Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0444

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0444: Phá cục
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Trong mi tâm Xích Nguyệt, một đạo Thần phù phóng thẳng lên cao, chính là Vương Mẫu Sắc Lệnh. Đạo Thần phù hoàng sắc này bắt đầu thiêu đốt hừng hực, Thần uy cuồn cuộn hạo hạo đãng đãng, Thần uy bá đạo lan tràn, trấn áp hết thảy hủy diệt hết thảy. Vương Mẫu Sắc Lệnh, Thánh vật do Tây Vương Mẫu đích thân viết ra, giao cho con cháu trong tộc dùng để bảo mệnh.

Mặc dù Vương Mẫu Sắc Lệnh chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng uy lực của nó lại lớn tới mức không thể tin nổi. Lần trước khi Xích Tình sử dụng Vương Mẫu Sắc Lệnh, thậm chí đã khiến cho ngay cả Lục Đạo Quả Thụ cũng không thể làm gì được nàng, để cho nàng dễ dàng chạy thoát.

Đạo Sắc lệnh này vừa thiêu đốt, uy năng hủy thiên diệt địa nhất thời bộc phát ra, thổi quét thẳng về phía Chung Nhạc. Đối diện với cỗ ba động đáng sợ này, Chung Nhạc căn bản không có đường để trốn. Mặc cho hắn toàn lực lui về phía sau, cũng không thể nào tránh thoát nổi. Bởi vì tốc độ của ba động hủy diệt này quá nhanh, nhanh tới mức khiến cho hắn không thể nào tránh thoát. Sóng ba động có thể chống lại Thần uy của Lục Đạo Quả Thụ, cho dù chỉ có một luồng, cũng đã đủ để lấy tính mạng hắn. Sắc lệnh do tồn tại cấp bậc Thần Hầu tự tay viết ra, cho dù là Thần Minh đối mặt, cũng chỉ có kết cục mất mạng.

Lông tóc toàn thân Chung Nhạc dựng đứng, cảm giác được tử vong đang ầm ầm ập tới. Hắn vẫn tiếp tục lui nhanh về phía sau, nhưng uy năng của Vương Mẫu Sắc Lệnh đã gần như đuổi tới ngay sau lưng.

Đột nhiên, trong lòng Xích Vân cả kinh, chỉ thấy Chung Nhạc đang phóng vọt về phía chính mình, nhất thời không khỏi rợn cả tóc gáy. Nàng cũng đã bị Quỳ Long Thần Cổ đánh cho trọng thương, lúc này vừa mới đáp xuống đất, đã thấy Chung Nhạc đâm tới một kiếm. Kiếm quang giống như thác nước kim sắc ầm ầo trút xuống. Nàng vội vàng thôi động cành liễu xinh xắn trong tay quất mạnh về phía trước.

- Chết đi!

Xích Vân quát lớn. Từ trên cành liễu, vô số lá liễu tung bay, vô số thanh lục kiếm lá liễu hội tụ thành một đạo hồng lưu kiếm quang, va chạm với hồng lưu thác nước kim sắc của Chung Nhạc. Trong lòng Xích Vân vui vẻ:

- Chỉ cần ngăn cản hắn một cái nháy mắt! Chỉ cần một cái nháy mắt, hắn sẽ chết dưới Thần uy của Sắc lệnh. Mà Sắc lệnh của Xích Nguyệt đã sử dụng rồi, làm sao có thể tranh với ta nữa?

Nàng vừa mới suy nghĩ tới đây, đã thấy lực lượng một kiếm này của Chung Nhạc lớn tới mức không thể tin nổi, mạnh mẽ xông phá hồng lưu lục kiếm lá liễu, vô số kiếm quang trong thời gian ngắn định trụ lại cành liễu trong tay nàng.

Xích Vân rên lên một tiếng, huyết nhục cánh tay đang cầm cành liễu ầm ầm nổ tung. Vô số đạo Kiếm khí cuồn cuộn men theo cánh tay chui vào trong cơ thể nàng. Trong lòng nàng còn đang kinh hãi, thân hình Chung Nhạc đã đột nhiên lóe lên, thẳng tắp vọt tới trước mặt nàng.

- Chết đi!

