chỉ cần tông môn hoặc giả thế gia hơi chút có thực lực, căn bản vô pháp để hoàng thất nắm trong tay.
Đó cũng là kết quả năm đó một tay Tiêu Phá Quân tạo ra, sở dĩ hắn có thể nhanh chóng xây dựng nên Thiên Tinh Đế Quốc, trong đó có mượn lực lượng của nhiều tông môn thế gia.
Sau khi Thiên Tinh Đế Quốc thành lập, Tiêu Phá Quân cũng bỏ ra mấy chục năm công phu mới cân đối được cục diện giữa các thế lực khắp nơi. Từ đó có thể khiến hoàng thất không còn bị uy hiếp.
Dù sao năm đó thực lực của Tiêu Phá Quân còn như vậy, thế lực khắp nơi tự nhiên không dám lỗ mãng, mà hôm nay Trọng Tài Giả cũng là nhờ Tiêu Phá Quân mà tạo thành một thế lực.
Chẳng qua, Tiêu Phá Quân cũng không nghĩ tới đến ngày nay, Trọng Tài Giả sẽ phát triển tới mức này. Càng không ngờ Tiêu Gia dĩ nhiên gặp phải nhân vật kỳ tài như vậy.
- Hàn Phong, ta thấy ngươi vẫn cúi đầu trầm tư nãy giờ, có phải có điều gì suy nghĩ hay không?
Ngay khi mạch suy nghĩ của Hàn Phong đang xoay chuyển, bên kia Tiêu Tấn đột nhiên mở miệng hỏi.
Phục hồi tinh thần lại, Hàn Phong thấy ánh mắt mọi người đều tập trung về phía mình, cũng lộ ra vẻ tươi cười, lập tức trầm ngâm một hồi, rồi nhân tiện đáp:
- Thật xấu hổ, vừa rồi ta đang nghĩ tới những chuyện khác.
Mọi người nghe vậy, ngược lại không có quá nhiều bất mãn, dù sao tu vi của Hàn Phong vượt xa bọn hắn, cho dù là Triệu Vô Cực bên cạnh cũng khiến mấy thiên giai cường giả này vô pháp nhìn thấu, điều này càng gia tăng sự ngờ vực trong lòng họ.
Dù sao, thoáng cái xuất hiện hai gã cường giả khiến bọn họ nhìn không thấu, trong lòng ít nhiều vẫn có chút khiếp sợ.
Ngừng một chút, Hàn Phong thấy mọi người không có vẻ bất mãn gì, lập tức nói:
- Ta vừa đến đế đô, đối với tình hình trước mắt so với các vị cũng có nhận biết như nhau, vì vậy tạm thời không có ý kiến gì.
Tiêu Tấn nghe vậy, lại có vẻ hiểu ra nói:
- Nói đến ta đã quên kể cho ngươi, lần này trẫm liên hợp thế lực phe mình chính vì muốn nghĩ biện pháp mười ngày sau cứu viện tứ các. Mà mọi người tại đây, lấy năng lực của ngươi hẳn là nhìn ra được đều là nhất phương cường giả, lần này trẫm muốn liên hợp bọn họ để tạo ra đả kích đối với Võ Hoàng Điện, chèn ép sự kiêu ngạo của chúng, khiến chúng biết ai mới là chủ nhân thực sự của đế quốc!
Tiêu Tấn nói đến đây đồng thời trong mắt cũng hiện lên một tia tinh quang sắc bén, phong phạm đế vương vào giờ khắc này được biểu lộ không hề nghi ngờ.
Nhân đó, Tiêu Tấn lại giải thích với Hàn Phong:
- Lần này mấy môn chủ đều tự mang đến cường giả trong tôn mông, cộng thêm ngươi và Triệu tiên sinh, chúng ta tổng cộng có hai mươi thiê giai cường giả, so với Võ Hoàng Điện cũng vẫn chưa bằng.
- Bệ hạ Võ Hoàng Điện mấy ngày nay trở lại đây cũng không ngừng lôi kéo các thế lực, không biết ngươi có biết được tin tức gì về chúng hay không?
Hàn Phong đối với vấn đề này hết sức quan tâm.
Tuy rằng Tiêu Tấn tìm tới đây thất tông môn liên hợp cùng nhau xác thực là lực lượng thập phần cường đại.
Nhưng Võ Hoàng Điện đồng dạng cũng không phải kẻ ngố, tự nhiên sẽ không định dùng sức một mình đấu với cả đại lục, điều này có thể từ thủ đoạn Võ Hoàng ngàn năm trước phá vỡ Đại Viêm Đế Quốc mà nhìn ra được.
