Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0336

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0336: Cuồng bạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ma Hậu nương nương đột nhiên bật cười, ôn nhu nói:

- Công tử thật sự hào khí a! Không bằng như vầy, bổn cung cấp thêm cho công tử một chút tiền cược nữa! Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh hoàn chỉnh chính là ở nơi này, nếu có vị sư huynh nào đánh chết được Ma La công tử, bổn cung sẽ thay mặt Ma Thánh, tặng quyển Ma thư này cho hắn. Ma La công tử, không biết đề nghị này như thế nào?

Trong Thiên Hương Lầu hoàn toàn một mãnh tĩnh lặng. Từng đạo từng đạo ánh mắt rơi xuống trên quyển Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh, hô hấp nhất thời trở nên dồn dập. Vừa rồi vốn dĩ đã có rất nhiều cao thủ trẻ tuổi của Ma Tộc rục rịch muốn xuất động, trong lòng bất mãn đối với việc bài danh của Chung Nhạc cao hơn bọn họ. Tu Hoành Túc lại càng là nhiều lần bị Chung Nhạc khinh thường, không thèm để ý tới. Lúc này nghe được những lời khẩu xuất cuồng ngôn vừa rồi của Chung Nhạc, trong lòng cũng đã có chút nhịn không được. Hiện tại Ma Hậu nương nương lại lấy ra Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh làm phần thưởng, càng khiến cho bọn họ không cách nào ngồi yên được nữa.

Tượng Giang của Thiên Tượng Thánh Tộc đột nhiên đứng dậy, cười ha hả, nói:

- Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh này, ta lấy chắc rồi!

- Tượng Giang, ngươi bất quá chỉ bài danh thứ sáu trong Thập Kiệt, cũng dám tranh với ta sao?

Dạ Ly của Dạ Xoa Tộc chợt từ trong đám người đi ra. Tượng Giang của Thiên Tượng Thánh Tộc là thân người tám đầu, bộ dáng phảng phất với Thiên Tượng Lão Mẫu. Mà Dạ Ly lại là tay dài chân dài, mái tóc trên đỉnh đầu là ngọn lửa lục sắc, từng sợi từng sợi tóc tinh tế giống như lục xà vũ động, môi dầy miệng lớn, răng nanh lộ rõ, chòm râu hừng hực như lửa.

Hai cường giả này vừa bước ra, Tư Đồ Không của A Tu La Tộc cũng đi ra, toàn thân chiến ý dâng trào, mỉm cười nói:

- Thập Kiệt chỉ là một cái hư danh, ai cao ai thấp còn phải nhìn bản lĩnh chân chính! Quyển Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh này, kẻ nào cũng không thể cướp đoạt từ trong tay ta!

- Ha ha ha... nhất quyết cao thấp với Ma La công tử, sao có thể thiếu ta được?

Diêm La Khang của Diêm La Thánh Tộc cũng cười to, cao giọng nói. Diêm Ma Nguyệt Pha của Diêm Ma Thánh Tộc, Vân Hạc của Cát Tường Thánh Tộc cũng đều đi ra, toàn thân chiến ý đằng đằng. Trong Thập Kiệt, ngoại trừ Ma Thánh cùng với La Độ La, ca ca Thiên Ma Phi ra, toàn bộ cũng đều đã lộ diện.

- Đám gia hỏa này đoán chừng còn chưa biết sự cường đại của muội phu ta!

Khóe mắt La Độ La không ngừng nhảy loạn, trong lòng nhớ tới tình cảnh Chung Nhạc đánh một quyền về phía chính mình, trấn giết Bạch Sư Tử của chính mình, không khỏi rùng mình một cái, đột nhiên lại cực kỳ vui vẻ, bộ dạng nhìn có chút hả hê nói:

- Ta chết đi tọa kỵ Bạch Sư Tử, sợ rằng chính là bị tổn thất ít nhất trong Thập Kiệt. Đám gia hỏa này đoán chừng không chết cũng sẽ tàn phế a!

