← Ch.0503 | Ch.0505 → |
Hắn trái lo phải nghĩ, cuối cùng vẫn là không có biện pháp lau đi lạc ấn Côn Thần trong đám Thần binh Côn Tộc này. Nếu không thể lau đi những lạc ấn này, cầm trong tay chính là hành động tìm chết. Chỉ cần tâm niệm những Thần Minh tế luyện Thần binh vừa động, sẽ có thể thôi động Thần binh tru diệt ngươi.
- Tu vi thực lực của ta vẫn còn chưa đủ a!
Chung Nhạc lắc lắc đầu, thu hồi hết thảy những Thần binh Côn Tộc này vào trong cây đèn đồng, chỉ lưu lại ba kiện Thần binh của Xà Văn Cử.
- Lúc Xà Văn Cử tế khởi Độc Nha Nhận giết ta, một kích kia thật sự kinh diễm! Độc Nha Nhận còn chưa đâm trúng ta, đã khiến cho ta có cảm giác đại não chính mình đã bị Độc Nha Nhận đâm trúng. Loại công kích phương diện tinh thần này thật ra là rất hiếm thấy!
Chung Nhạc giơ Độc Nha Nhận lên, tinh tế quan sát. Chỉ thấy kiện Thần binh này cũng giống như Lão Nhận của Long Nhạc vậy, đều là do răng của Yêu Thần chế tạo thành. Chỉ là chất liệu của Độc Nha Nhận so với Lão Nhận còn tốt hơn một chút. Đại khái là vì thực lực của Xà Thần Xà Văn Cử so với chủ nhân của Lão Nhận còn cao hơn một bậc. Hơn nữa, Độc Nha Nhận còn ẩn chứa kịch độc, độc tính cực mạnh, thậm chí có thể tê dại cả Thần Ma. Hai cây Độc Nha Nhận, tuyệt đối là một đại sát khí.
- Xem ra Long Nhạc lại có thêm binh khí rồi. Cộng thêm Lão Nhận đang ngày đêm tế luyện, chính là ba thanh Thần đao, tuyệt đối có thể đặt chân tại Yêu Tộc rồi!
Chung Nhạc thu hồi hai cây Độc Nha Nhận, lại quan sát Xà Thần Mâu. Đầu mâu tách ra làm hai, vô cùng sắc bén, trên xà mâu còn phủ đầy móc câu. Hắn huy động xa mâu một hồi, sau đó lắc lắc đầu. Kiện Thần binh Yêu Thần này cũng không thích hợp với hắn, sau khi tế khởi, thôi động rất không thuận tay. Hơn nữa, hắn tu luyện chính là Thần Ma Thái Cực Đồ, phương diện pháp lực Yêu Tộc chỉ chiếm tỷ lệ rất ít, không thể thôi phát uy lực của Xà Thần Mâu tới trình độ lớn nhất.
- Cô Hồng sư huynh có Nguyên thần Thần Linh Yêu Tộc, còn đang thiếu một kiện Thần binh. Kiện Yêu Thần binh này đưa cho hắn chính thích hợp nhất!
Hắn thu hồi Xà Thần Mâu, lại quan sát thi thể của Xà Văn Cử, trong lòng vô cùng kinh ngạc:
- Phương hướng tu luyện của Xà Tộc trong Yêu Tộc, thường thường đều là theo đuổi con đường hóa Xà thành Giao, tu thành Giao Long, sau đó mới có thể tiến thêm một bước. Ví dụ như Xích Luyện Nữ và Liên Tâm, đều là đại xà biến thành. Thời điểm các nàng tu luyện tới Pháp Thiên Cảnh liền khó có đột phá, cho nên phải tìm con đường hóa thành Giao Long. Mà sao Xà Văn Cử không có hóa thành Giao Long, trái lại dùng nhục thân đại xà đã có thể tu thành Thần Minh?
Lúc này, thanh âm Tân Hỏa đột nhiên vang lên:
- Nhạc tiểu tử, trong cơ thể tôn Xà Thần này có được một chút huyết mạch Hoa Tư thị, đối với ngươi chính là vô cùng hữu ích!
