← Ch.0179 | Ch.0181 → |
Cái đầu chính giữa của Hiếu Cẩn bay lên thật cao, bốn con mắt của hai cái đầu còn lại đều lộ ra thần sắc không thể tin nổi. Cái đầu bên trái đang muốn mở miệng hô to, truyền cái tin tức kinh người chính mình vừa mới nghe được này lại cho cao tầng Hiếu Mang Thần Tộc bên ngoài Thần cảnh. Nhưng đã thấy một tay còn lại của Chung Nhạc nắm lại thành quyền, một quyền đấm thẳng vào trong miệng nàng, đánh tới mức hàm răng nàng nhao nhao gãy rụng.
Tay trái Chung Nhạc nắm lại thành quyền, nắm tay cắm thẳng vào trong miệng Hiếu Cẩn, năm ngón tay mạnh mẽ mở ra, không ngừng búng ra liên tục. Sau gáy cái đầu này của Hiếu Cẩn nhất thời bắn ra năm đạo máu tươi, phần gáy bị xuyên thủng. Chung Nhạc lại giơ tay lên, dùng tay làm đao, phốc một tiếng cắt cái đầu này của nàng thành hai nửa.
- Đại Tế ty...
Cái đầu còn lại của Hiếu Cẩn mở miệng hô lớn. Chung Nhạc đột nhiên xoay người lại, trở tay bắn ra một đạo Kiếm khí, đâm thẳng vào trong mi tâm của nàng, nhẹ nhàng xoáy một cái, lực lượng Ngũ Hành bạo phát, chấn cho đại não của Hiếu Cẩn thành bột mịn.
- Một chiêu bại, toàn bộ đều bại! Tin tức ta nói cho ngươi biết, một cái so với một cái càng chấn động hơn. Tâm thần của ngươi bị ta khiến cho rối loạn, ý niệm trong đầu quá nhiều, không thể quan tưởng ra thần thông, cho nên ngươi phải chết!
Chung Nhạc thu hồi Kiếm khí, Nguyên thần Bàn Ngao đang giao chiến với Nguyên thần Đại Nhật Kim Ô ở giữa không trung nhất thời dừng lại, thần tình dại ra, bị Nguyên thần Đại Nhật Kim Ô xé nát, nuốt chửng.
- Cho dù ngươi chết, cũng không truyền ra được bất cứ tin tức gì! Đây mới là điểm mấu chốt nhất!
Chung Nhạc thu hồi Nguyên thần, từng bước tiến lên, đi ra khỏi Thần cảnh. Sau khi hai chân đạp lên mặt đất, mới khom người về phía Phong Sấu Trúc, bình thản nói:
- Trưởng lão, đệ tử may mắn không làm nhục mệnh, đã thắng được ván này!
Phong Sấu Trúc gật đầu, cũng không nói thêm lời nào, mà sắc mặt thoáng tái xanh, nhìn về phía Đại Tế ty của Hiếu Mang Thần Tộc, lạnh giọng nói:
- Hiếu sư huynh, Hiếu Sơ Tình là con gái của ngươi? Ngươi có thể nói cho lão phu biết, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra hay không?
Nụ cười trên mặt Đại Tế ty của Hiếu Mang Thần Tộc cứng ngắc, không biết nên nói cái gì. Phong Sấu Trúc cười lạnh, nói:
- Nếu Hiếu Sơ Tình chỉ là một nữ nhân Hiếu Mang Thần Tộc bị ghẻ lạnh bình thường, vậy thì cũng coi như xong. Nhưng nếu nàng là con gái của Đại Tế ty, lại xếp vào trong Kiếm Môn ta làm gian tế, như vậy chuyện này chính là Hiếu sư huynh ngươi không đúng rồi!
Đại Tế ty của Sơn Thần Tộc cũng cười ha hả, nói:
- Hiếu sư huynh quả nhiên đủ ngoan độc, đủ âm hiểm a! Ngay cả con gái của chính mình cũng phái tới Kiếm Môn Nhân Tộc làm gian tế, sau đó lại xuất thủ giết chết con gái của mình, quay sang vấn tội Kiếm Môn, buộc người ta phải cắt đất đền người. Quả thật là kế hay! Bội phục! Bội phục!
