← Ch.0593 | Ch.0595 → |
Hai tháng sau, Chung Nhạc đã bị ngâm trong hải dương ngôi sao và ký tự quẻ Âm quẻ Dương mênh mông. Phương viên mấy ngàn dặm của Hỏa Diệu Tinh, khắp nơi đều là những ngôi sao và các ký tự '–', '--'. Tốc độ nhảy lên của đám ngôi sao và ký tự này càng lúc càng nhanh, càng lúc càng phức tạp, càng lúc càng khó hiểu rõ.
Đám người Quân Tư Tà nhìn tới mức đầu váng mắt hoa. Bạch Thương Hải cũng nỗ lực tính toán, kết quả là tinh thần lực tiêu hao quá độ, không ngừng oa oa nôn mửa, bởi vậy liền không dám nhìn tiếp nữa.
- Tìm được rồi!
Đột nhiên, Chung Nhạc bỗng nhiên đứng dậy, đám ngôi sao cùng ký tự ngập trời biến mất không thấy đâu nữa, chỉ còn lại có chín ngôi sao. Một ngôi sao trong đó là Thái Dương, còn có Thủy Diệu Tinh, Kim Diệu Tinh, Tổ Tinh, Hỏa Diệu Tinh, Mộc Diệu Tinh, Thổ Diệu Tinh, Côn Tinh. Ngoài ra, còn có một ngôi sao khác nữa! Trong Tinh hệ Thái Dương đã có thêm một ngôi sao mới!
Thái Dương và đám ngôi sao Tổ Tinh lần lượt biến mất không thấy đâu nữa, chỉ còn lại có khỏa ngôi sao có thêm cuối cùng kia.
- Đã có thêm một ngôi sao mới...
Sư Bất Dịch tinh tế quan sát ngôi sao này, lẩm bẩm:
- Tại sao lại có thêm một ngôi sao mới? Ngôi sao này từ đâu tới?
Thần sắc Chung Nhạc khó nén được sự kích động, mỉm cười nói:
- Ngôi sao này vốn dĩ hẳn là không thuộc về Tinh hệ Thái Dương, là ngôi sao có thêm, hẳn là vận chuyển từ trong tinh không khác tới đây. Trong tinh không ngập trời, chỉ có khỏa ngôi sao này là chân thật, hơn nữa còn là từ trong tinh không chân chính bên ngoài vận chuyển vào trong Tinh hệ Thái Dương. Quỹ tích của nó nhìn như phù hợp với quỹ tích của Tinh hệ Thái Dương, cũng phù hợp với của quỹ tích ngôi sao chư thiên. Nhưng sau khi cặn kẽ tính toán, ta mới phát hiện trên thực tế nó phù hợp với quỹ tích của ngôi sao chư thiên, nhưng lại có chút chênh lệch với quỹ tích của các ngôi sao trong Tinh hệ Thái Dương!
Chung Nhạc hưng phấn nói:
- Cho nên, nó là một khỏa ngôi sao chân thật khảm nạm trên tấm Vũ Trụ Đồ to lớn vô cùng này!
Đám người Khâu Cấm Nhi, Quân Tư Tà nghe tới mức cái hiểu cái không. Chỉ nghe Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Phiến vũ trụ trên tấm Vũ Trụ Đồ này đều là giả, duy chỉ có ngôi sao này là thật. Hơn nữa, còn là khảm nạm trong Vũ Trụ Đồ. Các ngươi nói, nếu chúng ta đi xuyên qua ngôi sao này, sẽ có thể đi ra bên ngoài Vũ Trụ Đồ hay không?
Lúc này đám người Khâu Cấm Nhi mới hiểu ra, ánh mắt không khỏi sáng lên. Khâu Cấm Nhi có chút suy tư, nói:
- Sư ca, ý của ngươi là, chúng ta đi xuyên qua Tinh hạch trong ngôi sao này, sẽ có thể đi tới vũ trụ tinh không chân chính sao?
Chung Nhạc gật đầu, mỉm cười nói:
- Các vị, đây là một con đường dài dằng dặc, chúng ta chuẩn bị lên đường thôi!
