← Ch.269 | Ch.271 → |
Phái Thánh Trí "nhóm năm người tuổi trẻ vô song" không một chút hồi hộp tiến vào vòng chung kết. Cùng là hai phái rất có danh khí tông môn trên đại lục Tấn Tiềm nhưng Phồn Kiếm tông và liên minh Tây phương ngũ quốc được đánh giá loại A... tiến vào trận chung kết.
Nhưng trong đội ngũ dự thi của hai tông môn này đều chỉ có một tu sĩ Kết Đan sơ kỳ, người người đều biết bọn họ không thể cạnh tranh tam giáp vị. (3 vị trí: nhất, nhì, ba)với ba đội ngũ đứng đầu
Ngoài ra đội ngũ dự thi chiếu theo thực lực mạnh yếu mà chia thành ba cấp bậc khác nhau đó là A, B, C, tại bên trong bắt đầu rút thăm cho cuộc thi vòng loại.
Theo điều lệ của cuộc thi, hôm nay chỉ tiến hành đấu vòng loại, xếp hạng ba cấp bậc sẽ do bên trong định đoạt, cấp bậc cao nhất có thể vào vòng chung kết, có thể giành được quyền khiêu chiến với cấp bậc cao hơn.
Chẳng qua bởi vì thực lực sai biệt rõ ràng, cho nên tỷ lệ thành công đối với khiêu chiến với cấp bậc cao hơn không lớn đội ngũ bài danh cấp C thì hãy thắp nhang cầu nguyện đi.
Cho nên trận chung kết thật ra thì chính là năm đội ngũ loại A đi thẳng vào chung kết. Ba đội ngũ cấp B đứng đầu có thể đánh bại đội ngũ cấp A để tiến vào ba đội ngũ đứng đầu bản xếp hạng quần anh của Đại hội đấu pháp có tỷ lệ rất thấp, còn đội ngũ loại C thì mơ đi.
Dù vậy, trong nội bộ của các cấp bậc vẫn đấu tranh kịch liệt, bản thân mình có thể trổ hết tài năng tại đây thì cũng là một vinh quang lớn.
Về phần năm đội ngũ loại A, hôm nay có thể ở lại hội trường xem cuộc thi, cũng có thể trở về nghỉ ngơi trước.
Đề Thiện Thượng là phần tử hiếu chiến, làm sao có thể bỏ qua một trận tỷ thí đặc sắc như vậy, huống chi trong khi xem thi đấu có thể học hỏi được ít nhiều từ đấu pháp của người khác. Cho nên bọn họ không nói hai lời, chia thành ba nhóm ngồi trên pháp bảo bay thẳng đến lôi đài giữa không trung chuẩn bị xem chiến.
Doãn Tử Chương như cũ ngồi cùng Chu Chu trên Bát Vân thoi.
Mắt thấy các sư huynh sư tỷ bị đấu pháp kịch liệt phía dưới hấp dẫn, Doãn Tử Chương mở phòng hộ pháp của Bát Vân thoi, vừa làm phép lấy hơi nước của hàn đàm làm thành một tầng ngăn cách thần thức tìm kiếm kết giới. Sau đó mới nói với Chu Chu: "Chuyện gì xảy ra với tư chất của muội?"
Hắn biết Mộc Linh của Chu Chu bị phong ấn ở bên trong chiếc vòng tay đồng, Hỏa Linh chính là Tiểu Trư, trên người nàng đã không còn linh căn tu vi, nhưng tại sao tư chất có thể tách lẻ ra? Nhưng thật sự nàng đã là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ!
Chu Chu giải thích: "Phán xét của đá Hiển Pháp nói về tư chất, có hai tiêu chuẩn: một là về mức độ và chất lượng tinh khiết của linh căn, hai là mức độ của thể chất và tu vi. Người không có tu vi, thân thể hắn rất dễ dàng hấp thu, dung nạp thiên địa linh khí, tư chất lại càng tốt. Người có tu vi, kinh mạch đã trải qua cường kiện, chân nguyên thông thuận lưu chuyển, tư chất nhờ vậy cũng rất tốt. Muội hết lần này đến lần khác không có tu vi, kinh mạch lại quá quá cường kiện, không cách nào hấp thụ thiên địa linh khí, càng không có năng lực vận chuyển linh khí ở trong người. Dĩ nhiên là tư chất kém cỏi nhất."
Doãn Tử Chương thở phào nhẹ nhỏm, thì ra là như vậy: "Cả Đan tộc, muội là người có tư chất tốt nhất, năm đó nhất định đã thử qua đá Tiềm Linh? Không phải là chưa từng có ai khác khảo xét tư chất của muội sao?"
Khó trách nàng lại dám tiến lên đi khảo nghiệm, nàng nhất định đã sớm biết nguyên lý này của đá Hiển Pháp.
Vẻ mặt Chu Chu ngưng trọng, gật đầu nhẹ giọng nói: "Mẫu thân đã nói với muội, lúc muội một tuổi, khi cha mẹ mang muội đi thăm tỷ tỷ, sau đó tỷ tỷ cùng mọi người đi đô thành du ngoạn. Mẫu thân muốn vào thần điện Đan tộc, nơi đó chỉ có đệ tử ưu tú của Đan tộc mới có thể tiến vào, trong Thánh Địa tất cả đều là người của Đan tộc. Tỷ tỷ lúc ấy ở Đan tộc rất được coi trọng, cho nên mới mang theo cha mẹ đi vào."