Mà Tu Hoành Túc dự định khiêu chiến Chung Nhạc, lúc này thấy nhiều cường giả như vậy nhao nhao đứng ra, không khỏi cười lạnh một tiếng, trái lại lui về phía sau một bước. Hắn vốn là đệ nhất cường giả trong Đan Nguyên Cảnh, sau khi Ma Thánh xuất hiện mới đành phải đứng xuống thứ hai, có sự kiêu ngạo của chính mình, tự nhiên không muốn đứng chung hàng với những cường giả khác. Chung Nhạc nhìn về phía Tu Hoành Túc, ngữ khí khách sáo nói:

- Tu sư huynh, ngươi thì sao?

Mới vừa rồi hắn còn là hào khí vạn trượng, toàn thân sát khí đằng đằng, nhưng hiện tại đột nhiên trở nên nho nhã lễ độ, ngữ khí tao nhã. Hai loại phong cách đồng thời xuất hiện trên người hắn, lộ ra phi thường quỷ dị. Tu Hoành Túc lạnh nhạt nói:

- Ma La công tử, ta muốn quyết một trận cao thấp với ngươi, tự nhiên là muốn quyết đấu công bằng, sẽ không chiếm bất luận tiện nghi gì của ngươi!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Thì ra là thế! Vậy xin Tu sư huynh chờ trong chốc lát! Các vị sư huynh định đi nơi nào quyết đấu? Các ngươi có thể tùy tiện lựa chọn địa điểm!

Tượng Giang tiến về phía trước một bước, từ trong Thiên Hương Lầu bay ra, cao giọng cười nói:

- Ma La, ta và ngươi liền lên không trung đánh một trận a!

Thân thể hắn phiêu phù giữa không trung, lắc mình một cái, hiện ra chân thân Thiên Tượng Thánh Tộc, tám đầu thân nhện đuôi bò cạp, hai thanh liêm đao giống như hai thanh đường lang trảo vậy, cười ha hả, nói:

- Ma La, ngươi thanh danh dâng cao, toàn bộ đều là dựa vào đánh nữ nhân mà thành danh. Hiện tại đã đến lúc để cho ngươi biết rõ lực lượng của nam nhi Thiên Tượng Thánh Tộc ta! Ra đây đi! Vui sướng nhễ nhại đánh một trận với ta!

Trong lầu, Chung Nhạc vẫn như cũ khách khí nói:

- Những sư huynh khác cũng dự định đánh một trận với ta trên không trung sao?

Dạ Ly lắc mình bay ra khỏi Thiên Hương Lầu, thân hình ầm một tiếng đáp xuống trên mặt đất, thanh âm từ dưới mặt đất vang lên:

- Ta và ngươi đánh một trận trên mặt đất! Nơi này là Hắc Tuyền Quan, ngươi có thể yên tâm, ta đánh một trận với ngươi, tuyệt đối sẽ không đánh hư nơi này!

Tư Đồ Không cất bước bay ra khỏi Thiên Hương Lầu, thân hình hạ xuống trên đỉnh một tòa cao tháp mười tám tầng phía xa xa, thản nhiên nói:

- Ma La, nghe nói ngươi đã sỉ nhục Thánh Nữ Phi! May cho ngươi là lúc đó ta không có mặt, bằng không làm sao có thể để mặc cho ngươi làm càn ở trong Thánh Thành Thánh Sơn chúng ta?

Thân thể Diêm La Khang hóa một đạo huyền quang bay ra, đáp xuống trên thành lâu cách đó trăm dặm, thanh âm chấn động truyền tới:

- Ta đánh một trận với ngươi trên thành lâu, để cho toàn bộ Luyện Khí Sĩ đều có thể nhìn thấy rõ ràng tình cảnh ngươi bị ta đánh chết!

Chung Nhạc nhìn về phía Vân Hạc của Cát Tường Thánh Tộc. Vân Hạc bật cười ha hả, đang muốn bay ra khỏi Thiên Hương Lầu. Nào ngờ hắn chỉ nở nụ cười được phân nửa, Cát Tường Phi đã đột nhiên nhanh như chớp phóng tới trước mặt hắn, nắm lấy lỗ tai hắn xoay mấy vòng, kéo hắn sang một bên. Sắc mặt Vân Hạc nhất thời đỏ bừng, há miệng kêu lớn:

- Nương nương, ngươi đây là có ý gì? Ta muốn đường đường chính chính giết chết hắn, chiếm lấy Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh! Ta giết chết hắn cũng là báo thù cho ngươi a... Đừng kéo lỗ tai ta nữa! Ta đã trưởng thành rồi, ngươi cứ luôn kéo lỗ tai ta!

