← Ch.0310 | Ch.0312 → |
Cạch cạch...
Các cỗ quan tài lay động, nắp quan tài lần lượt mở ra.
Chung Nhạc tăng tốc thu Bằng Vũ Kim Kiếm về. Bằng Vũ Kim Kiếm vừa động thì các cỗ quan tài cũng lập tức bay lên theo. Từ dưới lòng đất bay lên, lách cách lạch cạch kêu không ngừng, có thêm nắp quan tài được mở ra, độ mở càng ngày càng rộng.
Số quan tài này không rời khỏi Bằng Vũ Kim Kiếm, cứ như đã dính chặt lấy nó vậy.
Thực lực Phong Sấu Trúc vẫn là không bằng lão môn chủ, lão liều chết chiến đấu vẫn không thể tiêu hao hết sức mạnh của cấm khu, ma hồn trong những cỗ quan tài kia vẫn giữ được sức mạnh rất lớn.
Một luồng hắc phong đột nhiên phun ra từ trong một cỗ quan tài. Âm phong vù vù, hắc phong cùng với mùi hôi thôi, thấp thoáng có thể thấy trong quan tài có một đôi mắt đang mở.
Những cỗ quan tài khác cũng thổi hắc phong, dường như có thứ gì đó bên trong đang thở vậy. Trong quan tài tối đen dường như có các đôi mắt đang nhìn ra ngoài, thật khiến người ta lạnh tóc gáy.
Lộc cộc lộc cộc, các con mắt chuyển động, không phải nhìn Bằng Vũ Kim Kiếm mà là nhìn Chung Nhạc đứng trên huyết quản.
Chung Nhạc trán toát mồ hôi lạnh, đột nhiên cây đèn đồng xoay chuyển, kích phát thú thần nội đan.
Uỳnh uỳnh!
Không gian lập tức đổ sập, cây đèn đồng của Tân Hỏa hút sạch không gian phía dưới khién nó không ngừng sụp đổ. Bên trong đèn đồng, tốc độ xoay chuyển của tinh hà ngày một nhanh, hút các cỗ quan tài kia vào trong ngọn đèn!
Hàng mấy nghìn cỗ quan tài chấn động, bên trong phát ra tiếng gầm thét phẫn nộ, khủng bố đến cực hạn. Không gian biến dạng, quan tài cũng biến dạng, không thể chống lại sức hút của ngọn đèn đồng!
Đột nhiên trên quả tim kia hiện lên các loiạ đồ đằng văn thần cấp, rầm một tiếng, chấn động ác liệt, không gian biến dạng phía trước ngọn đèn lập tức vỡ vụn. Sơn thể bị chấn động lắc lư không ngừng, sơn thạch tung tóe. Các cỗ quan tài thoát khỏi hấp lực của đèn đồng, từ trên không trung rơi xuống dưới.
Phía trên ngọn đèn đồng, thú thần nội đan bị chấn động, rắc một tiếng, bề mặt lập tức xuất hiện chi chít vết nứt.
Uy năng của trái tim kia vô cùng đáng sợ, tuy chấn động không thể gây tổn thương gì tới ngọn đèn đồng nhưng thú thần nội đan thì suýt chút nữa đã vỡ vụn!
Cùng lúc đó, thanh kiếm lớn đâm xuyên quả tim kia bùng sáng. Kiếm khí đáng sợ từ bên trong quả tim bắn ra xung quanh. Quả tim lập tức bị kiếm quang đâm cho thủng lỗ chỗ, thần huyết đổ như thác, không thể chấn động lần thứ hai!
Chung Nhạc đứng trên huyết quản nhìn mà kinh hãi, cảm giác kiếm khí sắc bén xuyên qua huyết quản dưới chân mình, kiếm khí khủng bố đó như cắt đứt huyết quản, khiến hắn thậm chí cảm thấy, chỉ cần kiếm khí lộ ra một chút xít thì hắn cũng sẽ bị cắt thành vụn!
- Kiếm khí thật kinh người!
Chung Nhạc vội vàng thu Bằng Vũ Kim Kiếm về, cất cả Bằng Vũ Kim Kiếm và thi cốt của Phong Sấu Trúc vào nguyên thần bí cảnh,
Kiếm khí càng thêm hung mãnh, gần như nhất quyết muốn dồn quả tim kia vào đường cùng, muốn chém quả tim tan tành, kiếm quang càng thêm chói lòa.
