← Ch.0409 | Ch.0411 → |
Với thần ma mà nói, cho dù là cự phách thì cũng là phàm phu tục tử, tính mạng Cổ Điêu thàn tộc đâu đáng để hắn thương xót?
Cổ Điêu thàn tộc lại không phải Chư Kiền thần tộc, sao hắn phải quan tâm?
Bị diệt tộc thì là bị diệt tộc, không liên quan gì tới hắn.
Lần này cho dù Cổ Điêu thần tộc có bị tiêu diệt hết trong thần chiến hay không thì cuối cùng cũng sẽ bị diệt tộc. Vì Côn tộc xuất hiện trong Cổ Điêu thần tộc, các chủng tộc khác đã thèm thuồng lãnh địa của Cổ Điêu thần tộc, chắc chắn sẽ lấy cái cớ Cổ Điêu thần tộc câu kết Côn tộc, nhân cơ hội này chia nhau lãnh địa, chiếm đoạt tài sản của Cổ Điêu thần tộc.
Xuất quân có lý do, không có bất cứ gánh nặng nào về việc Cổ Điêu thần tộc bị tiêu diệt!
- Nếu cũng có một vị thần hạ thủ với Đại Hoang ta như vậy thì liệu Đại Hoang có chịu nổi không?
Chung Nhạc lẩm nhẩm.
Một lúc sau hắn nói nhỏ:
- Có lẽ cũng chỉ có còn cách vô lại, kích phát thanh thần kiếm dưới lòng đất Kiếm Môn mới có thể ngăn chặn được thần?
Mỹ phụ Huyền Tố không nhẫn nại được, đột nhiên vặn mình, phá vỡ vỏ bọc nhục thân bên ngoài, biến thành một câu mẫu trùng đỉnh thiên lập địa, thịt nhung nhúc, đẩy lùi thần của Chư Kiền thần tộc, vỗ cánh bỏ chạy.
Thần của Chư Kiền thần tộc tuy cường hãn nhưng nàng ta cũng không hề yếu ớt, không hề sợ hãi. Nhưng giờ chân thân đã bị bại lộ, nếu chậm trễ bước nữa chắc chắn sẽ kinh động thầm ma còn sống khác ở Tây Hoang.
Nếu bị chư thần bao vây thì chết là chắc chắn!
- Tại sao vị thần này lại tìm được ta? Đúng rồi, là tên tiểu tử truy sát Chúc Ngọc Sơn cho vị thần Chư Kiền thần tộc này biết tin con gái ta gả cho Chư Cự Sơn.
Mẫu Thần xé rách không gian, nhanh chóng bỏ chạy, trong bụng phẫn hận:
- Tên tiểu tử này tuyệt đối không thể bỏ qua cho hắn Giờ đi tìm tên Cô Hồng Tử buộc hắn nói ra thân phận và tung tích của tiểu tử kia.
Trong Tây Hoang đột nhiên lại xuất hiện thêm các thân hình đội trời đạp đất truy sát Mẫu Thần. Là các vị thần ẩn thế khác thấy trận chiến này, thấy được chân thân của nàng ta nên tới bao vây.
Côn tộc tới đâu đều không gì sống nổi, huống hồ là mẫu trùng có thể phồn thực Côn tộc?
Tốc độ sinh sản của mẫu trùng cực nhanh, nếu cắm rễ ở tổ tinh sẽ là uy hiếp lớn đối với tất cả thần tộc. Thậm chí có thể chỉ trong một nghìn năm ngắn ngủi có thể ăn sạch sẽ toàn bộ sinh linh trên tổ tinh!
Mẫu trùng mới là kẻ địch chung của mọi chủng tộc!
- Con Mẫu Thần này chắc chắn sẽ đi tìm Cô Hồng sư huynh.
Chung Nhạc thu ánh mắt về, chư thần đi xuyên không gian, thần nhãn của hắn tuy có thể phá tan sự hư ảo nhưng cách quá xa hắn cũng không thể nhìn được. Hắn nghĩ bụng:
- Nhưng tiền đề là nàng ta thoát được sự truy sát của những thần ma này. Cho dù nàng ta thoát tới ma tộc thì cũng sẽ bị ma thần của ma tộc truy sát, dù sao thì cũng đừng mong sẽ dễ thở!