Xích Vân thét lên chói tai, cái mào trên mái tóc phát ra quang mang mãnh liệt, vậy mà biến thành một con Phi Hoàng ầm ầm lao ra, uy năng Phi Hoàng chấn động, va chạm thẳng lên trên người Chung Nhạc. Chỉ thấy lúc này bên ngoài thân thể Chung Nhạc đã hiện ra vô số hoa văn Đồ đằng, cấu thành một cái chuông lớn bán trong suốt, tiếng chuông chấn động, chống đỡ công kích của con Phi Hoàng kia. Chính là Thiếu Hạo Chung!

Mà lúc này, Thần uy của Vương Mẫu Sắc Lệnh sau lưng hắn đã ầm ầm lao tới. Bộ phận Thiếu Hạo Chung bao phủ sau lưng Chung Nhạc vỡ thành từng mảnh, trực tiếp tan rã, văn lộ Đồ đằng yên diệt, chỉ còn lại phần thân chuông trước người hắn là chưa bị phá hủy.

Chung Nhạc cơ hồ cảm giác được tử vong đã tới ngay sau lưng mình, cơ nhục sau lưng đã cứng ngắc, sắp sửa biến thành tro bụi. Bất quá hắn vẫn như cũ không loạn chút nào, ánh mắt lãnh tĩnh tới đáng sợ, vươn tay trảo lấy cái cổ trắng mịn thon thả của Xích Vân, nhấc bổng thiếu nữ này lên, chắn ở sau lưng chính mình.

Xích Vân há miệng thét lên chói tai, trong mắt lộ ra thần sắc sợ hãi, nhìn chằm chằm uy năng của Vương Mẫu Sắc Lệnh sắp sửa bao phủ lấy nàng. Đột nhiên, trong mi tâm của nàng cũng có một đạo Thần uy cuồn cuộn phóng thẳng lên cao. Một đạo Vương Mẫu Sắc Lệnh từ trong mi tâm nàng bay ra, thiêu đốt hừng hực, Thần uy Vương Mẫu va chạm thẳng với Thần uy Vương Mẫu!

Bởi vì nguy hiểm tử vong ập tới, khiến cho Vương Mẫu Sắc Lệnh của nàng cũng bị thôi phát, tự động kích hoạt hộ chủ. Hai đạo Vương Mẫu Sắc Lệnh đều là do Tây Vương Mẫu đích thân viết ra luyện thành, uy lực không phân cao thấp. Mục đích của Chung Nhạc chính là dùng Vương Mẫu Sắc Lệnh để đối kháng với Vương Mẫu Sắc Lệnh.

Ầm ầm!

Hai cỗ Thần uy ba động bạo phát, Thần uy biến thành một đạo quang trụ đường kính tới hơn trăm trượng, đột nhiên xuyên thấu thiên không Kim Uyển. Chỉ thấy đạo quang trụ kim quang xán lạn này một đường thẳng tắp phóng thẳng lên thiên không, chiếu rọi toàn thể Ngũ Chỉ Sơn sáng ngời như ban ngày.

Độ cao của Ngũ Chỉ Sơn là dùng vạn dặm mà tính toán, thậm chí tại thời điểm Đại lục Quy Khư tiến vào hắc động, năm ngón tay này thâm nhập vào trong hắc động, cũng không có bị hắc động Quy Khư ma diệt.

Lúc này, mấy đốt ngón tay của năm ngón tay biến mất trong bóng tối trên không trung bị kim quang rọi sáng. Đám chuỗi văn lộ Đồ đằng vô cùng thô to trên mấy đốt ngón tay tản mát ra quang mang u ám, giống như vô số con Hắc Long chậm rãi chuyển động xung quanh mấy đốt ngón tay, lân phiến tỏa ra Thần quang, phát quang lập lòe, thể hiện ra một màn kỳ dị.

Thần uy của hai đạo Vương Mẫu Sắc Lệnh vừa bay lên tới trên không, đã bị lực lượng của Ngũ Chỉ Sơn hoàn toàn ma diệt. Chỉ thấy năm ngón tay chấn động, tầng tầng ma diệt đạo Thần uy kia. Từ trên xuống dưới đạo quang trụ kia không ngừng trở nên u ám, cuối cùng uy năng của hai đạo Sắc lệnh bị hoàn toàn ma diệt sạch sẽ, biến thành tro tàn phiêu tán.

