Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0340

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0340: Không gian Tàn Linh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Mặc dù đã trải qua không biết bao nhiêu năm tháng, nhưng Bí cảnh Thiên Ma vẫn như cũ còn đang trong quá trình đổ nát tử vong, nhưng vẫn chưa thể hoàn toàn tan rã. Địa phương tòa Bí cảnh này đổ nát hóa thành từng mảnh vỡ văn lộ Đồ đằng tinh mịn, khiến cho dòng hắc tuyền kia duy trì mãi không dứt.

Tạo Vật Chủ tiến hành xây dựng thế giới, sử dụng tới chính là văn lộ Đồ đằng bản thân, hư không tạo vật, sáng tạo nhật nguyệt tinh thần, thiên không đại địa, vạn vật sinh linh, thậm chí sáng tạo ra linh hồn...

Bất quá, Tạo Vật Chủ sáng tạo ra thiên địa vạn vật, thứ căn bản nhất vẫn là văn lộ Đồ đằng của bản thân hắn. Cho nên khi tòa Bí cảnh này tan rã, vẫn sẽ khôi phục trở lại thành văn lộ Đồ đằng căn bản nhất. Mà hắc tuyền chính là do mảnh vỡ văn lộ Đồ đằng cấu thành. Nó hấp thu những văn lộ Đồ đằng tự do của tòa Bí cảnh này, duy trì cùng mở rộng chính mình. Dựa theo xu thế này tiếp tục kéo dài, sớm muộn gì cũng có một ngày hắc tuyền sẽ thôn phệ sạch sẽ tòa Bí cảnh này, triệt để biến nơi này thành hư vô. Tàn Linh của tôn Tạo Vật Chủ này cũng sẽ không còn địa phương để trú đóng nữa. Tới lúc đó, hắc tuyền sẽ trở thành một màn cực kỳ đồ sộ bao la hùng vĩ, tuyệt đối sẽ trở thành một đạo hắc hà dài tới trăm ngàn dặm, cao tới vài trăm dặm, quán nhập thiên không.

Tân Hỏa đột nhiên lẩm bẩm:

- Kỳ quái! Theo lý mà nói, tòa Bí cảnh này không có khả năng kiên trì thời gian dài như vậy, hẳn là sớm đã triệt để tan rã rồi mới đúng! Vì sao nó còn có thể kiên trì tới hiện tại?

Chung Nhạc cùng với rất nhiều cường giả nhao nhao tiến vào tòa Bí cảnh Thiên Ma này. Nhiều cường giả tụ tập cùng một chỗ như vậy, đủ khiến cho bất luận tồn tại gì đương đại cũng phải nhượng bộ lui binh.

Phía trước là một cái hồ nước, kích thước không lớn, chỉ có hơn mười trượng. Mấy vị Cự bá tới từ Ma Tộc nhìn thấy hồ nước này, nhất thời kích động. Cự bá Dạ Xoa Tộc lập tức tiến lên, giơ tay vẫy một cái, chỉ thấy một cái bình đen sẫm từ trong tay hắn bay ra, không ngừng xoay tròn, hút nước dưới cái hồ nước kia vào trong bình.

- Quả nhiên là Ma Linh Dịch, là do ma khí của Tiên Thiên Ma Thần tán dật ra, ngưng tụ tạo thành!

Cự bá Dạ Xoa Tộc đại hỉ, bật cười ha hả. Mấy vị Cự bá còn lại chậm chân một bước, bị hắn cướp sạch sẽ, nhất thời sát khí dâng trào, ngay cả Cự bá cũng không nhịn được sát cơ.