Không nằm ngoài sự dự đoán của hắn, Cổ Điêu thần tộc còn lại bị các tộc thanh tẩy, lãnh địa Cổ Điêu thần tộc bị phân chia, tài sản cũng bị chia chác. Rất đông luyện khí sĩ Cổ Điêu thần tộc bị bắt làm nô lệ, Côn tộc cũng bị giết vô số.
Hiện thức chính là tàn khốc như vậy.
Thật ra, nếu muốn phân biệt Côn tộc, nói khó cũng khó mà nói dễ cũng dễ. Côn tộc ký sinh trong cơ thể luyện khí sĩ Cổ Điêu thần tộc, khoác lên bộ da của Cổ Điêu thần tộc. Có Côn tộc sống trong não của luyện khí sĩ.
Luyện khí sĩ Côn Tộc khi hiện nguyên hình sẽ khiến nhục thân của luyện khí sĩ Cổ Điêu thần tộc rách toác, nếu có thủ đoạn thông thiên thì có thể ép được Côn tộc ra ngoài luyện hóa mà không ảnh hưởng tới Cổ Điêu thần tộc.
Chỉ là, quần hùng Tây Hoang hiện nay vốn đã muốn thôn tính lãnh địa, chia chắc tài sản, chẳng ai lại phí công sức đi luyện hóa Côn tộc cả, chi bằng giết luôn cho nhanh.
Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi không nhân lúc hỗn loạn đi cướp của Cổ Điêu thần tộc, mà chỉ lặng lẽ trốn trong một tòa thần miếu hoang phế để tu luyện, luyện hóa linh dược.
Đến khi bạo loạn hết thì Chung Nhạc đã củng cố được Pháp Thiên Cảnh, tế nguyên thần, có thể biến thành nguyên thần trăm trượng, nếu Linh Thể Hợp Nhất thì có thể biến thành cự nhân trăm trượng, sức mạnh vô cùng!
Cự đầu Pháp Thiên Cảnh bình thường tu luyện tới nguyên thần trăm trượng cũng là cực hạn, nhưng Chung Nhạc lại cảm thấy nguyên thần của mình còn có thể tiếp tục phát triển, khi nguyên thần thi triển Pháp Thiên Tượng Địa sẽ mãnh liệt hơn, uy lực lớn hơn.
Còn Khâu Cấm Nhi nghiên cứu sự ảo diệu của Pháp Thiên Cảnh, có Chung Nhạc chỉ điểm nàng tiến bộ rất nhanh, nhưng muốn tiến lên Pháp Thiên Cảnh thì vẫn cần một thời gian khổ tu nữa.
- Cấm Nhi, giờ chúng ta về Kiếm Môn... Nguy rồi!
Chung Nhạc sắc mặt biến đổi, đột nhiên đứng phắt dậy, thần nhãn trên mi tâm mở ra, nhìn về hướng Hiếu Mang thần tộc.
Khâu Cấm Nhi không hiểu ý hắn. Phía sau Chung Nhạc xuất hiện quầng sáng chuyển động, Bằng Vũ Kim Kiếm bay vào tay hắn. Chung Nhạc đặt thanh kiếm trong lòng bàn tay, kim kiếm đột nhiên bay thẳng về hướng Hiếu Mang thần tộc.
Chung Nhạc thò tay tóm lấy chuôi kiếm, khóe mắt giật giật, hét lớn:
- Côn Bằng thần tộc đem theo một nửa còn lại của Thần Dực Đao tới tổ tinh rồi! Cấm Nhi, chúng ta mau đi thôi!
Khâu Cấm Nhi vội vàng cùng Chung Nhạc bay về hướng Kiếm Môn:
- Sư huynh, truyền tống trận của Côn Bằng thần tộc không phải bị huynh phá hỏng rồi sao?
- Ta chỉ phá hỏng truyền tống trận, không phá định vị tinh bàn.
Chung Nhạc sắc mặt nghiêm trọng:
- Định vị tinh bàn rơi vào tay Sa Kỳ Sơn, dựa vào tinh bàn hắn có thể tạo lại một tòa truyền tống trận. Lần trước khi ta tới Tây Hoang phát hiện Sa Kỳ Sơn và Phong Vô Kỵ ở cùng một chỗ, có lẽ thời gian này chúng đã xây dựng lại truyền tống trận, dẫn Côn Bằng thần tộc tới!