Vì vậy lúc này Hàn Phong đối với việc rốt cuộc trong tay Võ Hoàng Điện có bao nhiêu lợi thế hết sức quan tâm.
Tiêu Tấn nghe vậy, cũng nhíu mày, trên mặt cũng hiện lên vẻ giận dữ, đợi đến khi bình tĩnh lại mới nói:
- Võ Hoàng Điện quả nhiên có thủ đoạn tốt, dù mới chỉ có mấy tháng, những đã lôi kéo được đại khái hơn mười thế lực lớn nhỏ.
-Thật sự nhiều như vậy sao?
Thanh Thủy Tông tông chủ Tô Đan có chút kinh ngạc nói.
Đương nhiên, Tiêu Tấn cũng không đả kích sĩ khí của mọi người vào lúc này, vì vậy ngữ khí hòa hoãn nói:
- Tô Đan tông chủ không cần quá mức kinh ngạc, tuy rằng Võ Hoàng Điện nhìn như lôi kéo được hơn mười thế lực, nhưng trong đó đa phần là một ít tiểu tông môn không có thực lực gì, những tông môn này cho dù toàn bộ có hợp lại cũng cũng vô pháp tạo thành uy hiếp gì, khiến trẫm thật sự lưu ý chính là Nam Lâm Trầm gia.
- Trầm gia dĩ nhiên đầu nhập vào Võ Hoàng Điện?
Hàn Phong nghe vậy, cũng khiếp sợ nói.
Tuy rằng đã sớm biết được điều này từ trong tin tức do Tiêu Tấn truyền đến, nhưng theo hai người phân tích, tỷ lệ Trầm gia đầu nhập vào Võ Hoàng Điện là không lớn.
Dù sao cả Nam Lâm đều là địa bàn của Trầm gia, không thể nghi ngờ là tương đương với người thống trị, mà mấy năm nay hoàng thất cũng không có cử động gì gây bất lợi với họ, không hiểu vì sao Trầm gia lại muốn làm chuyện phiêu lưu lớn như thế, chuyển sang đầu nhập đại địch của hoàng thất.
Thế lực của Trầm gia mặc dù chỉ có ảnh hưởng tại Nam Lâm. Nhưng lại là phát triển lâu đời, nên thực lực không thể khinh thường được.
Hôm nay Trầm gia đầu nhập vào Võ Hoàng Điện, đối với Hàn Phong mà nói xem như là tin tức cực kỳ không tốt.
Trừ Trầm gia ra, còn có Bắc Nguyên Mục gia từng cùng Huyền Thiên Tông trải qua ngũ đại tôn môn cũng đứng đằng sau Võ Hoàng Điện.
Tuy rằng ngũ đại tông môn đã từng bị Huyền Thiên Tông và tứ các liên thủ đánh bại, thực lực suy giảm, nhưng thế lực còn sót lại vẫn rất cường đại, không thể khinh thường được.
Kể từ đó, thực lực của Võ Hoàng Điện hiện tại càng thêm cường đại, cho dù lúc trước đại chiến với tức các, đã tổn thất một ít lực lượng.
Mọi người tại đây tự nhiên cũng rõ ràng thực lực của Nam Lâm Trầm gia và Bắc Nguyên Mục gia, lúc này nghe được hai thế gia đứng đầu đại lục dĩ nhiên đầu nhập vào Võ Hoàng Điện, bầu không khí cũng trở nên ngưng trọng hơn rất nhiều.
Hàn Phong thấy phản ứng của mọi người cũng cảm thấy lo lắng, sau khi họ nghe được tin tức, trong lòng sẽ bắt đầu sinh ra chán nản, thậm chí có kẻ sẽ quay đầu ra nhập Võ Hoàng Điện.
Bất quá, vào thời khắc này, Đoạn Bác Minh ngồi bên phải Tiêu Tấn, vị Thiên Nhất Các Các chủ đời trước này dẫn đầu lên tiếng, ngữ khí thản nhiên nhưng cũng không kém phần uy nghiêm.
- Bệ hạ yên tâm, những người này đều là loại lòng muông dạ thú, ta chắc chắn sẽ không thông đồng làm bậy với chúng, cho dù đối phương thoạt nhìn vô cùng cường đại, nhưng thực lực của chúng ta cũng không kém mà.
← Ch. 457 | Ch. 459 → |