← Ch.480 | Ch.482 → |
Trịnh Quyền tiếp thu không ít ánh mắt quỷ dị của Luyện Đan Sư Đan tộc, nếu ông là sư phụ do chính Chu Chu thừa nhận thì tự nhiên có nghĩa vụ phải thay đệ tử giải thích một chút về "vũ khí bí mật" con heo kia.
Nhưng hiện tại tư tưởng của ông không tập trung, ông đang bận rộn cùng Cơ U Cốc thương nghị kế hoạch rút lui cho nên chỉ đành lời ít mà ý nhiều nói " Con heo kia chính là Hoả Linh của Đan Hoàng"
Tất cả Luyện Đan Sư Đan tộc liền hoá đá tập thể.
Thánh nữ xinh đẹp thiên tư tuyệt đỉnh của bọn họ đồng thời có cả Hoả Linh lẫn Mộc Linh, điều này khiến cho bọn họ vô cùng mừng rỡ nhưng.... lại là một con heo. Điều này quả thực đã phá vỡ hoàn toàn nhận thức của bọn họ về Hoả Linh từ trước đến nay.
Lẽ ra Hoả Linh cho dù không phải là thần thú cao cấp như long phượng thì ít nhất cũng phải là hươu nai hay tiên hạc.......... tại sao....... lại có thể là một con heo?
Chuyện tiếp theo càng làm cho bọn họ vô cùng ngạc nhiên. Tiểu Trư há miệng phun ra một đoàn Liệt Diễm, vậy mà uy thế không hề thua kém Luyện Ngục Chi Hoả của Huyền Long phun ra!
Luyện Ngục Chi Hoả chính là do bốn loại Thiên Hoả dung hợp tạo thành, Vậy thứ Tiểu Trư phun ra ..... chẳng lẽ cũng là dung hợp của bốn loại Thiên Hoả!?
Phần Bích Thấm bất đắc dĩ nói: " Lúc trước ta nói cũng chính là nói thật, Chu..... Đan Hoàng từ mấy năm trước đã hấp thu ba loại Thiên Hoả, Đại Luân Hồi Đan của ta cũng do chính nàng đích thân thay ta luyện chế, hôm nay hoả linh của nàng đã dung hợp bốn loại Thiên Hoả trở thành Nguyên Thuỷ Thánh Hoả. Luận về chiến lực, nàng không bằng Diễm Thí Thiên nhưng nếu là luyện đan, ta nghĩ rằng cả đại lục Tấn Tiềm này cũng không có một ai có thể so sánh với nàng."
Luyện Đan Sư Đan tộc vô cùng kích động, Thánh Nữ Đan Hoàng của bọn họ mới chừng hai mươi tuổi đã có thể dung hợp bốn loại Thiên Hoả, vậy so với Diễm Thí Thiên hơn hai trăm tuổi mới đạt được thành tựu kia không phải là còn mạnh hơn rất nhiều?
Đông đảo tu sĩ vây xem bên ngoài cũng thu hồi toàn bộ sự khinh thị của mình. Mặc dù nhìn qua chỉ là một con heo không hề uy vũ cũng không hề tao nhã nhưng rất lợi hại a.
"Nhưng lần này chính luyện Huyết Phách đan..........." Một Luyện Đan Sư thất phẩm sau khi mừng như điên, nhanh chóng tỉnh táo lại.
"Tin tưởng nàng." Phần Bích Thấm nói.
Căn bản Chu Chu bây giờ bất kể người ngoài thấy thế nào, nghĩ thế nào. Nàng đã toàn tâm toàn ý đắm chìm trong việc luyện chế Huyết Phách đan
Mỗi loại linh dược đều được Tiều Trư phun ra nuốt vào, bị chế luyện trở thành linh dịch tinh tuý khép kín bên trong hoả cầu dung hợp Trường Sinh Tiên Hoả cùng với Mật Tuyền Tịnh Hoả. Những hoả cầu nho nhỏ này rơi lên đoá hoa sen nở rộ trên cây Ngô Đồng.