Cát Tường Phi đánh một cái vào sau gáy hắn, lớn giọng khiển trách:

- Đại bá ta chỉ có một tên độc đinh ngươi, nếu ngươi bị hắn đánh chết, ta cũng không thể thay ngươi báo thù được! Ngươi ngoan ngoãn một chút cho ta, đợi một lát ngươi sẽ biết rõ tỷ tỷ chỉ là muốn tốt cho ngươi mà thôi!

Vân Hạc cực kỳ phẫn nộ, không ngừng hét lớn:

- Có nhiều tiền bối và cùng thế hệ ở nơi này như vậy, ngươi lại kéo lỗ tai ta như thế, ta làm sao còn mặt mũi gì nữa? Lại nói, nam tử là phải thị huyết sát lục...

Cát Tường Phi vặn xoắn lỗ tai của hắn, lại tay đấm chân đá một trận. Vân Hạc đầy mặt đều là máu, ngoan ngoãn đứng bên cạnh nàng, nhìn về phía Chung Nhạc, ngữ khí tức giận nói:

- Ma La, ta cũng không phải là sợ ngươi! Chẳng qua đường tỷ ta để ta tha cho ngươi một mạng mà thôi!

Chung Nhạc gật đầu một cái, khách khí nói:

- Đa tạ rồi!

*****

- Không cần tạ ơn!

Vân Hạc hầm hừ nói, khuôn mặt anh tuấn sưng lên giống như đầu heo. Nam nữ của Cát Tường Thánh Tộc đều giỏi về ca múa, sức chiến đấu lại không tính mạnh mẽ, nhưng vóc người và tướng mạo có thể nói là đỉnh cao số một số hai trong Bát Bộ Thánh Tộc.

Chung Nhạc nhìn về phía Diêm Ma Nguyệt Pha, mỉm cười hỏi:

- Diêm Ma sư huynh, ngươi dự định quyết đấu ở nơi nào?

Diêm Ma Nguyệt Pha cười hắc hắc, nói:

- Đám gia hỏa này đã chiếm địa thế của Hắc Tuyền Quan, cho rằng chính mình chiếm được tiện nghi, có thể đánh chết ngươi. Nhưng lại không biết ta muốn ra tay căn bản không cần phải ra ngoài. Ma La, ta chính là giết chết ngươi ở trong này! Thiên Ma Phi, La Độ La, ta đánh chết Ma La ở nơi này, đánh hư đồ đạc của Thiên Hương Lầu các ngươi, La Sát Tộc các ngươi sẽ không trách tội chứ?

La Độ La cười ha hả, nói:

- Diêm Ma sư huynh cứ việc yên tâm mà đánh, đánh hư bao nhiêu, La Sát Tộc ta đều có thể tiếp nhận! Cho dù ngươi có hủy luôn Thiên Hương Lầu, ta cũng không nhăn cặp mày một cái!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Ngươi sẽ không đánh hư nổi bất kỳ vật gì cả! Nếu như đánh hư, ta sẽ thay ngươi bồi thường!

Toàn thân Diêm Ma Nguyệt Pha dâng trào sát khí, sau đầu ông ông chấn động. Từng đạo từng đạo quang luân nhao nhao xuất hiện, xung quanh hắn nhất thời giống như Quỷ vực vậy, vô số oan hồn xuất hiện, quấn lấy toàn thân. Chỉ trong một thoáng, nhiệt độ trong Thiên Hương Lầu kịch liệt giảm xuống, quỷ hỏa âm u phiêu động. Một cái hồ lô lớn từ trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn bay ra, kích thước cỡ thân người. Toàn thân cái hồ lô thuần một màu xanh biếc, trên thân phủ đầy các loại hoa văn Đồ đằng kỳ dị, hình thành đồ án Quỷ Thần dây dưa.

Cặp mày Tu Hoành Túc khẽ nhếch lên, thấp giọng nói:

- Trảm Hồn Hồ Lô! Không ngờ tên này thật sự đã luyện ra được!