Lời này của hắn càng ngoan độc hơn, thoáng cái đã đem cái chết của Hiếu Sơ Tình đổ luôn trên đầu Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc, hung hăng hắt một chậu nước bẩn, cực kỳ âm hiểm. Sơn Thần Tộc và Hiếu Mang Thần Tộc vốn là quan hệ cạnh tranh gay gắt, giữa hai tộc vẫn thường phát sinh những chuyện bất hòa. Lần này bắt được cơ hội ngàn năm một thuở này, Sơn Thần Tộc tự nhiên là muốn hung hăng nhục nhã Hiếu Mang Thần Tộc một phen.
Ánh mắt Đại Tế ty của Thần Nha Tộc cũng chớp động, nói:
- Cái chết của Hiếu Sơ Tình, có lẽ cũng không phải là hành vi của Hiếu sư huynh, cũng có thể là còn có thế lực thứ ba, muốn khiến cho Nhân Tộc và Hiếu Mang Thần Tộc tranh đấu lẫn nhau, ngồi thu lợi ngư ông. Bất quá, Hiếu sư huynh an bày nữ nhi của chính mình vào trong Kiếm Môn, hẳn là đã nghĩ tới Kiếm Môn không có khả năng để cho loại chuyện tình này phát sinh. Lần này Hiếu sư huynh ngươi làm hơi có chút ám muội a!
Hắn cũng vui vẻ nhìn thấy Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc ăn thiệt thòi. Vừa giúp hắn nói chuyện, lại vừa muốn chèn ép một chút. Đại Tế ty Quỷ Thần Tộc cũng mỉm cười nói:
- Lần này Hiếu sư huynh làm quả thật hơi quá mức một chút!
Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói:
- Hiếu Sơ Tình là nữ nhi của ta? Đây chẳng qua là lời nói một bên của tiểu bối Kiếm Môn mà thôi. Các ngươi tình nguyện tin hắn, hay là tin ta đây? Ta nói nàng không phải, như vậy nàng tuyệt đối không phải! Ai có thể chứng minh Hiếu Sơ Tình là nữ nhi của ta?
Bốn phía một mảnh lặng ngắt như tờ, không ai nói thêm lời nào nữa. Đại Tế ty của Sơn Thần Tộc cũng chỉ đành phẫn nộ im miệng ngồi sang một bên. Thân phận địa vị của Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc là đẳng cấp gì? Chung Nhạc lại là địa vị đẳng cấp gì? Cả hai căn bản là không ở trên cùng một đẳng cấp. Lời nói của Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc là khuôn vàng thước ngọc, mà lời nói của Chung Nhạc thì bị người ta xem như là đánh rắm vậy. Đừng nói Chung Nhạc chỉ là suy đoán, cho dù bản thân Hiếu Cẩn ở trước mặt mọi người thừa nhận Hiếu Sơ Tình chính là con gái của Đại Tế ty thì cũng vô dụng. Chỉ cần Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc không thừa nhận, kẻ nào cũng không cách nào bức hắn phải thừa nhận cả.
- Làm tốt lắm!
Phong Sấu Trúc lặng yên giơ ngón tay về phía Chung Nhạc, phất tay ý bảo hắn lui xuống. Hiển nhiên hắn cũng không bởi vì chuyện Đại Tế ty của Hiếu Mang Thần Tộc không thừa nhận Hiếu Sơ Tình là nữ nhi của chính mình mà ảnh hưởng tới tâm tình. Chung Nhạc đã làm rất tốt rồi, mặc dù Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc không chịu thừa nhận, nhưng kẻ sáng suốt đều có thể thấy được, cái chết của Hiếu Sơ Tình vẫn là Hiếu Mang Thần Tộc đuối lý. Vốn dĩ lúc đầu Hiếu Mang Thần Tộc vấn tội Kiếm Môn là có tình có lý, cho dù Hiếu Mang Thần Tộc có san bằng Kiếm Môn đi chăng nữa, các thế lực khác cũng không có lời nào để nói, nhưng hiện tại thì không còn dễ dàng như vậy nữa rồi.