Cặp mắt hai nàng thiếu nữ Xích Vân, Xích Nguyệt trợn tròn, thần sắc kinh hoàng trong mắt vẫn còn chưa tản đi. Cục diện của Chung Nhạc vừa rồi chính là chết chắc, nhưng lại bị hắn dùng thủ đoạn như vậy phá cục, dùng Vương Mẫu Sắc Lệnh của Xích Vân đi đối phó Vương Mẫu Sắc Lệnh của Xích Nguyệt, ung dung tránh thoát sát kiếp, đồng thời phá vỡ át chủ bài mạnh nhất của hai người.

Đột nhiên, mi tâm Xích Vân chợt nứt ra, một đoạn mũi kiếm nhuốm máu từ trong mi tâm nàng đâm ra. Mà ở sau lưng nàng, Chung Nhạc tay cầm kim kiếm bằng vũ, mũi kiếm từ sau ót thiếu nữ này xuyên thấu qua trước đầu. Xích Vân phun ra một ngụm máu, ngã xuống đất chết không nhắm mắt.

Chung Nhạc rút kim kiếm bằng vũ từ sau đầu nàng ra, thân thể khẽ cong xuống, hai chân bỗng nhiên phát lực lao thẳng về phía Xích Nguyệt. Lực lượng toàn thân hắn bạo phát, thân thể cơ hồ dán sát mặt đất phóng như điên về phía trước.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Trên mặt Xích Nguyệt lộ ra thần sắc tuyệt vọng, cao giọng quát lớn. Chung Nhạc không nói một lời, trong khoảnh khắc đã phóng tới trước người Xích Nguyệt, chém xuống một kiếm.

Choeng!

Một cánh tay hoành ngang giữa Chung Nhạc với Xích Nguyệt, Khoa Phụ Đỉnh từ bên cạnh phóng vọt tới, vươn tay ngăn cản kim kiếm bằng vũ của Chung Nhạc. Bao cổ tay trong cánh tay hắn chậm rãi hiện ra, chuỗi văn lộ Đồ đằng màu hoàng kim đan xen, chấn cho kim kiếm bằng vũ bắn lên.

Khoa Phụ Đỉnh chữa trị Nguyên đan của chính mình, luyện hóa ma khí trong Nguyên đan, thời gian tốn hao cũng không lâu lắm, chỉ có mấy hơi thở mà thôi. Nhưng không ngờ Chung Nhạc lại thừa dịp thời gian ngắn ngủi như thế, đã kiếm trảm Xích Vân, ngay cả Xích Nguyệt cũng suýt chút nữa mất mạng, bởi vậy liền vội vàng chạy tới ngăn cản.

*****

Cánh tay Chung Nhạc tê dại, bàn tay còn lại mạnh mẽ đẩy về phía trước, Thần Ma Thái Cực Đồ chậm rãi xoay tròn, từ trong lòng bàn tay hắn bay ra. Thái Cực Đồ huyễn lệ xoay tròn, Nhật Nguyệt luân chuyển, Âm Dương giao thoa, Thần Ma nghịch chuyển, mang theo ý vận huyền diệu tới cực điểm, mỗi một vòng xoay đều phảng phất ẩn chứa đạo lý chí thâm thiên địa vận chuyển. Chính là Thần Ma Dịch!

Thức thần thông này vừa mới thi triển ra, không gian phía trước nhất thời vặn vẹo, Xích Nguyệt đứng không vững, thân thể khẽ vặn vẹo, không tự chủ bay về phía trong lòng bàn tay hắn.

- Ta muốn bảo hộ nàng, ngươi tuyệt đối giết không được!

Khoa Phụ Đỉnh quát lớn một tiếng, bàn tay còn lại giơ lên, nghênh đón một chưởng này của Chung Nhạc. Hắn vừa đánh ra một chưởng, nhất thời chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn tuôn trào ra thiên sơn vạn thủy, núi non trùng điệp, đại giang sóng dữ, núi cao rừng sâu trùng điệp xanh mướt, hiển nhiên cũng là một loại đại thần thông.

Ầm ầm!

Thiên sơn vạn thủy vừa xâm nhập trong Thần Ma Thái Cực Đồ, liền bị mạnh mẽ xoắn nát, nhưng Thần Ma Thái Cực Đồ cũng bị đánh cho xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng. Thân thể Chung Nhạc và Khoa Phụ Đỉnh nhất tề chấn động, trên đỉnh đầu nổ vang hai tiếng ầm ầm, hai đạo hồng lưu khí huyết phóng thẳng lên cao, chuyển động cuồn cuộn giống như long quyển phong gào thét.