Kiện Trảm Hồn Hồ Lô này vừa ra, nhiệt độ không khí nhất thời lại giảm xuống một đoạn. Những cường giả trẻ tuổi khác trong lầu nhao nhao tản ra xa xa. Sắc mặt đám Cự bá cũng khẽ động. Cự bá của Diêm Ma Thánh Tộc vuốt râu, cười ha hả, nói:

- Hải Vương có thể nhìn ra diệu dụng của Trảm Hồn Hồ Lô này sao?

Hải Vương Sa Kỳ Sơn khẽ gật đầu một cái, khen ngợi:

- Trong hồ lô ẩn chứa không gian, dùng máu tươi của Nhân Tộc luyện thành huyết hải, mai táng mấy vạn nhân thi, mấy vạn nhân hồn, cuối cùng luyện ra kiện bảo vật hồ lô này. Mấu chốt nhất trong đó chính là nhân hồn! Hồn phách của Nhân Tộc bất đồng với hồn phách của những chủng tộc khác, ẩn chứa năng lượng rất kỳ lạ. Bất quá, bản thân hồ lô lại không có bao nhiêu uy năng. Vị Diêm Ma Nguyệt Pha này chỉ sợ là dùng vạn thi vạn hồn của Nhân Tộc để luyện chế một kiện kỳ binh khác!

Sắc mặt Cự bá Diêm Ma Thánh Tộc khẽ động, mỉm cười nói:

- Nhãn lực Hải Vương quả nhiên vô cùng cay độc, cơ hồ liếc mắt liền nhìn ra ảo diệu của Trảm Hồn Hồ Lô rồi. Không sai! Nhân Tộc mặc dù nhỏ yếu, nhưng hồn phách của bọn chúng lại cực kỳ cổ quái, thân thể của bọn chúng cũng vô cùng bổ dưỡng, là tài liệu tốt để luyện chế bảo vật, quả thật chính là Linh đan sống!

Hải Vương Sa Kỳ Sơn gật đầu, nói:

- Trận chiến này, có thể đánh! Ma Tộc quả thật là cường giả xuất hiện lớp lớp! Đám tiểu bối này tương lai chỉ sợ cũng sẽ đạp đám thế hệ trước chúng ta xuống dưới chân rồi!

Cự bá Diêm Ma Thánh Tộc bật cười ha hả.

Diêm Ma Nguyệt Pha quát lớn một tiếng. Chỉ thấy nắp hồ lô kia mở ra, vô số oan hồn từ trong hồ lô bay ra, giống như khói mù đen đặc vậy. Tiếp theo, một thanh đao từ trong hồ lô từ từ bay lên, bị vô số oan hồn quấn lấy. Trảm Hồn Đao, Ma đao chuyên chém Nguyên thần, hồn phách và Linh!

- Vì luyện chế thanh Ma đao này, ta đã hao tốn không ít tâm tư, giết chết không biết bao nhiêu Nhân Tộc, bắt lấy hồn và máu của bọn chúng, dùng thi cốt của bọn chúng, mới luyện thành thanh Ma đao này!

Diêm Ma Nguyệt Pha tay cầm Ma đao, cười ha hả, nói:

- Ta dùng hết toàn bộ gia sản tích lũy mới luyện thành thanh đao này. Thời điểm thanh đao này chưa thành, ta chỉ bài danh thứ chín trong Thập Kiệt, nhưng đao này vừa thành, bài danh của ta nhất định sẽ đề thăng lên tới thứ hai! Ngay cả Tu Hoành Túc cũng sẽ không phải là đối thủ của ta. Hôm nay, Ma La ngươi chính là vong hồn đầu tiên táng thân dưới đao của ta!

Sắc mặt Chung Nhạc nhất thời lạnh lẽo. Dưới thanh Ma đao này đã chôn vùi quá nhiều oan hồn Nhân Tộc, đã chết đi quá nhiều người, khiến cho huyết dịch trong cơ thể hắn vốn đã bình tĩnh trở lại, vào lúc này lại một lần nữa bạo phát, một lần nữa chấn động, một lần nữa thiêu đốt. Mái tóc hắn mơ hồ bay lên, từng sợi từng sợi tóc ở giữa không trung nhẹ nhàng du động tới lui. Hắn đã triệt triệt để để động sát ý. Thiên Ma Phi biết rõ lai lịch của hắn, trong lòng không khỏi thầm kêu một tiếng nguy rồi.