Toàn thân đại thụ toả sáng linh lung hoa mỹ bị ánh lửa sáng ngời hoà quyện tạo thành một bụi cây đỏ rực sáng chói. Các tu sĩ dù thần hồn cường thịnh trở lại cũng không cách nào xuyên thấu qua những hoả cầu mà cảm ứng khí tức linh dược. Những linh dịch tinh tuý này được bao bọc tinh luyện bởi Mật Tuyền Tịnh Hoả và Trường Sinh Tiên Hoả chưa từng rơi ra bên ngoài.
Đừng nói đến tu sĩ bình thường đến đây xem náo nhiệt. Coi như là Luyện Đan Sư đứng đầu Đan tộc, Diễm thị nhất tộc cũng chưa từng nhìn thấy tình huống long trọng như vậy, không có nửa người dám nghi vấn địa vị cũng như thuật luyện đan đệ nhất thiên hạ của Đan Tộc, càng không có người tỏ ra khinh bỉ Tiểu Trư.
Song khi mọi người đưa ánh mắt chuyển qua Luyện Đan Sư áo đen trên tế đàn Thiên Hoả. Quan điểm này nhất thời lại không thể xác định.
Trên người Luyện Đan Sư áo đen thẩm thấu ra hơi thở hết sức đáng sợ mà không phải là một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ bình thường sẽ có, nếu như nhất định phải hình dung. Cái loại cảm giác này tựa như đang thiêu đốt tánh mạng của mình.
Phương thức luyện đan không muốn sống như vậy thực khiến cho người ta sởn hết gai ốc!
Thanh Mộc Thần Đỉnh bị bao vây bởi Luyện Ngục Ma Diễm. Mà Luyện Ngục Ma Diễm lại cùng hoả diễm của Luyện Đan Sư áo đen kia dung hợp chung một chỗ, biến thành một ngọn lửa màu lam quỷ dị.
Một linh dược bát phẩm được thả vào trong đó, trong chốc lát liền bị luyện hoá thành ngưng dịch, tay phải của Luyện Đan Sư áo đen điểm một cái, bên cạnh liền xuất hiện một cây đèn xanh bằng đồng, ngưng dịch bị chân hoả của nàng bao vây lướt nhẹ rơi vào trên cây đèn, cả cây đèn chợt loé ra ánh sáng màu xanh. Giữa hư không chợt hiện ra một trận đồ xanh biếc bao phủ trọn cây đèn.
"Dược tiên thụ!" Không ít Luyện Đan Sư lên tiếng kinh hô, đây là luyện đan chí bảo"Dược Tiên thụ" trong truyền thuyết. Cây đèn đồng này chính là một tiên khí thượng phẩm, tác dụng duy nhất chính là trong quá trình luyện đan có thể tạm thời bảo tồn tinh tuý linh dược. Tục truyền Dược Tiên thụ phong ấn Mộc Linh của một vị Luyện Đan Đại Sư cửu phẩm, đồng thời tinh tuý linh dược được bảo tồn trong Dược Tiên thụ sẽ được điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất. Sau đó xác suất tỉ lệ dung hợp thành công còn tăng thêm ba phần.
Có Dược Tiên thụ tương trợ, trên căn bản có thể triệt tiêu ưu thế Mộc Linh của Chu Chu.
Phần Bích Thấm hơi kỳ quái nhìn thoáng qua động tác thao túng thành thạo ngọn lửa màu lam của Luyện Đan Sư áo đen, nghi ngờ nói: "Hắn đến tột cùng là người nào? Có thể thoải mái khống chế bốn loại thiên hoả không thuộc về mình. Hơn nữa còn có thể cùng hoả diễm của chính bản thân hắn dung hợp mà vẫn duy trì cân bằng?."
Huyền Long lúc trước giương nanh múa vuốt cũng thay đổi, dị thường tỏ thái độ hợp tác phối hợp với động tác của Tu sĩ áo đen, thỉnh thoảng phun ra Luyện Ngục Ma Diễm tương trợ.