Trong lòng Cự bá Dạ Xoa Tộc nhảy loạn, biết rõ chính mình cướp đi một ao Ma Linh Dịch này, đã khiến cho đám lão quái vật này động sát niệm. Một giọt Ma Linh Dịch ngưng tụ bởi không biết bao nhiêu ma khí, hơn nữa lại càng tinh thuần, thuần túy hơn rất nhiều. Một ao Ma Linh Dịch này sợ rằng đủ để sánh ngang với vô số linh đan diệu dược rồi. Ma khí nơi này mặc dù cực kỳ nồng nặc, nhưng so với Ma Linh Dịch vẫn là kém cỏi hơn rất nhiều. Nếu có thể đạt được một ao như thế, sợ rằng đối với việc bọn họ đột phá cảnh giới hiện tại có ích lợi rất lớn, còn tốt hơn việc đạt được vô số tài phú không biết bao nhiêu lần. Cự bá Dạ Xoa Tộc vội cười hắc hắc làm lành, nói:

- Mấy vị sư huynh cần gì phải như vậy? Bùn đất này cũng là thứ tốt, đã được Ma Linh Dịch nuôi dưỡng bao nhiêu năm tháng, ăn vào trong bụng hiệu quả cũng sẽ không thua kém Ma Linh Dịch chút nào!

Mấy vị Cự bá hừ lạnh một tiếng. Để cho bọn họ ăn bùn đất thật sự là quá ném mặt mũi rồi. Bọn họ tự nhiên sẽ không làm như vậy. Bất quá, trực tiếp động thủ tranh đoạt, nơi này Cự bá nhiều như vậy, cuối cùng rơi vào nhà nào cũng khó có thể dự liệu.

Đột nhiên, Cự bá Diêm Ma Tộc bật cười ha hả, tiến lên phía trước, thu lấy bùn đất dưới đáy hồ nước. Hắn cơ hồ là đào luôn ba thước đất, cuối cùng mới mỉm cười nói:

- Ta ngược lại cũng không dự định sẽ ăn bùn đất, mà trong bùn đất này quả thật lưu lại không ít Ma Linh Dịch, tiến hành đề luyện hẳn là cũng có thể luyện ra không ít Ma Linh Đan a!

- Nơi này còn có xương cốt của sinh linh!

Sa Kỳ Sơn đột nhiên kinh hãi thốt lên. Chỉ thấy dưới đáy hồ nước bị đào ba thước đất kia lộ ra một cỗ thi cốt cực kỳ khổng lồ. Tinh thần lực một vị Cự bá tuôn ra, lôi bộ hài cốt này từ trong bùn đất lên. Chỉ thấy đây là một bộ xương cốt ánh vàng rực rỡ, cao chừng bảy trượng, dài tới mười một trượng, hình dạng giống như Thiên Ngưu. Hai sợi xúc tu thật dài có tổng cộng mười tám khúc, cũng là phát ra kim quang xán lạn.

- Kim Thiên Ngưu Tộc trong Côn Tộc!

Mấy vị Cự bá Ma Tộc nhất thời kinh hãi. Đây cũng là một loại Côn Tộc, ở trong Côn Tộc cũng xem như là Vương tộc không tầm thường. Kim Thiên Ngưu có một loại đặc tính, đó chính là thích ăn Thần Kim, cho nên mới được gọi là Kim Thiên Ngưu.

Trong truyền thuyết Viễn Cổ, Tạo Vật Chủ cổ lão sáng tạo ra Kim Thiên Ngưu Tộc, giao cho Ma Thần bộ hạ, dùng để tiến vào mỏ khai thác quặng. Đám Kim Thiên Ngưu này ăn Thần Khoáng vào trong bụng, sẽ có thể đề luyện ra Thần Kim, lưu lại trong thân thể chính mình. Thần Kim trải qua Kim Thiên Ngưu tinh luyện sẽ vô cùng tinh thuần, không có nửa phần tạp chất, cơ hồ được tinh luyện thành loại Thần Kim thuần túy nhất.

Trong Bát Hoang Ma Tộc hiện tại đã không còn loại Côn Tộc cao đẳng như vậy nữa. Sau khi Côn Tộc phát sinh phản loạn, đại bộ phận Côn Tộc trên Tổ Tinh cũng đã bị diệt sạch, chỉ còn lưu lại một chút Côn Tộc sức uy hiếp không lớn mà thôi.

Con Kim Thiên Ngưu này chỉ còn lại có một bộ xác ngoài, huyết nhục trong xác cũng đã sớm tan rã từ đời nào rồi.