Trong huyết quản, kiếm khí giống như dòng chảy cuồn cuộn, Chung Nhạc lập tức cảm nhận được huyết quản giống như cự long vặn mình giãy giụa, đẩy hắn bật lên, sơn thể cũng không ngừng chấn động, đá vụn rơi như mưa.
Những cỗ quan tài đen kia cũng không rơi xuống nữa, tất cả đều bay lên, giống như những tấm bia lớn sừng sững cao nhìn trượng, vây quanh Chung Nhạc và quả tim kia.
- Nguy rồi, hình như ta đã động phải phản ứng liên hoàn nào đó!
Chung Nhạc nhìn mà nổi da gà, vội khởi động thú thần nội đan. Chỉ nghe bùm một tiếng, thú thần nội đan nổ tung, thú thần tinh khí biến thành một con long tương trên không trung, bay về hướn ngọn đèn đồng.
Uy năng của ngọn đèn thêm khủng bố, dẫn lực bóp méo không gian khiến không gian mênh mông dưới lòng đất nhanh chóng nhỏ lại, các cỗ quan tài ở xung quanh liên tục tiến về hướng đèn đồng, sắp bị kéo vào bên trong đèn.
Đây đúng là phản ưng liên hòa, Chung Nhạc dùng Bằng Vũ Kim Kiếm nhấc thi cốt cả Phong Sấu Trúc lên, Bằng Vũ Kim Kiếm gây nên phản ứng của ma hồn trong quan tài. Ma hồn phản ứng lại khiến Chung Nhạc dùng tới ngọn đèn đồng của Tân Hỏa. Uy năng của đèn đồng lại khiến quả tim khổng lồ kia bất an.
Quả tim khổng lồ và thanh kiếm này rõ ràng có sự đối địch, quả tim đột nhiên đập dữ đội khiến dẫn lực của đèn đồng vỡ tan. Khi uy năng của quả tim bạo phát là lúc lực phòng ngự của nó yếu nhất. Thanh thần kiếm lại tranh thủ lúc đó chém xuống quả tim, muốn chém nát nó.
Ma hồn trong quan tài lại đối địch với quả tim và thanh cự kiếm. Quan tài bay lên muốn tiêu diệt cự kiếm và quả tim!
Thú thần nội đan vỡ vụn biến thành tinh khí khởi động đèn đồng, quan tài trấn áp quả tim và thanh thần kiếm, kiếm khí thần kiếm phá hủy quả tim từ bên trong. Quả tim lại tự chấn động phá vỡ thần uy của ngọn đèn đồng. Đèn đồng lại muốn hút quan tài vào bên trong mình. Cảnh tượng này bỗng chỗ trở nên hỗn loạn không thể dọn dẹp!
Chuỗi phản ứng này các mắt xích móc nối với nhau, e rằng mắt xích yếu nhất ở đây chính là Chung Nhạc!
Nếu không cẩn thận một chút, chỉ sợ Chung Nhạc sẽ tan thành tro bụi!
Lúc này, quần thể Kiếm Môn Sơn đang chấn động không ngừng, giống như lại có một trận động đất vậy, các vị cường giả Kiếm Môn bay lên trời kinh hãi nhìn xuống. Kiếm Môn Sơn chấn động ác liệt, có ngọn núi đã nhổ hẳn lên, có ngọn núi lại thụt xuống, vô cùng cổ quái, giống như dưới lòng đất có cự thú đang làm mưa làm gió vậy.
- Mau trấn áp quần thể núi!
Quân Tư Tà hạ lệnh, đông đảo các vị trưởng lão, đường chủ Kiếm Môn liền khởi động các tòa đại điện, uy năng bạo phát trấn áp những ngọn núi trong Kiếm Môn Sơn. Kiếm Môn Kim Đỉnh, Quân Tư Tà và các vị trưởng lão cũng trấn áp Kim Đỉnh, Thủy Tử An cũng mời các vị cự phách, cự đầu ra tay trấn áp.
Nhưng địa chấn càng ngày càng kịch liệt, thậm chí có những ngọn núi phát ra tiếng răng rắc, xuất hiện những khe nứt kinh hãi.