Hắn đột nhiên dừng lại, lấy cây đèn đồng ra, nhét Bằng Vũ Kim Kiếm vào cây đèn, vẻ mặt ngưng trọng:
- Không thể về Kiếm Môn nữa rồi.
Phía trước, lông vũ che khuất bầu trời, đó là dị tượng khi cường giả Côn Bằng thần tộc biến thành Kim Dực Đại Bằng, đôi cánh dài tới nghìn dặm, vô cùng kinh người!
Phía sau đó là một con cá nghìn dặm trên không trung.
Cự phách của Côn Bằng tộc tới rồi.
Chung Nhạc cất Bằng Vũ Kim Kiếm đi, cất vô cùng đúng lúc. Nếu chậm một chút nữa thì sẽ bị cường giả Côn Bằng tộc dùng một nửa chiếc Thần Dực Đao còn lại cảm ứng vị trí của hắn.
*****
Côn Bằng tộc là đại tộc có thể cạnh tranh với long tộc, nổi tiếng với pháp lực hùng hồn, nhục thân to lớn, tốc độ vô song!
Luyện khí sĩ của thần tộc này pháp lực hùng hồn tới cực hạn, công kích lực càng hung mãnh hơn, cự phách đích thân tới, có thể nói là muốn có Chung Nhạc và một nửa cây Thần Dực Đao bằng bất cứ giá nào!
- Cấm Nhi, lập tức thông báo cho Kiếm Môn phòng bị!
Chung Nhạc quay người bỏ đi, trầm giọng nói:
- Chúng ta không về Kiếm Môn, tới vùng tuyết sơn ở Tây Hoang!
Khâu Cấm Nhi lập tức lấy đồ đằng trụ liên lạc về Kiếm Môn, cho biết tin Côn Bằng thần tộc đã giáng lâm. Hai người thiên biến vạn hóa, biến thành các loại thần tộc hướng về Tây Hoang tuyết sơn.
Lúc này Kiếm Môn nhận được tin, Quân Tư Tà lập tức triệu tập các vị trưởng lão Trưởng Lão Hội, ngay Phương Kiếm Các cũng được gọi tới, bàn bạc đối sách.
- Côn Bằng thần tộc giáng lâm, Kiếm Môn chúng ta lần trước phá hỏng truyền tống trận, cộng với Trấn Phong đường chủ đoạt đi nửa cây Thần Dực Đao, Côn Bằng thần tộc khí thế hùng hồn, chắc chắn sẽ lấy Kiếm Môn ra tế đao trước.
Quân Tư Tà nhìn quanh một vòng:
- Chư vị có đối sách gì không?
Các vị trưởng lão nhìn nhau trầm mặc không nói.
Thủy Tử An đột nhiên cười:
- Tại sao không đi nhờ long tộc?
Quân Tư Tà mắt sáng lên, cười:
- Long tộc và Côn Bằng thần tộc là kẻ thù truyền kiếp. Nếu long tộc biết Côn Bằng thần tộc giáng lâm, chắc chắn sẽ không thể chấp nhận. Kiếm Môn ta và Ngao thị đã liên minh, Côn Bằng thần tộc giáng lâm, bốn đại thị tộc khác cũng khó ngồi yên. Mượn sức mạnh long tộc, đúng là có thể ngăn chặn Côn Bằng thần tộc. Chỉ là, Kiếm Môn ta có thể không đáng ngại, Trấn Phong đường chủ hắn thì...
Các vị trưởng lão đều nhíu mày, Phương Kiếm Các nói:
- Ta tới Tây Hoang tiếp ứng cho hắn.
- Không được.
Thủy Tử An lắc đầu:
- Ngươi phải trấn thủ nam quan, ngươi đi rồi ai bảo vệ nam quan? Vẫn cứ để ta tới Tây Hoang...
Quân Tư Tà lắc đầu:
- Thủy trưởng lão cần phải tới long tộc một chuyến thuyết phục ngũ đại thị tộc của long tộc. Việc này không phải ngài thì không thể làm được. Xem ra để ta đích thân tới Tây Hoang...