- Huyết mạch Hoa Tư thị?
Tinh thần Chung Nhạc chấn động một cái, thất thanh nói:
- Khó trách hắn có thể tu thành Yêu Thần, hóa ra là đã thức tỉnh một bộ phận Thần huyết Hoa Tư thị!
Hoa Tư thị là Tiên Thiên Thần Xà, Lôi Trạch thị là Tiên Thiên Thần Long, cả hai chủng tộc này đều là chủng tộc ngang hàng với Phục Hy thị, một thành viên trong Bát Đại Hoàng Tộc. Tổ tiên của Phục Hy thị chính là con cháu của Hoa Tư thị và Lôi Trạch thị, bởi vậy đồng thời có được huyết mạch của Hoa Tư thị và Lôi Trạch thị, cho nên mới cường đại dị thường, khai sáng ra Thời đại Địa Kỷ.
Trước đây, lúc Chung Nhạc còn chưa giải khai phong ấn huyết mạch trong cơ thể, đã từng dùng mấy giọt Thần huyết Tổ Long để đề thăng huyết mạch Phục Hy trong cơ thể, đạt được chỗ tốt cực lớn. Mà Tổ Long chính là Lôi Trạch thị. Chỉ là Hoa Tư thị, trước giờ hắn chưa từng gặp qua. Không nghĩ tới Xà Văn Cử lại là đại xà dị chủng mang theo một bộ phận huyết mạch Hoa Tư thị.
Tân Hỏa tinh tế cảm ứng, nói:
- Nồng độ huyết mạch Hoa Tư thị trong cơ thể hắn rất thấp! Nhưng ở trên Tổ Tinh cũng đã tính là rất không tầm thường rồi. Ngươi lấy ra Nội đan Yêu Thần của hắn, sẽ có thể chiết xuất ra huyết mạch Hoa Tư thị từ trong Nội đan của hắn, để cho huyết mạch Phục Hy của chính mình tiến thêm một bước!
Trong lòng Chung Nhạc đại hỉ, trái tim bang bang nhảy loạn. Tinh thần lực khẽ động, tiến vào Thức hải của Xà Văn Cử, lấy ra Nội đan Yêu Thần. Chỉ thấy khỏa Nội đan Yêu Thần này so với khỏa Nội đan Thú Thần lúc trước hắn đạt được thì hơi nhỏ hơn một chút. Nhưng lúc Chung Nhạc đạt được Nội đan Thú Thần, tinh khí trong đó đã xói mòn đi không ít. Mà khỏa Nội đan Yêu Thần này lại vẫn còn ở trạng thái đỉnh phong, tinh khí vẫn chưa xói mòn, bởi vậy năng lượng ẩn chứa trong đó nhiều hơn Nội đan Thú Thần gấp bội.
Quan trọng nhất chính là, khí huyết trong khỏa Nội đan này đã trải qua Xà Văn Cử thiên chuy bách luyện, không còn chút tạp chất nào, khiến cho hắn chiết xuất ra huyết mạch Hoa Tư thị càng dễ dàng hơn.
- Đã có khỏa Nội đan này, nồng độ huyết mạch Phục Hy của ta nhất định sẽ có thể tiến thêm một bước!
Tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, thu Nội đan Yêu Thần vào trong Thức hải của chính mình, không ngừng luyện hóa. Chỉ thấy năng lượng cuồn cuộn phóng vọt tới, toàn thân thư sướng, mà nồng độ huyết mạch Phục Hy của hắn cũng đang chậm rãi đề thăng.
- Xà Văn Cử thật sự là phúc tinh của ta a...
Chung Nhạc không khỏi cảm khái, tràn ngập cảm kích đối với tôn Yêu Thần đã chết oan này. Hắn ngàn vạn dặm đưa tặng Nội đan, đây là tinh thần kính dâng siêu việt giới hạn chủng tộc đẳng cấp nào chứ?
- Năm tòa Bí cảnh của Xà Văn Cử ngược lại có thể luyện hóa, luyện thành năm kiện Hồn binh, uy lực nhất định là vô cùng kinh người!