Chung Nhạc khom người lui xuống, đột nhiên cảm giác giống như có một cây châm đâm thẳng vào sau lưng chính mình. Hắn vội vàng quay đầu nhìn lại, đã thấy ánh mắt của Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc đang nhìn chằm chằm về phía hắn, trong lòng không khỏi nghiêm nghị:
- Lão gia hỏa này đã triệt để động sát cơ với ta rồi!
Tả Tương Sinh đột nhiên bước về phía trước một bước, ngăn cản giữa Chung Nhạc và ánh mắt của Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc, miễn cho Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc thi triển thủ đoạn quỷ dị gì đó, tổn thương tới Nguyên thần của Chung Nhạc. Trong lòng Chung Nhạc nhất thời cảm kích, thấp giọng nói:
- Đa tạ Tả Đường chủ!
- Ngươi và ta đều là Luyện Khí Sĩ Kiếm Môn, đồng khí liên chi, cần gì phải cảm ơn?
Tả Tương Sinh lạnh nhạt nói.
- Đồng khí liên chi?
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, chỉ thấy những lời này của Tả Tương Sinh tràn đầy thâm ý sâu sắc. Tả Tương Sinh cũng là cảm ngộ Nhật Linh, bất quá không phải là Đại Nhật Kim Ô, mà là Đại Nhật Hỏa Nha. Mặc dù không thể so sánh với Đại Nhật Kim Ô, nhưng Tả Tương Sinh đã tu luyện Đại Nhật Hỏa Nha tới cảnh giới cực kỳ lợi hại. Tả Tương Sinh đạt được Đại Nhật Hỏa Nha Linh, tu thành Nguyên thần Đại Nhật Hỏa Nha, đây cũng là một chuyện cực kỳ quái lạ. Ở trong Kiếm Môn căn bản không có điều kiện tu thành loại Linh này. Tả Tương Sinh có thể luyện thành Nguyên thần Đại Nhật Hỏa Nha, nhất định là có kỳ ngộ khác.
Điền Duyên Tông nhìn về phía Tả Tương Sinh, thấp giọng nói:
- Trận thứ tư, là một trận cực kỳ quan trọng. Nếu Kiếm Môn chiến thắng được ván này, chính là ba thắng, trận đấu cuối cùng có đấu nữa hay không cũng không quan trọng nữa. Nếu như chiến bại, vậy thì mười phần nguy hiểm rồi. Trận thứ năm, ta căn bản là không thắng nổi Luyện Khí Sĩ Đan Nguyên Cảnh của Hiếu Mang Thần Tộc!
Tả Tương Sinh lạnh nhạt nói:
- Ngươi yên tâm! Có ta ở đây, ngươi không cần phải đánh trận thứ năm!
- Trận thứ tư là địa hình hải dương, cực kỳ bất lợi đối với ngươi a!
Điền Duyên Tông thấp giọng nói:
- Nguyên thần của ngươi là Hỏa thuộc tính, địa hình hải dương này vừa vặn có sự áp chế đối với Nguyên thần của ngươi. Nhất định là Đại Tế ty của Hiếu Mang Thần Tộc cố ý tranh thủ địa hình, chuyên môn dùng để đối phó Nguyên thần Đại Nhật Hỏa Nha của ngươi!
Tả Tương Sinh gật đầu, nói:
- Bản thân ta danh tiếng vang xa, Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc nhất định là đã do thám được hết thảy mọi bản lĩnh của ta, tranh thủ dùng loại địa hình này để chèn ép ta. Nhưng như vậy cũng không có bất cứ tác dụng gì!
Lúc này, gã Tế ty áo bào trắng tế khởi Thần cảnh kia đã mở miệng nói:
- Trận thứ tư, địa hình hải dương! Mời Luyện Khí Sĩ tham chiến của Kiếm Môn và Hiếu Mang Thần Tộc chuẩn bị. Các ngươi có thời gian một khắc đồng hồ làm quen với địa hình địa lý!
Tả Tương Sinh cất bước tiến lên. Cùng lúc đó, đệ tử của Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc, Hiếu Sơ Sơn cũng cất bước tiến lên. Hai gã Luyện Khí Sĩ đều là cường giả Linh Thể Cảnh, cũng đã tu luyện cảnh giới Linh Thể Cảnh tới đại viên mãn. Tả Tương Sinh lại càng đã mạnh mẽ áp chế cảnh giới của mình, không để cho mình đột phá lên Đan Nguyên Cảnh.
