← Ch.0490 | Ch.0492 → |
Giọng nói này chứa đầy ma tính, dường như người nói ra lời này không phải thần minh của Côn tộc mà là một ma thần của ma tộc thuần chính vậy.
- Không vui gì cả...
Thiên Ma Phi lầm bầm:
- Giờ thần ma cũng xuất hiện rồi, không có phần của chúng ta, không vui gì cả...
Các luyện khí sĩ khác sắc mặt ngưng trọng chứ không có tâm thái thoải mái như hắn.
Mẫu Hoàng Điện!
Chỉ dựa vào cái tên thôi là biết đây chắc chắn không phải nơi tốt lành gì!
Côn tộc tôn thờ Mẫu Hoàng, giờ họ tới Mẫu Hoàng Điện, có lẽ kết cục sẽ là có tới mà không có về rồi.
Phía trước họ, âm vân mịt mù tối tăm, đột nhiên âm muội chi khí tỏa ra, các bức tượng Côn thần xếp thành hàng kia bỗng quỳ xuống.
Các cột đá màu đen trên to dưới nhỏ chống đỡ vỏ mặt đất phía trên. Bên trên cột phủ đầy hoa văn kỳ dị, giống như ma văn của ma tộc, cũng giống đường hoa văn ám muội khác, có lẽ là đồ đằng văn của Côn tộc.
Dung nham chảy trong những đường hoa văn đó, mang nhiệt lượng lớn khiến đồ đằng văn trên cột đá chốc chốc lại sáng lên.
Nơi những cột đá này chọc thủng có lẽ là những ngọn núi lửa.
Đây là một tòa tế đàn khổng lồ dưới lòng đất, cứ vậy xuất hiện trước mắt bọn họ.
Tòa tế đàn này được tạo thành từ vô số bộ xương, xương trắng của các chủng tộc đắp lên, tạo thành những đường hoa văn kỳ lạ, dùng xương làm gạch phủ rộng mặt đất tới hàng nghìn dặm.
Số thi cốt này vẫn còn khí tức của cường giả, có lẽ là thi cốt của các luyện khí sĩ trên những tinh cầu mà Côn tộc ăn trên đường. Trong đó thậm chí còn có không ít thi cốt tỏa ra thần uy của thần ma!
Bạch Cốt Tế Đàn!
Xương trắng của vnạ tộc, chất lên thành tế đàn khổng lồ!
Tòa tế đàn này thực sự quá lớn, cột đá đen và tượng Côn Thần tạo thành sự biến đổi trận pháp của tế đàn, còn đường thông đạo mà cái mồm của Mẫu Hoàng tạo thành vẫn tiếp tục kéo dài, xuyên qua tòa tế đàn hoành tráng này, dừng ở chính giữa tế đàn.
Mấy người Chung Nhạc nhìn thì thấy chính giữa tế đàn là một tòa thần điện, Khô Lâu Thần Điện.
Một cái đầu lâu khổng lồ mắc ở đó, gần như to bằng đầu của Ba Tuần.
Đầu của Mẫu Hoàng!
Côn tộc dùng đầu của Mẫu Hoàng làm thầnh thần điện, nơi thần thánh nhất của Côn tộc!
Trên tế đàn trước thần điện, đen kịt cường giả Côn tộc đáng đó mỗi kẻ một vẻ, khí thế ngập trời. Phía dưới thần điện là các vị thần minh Côn tộc tỏa thần uy.
Nhục thân của những vị Côn Thần này đã hoàn toàn biến thành thần kim, giống như bộ giáp hoàn hảo nhất bảo vệ nguyên thần. Có kẻ màu kim sáng loáng, có kẻ màu cổ đồng, có kẻ lại màu đồng xanh, còn có cả thần kim bảy màu!
Thậm chí Chung Nhạc còn thấy một Mẫu Thần có lẽ đã thôn phệ "nguyệt hạch", luyện thành ngân giáp cho minh, ánh trăng tựa nước tỏa ra từ bên trong Mẫu Thần!
Diêm Ma Ha, Dư Văn Cử và Bạch Vân Thương khóe mắt đều co giật, trong Mẫu Hoàng Điện có tới hơn trăm Mẫu Thần và Côn Thần!
- Ủa, trong Mẫu Hoàng Điện có rất nhiều Côn Thần, chỉ là không có Mẫu Hoàng. Lẽ nào ta đoán sai, không phải phong ấn của Bạch Hầu bị Mẫu Hoàng phá giải? Không có chiến lực Thần Hầu sao có thể phá được phong ấn của Bạch Hầu? Hửm, ở đây còn có một vị thần không phải Côn tộc...
Tân Hỏa đột nhiên lên tiếng:
- Lạ thật, sao lại có thần ma chủng tộc khác chà trộn vào Côn Thần?
- Trong Mẫu Hoàng Điện có vị thần không phải Côn tộc?
Chung Nhạc sững người, thất thanh kêu lên:
- Sao có thể? Côn tộc không có gì là không ăn, chủng tộc nào lại có thể chà trộn vào ma không bị phát hiện?
