← Ch.0341 | Ch.0343 → |
Trong lòng Thánh Nữ Phi, Thiên Ma Phi, Cát Tường Phi cùng với rất nhiều Quý nữ nhất thời chấn động một cái. Toàn bộ đều trầm mặc không nói lời nào. Trên danh nghĩa, các nàng dù sao cũng là tiểu thiếp của Ma Thánh. Lúc này, Ma Thánh rốt cuộc cũng sắp xuất hiện, đại chiến với Chung Nhạc, trong lòng các nàng cũng không biết là tư vị gì.
Ánh mắt Thiên Ma Phi chớp động, tiến về phía trước một bước, đang định nói gì đó, nhưng Chung Nhạc đã lắc đầu, nói:
- Ngươi không cần xuất thủ! Ma Hậu cũng đang ở bên cạnh Ma Thánh, ta cần có người có thể ngăn cản Ma Hậu, để cho ta có thể lòng không lo lắng đánh một trận với Ma Thánh!
Thiên Ma Phi gật đầu, nói:
- Nếu Ma Hậu xuất thủ, cứ để ta ngăn cản nàng!
Chư nữ lập tức nhao nhao lui về phía sau, rời khỏi ba mươi dặm. Ba mươi dặm đối với những Luyện Khí Sĩ đẳng cấp như các nàng là một cự ly không gần không xa. Dư ba thần thông của Chung Nhạc và Ma Thánh truyền tới nơi này, uy lực đã sớm đại tổn, không uy hiếp được các nàng. Còn nếu muốn gấp rút tiếp viện, thần thông hay Hồn binh gì chỉ trong nháy mắt liền có thể tới. Có thể nói là tiến có thể công, lui có thể thủ.
Chung Nhạc quan sát bốn phía, chỉ thấy sát biên giới biển lửa phía trước có một ngọn núi cao, nửa bên sơn thể tiếp cận biển lửa bị thiêu đốt đỏ bừng, mà nửa bên kia vẫn còn lạnh như băng. Trên đỉnh núi treo một vầng trăng khuyết, cách đỉnh núi cực gần, tựa hồ chỉ cần vươn tay ra là có thể sờ tới. Sở dĩ nói nó là một vầng trăng khuyết, chủ yếu là vì vầng minh nguyệt này bị một cỗ thần thông khó có thể chống cự từ sát biên giới xuyên qua. Đạo thần thông kia nhất định là tròn như trụ, hủy diệt hơn nửa bên mặt trăng. Từ xa nhìn lại giống như một vầng trăng non. Chính là quang huy của vầng minh nguyệt này chiếu rọi xuống, mới khiến cho nửa bên ngọn núi cao này vẫn còn lạnh lẽo như vậy.
Chung Nhạc cất bước, đạp không mà đi, từng bước một tiến lên, chỉ mấy bước đã leo lên tới đỉnh núi. Hắn chắp hai tay sau lưng, khí thế phóng thẳng lên cao, quần áo phần phật, toàn thân văn lộ Đồ đằng phiêu dật, giống như một dải lụa vờn quanh sau đầu. Khí thế của hắn càng lúc càng mạnh, chiến ý hừng hực, giống như một ngọn hải đăng định vị trên mặt biển trong đêm đen vậy, cấp cho Ma Thánh phương hướng, để cho Ma Thánh có thể bắt được phương vị của hắn.
Hắn đang khiêu chiến Ma Thánh! Nếu Ma Thánh cảm ứng được khí tức của hắn, nhất định sẽ có thể cảm thụ được chiến ý của hắn, tất nhiên sẽ tiếp nhận khiêu chiến.
Chung Nhạc mở ra Thần Nhãn thứ ba, nhìn về phía xa xa trong biển lửa. Chỉ thấy trong biển lửa, một mảnh lá cây phỉ thúy phương viên chừng mấy mẫu đang phiêu phù trong biển lửa, bay về phía chính mình bên này. Ma Thánh đứng sừng sững ở chóp mép lá mảnh lá cây phỉ thúy kia. Bốn phía mảnh lá cây đều là Thần hỏa và Ma hỏa khủng bố tới cực điểm, dải lụa sau đầu hắn phiêu động trong biển lửa, vô cùng xuất trần bất phàm.