Các ngọn núi bị chấn động tách thành những khe vực sâu hun hút, có thể thấy phía dưới có huyết nhục đang nhu động dưới đó, vô cùng khủng bố.
- Rốt cuộc dưới lòng đất Kiếm Môn đã xảy ra chuyện gì?
Các vị trưởng lão, đường chủ sắc mặt kịch biến:
- Phong ấn dưới lòng đất lại bị lỏng lẻo lần nữa sao? Lẽ nào Phong trưởng lão không trừ bỏ được đám ma hồn đó?
Quân Tư Tà sắc mặt cũng sáng tối bất định nhìn đám huyết nhục dưới khe nứt kia, cầm Đại Tự Tại Kiếm Khí trong tay, thầm nghĩ:
- Nếu Phong Sấu Trúc trưởng lão không dẹp loạn được thì chỉ tân môn chủ ta phải xuống một chuyến. Chỉ e ta đi sẽ không thể sống trở về... Nhưng cho dù ta có chết thì cũng có Phương Kiếm Các kế nhiệm, Kiếm Môn sẽ không sụp đổ...
*****
Không gian dưới Ma Hồn Cấm Khu chấn động liên hồi, quan tài, quả tim khổng lồ, thần kiếm và ngọn đèn đồng, bốn mắt xích này va đập liên hồi, công phá lẫn nhau. Chung Nhạc đứng dưới ngọn đèn, có phần bất lực, nói:
- Ta chỉ muốn đưa thi cốt của Phong Sấu Trúc trưởng lão về thôi...
Lúc này, tinh khí trong thú thần nội đan đã sắp bị ngọn đèn đồng dùng cạn. Nếu tinh khí cạn kiệt, đèn đồng không thể tiếp tục hoạt động, mắt xích Chung Nhạc sẽ bị phá, chỉ e hắn sẽ chết một cách thê thảm!
Đột nhiên, tại đỉnh cong của không gian dưới đất hiện lên hình vô số lá cờ được khảm trên đỉnh. Xuyên qua sơn thạch và chư thần đồ đằng phong ấn, các lá cờ này tạo thành một trận pháp kỳ dị, không ngừng xoay chuyển quanh thần kiếm.
Thanh thần kiếm đó bị chấn áp uy năng, dần dần trở nên yên lặng.
Quả tim kia cũng dịu lại, không còn khủng khiếp như trước nữa.
Các cỗ quan tại như tiêu hao hết năng lượng, từ trên không rơi xuống đất rầm rầm.
- Năng lượng tích tụ của Ma Hồn Cấm Khu đã cạn kiệt rồi, muốn bạo phát lần nữa có lẽ phải đợi năm trăm nữa.
Chung Nhạc thở phào.
Thú thần nội đan của hắn đã vỡ vụn, không còn tồn tại nữa, khiến hắn có chút tiếc nuối. Nhưng đã mời được thi cốt Phong Sấu Trúc về hắn cũng thấy tất cả rất đáng.
Tân Hỏa ngẩng lên, nghi hoặc nói:
- Những lá cờ kia ở đâu ra đấy?
Chung Nhạc quan sát những lá cờ kia, trong lòng cũng rất kinh ngạc. Hắn vốn tưởng chúng bị kẻ vào cấm khu đánh cắp thánh linh đem đi rồi, không ngờ vẫn ở đây.
- Số cờ này có lẽ là pháp khí phong ấn thông qua chư thần đồ đằng, cũng là bảo vật dùng để trấn áp những dị động ở cấm khu này.
Chung Nhạc tim khẽ run lên:
- Kẻ kia vào cấm khu này có lẽ dùng những lá cờ này đã vào trong đồ đằng phong ấn của chư thần. Từ đây vào trong phong ấn của chư thần chi linh sau đó lại vào không gian có tế đàn, lấy đi thánh linh. Hắn đả thông con đường nối liền ba không gian. Thánh linh ở ngay trước mặt hắn. Hắn điều khiển được những lá cờ này, hẳn là cũng có thủ đoạn tương ứng để lấy thánh linh!