Hắn thu nhục thân kể cả năm tòa Bí cảnh Nguyên thần của tôn Xà Thần này vào trong không gian Bí cảnh của chính mình. Thân thể Xà Văn Cử cực kỳ khổng lồ, mà Bí cảnh Nguyên thần của hắn lại cũng không nhỏ. Thi thể tôn Xà Thần này rơi vào trong Bí cảnh của hắn, thể phách liên miên như núi, vẫn như cũ tràn ngập Thần uy kinh người.
- Chung lão gia, ta có thể lấy một chút Thần huyết để bón phân không?
Lúc này, Hồ Tam Ông chợt ngẩng đầu hỏi lớn.
- Ngươi nhảy vào trong Thần huyết tắm rửa cũng có thể!
Chung Nhạc cười ha hả một tiếng. Đỉnh đầu Xà Văn Cử bị đâm ra mấy cái động lớn, máu chảy thành sông. Hồ Tam Ông quả nhiên là nhảy vào trong Thần huyết, thỏa thích ngâm mình trong đó.
- Ngàn vạn dặm đưa tặng Thần huyết a...
Hồ Tam Ông ngẩng đầu nhìn về phía con đại xà này, trong lòng cảm động vạn phần.
- Không biết đám người Phương sư huynh, Cấm Nhi sư muội có chạy thoát không?
Chung Nhạc phóng chạy về phía trước, vừa phân hóa Nguyên thần, trùng tu Hóa Sinh Huyền Công, lại luyện Tam Định Nguyên Đan. Lần này mặc dù hắn đạt được không ít bảo vật, nhưng hóa thân Ba Tuần cũng bị giết chết, tổn thất cũng không nhỏ. Hóa thân Ba Tuần là Nguyên thần cộng thêm khí huyết của hắn phân hóa ra tạo thành, tu luyện tới Pháp Thiên Cảnh cũng phải hao tốn thời gian mấy năm.
*****
Muốn một lần nữa luyện cỗ hóa thân này trở lại cũng không dễ dàng gì. Lúc đó, Chung Nhạc là dùng dược lực của Thánh dược Liên Hoa mới có thể trong khoảng thời gian ngắn luyện thành. Hiện tại, Thánh dược Liên Hoa sớm đã bị hắn ăn sạch, không còn Thánh dược đẳng cấp này, muốn luyện trở lại cỗ hóa thân Ba Tuần, cần phải hao phí thời gian càng lâu hơn.
- Cũng may ở trong Bí cảnh Nguyên thần của Xà Văn Cử cất giấu không ít Linh đan Thần cấp do tôn Đại Xà Thần này luyện ra, muốn luyện hóa thân Ba Tuần trở lại cũng không quá phiền phức. Ngàn vạn dặm đưa tặng Linh đan, đây lại là tinh thần kính dâng đẳng cấp nào a?
Trong lòng thiếu niên Chung Sơn thị cảm thấy ấm áp, sau khi ăn vào một khỏa Linh đan Thần cấp, lại cảm thấy trái tim càng ấm áp hơn nữa.
Trải qua mấy ngày, hắn đã bay ra khỏi khu bóng tối của mặt lưng Côn Tinh, rốt cuộc cũng nhìn thấy ánh sáng, bắt đầu bắt gặp một số Bộ lạc Côn Tộc. Hắn thần không biết quỷ không hay bắt giữ một gã cường giả Côn Tộc, luyện hóa thành Cổ Trùng của chính mình, trốn vào trong Bí cảnh Nguyên thần của con Côn Tộc này, mượn con Côn Tộc này yểm hộ chính mình lên đường.
- Kiếm Môn ta bảo vật tuy nhiều, nhưng cường giả lại quá ít, chỉ khiến cho chính mình dẫn tới sát cơ và tai ương ngập đầu. Chi bằng luyện hóa càng nhiều cường giả Côn Tộc, để cho Côn Tộc trở thành một đại trợ lực của Kiếm Môn ta!
Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, sai sử con Côn Tộc này sưu tầm bốn phía, tìm kiếm đám Cự bá Côn Tộc. Sau khi tiếp cận, hắn sẽ đột nhiên bạo khởi, xuất thủ trấn áp Cự bá Côn Tộc, tiến hành luyện hóa, luyện thành Cổ Trùng của chính mình.