Mà ở sau lưng hắn, Ma Hậu nương nương cùng với năm nàng Ma phi nương nương còn lại đang đứng trên mảnh lá cây phỉ thúy, còn có rất nhiều Quý nữ vờn quanh, giống như lá xanh vây quanh đóa hoa hồng vậy. Chư nữ quần áo hoa lệ, dung mạo tiếu mị, văn lộ Đồ đằng hóa thành dải lụa, bộ dáng chói mắt giống như Thiên Nhân vậy, không chút nào hung ác dữ tợn như những Ma Tộc khác.
- Phiến Phỉ Thúy Diệp này hẳn là một kiện Thần binh a? Chẳng lẽ là Hồn binh do Ma Thánh kiếp trước luyện thành?
Chung Nhạc vừa mới suy nghĩ tới đây, đột nhiên biển lửa chợt cuộn trào, một chiếc thuyền gỗ xuất hiện trong tầm mắt Thần Nhãn thứ ba của hắn. Chiếc thuyền gỗ kia phong cách cổ xưa, trên thân thuyền phủ đầy văn lộ Đồ đằng cổ lão, bị Thần hỏa Ma hỏa trong biển lửa thiêu đốt thỉnh thoảng lại sáng lên, cực kỳ huyễn lệ. Chiếc thuyền gỗ này không lớn, bộ dáng chỉ chừng hai trượng rưỡi. Trên thuyền có một gã thiếu niên Ma Tộc tay cầm sào trúc, ở trong biển lửa chống sào lướt đi. Hắn thỉnh thoảng lại đổi tay, bộ dáng cử chỉ lộ ra vô cùng thoải mái, phảng phất như không phải đang đi thuyền trong biển lửa, mà là đang chèo thuyền du ngoạn giữa sông hồ vậy.
- Tu La!
Chung Nhạc kinh dị thốt lên một tiếng. Gã thiếu niên Ma Tộc kia chính là gã đệ tử Tu La Tộc trẻ tuổi tự xưng là Tu La, người hầu bên cạnh Sa Kỳ Sơn kia. Lúc này không ngờ hắn lại có thể chèo thuyền du ngoạn trong biển lửa do Thần hỏa Ma hỏa hình thành. Hơn nữa, nhìn phương hướng mà Tu La đang tiến tới, rõ ràng là muốn chặn đường Ma Thánh.
Ánh mắt Chung Nhạc sáng ngời, thấp giọng nói:
- Hắn không phải là hóa thân Ma Đạo của Phong Vô Kỵ! Phong Vô Kỵ không có tu vi Ma Đạo tinh thuần bậc này, cũng không có Thần binh Ma Đạo cường đại như vậy! Bất luận là chiếc thuyền gỗ kia, hay là cây sào trúc trong tay hắn, đều là Ma Thần Binh!
Biển lửa là kết quả do thần thông của Kẻ thừa kế Tân Hỏa tiền nhiệm và Tiên Thiên Ma Thần va chạm tạo thành. Cho dù là Thập Đại Hung Binh rơi vào trong biển lửa cũng sẽ nóng chảy, bị đốt thành tro bụi. Chỉ có Thần binh, Ma Thần Binh mới có năng lực bậc này, không bị biển lửa đốt chảy.
- Gã Tu La này rốt cuộc là có lai lịch gì? Vì sao hắn lại muốn cản đường Ma Thánh?
Trong đầu Chung Nhạc trong lúc điện quang lửa thạch lóe lên một ý niệm đáng sợ:
- Dám dùng Tu La làm tên họ chính mình, sợ rằng chỉ có Lão tổ tông của Tu La Tộc mới có loại khẩu khí này, loại thực lực này a? Tu La, có khả năng chính là tôn Tu La Ma Thần của Tu La Tộc năm xưa đã nghiên cứu thi thể Ma Thánh kia, tồn tại tề danh với Thiên Ma Thần của A Tu La Tộc. Vị Lão tổ Tu La Tộc này bởi vì ngăn chặn đại kế phục sinh của Ma Thánh, cũng sớm đã phục sinh rồi!
