Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0365

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0365: Nhân Hoàng ban phúc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Đại Hoang Kiếm Môn, Chung Nhạc lên Kiếm Môn Sơn, thấy Kiếm Môn náo nhiệt hơn trước nhiều, đâu đâu cũng thấy chăng đèn kết hoa, không khí vui tươi. Chung Nhạc chặn lại một luyện khí sĩ hỏi han. Hắn thấy là Chung Nhạc thì vội nói:

- Mấy hôm trước Phương Kiếm Các Phương trưởng lão trở về từ Tây Hoang, đem theo hai bộ lạc nhân tộc ở Tây Hoang, Quân môn chủ rất vui, mấy hôm nay bày tiệc đãi tộc trưởng hai bộ lạc này.

Chung Nhạc khẽ động, Pkc cũng xuất sơn du lịch, không ngờ lại tới Tây Hoang, mà còn đem về hai bộ lạc nhân tộc.

- Phương sư huynh đưa nhân tộc từ Tây Hoang về chắc chắn đã trải qua một trận ác chiến.

Chung Nhạc tán thưởng, tới Trấn Phong Đường trước, thấy Khâu Cấm Nhi cũng không ở đó, Chung Nhạc còn chưa nghỉ chân thì Quân Tư Tà môn chủ đã cho người tới mời.

Chung Nhạc tới Kim Đỉnh thánh điện, thấy các các đường chủ và trưởng lão đều đã có mặt, còn có một số gương mặt lạ. Có lẽ là thủ lĩnh bộ lạc từ Tây Hoang. Khâu Cấm Nhi cũng đại diện cho Trấn Phong Đường, có chỗ ngồi riêng trong thánh điện.

Quân Tư Tà cười:

- Trấn Phong đường chủ tới thật đúng lúc, mau tới gặp những thành viên mới từ nhân tộc Tây Hoang. Vị đây là Thiếu Điển thị tộc trưởng, họ Công Tôn, tên là Công Tôn Điên. Vị đây là nữ tộc trưởng của Hữu Kiều thị, tên Phụ Bảo. Ở Tây Hoang Thiếu Điển thị và Hữu Kiều thị đều là đại bộ lạc, có tới hơn mười vạn người. Lần này Phương sư huynh lập đại công rồi!

Hai vị tộc trưởng này đều là luyện khí sĩ, tu vi cũng không vừa, vội đứng dậy hành lễ.

Chung Nhạc đáp lễ, quan sát hai người, tim khẽ động.

Huyết thống Phục Hy của hai vị tộc trưởng này không hề thấp, đương nhiên thấp hơn Phong thị nhiều nhưng so với các bộ lạc khác thì đều cao hơn không ít.

Có thể nói, ngoài Phong thị ra thì huyết mạch của Thiếu Điển thị và Hữu Kiều thị là cao nhất!

Nữ tộc trưởng Hữu Kiều thị đang mang bầu, thân thể không tiện, Chung Nhạc vội mời nàng ngồi xuống.

- Công Tôn và Phụ Bảo đã liên hôn, kết thành phu thê khi còn ở Tây Hoang.

Quân Tư Tà nói:

- Nhân tộc Đại Hoang chúng ta có thêm hai đại bộ lạc này sẽ lớn mạnh hơn vài phần. Trấn Phong đường chủ không biết chứ tổ thượng của Thiếu Điển thị và Hữu Kiều thị đều là huyết mạch Nhân Hoàng.

- Huyết mạch Nhân Hoàng?

Chung Nhạc động dung, thất thanh kêu lên:

- Nhân Hoàng tồn tại thật sao?

Công Tôn Điển thân choàng da gấu, khí độ phi phàm, cười:

- Trấn Phong đường chủ không biết đó thôi, yêu tộc có Yêu Hoàng, thần tộc có Thần Hoàng, ma tộc có Ma Hoàng, long tộc có Long Hoàng, nhân tộc chúng ta đương nhiên cũng có Nhân Hoàng. Chỉ là, Nhân Hoàng không ở tổ tinh. Từ xa xưa Thiếu Điển thị đã tương truyền Nhân Hoàng ở vùng Tử Vi Đế Tinh, thống trị nhân tộc. Tổ tiên mấy nghìn năm hai tộc bọn ta đều là con cái của Nhân Hoàng, từ nơi đó tới tổ tinh. Vốn là phụng mệnh Nhân Hoàng tới tổ tinh giúp nhân tộc quật khởi, trồng trọt chăn nuôi, không phải sốn dựa vào thiên nhiên. Không ngờ trên đường tiên tổ bị ám toán, rơi vào Tây Hoang, bị các đại thần tộc Tây Hoang vây khốn, không thể thoát thân.