Hơn mười ngày sau, một đoàn hai mươi mấy con Côn Tộc dạo chơi khắp nơi trên Côn Tinh, đại bộ phận trong đó đều là Côn Tộc cấp Cự bá, toàn thân đều là do Thần Kim chế tạo. Chung Nhạc một đường càn quét, lại qua thời gian hơn một tháng nữa, lúc này mới đi tới chính diện Côn Tinh, nghênh đón ánh thái dương. Mà đám Côn Tộc bên cạnh hắn vẫn như cũ là hai mươi mấy con, cũng không có tăng thêm.
Điều khiển Côn Tộc, luyện thành Cổ Trùng, chính là có yêu cầu cực cao đối với tinh thần lực và Nguyên thần. Đám Côn Tộc mà Chung Nhạc bắt giữ này đều là Cự bá, có vài con Côn Tộc, pháp lực so với hắn thậm chí còn cường hoành hơn. Nếu lại mạnh mẽ luyện hóa một vài con Cự bá Côn Tộc nữa, hắn sẽ không thể giá ngự đám Cổ Trùng này, tất nhiên sẽ gặp phản phệ.
- Đây là... Một trận Thần chiến thật khủng bố!
Đột nhiên, tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, để cho đám Cổ Trùng do chính mình luyện hóa kia dừng lại. Hai mươi mấy gã Cự bá Côn Tộc xếp thành một hàng. Chỉ thấy phía trước bọn họ là một mảnh nhân uân mênh mang, phạm vi mấy vạn dặm hạo hạo đãng đãng không có bất kỳ sinh cơ nào, toàn bộ đều là bị thần thông Thần Ma còn sót lại bao phủ. Nơi này là địa phương Thần Ma đại chiến, thần thông do bọn họ lưu lại vẫn còn đang bộc phát uy năng đáng sợ, biến nơi này thành tuyệt địa tuyệt cảnh.
Trong mơ hồ, Chung Nhạc nhìn thấy trong những thần thông ba động còn sót lại có một bức tranh đang phiêu phiêu đãng đãng, hoa tuyết tung bay tán loạn, không khỏi khẽ nhíu mày một cái.
- Hoa Tuyết Đồ của Bạch Hầu!
Hắn lại nhìn thấy dư ba Thần uy do Huyền Băng Minh Kính lưu lại, tiếp theo lại nhìn thấy tàn ảnh do Băng Lâu hai mươi bốn trọng thiên lưu lại.
- Bạch Thương Hải không thể phát huy uy năng của ba kiện Thần binh cấp Thần Hầu này. Như vậy kẻ tế khởi ba kiện Thần binh này chỉ có vị Thần Minh Bạch Trạch thị đã bị ta thiêu đứt hai chân kia, Bạch Vân Thương!
Chung Nhạc khẽ nhíu mày, tinh tế cảm ứng, trong lòng thầm nghĩ:
- Nhìn tình hình này, Bạch Vân Thương và Bạch Thương Hải nhất định là đã bị không chỉ một tôn Côn Thần chặn đường, cho nên chiến trường mới sẽ kinh khủng như vậy, hình thành nên tuyệt cảnh như thế. Bạch Thương Hải chưa chắc đã chết! Nếu hắn đã chết, đạo khí Thuần dương ta lưu lại trong cơ thể hắn tất nhiên sẽ quay trở lại trong cơ thể ta. Hắn vẫn còn sống, không biết đã rời khỏi Côn Tinh, trở lại Tổ Tinh hay chưa?
Sau một lúc, sắc mặt Chung Nhạc chợt trở nên ngưng trọng. Hắn hít mạnh một hơi thật dài, đột nhiên từ trong Bí cảnh Nguyên thần của một gã Cự bá Côn Tộc bay ra. Pháp lực khẽ cuốn một cái, cuốn lên toàn bộ đám Cự bá Côn Tộc, thu vào trong Bí cảnh của chính mình, cất bước tiến vào phiến tuyệt cảnh này.