Chưởng lực của bọn họ quá mạnh, không khí bốn phía cũng bị nghiền ép thành khí lưu bạo phát xung quanh thân thể bọn họ, thổi quét ra bốn phương tám hướng, cuốn theo Xích Nguyệt và từng cỗ từng cỗ thi thể bay thẳng ra ngoài.

- Vậy thì ngay cả ngươi cũng giết! Thần Ma Triều Bái!

Chung Nhạc quát lớn một tiếng, sau đầu sáu luân nhất tề mở hết, khí huyết tăng vọt, Ngũ Hành vận chuyển, Vạn Tượng gia trì, kim kiếm bằng vũ tuột tay bay ra, kiếm trảm về phía Xích Nguyệt trên không trung. Hai tay hắn ôm quyền, mạnh mẽ bái một cái về phía trước. Vô số Thần Ma hiện ra, đoàn đoàn bay lượn quanh Thần Ma Thái Cực Đồ, thanh âm tế tự vang vọng, khiến cho khí huyết hắn cuồng bạo, pháp lực tăng vọt, chiến lực bạo tăng.

Khoa Phụ Đỉnh đang muốn ngăn cản kim kiếm bằng vũ, vừa nhìn thấy thế vội vàng dùng cả hai tay cố gắng chống đỡ một kích này của Chung Nhạc. Mười ngón tay trên song chưởng hắn nở rộ, giống như một đóa hoa từ từ dâng lên, cành lá xum xuê, vĩ ngạn cao ngất, mạnh mẽ nghênh đón Thần Ma Triều Bái.

Chấn động càng thêm bạo liệt truyền tới, thân thể hai người nhất tề rung lên một cái, đồng thời thổ huyết, ngay sau đó lắc mình mạnh mẽ va chạm với nhau. Lại là một tiếng vang thật lớn, hai người nhất thời tách ra.

Mà lúc này, kim kiếm bằng vũ đã phóng tới sau người Xích Nguyệt, chém xuống một kiếm. Một tiếng đương thật lớn vang lên, kim kiếm bằng vũ đã chém lên trên kim luân ngân nguyệt do Xích Nguyệt tế khởi, chấn cho thân thể thiếu nữ này không ngừng run rẩy, bay thẳng ra xa xa.

Chung Nhạc đạp thật mạnh một cước lên trên mặt đất, đại địa ầm ầm chấn động. Từng cây từng cây chông đá phá đất chui lên, giống như gai nhọn đâm về phía Xích Nguyệt đang rơi xuống mặt đất kia. Chỉ thấy những nơi lực lượng một cước này của hắn truyền tới, chông đá nhọn hoắc thành hàng đâm lên, muốn xuyên thấu thân thể của Xích Nguyệt.

Lúc này, Xích Nguyệt đã bị lực lượng của kim kiếm bằng vũ chấn cho toàn thân tê dại, không có khí lực dư thừa để đề phòng đám chông đá từ dưới đất đâm lên, suýt chút nữa đã bị chông đá xuyên thấu.

- Ở trước mặt Khoa Phụ Thần Tộc ta đùa giỡn lực lượng Đại Địa, ngươi còn non lắm!

Khoa Phụ Đỉnh há miệng rít gào, giậm chân một cái. Từng cây từng cây chông đá nhọn hoắc nhao nhao băng liệt, bị chấn thành bột mịn. Khoa Phụ Đỉnh há miệng phun một cái, một khỏa Nguyên đan bay ra, Đại Địa Lực Tràng ẩn chứa trong Cửu Chuyển Nguyên Đan một lần nữa muốn mở ra. Chung Nhạc khẽ cười lạnh, toàn thân xuất hiện từng chuỗi từng chuỗi văn lộ Đồ đằng Ma Đạo, lan tỏa ra bốn phương tám hướng. Từng đám từng đám ma khí như khói phảng phất như từng con từng con độc long đại mãng, va chạm với Đại Địa Lực Tràng. Pháp lực hai người va chạm với nhau, Đại Địa Lực Tràng nhất thời bị ép biến lại nguyên hình, lại trở thành một khỏa Nguyên đan tròn trịa.