Lại qua thêm nửa tháng, Chung Nhạc một lần nữa bố trí một tòa Trận pháp Truyền tống trên Hỏa Diệu Tinh. Mà đám người Sư Bất Dịch, Quân Tư Tà thì liên thủ luyện chế ra một tòa cung điện nguy nga lộng lẫy. Một đạo quang mang truyền tống lóe lên, bọn họ đã bị truyền tống ra khỏi Hỏa Diệu Tinh, mà tòa Trận pháp Truyền tống kia cũng vỡ tan thành từng mảnh. Truyền tống trụ và đồng bia do Thần Kim chế tạo ra tan rã, năng lượng tiêu hao hết.
Trong thái không, một tòa Thần điện nguy nga lộng lẫy bay nhanh trong tinh không hắc ám, trải qua thời gian mấy tháng đã bay tới Mộc Diệu Tinh. Tòa Thần điện này mượn dùng dẫn lực tràng của Mộc Diệu Tinh không ngừng gia tốc, bay thẳng về phía tinh không càng xa xôi hơn.
Lại qua thêm mấy tháng đằng đẳng nữa, đám người Chung Nhạc đã đi tới Thổ Diệu Tinh, mượn dẫn lực tràng của Thổ Diệu Tinh gia tốc, bay thẳng về phía tinh không càng xa xôi hơn càng lạnh lẽo hơn.
Tòa Thần điện này bay ngang qua Côn Tinh, cũng bỏ lỡ qua Côn Tinh. Chung Nhạc nóng lòng rời khỏi, chỉ ở đằng xa liếc nhìn Côn Tinh mấy lần, cũng không phát hiện ra sinh linh còn sống, nên cũng không quá mức để ý. Chỉ là hắn cũng không biết, dưới tầng nham thạch trầm trọng của khỏa Tinh cầu này cất giấu từng khỏa từng khỏa trứng trùng đã bị băng phong. Đó là trứng trùng của Côn Tộc, đang chờ đợi xuất thế, chờ đợi chinh phục Tổ Tinh và Tinh hệ Thái Dương.
Mà đám Côn Tộc còn chưa nở ra này cũng không có bị phong ấn Côn huyết, bọn chúng vẫn là Côn Tộc thuần huyết, trời sinh vô cùng cường đại. Sớm muộn gì cũng có một ngày bước chân của Nhân Tộc sẽ tới nơi này, dẫn phát đám trứng trùng trong nội bộ Tinh cầu phục sinh. Đây là chuyện về sau, tạm thời không nhắc tới.
Tòa Thần điện tiếp tục bay đi trong tinh không hắc ám thời gian mấy tháng đằng đẳng, rốt cuộc cũng đi tới khỏa Tinh cầu thứ tám. Thần điện hàng lâm, trên Tinh cầu một mảnh tĩnh mịch.
Chung Nhạc tính toán phương vị, suy tính vị trí rời khỏi Hồn Thiên Đồ. Một lúc lâu sau, hắn rốt cuộc cũng định vị thành công.
- Sư Bất Dịch, làm phiền ngươi rồi!
Sư Bất Dịch tế khởi Bát Cực Hung Binh, không ngừng đào móc xuống dưới lòng đất. Thời gian hơn một tháng qua đi, cuối cùng cũng đả thông khỏa Tinh cầu này.
Chung Nhạc quay đầu lại nhìn về phía Tinh hệ Thái Dương, chỉ thấy từng khỏa từng khỏa ngôi sao xinh đẹp đã cách bọn họ cực xa, phải dùng Thần Nhãn mới có thể nhìn thấy.
- Sư ca, chúng ta đi chuyến này, không biết tới khi nào mới có thể trở về đây?
Khâu Cấm Nhi đứng bên cạnh hắn, thấp giọng lẩm bẩm. Trên mặt Chung Nhạc lộ ra một tia tươi cười, xua đuổi sự phiền muộn trong lòng:
- Đợi tới lúc chúng ta trở lại, ta sẽ giúp Nhân Tộc ta quân lâm thiên hạ! Thiên hạ này không phải chỉ là Tổ Tinh, mà là cả vũ trụ hồng hoang!