Từng tấm từng tấm Huyền Âm Kỳ soạt soạt bay ra, đoàn đoàn bay lượn xung quanh hắn, bảo vệ bốn phía thân thể hắn. Hắn cẩn cẩn thận thận hành tẩu trong phiến tuyệt cảnh này. Dư ba Thần uy đáng sợ bốn phía phóng vọt tới, Chung Nhạc dùng Huyền Âm Bách Ma Kỳ Trận mạnh mẽ đón đỡ, bị chấn cho khí huyết không ngừng sôi trào, nhưng vẫn như cũ tiếp tục đi sâu và trong tuyệt cảnh.
Càng tiến vào sâu bên trong tuyệt cảnh, nguy hiểm cũng càng đáng sợ hơn. Mỗi một đạo thần thông còn sót lại thường thường đều dài tới mấy trăm dặm. Đám thần thông còn sót lại này thường thường đều là do đại thần thông lưu lại, hoặc là do Thần binh cấp Thần Hầu lưu lại. Nếu không để ý rơi vào trong đó tuyệt đối là một con đường chết. Cho dù là Huyền Âm Bách Ma Kỳ Trận cũng không che chở được hắn. Mà những đạo thần thông yếu hơn khác cũng đều có kích thước trăm ngàn trượng, mặc dù uy lực nhỏ hơn rất nhiều, nhưng nếu bị dư ba quét trúng chính diện, không chết cũng sẽ trọng thương.
Chung Nhạc cẩn thận hành tẩu xuyên qua đám thần thông, dùng Thần Nhãn thứ ba để dò xét động tĩnh của những dư ba thần thông này, gần lành tránh dữ. Nhưng cho dù là vậy, bị thương cũng là không thể tránh được.
Chỉ ngắn ngủi vạn dặm, hắn vậy mà phải mất hơn mười ngày mới đi xong. Chung Nhạc lại đi thêm mấy ngày đằng đẳng nữa, đột nhiên dừng bước, đảo mắt quan sát bốn phía, khẽ nhíu mày. Hắn nhìn về phía một đạo Thần hà, cao giọng nói:
- Thương Hải huynh, ngươi có ở đây không?
Bên trong đạo Thần hà kia đột nhiên xuất hiện quang luân chuyển động, hiển lộ ra một cái Bí cảnh Nguyên thần tràn ngập khí tức thần thánh. Bạch Thương Hải từ trong quang luân bay ra, cả người đầy thương tích. Hắn vừa nhìn thấy Chung Nhạc, trong lòng nhất thời bi ai, quỳ rạp trên mặt đất khóc lớn:
- Chung sư huynh...
Chung Nhạc đỡ hắn đứng lên, đảo mắt quan sát khắp nơi, ánh mắt rơi xuống trên đạo quang luân kia, khẽ nhíu mày:
- Bạch Vân Thương tiền bối...
- Hắn vì bảo hộ ta, đã chết trận rồi!
Trong lòng Bạch Thương Hải cực kỳ bi thương, khóc thành lệ nhân:
- Thông đạo Huyền Băng chính là một cái bẫy! Đám Côn Thần sớm đã mai phục ở nơi đó, mấy tôn Thần Ma còn lại đều đã chết trận cả rồi. Gia tổ dẫn theo ta chạy khỏi nơi đó, cuối cùng vẫn không thể nào chạy thoát...
- Một cái bẫy?
Trong lòng Chung Nhạc trầm xuống, vội vàng lấy ra một cây Đồ Đằng Thần Trụ, liên lạc với Khâu Cấm Nhi. Sau một lúc, Đồ Đằng Thần Trụ khẽ chấn động, Khâu Cấm Nhi đáp lời, luôn miệng nói:
- Sư huynh, không được đi Thông đạo Huyền Băng!
Chung Nhạc biết được bọn họ không có vấn đề, thở phào nhẹ nhõm một hơi, trong lòng đột nhiên lại mát lạnh:
- Không thể thông qua Thông đạo Huyền Băng trở lại Tổ Tinh, chẳng phải là nói chúng ta đã bị nhốt trên Côn Tinh rồi sao?
← Ch. 0503 | Ch. 0505 → |