Mà trong tên họ của Hiếu Sơ Sơn có chữ Sơ, nói rõ huyết thống của hắn cực cao, so với huyết thống đám Thần Tộc bọn Hiếu Cẩn càng cao hơn một bậc. Thần Tộc, huyết thống càng cao sẽ càng cường đại hơn, đây chính là thường thức. Đối thủ trận chiến này của Tả Tương Sinh cũng không dễ đối phó chút nào.
Hai người nhanh chóng tiến vào Thần cảnh. Chỉ thấy lúc này thể tích Thần cảnh đã lớn hơn rất nhiều lần, phương viên có tới hơn bốn trăm dặm. Đây là một mảnh đại dương mênh mông bát ngát, trên mặt biển chỉ lác đác mấy hòn đảo nhỏ. Đây là bởi vì lần này giao chiến chính là hai Luyện Khí Sĩ Linh Thể Cảnh. Linh Thể Cảnh đã thuộc về Luyện Khí Sĩ cấp bậc trung tầng, thực lực so với đám Luyện Khí Sĩ Thoát Thai Cảnh, Khai Luân Cảnh thì cường đại hơn rất nhiều lần. Vốn dĩ phương viên hơn trăm dặm đã có thể để cho cường giả Khai Luân Cảnh thỏa thích đánh một trận. Nhưng đối với cường giả Linh Thể Cảnh, một trăm dặm thì quá nhỏ rồi, bốn trăm dặm mới có thể xem như là đủ.
Tả Tương Sinh sau khi tiến vào Thần cảnh, chỉ đảo mắt quan sát bốn phía một vòng, liền không kiểm tra địa hình nữa. Bởi vì thuộc tính Nguyên thần của hắn là Hỏa hệ, khiến cho hắn có chút không thích đối với nước. Mặt biển mênh mông bát ngát này khiến cho hắn vô cùng khó chịu.
Mà đối thủ của hắn, Hiếu Sơ Sơn, lại quan sát địa hình vô cùng nghiêm túc. Hắn chui vào trong biển, quan sát xu thế núi non dưới đáy biển, kiểm tra dòng chảy của hải lưu... So ra, Hiếu Sơ Sơn càng lộ vẻ cẩn thận, mà Tả Tương Sinh thì lại có chút khinh suất.
Bên ngoài Thần cảnh, Phong Sấu Trúc không khỏi khẽ nhíu mày, có chút bất an:
- Mặc dù Tả Tương Sinh là đệ nhất nhân Linh Thể Cảnh, nhưng dù sao cũng chỉ là đệ nhất nhân Linh Thể Cảnh của Kiếm Môn ta mà thôi. Hắn có thể chiến thắng được Hiếu Sơ Sơn hay không vẫn còn là ẩn số chưa biết. Hiện tại hắn lại khinh suất như vậy, cho dù là có chút phần thắng, như vậy cũng sẽ giảm xuống không ít...
Thời gian một khắc đồng hồ trôi qua rất nhanh, gã Tế ty áo bào trắng kia lớn tiếng hạ lệnh. Tả Tương Sinh và Hiếu Sơ Sơn cũng không lập tức động thủ, mà trước tiên thi triển ra Linh thể hợp nhất.
Linh thể hợp nhất là Nguyên thần chiến đấu hợp làm một với thân thể, biến thành một loại hình thái chiến đấu chưa từng có. Nguyên thần càng mạnh, sức chiến đấu sẽ càng mạnh. Nguyên thần chiến đấu vốn đã cực kỳ cường đại, bây giờ lại tương dung với thân thể, đạt tới tình trạng hợp hai làm một, lại sẽ kinh người tới mức nào?
Nguyên thần của Hiếu Sơ Sơn không ngoại lệ chính là Bàn Ngao, ba cái đầu ngao thân người, chiều cao tới hơn hai mươi trượng. Lúc này thân thể và Nguyên thần hợp hai làm một, chỉ thấy thân thể của hắn cũng hóa thành hơn hai mươi trượng, đỉnh thiên lập địa, đứng thẳng trên mặt biển, cái miệng trên ba cái đầu thon dài, tay cầm một cây đại thương, giống như một tôn Thần Nhân ba đầu vậy.