Chung Nhạc hít mạnh một hơi thật dài. Tới bây giờ hắn mới hiểu được vì sao Tu La lại muốn liên thủ với chính mình, hơn nữa còn nói ra lời quái thoại có lai lịch đồng dạng với Chung Nhạc kia.
- Hắn nhất định là cho rằng ta cũng là một vị Lão tổ nào đó của Bát Bộ Thánh Tộc phục sinh, cho nên mới nói có lai lịch đồng dạng với ta!
Thực lực của Chung Nhạc viễn siêu cùng thế hệ, là nhân vật trên Thần Thoại Bảng, có được thực lực Thần Ma thời kỳ thiếu niên. Trong suy nghĩ của Tu La, Chung Nhạc rất có khả năng là Ma Thần chuyển thế. Mà chuyển thế tại cái thời điểm Ma Thánh chuẩn bị phục sinh này, ngoại trừ Lão tổ của Bát Bộ Thánh Tộc ra, còn có thể là vị Ma Thần nào nữa? Tám vị Lão tổ của Bát Bộ Thánh Tộc năm xưa đều là Ma Thần, hùng cứ Bát Hoang, mọi người đều nhận thức lẫn nhau. Chỉ là Chung Nhạc không chịu báo ra lai lịch, hắn cũng không biết Chung Nhạc là xuất thân cái Thánh Tộc nào.
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, hắn cũng có Thần binh có thể dùng để vượt qua biển lửa, đó chính là Thanh Long Vân Văn Kỳ, đủ để chống lại Thần hỏa, Ma hỏa. Bất quá, Ma Thánh có thể giá ngự Phỉ Thúy Diệp, Tu La có thể giá ngự chiếc thuyền gỗ, là bởi vì hai kiện Hồn binh này đều là Ma Thần Binh do bọn họ kiếp trước luyện thành, ít nhiều có thể thôi động được một hai phần uy năng. Mà Thanh Long Vân Văn Kỳ này cũng không phải là Hồn binh do Chung Nhạc luyện chế, cho tới bây giờ hắn cũng chưa thể tế luyện tấm Thần kỳ này, vẫn không thể thôi động được. Nếu hắn tùy tiện giá ngự Thanh Long Kỳ, pháp lực tiêu hao khẳng định sẽ cực kỳ khủng bố. Tới lúc pháp lực hao hết, rơi vào trong biển lửa chính là một con đường chết.
*****
- Tu La muốn liên thủ với ta, bất quá, trong biển lửa cũng không có khả năng liên thủ được!
Chung Nhạc khẽ nhíu mày, bỏ đi ý niệm tiến vào biển lửa.
Chiếc thuyền gỗ và mảnh Phỉ Thúy Diệp kia càng lúc càng gần nhau. Lúc này, Ma Thánh cũng đã phát hiện ra chiếc thuyền gỗ kia và gã thiếu niên chống sào trên thuyền, bàn tay khẽ phất một cái, mảnh Phỉ Thúy Diệp lập tức dừng lại. Trên chiếc thuyền gỗ kia, thiếu niên Tu La Tộc giơ cao cây sào trúc, nhẹ nhàng điểm một cái về phía Ma Thánh trên Phỉ Thúy Diệp. Ma Thánh thì rút ra một cây đồng giản sáu cạnh mười tám khúc, nghênh đón cây sào trúc.
Hai vị Ma Thần chuyển thế chiến đấu trong biển lửa đều nhẹ nhàng bình đạm, không hề nhìn ra là đại địch sinh tử chút nào. Chiêu thức của bọn họ cực kỳ đơn giản, bình phàm không có gì lạ. Bất quá, sắc mặt Chung Nhạc lại càng lúc càng ngưng trọng.