- Không biết.
Tân Hỏa lắc đầu:
- Khí tức của vị thần này rất kỳ quái, giống hệt Côn tộc, gần như không thể phát giác được điều khác thường. Nhưng huyết thống của hắn không phải Côn tộc, tuy đã cố gắng che giấy nhưng huyết thống vẫn lộ ra chút khí tức. Luồng khí tức này có chút kỳ quái, rất quen thuộc... lẽ nào là hỗn huyết của Côn tộc và chủng tộc khác?
Chung Nhạc cảm thấy không thể tin nổi:
- Chủng tốc khác có thể cùng Côn tôc, ừm, sinh con sao?
- Đương nhiên là có thể.
Tân Hỏa mắt sáng chưng, cái đuôi sau lưng lại vểnh lên, dụ dỗ nói:
- Mẫu Trùng tộc của Côn tộc cũng chia thành nhiều chủng, có chuyên môn phụ trách sinh sản, hoặc chuyên phụ trách mưu lược. Mẫu Trùng tộc và Tây Vương Mẫu tộc cũng đều là cái. Trong đó có những chủng loại, khi ma tộc tạo ra là theo hình thái của ma nữ. Chỉ là cấu tạo nhục thân hơi khác một chút, có tư vị khác. Hơn nữa khi sinh sẽ sinh cả đàn, còn hữu ích hơn nữ tử Tây Vương Mẫu tộc nhiều. Nữ tử Tây Vương Mẫu tộc chỉ cần sinh là sinh ra Tây Vương Mẫu tộc, đến mông còn không có. Ta cho ngươi hay, có mấy đời người kế thừa cũng giao phối với nữ tử Mẫu Trùng tộc...
Chung Nhạc nghe lịch sử đen tối của mấy đời người kế thừa của Tân Hỏa mà bất lực, một lúc sau nói:
- Sau đó thì sao?
- Sau đó, sau khi họ thành danh việc này trở thành tai tiếng bị cười nhạo cả đời.
Tân Hỏa có chút chột dạ:
- Nhưng dù sao thì là họ tuổi trẻ hiếu kỳ, trí tò mò mạnh, khi còn trẻ phạm chút sai lầm cũng có thể bỏ qua được. Ngươi khác với họ, họ là to fmò, còn ngươi là vì để duy trì nòi giống...
Chung Nhạc quyết tâm tuyệt đối không nghe ngọn lửa nhỏ này dụ dỗ nữa, tuyệt đối không được có bất cứ liên quan nào tới Mẫu Trùng tộc, nhất định phải giữ cho chặt thắt lưng, tuyệt đối không được lơ là.
- Tân Hỏa, là vị thần nào trong Mẫu Hoàng Điện?
Chung Nhạc hỏi.
Tân Hỏa dựa vào mắt hắn nhìn quanh, lắc đầu:
- Hai mắt ngươi chưa hoàn toàn luyện thành Phục Hy thần nhãn, dùng thần nhãn thứ ba của ngươi đi ta có thể nhìn rõ hơn.
Chung Nhạc mở thần nhãn, Tân Hỏa thông qua thần nhãn quan sát Mẫu Hoàng Điện, đột nhiên dừng lại trên ngừoi Mẫu Thần mặt thần giáp nguyệt hạch, kêu lên:
- Chính là nàng ta!
Chung Nhạc cũng nhìn sang Mẫu Thần đó, thấy sắc đẹp cũng không hề thua kém Khâu Cấm Nhi, Xích Tuyết, nhưng kết cấu nhục thân thì khác biệt rất lớn so với nhân tộc, thần tộc.
Phía sau nàng ta có đôi cánh chuồn chuồn, mỏng và trong suốt, trên ánh lạc ấn đồ đằng văn màu kim kỳ dị.
Hơn nữa, chân nàng ta cũng khác, ngón chân có đốt giống như côn trùng, chỉ thân người mới là của ma nữ, rất kiều diễm, cộng với gương mặt có thể nói cực kỳ mê hoặc, chỉ là ngón chân thì quá kinh người.
Mẫu Thần đó dường như nhận ra ánh mắt hắn, lập tức nhìn hắn, gương mặt đầy sự kinh ngạc, tinh thần lực dao động, có lẽ là chấn kinh.
- Sao có thể?
Tân Hỏa đột nhiên nhảy tới nhảy lui trong thức hải của Chung Nhạc:
- Sao có thể! Sai rồi, nhất định là ta cảm ứng sai, không thể nào, tuyệt đối không thể!
- Sao vậy?
Chung Nhạc vội hỏi.
- Tuyệt đối không thể, tuyệt đối không thể!
Ngọn lửa nhỏ bay qua bay lại trong thức hải Chung Nhạc, vừa chấn kinh vừa mừng rỡ, lại có chút hoảng hốt bất an. Chung Nhạc liên tục hỏi nhưng ngọn lửa nhỏ vẫn lao qua lao lại đầy hoảng lonạ.