Mà vào lúc này, bên ngoài lại truyền tới thanh âm khiêu chiến của Tượng Giang:

- Ma La, ngươi chỉ dám đánh nữ nhân thôi sao? Mau ra đây nhận lấy cái chết!

Chung Nhạc xoay người lại, đi về phía bên ngoài Thiên Hương Lâu. Diêm Ma Nguyệt Pha tế khởi Trảm Hồn Đao, chém thẳng về phía sau lưng hắn, cười ha hả, nói:

- Ma La, Ma đao này của ta vừa ra, không thấy máu tuyệt đối không trở về! Ngươi còn muốn đi sao? Ngươi đi được không?

Ầm ầm!

Đúng lúc này, Chung Nhạc đột nhiên xoay người lại, tất cả lực lượng ầm ầm bạo phát. Bước chân hắn giơ lên, hạ xuống, thân hình bắn nhanh tới, nghênh đón đám đao quang đang phóng tới kia, mạnh mẽ đánh ra một quyền, quyền ý bá đạo mênh mang. Toàn bộ Thiên Hương Lầu ầm ầm chấn động kịch liệt, dường như muốn sụp đổ vậy. Cỗ khí thế kia thảm liệt dị thường, khiến cho tất cả tồn tại trong lầu chỉ nhìn thấy một mảnh thương thiên bích huyết, máu tươi từ trên trời rơi xuống, nhuộm đỏ vạn vật thiên địa.

Thình thịch!

Trảm Hồn Đao trong tay Diêm Ma Nguyệt Pha vỡ nát, mà nắm đấm của Chung Nhạc càng lúc càng lớn, một quyền đánh thẳng lên trên người hắn. Diêm Ma Nguyệt Pha lập tức bị nghiền thành thịt nát, Nguyên thần vỡ nát.

Chung Nhạc thả người nhảy một cái, từ trong Thiên Hương Lầu bay ra, lao thẳng về phía Tượng Giang trên không trung. Lúc này, Tượng Giang vẫn còn đang cao giọng khiêu chiến, trong lúc bất chợt khóe mắt nhảy loạn, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một tôn cự nhân ba mươi sáu trượng từ trên trời giáng xuống. Giữa không trung, Ma Nhật thiêu đốt hừng hực, mơ hồ có chín tôn Ma Thần đang sừng sững triều bái.

- Tới rất tốt!

Tượng Giang hô lớn một tiếng, vận khởi toàn bộ lực lượng nghênh đón. Sau một khắc, nhục thân gã cao thủ Ma Tộc trẻ tuổi bài danh thứ sáu trong Thập Kiệt này vỡ nát, hóa thành huyết vụ, vô số mảnh vụn thi thể ào ào từ giữa không trung rơi xuống.

Trong huyết vụ, Chung Nhạc cùng với đám thi khối đồng thời rơi xuống, mà ở dưới mặt đất chính là Dạ Ly. Ngay sau đó, một trận chấn động khủng bố từ dưới mặt đất truyền tới, giống như có hai con Cự thú đang va chạm, chém giết với nhau vậy. Cỗ chấn động này tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Thời điểm chấn động biến mất, một đạo thân ảnh đột nhiên phóng thẳng lên cao, xông thẳng về phía đỉnh tháp cao ở xa xa.

Sắc mặt mấy vị Cự bá trong Thiên Hương Lầu kịch biến, vội vàng bay ra khỏi Thiên Hương Lầu, cúi đầu nhìn xuống. Chỉ thấy Dạ Ly của Dạ Xoa Thánh Tộc, cao thủ Ma Tộc trẻ tuổi bài danh thứ ba trong Thập Kiệt, toàn bộ thân thể đều đã bị xé nát.

- Không tốt!

Sắc mặt mười bốn vị Cự bá nhất tề đại biến, Cự bá A Tu La Tộc vội vàng cao giọng nói:

- Mau ngăn cản hắn!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1489)