Chung Nhạc gật gù, hắn cũng từng nhe nói Nhân Hoàng khuyến khích canh nông để nhân tộc thoát khỏi núi rừng. Chỉ là, nhân tộc thực sự quá yếu, đến giờ vẫn rất ít nhân tộc sống trên bình nguyên.

Nữ tộc trưởng Hữu Kiều thị, Phụ Bảo nói:

- Tiên tổ lấy vợ sinh con ở Tây Hoang, để lại huyết mạch, sau khi ngài qua đời, hai tộc bọn ta trải qua bao năm sinh sôi, dần dần cũng mạnh lên. Vốn dĩ bọn ta không nghĩ có cơ hội để tới Đại Hoang. Không ngờ Phương trưởng lão nhân lúc Hiếu Mang thần tộc và các tộc khác khai chiến, dẫn bọn ta từ Tây Hoang tới Đại Hoang.

Vẻ mặt nàng ảm đạm, hạ giọng nó:

- Nhưng trên đường vẫn chết không ít người...

Quân Tư Tà cười:

- Hôm nay là ngày đại hỷ, đừng nói chuyện buồn. Phụ Bảo, ta thấy bụng muội cũng không nhỏ, mang thai bao lâu rồi?

Phụ Bảo ngượng ngùng:

- Đã hơn một năm rồi, không biết tại sao mà không sinh được. Muội cũng đang lo không biết thai nhi có vấn đề gì không...

Công Tôn Điển nói:

- Khi nội tử mang thai, ngẩng lên thấy Bắc Đẩu Tinh có sét tím bao quanh, rồi chui vào bụng nàng ấy. Ta không biết là lành hay dữ, thời gian này cũng lo lắng lắm...

Trên dưới Kiếm Môn, các vị đường chủ, trưởng lão đều động dung nhìn bụng Phụ Bảo.

Nhân Hoàng đã già, thế lực Nhân Hoàng cũng khó lòng vươn tới tổ tinh. Nhân tộc trên tổ tinh lại yếu ớt như vậy, sét từ Bắc Đầu truyền tới, Tử Vi Đế Tinh chính là ở Bắc Đẩu, một tia sét từ Bắc Đầu đánh tới, đúng là không thể không biết!

Nhưng các vị luyện khí sĩ Đan Nguyên Cảnh, Pháp Thiên Cảnh, Trấn Linh Cảnh đều nhìn bụng Phụ Bảo đều không thể thấy được thai nhi bên trong, chỉ thấy màn khí tím mông lung mờ mịt.

Cho dù đại cao thủ Thông Thần Cảnh như Thủy Tử An cũng chỉ thấy khí tím, căn bản không thể thấy rốt cuộc thai nhi là gì.

- Cổ quái, có cổ quái...

Một vị trưởng lão thấp giọng nói.

Đột nhiên thần nhãn trên mi tâm Chung Nhạc mở ra, nhìn bụng Phụ Bảo. Thần nhãn của hắn mở ra, trong thánh điện lập tức sáng thần quang khiến ai cũng kinh ngạc.

Chung Nhạc nhìn vào trong bụng của Phụ Bảo, tim khẽ động, thấy một tia sét tím giống như còn rồng tím bao quanh thai nhi đó, không ngừng đề luyện, chiết xuất thần huyết Phục Hy cho đứa nhỏ.

- Nhân Hoàng làm vậy hình như rất có thâm ý...

Chung Nhạc trâm ngâm, thần nhãn đóng lại, Công Tôn Điển vội hỏi:

- Trấn Phong đường chủ nhìn được gì?