Trên tế đàn Thiên hoả tạo thành hai hình ảnh kì dị hoàn toàn trái ngược, một bên yêu khí ngất trời, một bên lại như mộng như ảo. Phần lớn ánh mắt của mọi người đều bị hấp dẫn.
Thời gian bất tri bất giác trôi qua, cuối cùng đã tới giai đoạn dung hợp linh dược, cũng chính là giai đoạn quan trọng nhất, kinh khủng nhất, máu tanh nhất trong luyện chế Huyết phách đan. Luyện Đan Sư phải hiến tế máu huyết toàn thân, đây mới là thành phần chủ yếu của Huyết Phách đan.
Luyện Đan Sư bát phẩm ít nhất có tu vi Nguyên Anh hậu kì, cho dù máu huyết hao hết cũng không lập tức bỏ mình, có thể kiên trì đến một khắc hoàn thành đan dược hay không hoàn toàn phải xem ý chí thần hồn của bọn hắn.
Trịnh Quyền đã cùng bọn Cơ U Cốc đại khái thương nghị ra kế hoạch, cũng cùng Đan Nhiễm, Phần Bích Thấm trao đổi ý kiến, giờ phút này bọn họ đã có tinh thần chú ý đến tình huống của Chu Chu.
Trên lý trí bọn họ cảm thấy Chu Chu nhất định sẽ chiến thắng. Nhưng Huyết Phách Đan cũng cực kỳ nguy hiểm, không thấy được kết quả cuối cùng bọn họ cũng không thể thật sự yên tâm.
Luyện Đan Sư áo đen lẳng lặng nhìn Dược Tiên thụ trước mặt trong chốc lát, từ trong tay áo lấy ra một thanh chuỷ thủ đen nhánh không chút do dự đâm về vị trí trái tim.
Không hề xuất hiện hình ảnh máu tươi phun ra như dự liệu của mọi người, thanh chuỷ thủ dường như cắm vào miếng gỗ không có sinh mạng, không hề có nửa giọt máu rỉ ra nhưng cả người tu sĩ áo đen lại run rẩy kịch liệt.
Thanh chuỷ thủ trên tay hắn vốn màu đen tuyền liền chuyển dần sang đỏ, cuối cùng hoàn toàn biến thành màu đỏ thẫm.
Luyện Đan Sư áo đen rút chuỷ thủ từ trong cơ thể ra đâm Dược tiên thụ lẫn cây đèn đồng, trong nháy mắt hai thứ chạm nhau, mùi máu tanh nồng đậm bao phủ bên ngoài trận đồ xanh lá của Dược Tiên thụ xông vào từng đợt từng đợt cuồn cuộn chấn động, toàn bộ cây đèn đồng xanh đồng thời biến thành một màu đỏ như máu đáng sợ, huyết khí xông lên trời, trên núi Hồng Vân bị huyết quang vô tận bao phủ, Kể cả những đám mây trên trời cũng trở nên đỏ rực như máu.
Đến cả đám người Đan Nhiễm thấy tình cảnh này cũng không tránh được tỏ vẻ sợ hãi mà kinh động, Phần Bích Thấm lắc đầu nói: "Cần gì như thế, cần gì như thế......"
Bọn họ đều là Luyện Đan Sư bát phẩm, biết rõ tu luyện tới cảnh giới này cần bỏ ra bao nhiêu tâm lực, bao nhiêu kinh nghiệm tôi luyện, chỉ vì luyện thành này một viên Huyết Phách đan lại có thể hy sinh đến trình độ này, thật là khiến người thở dài.
Cũng không biết Luyện Đan Sư áo đen này là ai, thế nhưng nguyện ý vì hoàn thành đánh cuộc của Diễm Thí Thiên mà hy sinh đến mức này. Tất cả mọi người nhìn ra được thuật luyện đan của hắn không bằng Chu Chu, nhưng hành động hiện tại của hắn quả thực giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, khiến cho không người nào có thể hiểu hắn đến tột cùng có ý nghĩa gì.
← Ch. 480 | Ch. 482 → |