- Không được!
Chư vị trưởng lão vội nói:
- Môn chủ sao có thể mạo hiểm? Tuyệt đối không được!
Quân Tư Tà nghĩ một lúc, đột nhiên cười:
- Vậy được, chúng ta không ai đi hết.
Mọi người ngạc nhiên, Quân Tư Tà cười nói:
- Lần trước Trấn Phong đường chủ bị Hạ Trọng Tấn, Hạ Trọng Quang và Sa Kỳ Sơn truy sát, không phải cũng không chết sao? Giờ Trấn Phong đường chủ đã là cự đầu Pháp Thiên Cảnh, nếu chết thì chỉ có thể nói là hắn không bằng trước kia. Để hắn đi, chúng ta bảo vệ Kiếm Môn cho tốt là được.
- Trấn Phong đường chủ đã là cự đầu Pháp Thiên Cảnh rồi sao?
Chư vị trưởng lão đều kinh ngạc, thế không phải có nghĩa là Chung Nhạc đã có tư cách trở thành trưởng lão rồi sao?
Gần hai chục tuổi đã thành trưởng lão Kiếm Môn, có lẽ đây là trưởng lão trẻ nhất trong lịch sử Kiếm Môn!
- Trấn Phong đường chủ bị truy sát bên ngoài, chúng ta ở đây an nhàn hưởng phúc, hình như không được tốt lắm?
Thủy Tử An lẩm bẩm:
- Ta còn có một tấm lệnh bài của hắn, đây là tấm lệnh bài cuối cùng của lão phu, nếu hắn chết thì ta sẽ xin xỏ ai được đây...
Quân Tư Tà phì cười:
- Ngài yên tâm, nếu hắn muốn đi thì Côn Bằng thần tộc không ngăn được hắn đâu. Trọng Lê thần tộc thống trị Nam Hoang, dốc sức cả tộc vẫn không giữ được hắn còn gì? Côn Bằng thần tộc lần đầu tới Tây Hoang, ta không tin chúng dám hoành hành bá đạo ở Tây Hoang!
Tây Hoang, Hiếu Mang Thần Miếu.
Phong Vô Kỵ, Sa Kỳ Sơn và một lão giả tướng mạo kỳ lạ ngồi uống trà. Phong Vô Kỵ đặt chén trà xuống cười nói:
- Côn Đại tiên sinh, Vô Kỵ đã đợi ngày này rất lâu rồi.
- Đại Tế Tư chỉ đợi một năm rưỡi, còn Côn Bằng thần tộc ta thì đợi mấy vạn năm rồi..
Côn Đại tiên sinh đặt chén trà xuống nói:
- Trong ghi chép của tộc ta, tổ tinh lớn hơn Mộc Diệu Tinh rất nhiều. Lần này tới không ngờ tổ tinh đã bé hơn nhiều, hoang tàn xơ xác khiến ta rất đau lòng. Nhưng dù sao tổ tinh cũng là cố thổ của Côn Bằng thần tộc, không thể không tới. Đại Tế Tư có thể yên tâm, Côn Bằng thần tộc ta không có dã tâm gì, chỉ là về cố hương, lấy lại cơ nghiệp tổ tông. Đại Tế tư, truyền tống trận ngài dựng nên quá nhỏ, đại quân tộc ta không biết đến năm nào mới giáng lâm được.
Phong Vô Kỵ cười:
- Hiếu Mang thần tộc ta trước đây không lâu trải qua một trận kịch biến, tổn thất quá nhiều nguyên liệu, dựng được truyền tống trận này cũng là dốc hết sức lực rồi. Côn Đại tiên sinh tìm được kẻ đã lấy cắp Thần Dực Đao chưa? Hắn giảo hoạt vô cùng, ta sợ ngài chưa chắc đã bắt được hắn
- Từ khi giáng lâm ta đã dùng Thần Dực Đao tìm kiếm rồi.
Côn Đại tiên sinh nói:
- Lúc này Bằng Kim Dật và Bằng Thiên Thu đã đi tìm hắn. Chỉ một tên tiểu bối, bắt dễ thôi. Đại Tế Tư cứ đợi tin tốt là được.
← Ch. 0409 | Ch. 0411 → |