- Là con trai, rất khỏe mạnh, xin chúc mừng!

Chung Nhạc cười:

- Tia sét tím đó là Nhân Hoàng ban phúc, không phải yêu tà, lệnh lang sau này sẽ không phải nhân vật tầm thường.

Phu thê Công Tôn Điển, Phụ Bảo thở phào, nỗi lo trong lòng được trút bỏ, rất lấy làm vui mừng. Phụ Bảo từ khi mang thai tới nay hai người họ đều rất lo lắng, nhưng lại không biết rốt cuộc thai nhi trong bụng là gì, lúc này nghe Chung Nhạc nói vậy cuối cùng cũng yên tâm.

- Nhân Hoàng ban phúc?

Trong thánh điện, cao tầng Kiếm Môn nghe vậy đều nhìn nhau mừng rỡ. Họ chỉ nghe về truyền thuyết Nhân Hoàng chứ chưa từng thấy Nhân Hoàng, thậm chí có người còn nghi ngờ liệu có Nhân Hoàng thật không.

Lúc này lại có thai nhi được Nhân Hoàng ban phúc, đúng là đại hỷ sự.

*****

- Lệnh lang đã có tên chưa?

Chung Nhạc hỏi.

Công Tôn Điển và Phụ Bảo nhìn nhau:

- Đã nghĩ ra vài cái tên nhưng chưa quyết định. Ta định gọi nó là Hiên Viên. Tấm da gấu trên người ta là do tiên tổ truyền lại, là một món thần binh, sau này sẽ truyền cho nó. Vì thế nội tử định gọi nó là Hữu Hùng. Trấn Phong đường chủ có thể quyết định giúp bọn ta cái tên nào hay hơn không?

Chung Nhạc suy nghĩ rồi nói:

- Gọi là Hiên Viên đi. Chỉ một món thần binh, chưa đủ để quyết định tên của lệnh lang.

Hai người họ mừng rỡ, cười:

- Vậy cứ theo lời đường chủ, gọi là Công Tôn Hiên Viên!

Quân Tư Tà chớp mắt, nhìn Chung Nhạc trêu chọc:

- Trấn Phong đường chủ, mấy ngày nay ngươi đi đâu thế? Long Nhạc thách đấu ngươi đã chuẩn bị chưa?

Người khác không biết Chung Nhạc và Long Nhạc cùng là một người nhưng nàng thì biết rõ.

Tự thách đấu chính mình Quân Tư Tà chưa từng thấy việc gì cổ quái mà thú vị như vậy.

Chung Nhạc mỉm cười, nhàn nhã nói:

- Long Nhạc lại có thể là đối thủ của ta sao? Môn chủ cứ yên tâm, khi nào tới Nam Hoang ta sẽ khiến hắn răng rơi đầy đất. Còn mấy ngày nay ta đi đâu thì qua thời gian nữa môn chủ sẽ nghe tin thôi.

Quân Tư Tà không bận tâm, cười:

- Ngươi còn gây ra được chuyện gì kinh thiên động địa hay sao?

Chung Nhạc cười ha hả:

- Đến lúc đó mọi người nghe chuyện đừng giật mình là được.

Lôi Sơn trưởng lão nghiêm nghị:

- Trấn Phong đường chủ, Long Nhạc là đệ tử của Sư Bất Dịch, không được khinh địch. Thực lực của hắn là vô địch trong số các Đan Nguyên Cảnh ở Đông Hoang. Không lâu trước Long Nhạc đã dựng lôi đài ở Hãm Không Thành, phàm là luyện khí sĩ đều có thể thách đấu hắn. Kết quả hắn chưa một lần thua, đúng là đệ nhất nhân Đan Nguyên Cảnh Đông Hoang!

Đào lão thái thái gật đầu:

- Sư Bất Dịch bị trọng thương, trốn trong Hãm Không Thành bế quan, nhưng hạ chỉ cho Long Nhạc thay thế Cô Hồng Tử làm Cô Hà thành chủ. Có thể thấy hắn được Sư Bất Dịch coi trọng thế nào. Nếu ngươi khinh địch chỉ sợ sẽ lật thuyền trong rãnh.