"Trước thần điện Đan tộc là một khối đá Hiển Pháp, tỷ tỷ nhất thời ham chơi, ôm muội lại gần, cầm tay của muội đặt lên linh thạch, bỗng nhiên xuất hiện một cột ánh sáng biểu hiện kết quả của linh căn cùng tư chất. Hỏa – Mộc song linh căn hoàn toàn cân bằng cùng tư chất cấp mười hoàn hảo đã làm kinh động các trưởng lão canh giữ ở thần điện... Sau đó muội bị Đan tộc giữ lại ở bên trong..."
Chu Chu nói đến đó đột nhiên nhỏ giọng xuống không nói nữa, nhưng Doãn Tử Chương đã biết chuyện phát sinh sau đó. Thiên tài như vậy xuất hiện từ Đan tộc, làm cho tộc nhân có được hy vọng chấn hưng. Hơn nữa tại lúc đó, Thái tử Đan quốc thể hiện rõ thế lực lớn mạnh, đương nhiên Đan tộc muốn bồi dưỡng được một cao thủ có thể chống lại.
Lúc bắt đầu, bởi vì Chu Chu tuổi còn quá nhỏ, cha mẹ nàng còn được cho phép ở lại bên canh để chiếu cố. Sau lại vì muốn để nàng chuyên tâm tu luyện mà bắt nàng phải ly khai. Cha mẹ cũng chỉ có thể tình cờ mà ghé thăm nàng một chút.
Dường như Chu Chu không có được một tuổi thơ vui vẻ bình thường. Doãn Tử Chương nghĩ đến Chu Chu mà đau lòng, ít nhất mình có thể sống cùng với cha mẹ mấy năm hạnh phúc, ấm áp.
Hắn không biết làm sao an ủi Chu Chu, không thể làm gì hơn là đưa tay ôm lấy nàng, vuốt vuốt đầu nàng, cố gắng dùng giọng điệu dễ nghe: "Tư chất muội tốt như vậy, mặc dù vận khí không tốt lắm lại còn rất lười biếng, song còn có ta."
Chu Chu trong ngực hắn dùng sức chà chà, cảm thấy rất ai oán. Hắn nói như vậy đó sao? Đại ác nhân cũng không quá am hiểu cách an ủi người. Cái này không phải đang quở trách nàng cùng với tự biên tự diễn đó sao!
Trên đài cao đảo Biệt Vân, Tam đại tông môn sáu vị Đạo quân căn bản là không quan tâm đến cuộc tỷ thí bên dưới. Trên thực tế, loại tu sĩ Trúc Cơ kỳ này tỷ thí đối với bọn họ mà nói cũng không quá khác gì hài tử đánh nhau, quả thực không có cái có thể nhìn.
Thật ra mục đích của Đại hội đấu pháp là hy vọng có thể mượn cơ hội này để biết được tình hình đệ tử tinh anh của các tông môn lớn nhỏ, để có thể làm sớm bước chuẩn bị một chút. Hiện tại đối với bọn họ những người này chỉ là những tu sĩ Trúc Cơ kỳ nhỏ yếu. tương lai khi trưởng thành sẽ trở thành các tinh anh trọng yếu của tông môn, muốn biết thành tựu tương lai của các tông môn sau này sẽ đi tới đâu, xem một chút những tu sĩ này có thể đại khái đánh giá.
Dù sao giống như phái Thánh Trí nhiều năm trong thời gian ngắn đã có thể một cách nhẹ nhàng có được nhiều tu sĩ Kết Đan, tuyệt đối là đặc biệt.
Âm thầm thông qua khống chế kết quả cuộc thi, cùng với đủ loại thủ đoạn khác nhau, Tam đại tông môn có thể trước tiên lựa chọn lôi kéo hoặc chèn ép đối với những tông môn mới phát, khống chế thế cục có lợi cho bọn họ.
Bọn họ có thể đứng vững trên đỉnh của đại lục Tấn Tiềm mấy ngàn năm, tuyệt đối không thể do may mắn.
Nhưng chuyện quan sát những người mới còn non nớt này, căn bản không cần kinh động đến sáu vị Đạo quân. Bọn họ hiện tại chỉ chú ý đến ba sự kiện: đầu tiên là làm thế nào để thu thập Phồn Kiếm tông, tuyệt đối không thể để bọn họ trở thành vô địch của Đại hội đấu pháp, để cho "Quân địch" diễu võ dương oai trên địa bàn của mình, mặt mũi Tam đại tông môn sẽ quét rác hết.
Hai là chuyện của Doãn Tử Chương, mần xanh tốt như vậy sinh trưởng trong đất của người khác, nghĩ đến đều cảm thấy đau lòng, phải nghĩ biện pháp tất yếu tranh thủ giành hắn lại.
Về phần thứ ba, đó chính là thái độ của phái Thánh Trí, hiện nay phái Thánh Trí chứng tỏ thực lực, cộng thêm có thầy trò Trịnh Quyền là một đôi Luyện Đan Sư vô cùng lợi hại hậu thuẫn, có thể đoán được bọn họ có thể nhanh chóng lớn mạnh, thậm chí trăm năm nữa có thể áp đảo thực lực Phồn Kiếm tông.
Hôm nay chứng kiến năm người trẻ tuổi, Doãn Tử Chương tạm dừng không nói tới, vô luận là người nào cũng có thể trăm năm đạt đến thực lực Kết Anh, phái Thánh Trí có thể mấy năm ngắn ngủi có được năm tu sĩ Kết Đan kỳ, tương lai có thể vượt xa hơn nữa. Nếu bàn về lực uy hiếp, lâu dài mà nói, so với Phồn Kiếm tông bọn họ chỉ có lợi hại hơn.
Một môn phái như vậy, nhất định phải lôi kéo trở thành đồng minh, hay chèn ép đưa bọn họ hoàn toàn đẩy xuống?
← Ch. 269 | Ch. 271 → |