Ánh mắt mấy vị Cự bá Ma Tộc nhất thời nóng lên, Thần Khoáng lúc nó còn sống ăn vào, hẳn là vẫn còn lưu lại trong bụng, bị luyện thành Thần Kim tinh thuần. Nơi này hoang tàn vắng vẻ như vậy, Thần Kim hẳn là vẫn còn lưu lại bụng của nó a.

Cự bá Tu La Tộc đột nhiên xuất thủ, chấn vỡ thi cốt của Kim Thiên Ngưu. Chỉ thấy một đoàn kim quang đột nhiên bùng phát, sóng nhiệt cuồn cuộn vọt tới. Thần quang cực kỳ sáng rọi, khiến cho người ta không thể mở mắt ra nổi. Đoàn Thần quang kia lên lên xuống xuống, vậy mà không hề rơi xuống đất. Cự bá Tu La Tộc vươn tay ra, nắm lấy đoàn kim quang này vào trong tay, cực kỳ vui vẻ, luôn miệng nói:

- Bảo bối này thuộc về ta! Các ngươi ai cũng không được cướp a!

Đám Cự bá còn lại từng vị từng vị sát cơ đại động, nhưng cũng không có xuất thủ, chỉ thầm than một tiếng đáng tiếc. Cho dù là Long Tộc Ngũ Lão và Sa Kỳ Sơn, hai mắt lúc này cũng sáng lên, trong lòng tâm động không thôi. Nếu không phải nơi này cường giả quá nhiều, bọn họ nhất định đã xuất thủ cướp đoạt. Bọn họ cũng không phải là Ma Tộc, vốn cho rằng Bí cảnh Thiên Ma này có thể mang tới cho bọn họ chỗ tốt cũng không nhiều lắm. Nhưng hiện tại xem ra, chỉ riêng khối Thần Kim trải qua Côn Tộc tinh luyện này, cũng đã là một khoản tài phú không cách nào tưởng tượng rồi.

Chung Nhạc nhìn về phía đoàn kim quang kia, trong lòng cũng khẽ động. Đoàn kim quang này vậy mà có vài phần tương tự với cây kiếm kia của Phương Kiếm Các Kiếm Môn. Nó hẳn cũng là Thần Kim đẳng cấp đồng dạng. Nếu có thể luyện nó thành Kiếm khí, uy lực nhất định là lớn tới đáng sợ.

Thiên Ma Phi thấp giọng nói:

- Trong Bí cảnh Thiên Ma sao lại có Côn Tộc? Chẳng lẽ là sinh linh do tôn Tạo Vật Chủ này trước khi chết sáng tạo ra sao? Hắn sáng tạo ra Côn Tộc, hẳn là dự định để cho Côn Tộc tế tự hắn, bảo trì sức sống cho Tàn Linh của hắn. Đáng tiếc chính là vị tồn tại giết chết hắn kia thật sự quá mạnh, đoán chừng hắn chỉ kịp sáng tạo ra một số ít Côn Tộc mà thôi. Trong Bí cảnh Thiên Ma này hẳn là còn có những Côn Tộc khác đã chết rồi!

Thánh Nữ Phi đột nhiên nói:

- Đi theo sau đám Cự bá này, chúng ta ngay cả một chút canh cặn cũng uống không tới a!

Chung Nhạc gật đầu. Đám cao thủ Ma Tộc thế hệ thanh niên khác cũng nghĩ tới điểm mấu chốt này. Thực lực đám Cự bá này thật sự quá khủng bố, mặc kệ là gặp phải bảo bối gì, đám Cự bá này chỉ cần phất ống tay áo một cái, liền ăn sạch ăn sẽ, nửa điểm chỗ tốt cũng không lưu lại. Đi theo sau lưng bọn họ, chính mình căn bản đừng hòng lấy được chỗ tốt gì.

*****

Lập tức có không ít cường giả Ma Tộc tản ra bốn phía. Thế hệ thanh niên từng tốp từng tốp kết bạn, chia ra tự mình tầm bảo. Mà Long Tộc Ngũ Lão cũng tách ra khỏi đám Cự bá khác, tiến về phía những phương hướng bất đồng. Sa Kỳ Sơn cũng một mình rời đi. Cũng không lâu lắm, tám vị Cự bá của Bát Bộ Thánh Tộc cũng mỗi người mang theo mấy vị tộc nhân tách ra khỏi những cường giả khác. Bảo vật trong này thật sự quá kinh người, nếu vẫn đi cùng một chỗ, nhất định sẽ bởi vì bảo vật mà xuất thủ tranh đoạt.