- Long Nhạc là Đông Hải long tộc, lại là đệ tử Sư Bất Dịch, thủ đoạn đáng sợ. Trong số các đệ tử Sư Bất Dịch, hắn có tư chất cao nhất. Tuy tề danh với ngươi nhưng hắn cuồng dã hơn ngươi nhiều. Tốt nhất ngươi vẫn nên cẩn thận một chút!

Các trưởng lão khác cũng lo lắng cho hắn:

- Đừng có tùy tiện, phải cẩn thận

Chung Nhạc gật đầu vâng, cười:

- Các vị yên tâm, không cần lo lắng cho ta.

Thủy Tử An và Quân Tư Tà nhìn nhau dở khóc dở cười, nghĩ bụng:

- Đúng là không phải lo cho ngươi. Nhưng ngươi với ngươi thì quyết đấu kiểu gì?

Hai người tuy biết Chung Nhạc là Long Nhạc nhưng cũng không biết hắn luyện thành Hóa Sinh Huyền Công, luyện ra hóa thân Long Nhạc. Họ còn đang lo lắng Chung Nhạc lấy đâu ra một Long Nhạc nữa, không biết dọn dẹp tàn cục thế nào.

Khâu Cấm Nhi cũng biết Long Nhạc chính là Chung Nhạc, nhưng cũng không biết hắn luyện ra hóa thân Long Nhạc, trong lòng vô cùng tò mò, nhìn hắn với ánh mắt nghi hoặc.

Sau bữa tiệc, Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi về Trấn Phong Đường, Chung Nhạc còn chưa nói thì nàng đã bắt đầu dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị đi xa.

Không lâu sau nàng ngồi lặng yên trên xe lăn bên cạnh hắn chuẩn bị xuất phát bất cứ lúc nào.

Chung Nhạc cười:

- Câm Nhi lại thèm ăn rồi à?

Khâu Cấm Nhi nghĩ một chút, ngượng ngùng nói:

- Nam Hoang đúng là có rất nhiều thức ăn ngon. Huynh nói vậy ta lại thấy thèm rồi.

Hai người ra khỏi Trấn Phong Đường, thấy Thủy Tử An đứng ở ngoài đợi. Lão đầu này tinh thần rất tốt, cũng như sẵn sàng xuất phát.

Dưới trướng lão còn có các hơn hai chục luyện khí sĩ nhân tộc, trong đó có hai vị đường chủ Tả Hữu Sinh, Điền Diên Tông.

Chung Nhạc nói:

- Đại trưởng lão, không phải các ngài cũng định tới Nam Hoang đấy chứ?

Thủy Tử An cười híp mắt:

- Không ít cường giả các tộc muốn giết ngươi. Nếu bị vạch trần thì ngươi sẽ chết không chỗ chôn thây. Quân môn chủ bảo ta theo ngươi. Đừng nói ngươi, ngay bên cạnh Long Nhạc cũng có không ít cường giả yêu tộc, Sư Bất Dịch còn phái cự phách theo hắn. Lạ thật...

Vẻ mặt lão cổ quái, vừa rồi có tin Long Nhạc đã tới Nam Hoang, đông đảo cường giả yêu tộc đi cùng, thanh thế rất lớn. Chung Nhạc rõ ràng ở ngay trước mặt, vậy Long Nhạc kia là ai?

Chung Nhạc dở khóc dở người, nghiêm túc nói:

- Đại trưởng lão, giờ ta rất mạnh, có thể tự bảo vệ bản thân.

- Long Nhạc tới Nam Hoang rồi, cường giả các đại thần tộc cũng tập trung ở Hỏa Đô, nếu ngươi bị vạch trần...

Thủy Tử An vuốt râu, có chút sầu não, lẩm nhẩm:

- Ta nghĩ lại phải mất mấy tấm lệnh bài rồi... Ngươi bảo ai đóng giả Long Nhạc? Có tin được không? Nếu để Tả đường chủ đóng giả thì có phải tốt hơn không? Điền Diên Tông cũng được...

Chung Nhạc đành lấy tinh thần, vẫy tay:

- Đi thôi, tới Nam Hoang Hỏa Đô gặp Long Nhạc!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)