Tân Hỏa mắt sáng trưng, nói:
- Ngôi mộ này là mộ bồi táng của Tịch Tà Thần Hoàng. Những thần ma này đều là đối tượng bồi táng. Biết rõ nơi này như vậy, thậm chí có thể dùng những lá vờ kia, chỉ có hậu nhân của Tịch Tà Thần Hoàng mà thôi. Đột nhiên ta nhớ tới tên tiểu tử ngươi gặp ở Hỏa Đô Thành.
Chung Nhạc gật đầu, nhớ tới người thanh niên tiễn mười dặm ngoài Hỏa Đô Thành, hậu nhân Tịch Tà Thần Hoàng!
- Tịch Tà là hậu nhân của Tịch Tà Thần Hoàng, lẽ nào hắn vào cấm khu dưới lòng đất Kiếm Môn ta đánh cắp thánh linh? Nhưng hắn có vẻ không nhiều tuổi, tu vi cũng chỉ mới là Linh Thể Cảnh, liệu có bản lĩnh đó không?
Chung Nhạc vẫn có chút khó hiểu. Tịch Tà Thần Hoàng bỏ nhiều công sức bồi dưỡng thánh linh như vậy, lẽ nào chỉ để tạo phúc hậu nhân?
- Tịch Tà Thần Hoàng thậm chí còn không tiếc bồi táng hết thần ma dưới trướng mình, chắc chắn không đơn giản là để tạo phúc hậu nhân! Hắn ở vị trí tổ hoàng lâu như vậy, mưu đồ cực lớn. Lục Đạo Giới mà có tổ tinh, ngay sáu vòng luân hồi cũng đều bị hủy diệt, trở thành phế địa. Mục đích của hắn có lẽ là "đế tàng" mà các đời Thiên Đế trở về tổ tinh khi về già! Chỉ là, thọ nguyên của hắn đã tới, nên mới tạo ra năm khu bồi táng là Đông, Nam, Tây, Bắc và Đại Hoang. Vậy thì mục đích của hắn chính là hồi sinh, làm lại sự nghiệp chưa xong!
Chung Nhạc đột nhiên nói:
- Tân Hỏa, thần linh có thể hồi sinh không?
Tân Hỏa nghĩ một lúc nói:
- Thiên Tượng Lão Mẫu chiếm đoạt nhục thân của người khác, cũng tính là hồi sinh. Ta chỉ biết có cách chiếm đoạt nhục thân này. Nhưng tỷ lệ thành công không cao, dễ bị hủy diệt cả xác lẫn thần. Phong Hiếu Trung từng nói tới sáu vòng luân hồi, hình như có cách hồi sinh. Chỉ là hắn không nói rõ, cụ thể ra sao ta không biết.
Chung Nhạc đành gạt chuyện này sang một bên, nói:
- Vẫn là đợi khi nào gặp Phong Hiếu Trung hỏi kỹ lại hắn vậy. Không biết giờ hắn còn phát điên không... Tân Hỏa, trong năm cấm khu đều có một quả tim, năm quả tim này từ đâu mà có?
Tân Hỏa lắc đầu:
- Không phải năm, mà là sáu quả.
- Sáu quả?
Chung Nhạc ngạc nhiên:
- Đông Hoang, Tây Hoang, Nam Hoang, Bắc Hoang và Đại Hoang, năm ngôi mộ năm quả tim mới đúng. Tại sao lại là sáu?
- Còn một quả tim, có lẽ ở trong mộ chính của Tịch Tà Thần Hoàng. Ở đó chắc cũng có một thánh linh nữa, là thủ lĩnh của năm thánh linh còn lại.
Ngọn lửa nhỏ lay động:
- Còn những quả tim này từ đâu mà có thì ta không biết. Ngươi nghĩ liệu có phải của Tịch Tà Thần Hoàng không?
- Tịch Tà Thần Hoàng có sáu quả tim được sao?
Chung Nhạc chán nản, đột nhiên nói:
- Lục Thánh Linh, liệu có liên quan tới sáu vòng luân hồi không...
Hắn bật cười, lắc đầu nói:
- Ta quá nhạy cảm rồi. Nghe đến sáu là bất giác nghĩ ngay tới sáu vòng luân hồi. Tân Hỏa, ngươi có cách vào tầng không gian thứ hai thứ ba không?
← Ch. 0310 | Ch. 0312 → |