Hắn cười ha hả, cất bước tiến vào thông đạo.
Quân Tư Tà, Bạch Thương Hải và Sư Bất Dịch cũng quay đầu lại nhìn một hồi. Bạch Thương Hải mỉm cười, nói:
- Đại Sư Tử, sao ngươi lại khóc? Đường đường một Yêu Thần cũng biết rơi nước mắt sao?
Sư Bất Dịch đưa tay lau đi nước mắt trên khóe mắt, lắc đầu nói:
- Ta đâu có khóc! Ta chỉ là có chút buồn bã, buồn bã khi phải rời khỏi nơi sinh ta dưỡng ta. Vừa rồi ngươi không nhìn thấy nước mắt của Chung lão gia a! Hắn mới là khóc, ta không có!
Hắn xoay người lại, cất bước đi vào thông đạo:
- Một bước này của ta, chính là truyền kỳ của Yêu Tộc! Đáng tiếc! Đồng tộc của ta trên Tổ Tinh không nhìn thấy, cũng sẽ không biết một màn này!
Quân Tư Tà cũng có chút ngơ ngẩn, phất phất tay về phía Tổ Tinh.
- Tạm biệt, Tổ Tinh của ta!
Tạm biệt, nơi sinh ta dưỡng ta!
o0o
Bên ngoài Tinh hệ Thái Dương, trong một đám tinh vân băng lãnh...
Đám người Chung Nhạc đã hao tốn thời gian gần một năm mới tới được nơi này. Quang tuyến ở nơi này phi thường yếu ớt, nhưng đám người Chung Nhạc ai cũng đều không phải là phàm phu tục tử, mỗi người đều luyện ra tuệ nhãn.
Đám người Chung Nhạc dõi mắt nhìn lại, chỉ thấy nơi này cực kỳ hoang liêu, khắp nơi đều là bụi bặm vũ trụ, còn có những tảng nham thạch to lớn phiêu phù, những khối băng phiêu đãng khắp nơi.
Nơi này giống như là một phiến chiến trường cổ lão, đã từng có Thần Minh đại chiến ở chỗ này, đã biến nơi này thành phế tích. Không biết có bao nhiêu ngôi sao đã bị đánh thành bụi bậm.
- Ở đằng kia không ngờ còn có một khỏa Tinh cầu nữa!
Chung Nhạc có phát hiện mới, dẫn theo đám người chạy đi. Không bao lâu, bọn họ hàng lâm trên một khỏa Tinh cầu trạng thái khí. Chỉ thấy một tòa cung điện to lớn đang phiêu phù ngoài mặt khỏa Tinh cầu này.
Bọn họ tiến vào trong cung điện. Chung Nhạc chợt nhìn về phía khỏa Tinh cầu, không khỏi ngẩn ra. Khỏa Tinh cầu này không ngờ lại là một khối cầu trong suốt, nội bộ Tinh cầu vậy mà chiết xạ ra hết thảy những cảnh tượng của Tổ Tinh và Tinh hệ Thái Dương.
Thân thể hắn khẽ chấn động, vội vàng cẩn thận quan sát, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
Khỏa Tinh cầu này có thể chiết xạ ra các mặt các nơi của Tinh hệ Thái Dương, thậm chí còn có thể chiếu rọi tới vị trí của các Đế lăng ẩn giấu trên hư không và trong không gian của Tổ Tinh và Tinh hệ Thái Dương. Cho dù là trong nội bộ Thái Dương, khỏa Tinh cầu này cũng có thể chiếu rọi được.
*****
- Đế lăng!
Hô hấp Sư Bất Dịch trở nên dồn dập, thất thanh nói.
Quân Tư Tà và Khâu Cấm Nhi cũng đã nhìn thấy các cảnh tượng trong nội bộ Tinh cầu, nhất thời đều kinh hô thất thanh. Bạch Thương Hải lẩm bẩm:
- Rốt cuộc là tồn tại như thế nào chế tạo ra một khỏa Tinh cầu lớn như vậy? Vì sao lưu lại ở chỗ này? Tồn tại này sao lại muốn quan sát toàn bộ Tổ Tinh và Tinh hệ Thái Dương chứ?