- Mục đích của Ma Thánh, chỉ sợ chính là muốn tách bọn họ ra a?

Trong đầu Chung Nhạc đột nhiên lóe lên một cái. Bởi vì tránh cho tranh đoạt bảo vật, rất nhiều Cự bá đều đã tách ra, liền sẽ cấp cho Ma Thánh cơ hội và khả năng tiêu diệt từng bộ phận.

- Ma Hậu đâu rồi?

Hắn đảo mắt nhìn lại bốn phía, lúc này Ma Hậu cũng sớm đã không biết tung tích. Chung Nhạc hít vào một hơi thật dài, thấp giọng nói:

- Hiện tại lối vào Bí cảnh Thiên Ma cũng đã đóng lại rồi a?

Cát Tường Phi phi thân bay đi:

- Ta đi xem một chút!

Sau một hồi, Cát Tường Phi bay trở về, lắc đầu nói:

- Lối vào Bí cảnh Thiên Ma quả thật đã không tìm thấy nữa!

- Ma Thánh thật hảo thủ đoạn! Bất quá, hắn thật sự có thể một lưới bắt hết nhiều cường giả như vậy sao?

Chung Nhạc lắc đầu, cất bước tiến về phía trước, trong lòng thầm nghĩ:

- Hắn hẳn là sẽ không xuất thủ nhanh như vậy. Hắn vẫn cần mượn tay những cường giả này giúp hắn dò xét bảo vật, cướp đoạt bảo vật trong tòa Bí cảnh này. Sau đó, hắn mới đánh chết những cường giả này, tế tự cho Tàn Linh của Tiên Thiên Ma Thần, còn có thể chiếm những bảo vật này làm của riêng, thu hoạch chỗ tốt lớn nhất!

Bí cảnh Thiên Ma này cực kỳ mênh mông, thậm chí còn có những ngôi sao rơi rụng, đủ thấy phiến địa vực này to lớn tới mức nào. Bất quá, đại bộ phận địa phương đều đã không còn bao nhiêu giá trị, khắp nơi đều là hỏa diễm hừng hực thiêu đốt. Loại lửa này cũng không là Ma hỏa thuần túy, mà là hỗn hợp giữa Thần hỏa và Ma hỏa, hẳn là kết quả do pháp lực của Kẻ thừa kế tiền nhiệm và Tiên Thiên Ma Thần va chạm với nhau tạo thành. Cho tới hiện tại, Ma hỏa và Thần hỏa vẫn còn đang không ngừng va chạm với nhau, bởi vậy, những nơi hỏa diễm bao phủ cũng là địa phương hung hiểm nhất, sợ rằng cho dù là Thần Ma cũng không dám tùy tiện đặt chân vào trong đó.

Ngoại trừ những địa phương hỏa diễm bao phủ, những địa phương còn lại còn có địa phương đã triệt để hóa thành hư không, cũng là nơi cực kỳ hung hiểm. Có nơi thì lưu lại dư ba thần thông, trên thiên không cũng có từng đoàn từng đoàn quang mang huyễn lệ. Đám quang mang huyễn lệ kia đột nhiên đảo qua một khỏa Tinh cầu, khỏa Tinh cầu tàn phá kia nhất thời mất đi một mảng lớn. Địa phương bị huyễn quang quét qua nhất thời hóa thành bột mịn, nhìn thấy khiến cho người ta cũng phải giật mình. Bởi vậy, bay lên trên không trung cũng cực kỳ hung hiểm.

Trên đường đi, đám người Chung Nhạc lại phát hiện thêm mấy cỗ thi cốt nữa, cũng đều là thi cốt của Côn Tộc. Hình dạng đám thi cốt này quái dị, cực kỳ khổng lồ. Bất quá, các loại bảo vật như Ma Linh Dịch và Thần Kim lại không có phát hiện, hẳn là đã bị người khác lấy đi trước rồi.