Chiêu thức của Ma Thánh và Tu La đều đơn giản tới cực điểm, phảng phất như đang miêu tả văn chương vậy. Quét một cái, chọc một cái, đâm một cái, đẩy một cái... hoàn toàn rõ ràng sáng tỏ. Nếu rơi vào trong mắt những Luyện Khí Sĩ khác, nhất định sẽ chế nhạo chiêu thức của bọn họ quá mức đơn sơ. Nhưng nhãn giới kiến thức của Chung Nhạc đã sớm vượt qua tầng thứ Đan Nguyên Cảnh, có thể nhìn ra chiêu thức bọn họ mặc dù chí giản, nhưng lại đều đã trải qua thiên chuy bách luyện, hóa ngàn vạn đạo thần thông ảo diệu vào trong một chiêu đơn giản chí cực.
Đại đạo chí giản, thần thông chí giản! Chiêu thức vô cùng đơn giản, lại chất chứa uy lực cực kỳ đáng sợ, mức độ khủng bố càng hơn xa so với một vài loại thần thông hoa lệ. Hơn nữa, ở trong biển lửa, Thần hỏa Ma hỏa thiêu đốt vạn vật, bất luận thần thông gì của cường giả Đan Nguyên Cảnh ở trong này cũng đều không có tác dụng. Thần thông vừa mới phát ra, văn lộ Đồ đằng cấu thành thần thông đã bị biển lửa thiêu hủy sạch, còn không hữu hiệu bằng những chiêu thức đơn giản này của bọn họ. Những chiêu thức này chính là dùng Ma Thần Binh thôi động, có thể chống lại sự thiêu đốt của Ma hỏa và Thần hỏa, chính là phương thức chiến đấu thích hợp nhất trong biển lửa.
- Trên người Ma Thánh và Tu La đều có Ma Thần Binh cực kỳ cường đại, nội tình vô cùng hùng hậu, không hỗ là Ma Thần lâu năm!
Trong lòng Chung Nhạc trầm xuống. Có được Ma Thần Binh hoàn chỉnh, lại thêm chiêu thức chí giản. Giao thủ với tồn tại như vậy, chỗ hung hiểm có thể tưởng tượng.
- Ta phải làm sao mới có thể chiến thắng được tồn tại như vậy?
Hắn đứng trên đỉnh ngọn cao sơn, trên đỉnh đầu chính là nửa vầng trăng khuyết, nguyệt quang chiếu rọi. Thụ nhãn tại mi tâm Chung Nhạc mở ra, nhìn chăm chú về phía trận chiến đấu giữa hai vị Thần Ma chuyển thế, trong Thức hải lại là nộ hải cuồng âm, tinh thần lực dâng trào cuồn cuộn, trên mặt biển hóa thành từng loại từng loại thần thông cường đại.
Các loại thần thông trong Thức hải của hắn thiên biến vạn hóa, thi triển ra hết thảy sở học cả đời của hắn, ấn chứng với những chiêu thức chí giản kia của Ma Thánh và Tu La. Từng môn từng môn công pháp tuyệt học Đại Tự Tại Kiếm Khí, Yêu Thần Minh Vương Quyết, pháp môn cận chiến của Tông sư Võ đạo, Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh, Lục Mục Tinh Thiềm, Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh, Long Đằng Bách Biến... Từng loại từng loại thần thông uy lực cường đại, không ngừng biến hóa khó lường trên không Thức hải của hắn.
Trong lòng Chung Nhạc càng lúc càng trầm trọng.
Không có! Không có bất kỳ một thức thần thông nào có thể chống lại những chiêu thức đại đạo chí giản kia của Ma Thánh và Tu La. Ma Thánh và Tu La đã đem thần thông của bản thân hòa làm một thể. Bằng vào những sở học trước đây của hắn, sợ rằng chỉ một chiêu liền sẽ bị thua, một chiêu tiếp nữa sẽ bị đánh chết! Tích lũy của hắn so với những Ma Thần rong ruổi quát tháo cả một cái thời đại như Ma Thánh hay Tu La bậc này thì vẫn kém hơn rất rất nhiều. Không có vô số năm tháng tích lũy, rất khó sánh ngang với tồn tại bậc này được.