Tả Tương Sinh thì thân thể hóa thành một vị Thần Nhân đầu chim thân người, chân chim hai cánh, chân đạp biển lửa, dưới chân phát ra liệt hỏa hừng hực. Chỉ trong nháy mắt, đã thiêu đốt phiến hải dương phía dưới, khiến cho nhiệt khí bốc lên sùng sục sùng sục.
Bên ngoài Thần cảnh, rất nhiều Luyện Khí Sĩ các tộc nhìn thấy một màn này, không ngừng tán thán sự đáng sợ của cường giả Linh Thể Cảnh. Đột nhiên sắc mặt Trưởng lão Đại Tế ty của Thần Nha Tộc khẽ biến, nhìn về phía đại hỏa lan tỏa dưới chân Tả Tương Sinh:
- Không đúng! Ngọn lửa này... Khoan hãy chiến đấu!
Hắn bỗng nhiên đứng bật dậy, hừ lạnh một tiếng, cao giọng nói:
- Tả Tương Sinh, kẻ mười năm trước đánh cắp Hỏa chủng của Thần Nha Tộc ta, có phải là ngươi hay không?
Lời nói vừa ra, bốn phía nhất thời một mảnh xôn xao, không biết bao nhiêu ánh mắt nhao nhao nhìn về phía Đại Tế ty của Thần Nha Tộc. Gã Tế ty áo bào trắng kia vội vàng để cho chiến đấu tạm dừng. Trong lòng Phong Sấu Trúc nhất thời nhảy lên. Thời điểm mấu chốt này đột nhiên xảy ra loại chuyện tình này, chỉ sợ sẽ có chút không ổn.
- Mười năm trước, Tả Tương Sinh còn chưa phải là Luyện Khí Sĩ. Sau khi hắn chạy ra ngoài du lịch các Hoang một vòng trở về, thì đã là Luyện Khí Sĩ rồi. Lẽ nào lúc đó tiểu tử này đã chạy tới lãnh địa của Thần Nha Tộc Tây Hoang, cuối cùng còn sống trở về, thậm chí còn đánh cắp Hỏa chủng của Thần Nha Tộc?
Trong lòng hắn thầm nghĩ. Sắc mặt Đại Tế ty Thần Nha Tộc thì trầm xuống, nói:
- Thần Nha Tộc ta thu thập Thái Dương Tinh Hỏa, hao tốn thời gian suốt một vạn năm đằng đẳng mới tinh luyện ra một khỏa Hỏa chủng. Mười năm trước, khỏa Hỏa chủng kia đột nhiên biến mất, tra xét như thế nào cũng không thể tra ra Hỏa chủng đã bị kẻ nào đánh cắp. Tả Tương Sinh, Thái Dương Tinh Hỏa của ngươi cực kỳ bá đạo, căn bản không có khả năng trong thời gian ngắn ngủi tu luyện tới loại tình trạng này. Nói! Thái Dương Tinh Hỏa của ngươi rốt cuộc là từ đâu mà có?
Trong mắt Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc lộ ra thần sắc vui vẻ, thấp giọng nói với một gã Tế ty áo bào trắng bên cạnh:
- Cho dù Kiếm Môn có thắng ván này, cũng chưa chắc đã hoàn toàn chiến thắng. Thậm chí nói không chừng Thần Nha Tộc cũng sẽ liên thủ với chúng ta, cùng nhau diệt trừ Kiếm Môn a!
Bản thể của Thần Nha Tộc chính là Hỏa Nha, là Thần Tộc trời sinh khống hỏa. Hỏa chủng do Thần Tộc này dùng thời gian suốt một vạn năm đằng đẳng thu thập mới ngưng tụ ra được, nhất định là cực kỳ đáng sợ, cực kỳ quý trọng. Chuyện tình Hỏa chủng bị kẻ gian đánh cắp, Thần Nha Tộc xem là một chuyện vô cùng nhục nhã, cho nên không có lan truyền ra ngoài. Nhưng tai mắt của những Thần Tộc khác đông đảo, vẫn là biết được một chút. Không nghĩ tới hiện tại lại tìm được kẻ trộm Hỏa chủng kia!
← Ch. 0179 | Ch. 0181 → |