- Chúng ta đi chậm một bước, đã có Luyện Khí Sĩ đi phía trước chúng ta!

Thiên Ma Phi ngẩng đầu lên, nói.

- Những Luyện Khí Sĩ đó đã chết!

Thánh Nữ Phi đột nhiên nói. Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, đột nhiên ngửi được một tia máu tươi như có như không. Hắn lập tức mở ra Thần Nhãn thứ ba trên mi tâm, nhìn về phía trước, gật đầu một cái, nói:

- Những Luyện Khí Sĩ đi phía trước chúng ta quả thật đã chết, cách chúng ta khoảng chừng một trăm dặm. Mọi người cẩn thận! Côn Tộc do Tiên Thiên Ma Thần sáng tạo ra, có khả năng vẫn chưa chết sạch!

Trong lòng chư nữ Cát Tường Phi không khỏi trở nên khẩn trương. Một nàng Quý nữ trong số đó, sau đầu năm luân nở rộ, một cái bình ngọc từ trong quang luân bay ra. Nắp bình vừa mở ra, chỉ thấy vô số con ong nhỏ xinh xắn từ trong bình ong ong bay ra. Đám ong nhỏ này đón gió liền bành trướng lên, hóa thành chiều dài hơn một trượng, không ngờ cũng là một loại Côn Tộc. Chúng vỗ mạnh cặp côn dực trong suốt bay thẳng về phía trước. Nàng Quý nữ kia lại lấy ra một tấm gương, chỉ thấy trên gương xuất hiện cảnh tượng mà đám Phong Trùng kia đang nhìn thấy.

Trên mặt đất cách nơi này chừng trăm dặm xuất hiện tàn thi đầy đất, còn có vô số mảnh vỡ Hồn binh. Nhìn kiện Hồn binh kia, hẳn là Hồn binh của cường giả Pháp Thiên Cảnh.

- Là Cự đầu của Dạ Xoa Tộc, Dạ Thiên Minh!

Chư nữ trong lòng kinh hãi. Bọn họ nhìn thấy một vị lão giả nằm trên mặt đất. Thân thể lão giả kia cực kỳ khổng lồ, hẳn là đã triệu hồi ra Thiên Địa Pháp Tương, chiều cao chừng hơn một trăm trượng, giống như một tôn Ma Thần vậy. Bất quá, lúc này vị lão giả này đang dùng một loại tư thái vặn vẹo nằm trên mặt đất, thỉnh thoảng lại động đậy một cái, bộ dạng lộ ra cực kỳ quỷ dị.

Một con Phong Trùng vừa bay tới gần, đột nhiên chỉ thấy lão giả kia đứng bật dậy, cái đầu giãy dụa, nhìn chằm chằm đám Phong Trùng này. Chỉ thấy cái đầu hắn vậy mà vòng quanh cái cổ suốt một vòng, từ trước bộ ngực xoay chuyển tới sau lưng. Đám Phong Trùng kia bay tới đâu, đầu của vị lão giả Pháp Thiên Cảnh này xoay tới đó, lại từ phía sau lưng xoay chuyển tới trước ngực, xoay vừa đủ một vòng.

Nàng Quý nữ kia cũng có chút ham chơi, giá ngự đám Phong Trùng kia bay xung quanh Dạ Thiên Minh hơn mười vòng, chỉ thấy cái đầu của Dạ Thiên Minh cũng quay theo một vòng lại một vòng, cuối cùng xoắn lại thành như cái bánh quai chèo.

Phốc xuy!

Cần cổ của hắn cuối cùng cũng bị xoắn cho gãy rời, rơi xuống trên mặt đất. Từ trong phần cổ gãy của hắn vươn ra hai sợi xúc tu thật dài, trên đỉnh hai sợi xúc tu mọc ra một cặp mắt, tò mò quan sát đám Phong Trùng này. Phần cổ của Dạ Thiên Minh nhúc nhích, nhô cao lên, phảng phất như có đồ vật gì đó muốn từ bên trong bò ra ngoài.

- Côn Tộc Cực phẩm!

Thiên Ma Phi mừng rỡ vạn phần, hô lên một tiếng.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)