Sắc mặt Khoa Phụ Đỉnh ngưng trọng, hít mạnh một hơi thật dài, thanh âm ầm ầm chấn động:

- Ngươi quả nhiên là cao thủ không tầm thường! Không ngờ đã mở ra sáu đạo Bí cảnh Nguyên thần, đáng để ta sử dụng toàn lực! Ta từ nhỏ đã khổ tu tuyệt học của Khoa Phụ Thần Tộc, bảy tuổi tu đạo, quan tưởng Thiên Nhất Môn. Sau hai tháng, hồn phách nhảy ra khỏi Thiên Nhất Môn, ngao du trăm vạn dặm, từng bước một khổ tu cho tới bây giờ, liên tiếp đột phá năm đại Cực cảnh Uẩn Linh, Thoát Thai, Linh Thể, Nguyên Đan và Pháp Thiên. Chỉ có Khai Luân Cảnh là chưa tu luyện tới Cực cảnh. Vừa rồi ta chỉ mới thi triển ra Cực cảnh của Đan Nguyên Cảnh. Mà hiện tại, ngươi đáng để cho ta mở hết toàn bộ năm đại Cực cảnh!

Trong cơ thể hắn vang lên thanh âm nổ vang ầm ầm. Uẩn Linh Cảnh Lôi Trì ầm vang, Thoát Thai Cảnh Nguyên Thần Tam Biến, Linh Thể Cảnh Nguyên thần đột phá cực hạn, Nguyên Đan Cảnh Cửu Chuyển Nguyên Đan, Pháp Thiên Cảnh Thiên Địa Tá Pháp, hết thảy đều thể hiện ra trên người hắn.

Lôi Trì giống như đại dương lôi đình kim sắc mênh mông từ trong Thức hải bay ra, bao phủ năm đại Bí cảnh sau đầu hắn. Nguyên thần của hắn giống như đại địa thương mang, bỗng nhiên biến hóa, biến thành Thần thụ Hậu Thổ, Thần thụ chở Thiên, đột nhiên biến thành Thần Nhân Hậu Thổ. Đại địa thừa nhận vạn vật, Thần thụ chở Thiên, Hậu Thổ mênh mang, Nguyên Thần Tam Biến của hắn đã hoàn thành.

Mà Linh Thể Cảnh đạt tới Cực cảnh, Nguyên thần đột phá cực hạn, khiến cho Nguyên thần của hắn bành trướng, có được năng lượng không thể địch nổi. Cửu Chuyển Nguyên Đan bay ra, biến thành Đại Địa Lực Tràng, Thiên Địa Tá Pháp, Nguyên thần nhập thể. Khoa Phụ Đỉnh giống như một tôn Thần Minh đứng sừng sững trong Đại Địa Lực Tràng, thân thể vĩ ngạn, lực lượng mạnh mẽ không ai bì nổi.

Chỉ có Khai Luân Cảnh, hắn còn chưa đạt tới tiêu chuẩn Cực cảnh, mấy đại cảnh giới còn lại, hắn vậy mà đều đã đạt tới.

- Đối thủ đáng sợ! Không hỗ là chủng tộc tiếp cận Bát Đại Hoàng Tộc!

Thần sắc Chung Nhạc nghiêm túc, sắc mặt ngưng trọng. Lôi Trì trong Thức hải cũng bay ra, Nguyên Thần Tam Biến, sáu đạo quang luân sau đầu chuyển động, Bí cảnh Đạo Nhất thống hợp năm đại Bí cảnh còn lại, Nguyên thần đột phá cực hạn, Nguyên đan lục chuyển. Hắn cũng nghĩ muốn mở ra lực tràng của chính mình, nhưng lại không thể mở ra. Hắn vẫn chưa tu thành Cửu Chuyển Nguyên Đan, không thể nào mở ra lực tràng thuộc về chính mình. Mà Cực cảnh của Pháp Thiên Cảnh, Thiên Địa Tá Pháp, hắn cũng không thể làm được.

Khoa Phụ Đỉnh cười ha hả, thanh âm ầm ầm chấn động:

- Ngươi thật sự không tầm thường, không ngờ cũng đã tu thành bốn đại Cực cảnh! Bất quá, ta lại là năm đại Cực cảnh!

- Sai rồi! Ta cũng là năm đại Cực cảnh, bởi vì...

Pháp lực Chung Nhạc tăng vọt, lạnh nhạt nói:

- Ta đã nghịch khai năm luân!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)