Hai mắt Chung Nhạc nhắm lại, chỉ có thụ nhãn tại mi tâm vẫn còn mở ra, nhìn chăm chú về phía trận chiến đấu trong biển lửa. Các loại thần thông trong Thức hải của hắn đột nhiên tản đi, chỉ còn các loại văn lộ Đồ đằng hoa lệ phiêu phù ở giữa không trung. Các loại văn lộ Đồ đằng không ngừng va chạm, tổ hợp với nhau, nỗ lực dung hợp các loại công pháp thần thông sở học trước đây lại với nhau, hóa thành một loại thần thông có thể sánh ngang với Ma Thánh và Tu La.
Lúc này, toàn bộ tiềm lực tiềm năng của hắn đều đã bị bức ra, bởi vì Tu La đã lộ ra dấu hiệu thất bại. Một khi Tu La chiến bại, Ma Thánh tất nhiên sẽ xuyên qua biển lửa mà tới. Muốn trong khoảng thời gian ngắn ngủi này dung hợp tất cả những sở học trước đây, lĩnh ngộ ra thần thông của chính mình là chuyện gian nan tới mức nào?
Chung Nhạc ngay cả Thần Ma Thái Cực Đồ cũng còn chưa có hoàn thiện, công pháp chưa hoàn thiện đã muốn mở ra thần thông thích hợp nhất với công pháp, chính là khó càng thêm khó. Chỉ hơi có một chút lơ là, chính là tẩu hỏa nhập ma. Nhưng lúc này đã không cho phép hắn không mạo hiểm thử một lần.
Tân Hỏa thông qua Thần Nhãn thứ ba của hắn, quan sát trận chiến đấu giữa Tu La và Ma Thánh, đột nhiên mở miệng nói:
- Nhạc tiểu tử, ngươi hiện tại không có khả năng là đối thủ của hắn! Nội tình của bọn hắn quá khủng bố, cho dù là tên tiểu tử hơi yếu hơn kia, ngươi cũng không có khả năng chiến thắng nổi! Giao thủ với hắn, ngươi chắc chắn là thất bại không thể nghi ngờ, hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Mau giao thân thể ngươi cho ta, ta tới giết chết hắn!
Chung Nhạc im lặng không lên tiếng. Trên không trung Thức hải, Nguyên thần của hắn đại biến, hóa thành Nguyên thần Phục Hy, nhật nguyệt song nhãn. Thần Ma Thái Cực Đồ ông một tiếng từ từ mở ra, nửa Thần nửa Ma, Âm Dương phân tách, đại nhật bay ra, minh nguyệt chiếu rọi. Hắn không biến thành Nguyên thần Toại Hoàng, mà là dùng Nguyên thần Phục Hy.
Từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng ào ào bay tới, tiến nhập vào trong Thần Ma Thái Cực Đồ. Trong Thái Cực Đồ có Kiếm khí thiên biến vạn hóa, có chín Ma Thần chìm nổi, có Tế đàn từ trong Âm Dương bay lên, có Bát Tí Minh Vương đứng trên thái dương, có Kim Ô bay ra, có Thần Nhân sáu mắt sừng sững trên minh nguyệt...
Mà lúc này, trong biển lửa, Tu La đột nhiên thổ huyết, chống sào lui về phía sau. Chiếc thuyền gỗ nhỏ chở theo gã thiếu niên này biến mất vào sâu trong biển lửa. Ma Thánh thôi động Phỉ Thúy Diệp đuổi theo. Nhưng biển lửa quá mênh mông, Tu La lại tận lực ẩn nấp, cộng thêm biển lửa thiêu đốt hừng hực, khiến cho Ma Thánh cũng không tìm được tung tích của hắn. Phỉ Thúy Diệp lại bay trở về, tiến về phía phương hướng Chung Nhạc.
Tân Hỏa nhất thời nôn nóng bất an, không ngừng bay tới bay lui xung quanh Nguyên thần của Chung Nhạc. Hắn đột nhiên cắn răng hối thúc:
- Nhạc tiểu tử, mau quyết định a! Tên Ma Thánh kia sắp sửa tới rồi!
- Tân Hỏa, trận chiến này...
Chung Nhạc đột nhiên chậm rãi nói:
- Ta muốn tự mình đánh!
← Ch. 0341 | Ch. 0343 → |