- Nhất định là giả, ta cảm ứng sai rồi. Nhất định là giả...
Tân Hỏa lẩm nhẩm.
Chung Nhạc chau mày, đột nhiên nghe một vị thần minh phía sau hét lớn:
- Rút lui!
Hơn chục vị thần ma lập tức rút lui về đường cũ, chạy ra ngoài thông đạo. Luyện khí sĩ các tộc bọn Chung Nhạc thì bị họ bỏ lại.
Mấy người Chung Nhạc lòng lạnh ngắt, phía trước họ là đông lúc nhúc cường giả Côn tộc giống như thủy triều tràn tới. Chúng không phải Côn tộc bình thường, phần lớn trong đó là Hoàng Kim vương tộc, còn có không ít Mẫu Trùng tộc!
- Ha ha ha, thần ma của Tổ Tinh, các ngươi tới Mẫu Hoàng Điện mà còn muốn đi sao?
Trong Mẫu Hoàng Điện, khí tức cuồng bạo bắn lên trời, Côn tộc vỗ cánh bay tới, lao về phía các thần ma bọn Diêm Ma Ha.
- Lần này, Mẫu Thần đại tế thần đã có kế sách, dụ các ngươi tới nơi này chính là để đánh một mẻ hết các ngươi, làm suy yếu thực lực Tổ Tinh, thăm dò cho rõ thực hư Tổ Tinh!
Một Côn Thần của Hoàng Kim vương tộc giống như con dế trũi đen thui bay tới. Nhìn từ xa giống như hai cố quan tài bay trên không trung, lao thẳng tới một vị thần minh Tổ Tinh, cười quái dị:
- Hơn nữa Đại Tế Thần còn muốn dùng mạng các ngươi huyết tế Mẫu Hoàng Điện dể linh của Mẫu Hoàng từ hư không giáng lâm, hồi sinh lại, san bằng mọi sức mạnh đối kháng trên Tổ Tinh!
Một Côn Thần có nghìn chân, nhìn giống rất đang chạy tới. Những chiếc chân dài mảnh và dài tới mấy trăm trượng xuyên qua lòng đất, thậm chí còn găm chết mấy chục cường giả Côn Tộc dưới chân, ré lên:
- Các ngươi vẫn là hãy ở lại làm lương thực cho Côn tộc ta đi!
Đông nghịt Côn Thần, Mẫu Thần lao tới hơn chục vị thần ma Tổ Tinh, trên mặt đất, luyện khí sĩ bọn Chung Nhạc thì bị vô số cường giả Côn tộc nhấn chìm.
Vô số Côn tộc tràn tới, bọn Chung Nhạc giống như những chiếc lá chòng chành giữa làn sóng phẫn nộ đen kịt, chớp mắt đã có không ít luyện khí sĩ tử vong.
Uỳnh!
Phương Kiếm Các tế thần kiếm, hoành tảo tứ phía, chém tới đâu là chân tay gãy bay tứ tung. Cô Hồng Tử tế thần linh, há mồm thổi một cái, yêu hỏa cháy phừng phừng đốt cháy một mảnh lớn.
Khâu Cấm Nhi tế Nguyệt Giám Thần Kính, Tả Tương Sinh và Điền Diên Tông cũng tế thần minh chi bảo mình mang đi, tạo được một khoảng không gian rộng.
Mọi người tập hợp lại, Ba Tuần bên cạnh cũng dẫn Thiên Ma Phi, Thánh Nữ Phi đánh tới, lập tức lại có Côn tộc tràn tới. Chung Nhạc nhanh chóng lấy cây đèn đồng ra, soạt một tiếng lấy Thần Dực Đao hét lớn:
- Chư vị, cùng ta tế đao giết ra ngoài!
- Tế đao!
Mọi người hét lớn, nguyên thần bay ra, pháp lực ồ ạt tràn vào Thần Dực Đao.
Nửa thanh thánh khí tràn ngập thần uy đột ngột chém xuống, trong đao quang là vô vàn cánh tay chân bay loạn, một đao chém xuống hàng trăm dặm trống rỗng. Đao chém tới đâu Côn tộc bị giết tới đó, lộ ra một con đường.
- Đi thôi!
Chung Nhạc thu đao cất vào trong đèn đồng chạy ra ngoài. Nhưng lúc này trong thức hải Tân Hỏa lại hét lên:
- Mẫu Thần đó là Phục Hy, là thiếu nữ Phục Hy thuần huyết!
Chung Nhạc chấn động, quay lại nhìn Mẫu Hoàng Điện, thấy vị Mẫu Thần kia ngồi ngay ngắn trên chí tôn bảo tọa, cũng đang nhìn hắn.
- Các ngươi là đồng tộc.
Tân Hỏa lẩm nhẩm:
- Trên thế gian chỉ còn lại hai Phục Hy thị...
- Tộc nhân...
← Ch. 0490 | Ch. 0492 → |