Tòa cung điện này chính là một địa điểm quan sát toàn bộ Tinh hệ Thái Dương cực tốt. Hiển nhiên có một tôn tồn tại đã từng ở chỗ này quan sát toàn bộ mọi động tĩnh của Tổ Tinh và Tinh hệ Thái Dương.
- Nhạc tiểu tử, chủ nhân của tòa cung điện này sợ rằng chính là tồn tại đã ban cho Phong Vô Kỵ mấy cái Sắc lệnh kia!
Tân Hỏa mượn nhãn mâu của Chung Nhạc quan sát đám văn lộ Đồ đằng trên tòa cung điện này, từ trong đó phân biệt ra được những hoa văn Đồ đằng này với hoa văn Đồ đằng trên Sắc lệnh là đồng nguyên, ngữ khí nhất thời ngưng trọng, nói:
- Xem ra, Phong Vô Kỵ có thể rời khỏi Tinh hệ Thái Dương, chính là dùng một tấm Sắc lệnh khác do tôn Tiên Thiên Thần này đưa cho!
- Kỳ quái! Nơi này có mùi của Phong Vô Kỵ!
Cái mũi của Sư Bất Dịch khẽ rung động mấy cái, đột nhiên nói:
- Mặc dù vô cùng yếu ớt, nhưng tuyệt đối là mùi của hắn!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động:
- Nói cách khác, Phong Vô Kỵ cũng là thông qua đường này rời khỏi! Như vậy, gần đây khẳng định là có Trận pháp Truyền tống! Bằng không, hắn không có khả năng bay xuyên qua tinh không. Đại Sư Tử, ngươi ngửi một chút xem hắn rốt cuộc đã đi chỗ nào. Địa phương mùi vị hắn biến mất, khẳng định chính là vị trí của Truyền Tống Trận!
Sư Bất Dịch phấn chấn tinh thần, tiến về phía trước một bước, đánh hơi mùi vị của Phong Vô Kỵ. Đám người Chung Nhạc theo sau hắn tiến về phía trước, thâm nhập tòa cung điện này.
Tòa Cung điện này cực kỳ mênh mông, bên trong cũng nội tàng không gian. Bất quá, nơi này sớm đã trống rỗng, bị người ta dọn sạch không còn một mảnh, không lưu lại bất cứ thứ gì. Ngay cả Chung Nhạc cũng mơ hồ ngửi được mùi vị của Phong Vô Kỵ, hiển nhiên là Phong Vô Kỵ đã đi tới chỗ này trước bọn họ một bước, cướp đoạt sạch sẽ đám bảo vật trong này.
- Khí vận Phong Vô Kỵ bất phàm a! Không ngờ lại có thể bái tồn tại bậc này làm sư, hơn nữa còn nhận được toàn bộ bảo vật do hắn lưu lại!
Bạch Thương Hải thở dài, nói:
- Gia hỏa này không tầm thường a, dọn dẹp nơi này thành một mảnh đất trống, là một nhân vật hung ác!
Sư Bất Dịch đi ở phía trước dẫn đường, qua một lúc lâu sau rốt cuộc cũng tìm được Trận pháp Truyền tống ẩn giấu trong tòa cung điện này.
Sắc mặt đám người nhất thời tối sầm. Chỉ thấy Trận pháp Truyền tống đã bị Phong Vô Kỵ đánh vỡ tan tành, phá hư không còn một mảnh hoàn chỉnh. Hẳn là Phong Vô Kỵ trước khi truyền tống rời đi đã lưu lại thần thông, đợi sau khi hắn truyền tống rời khỏi, thần thông mới bạo phát, hủy diệt Truyền Tống Trận.
Tòa Trận pháp Truyền tống này khí thế rộng rãi, diện tích mênh mông, hẳn là một tòa Đại trận Truyền tống xuyên tinh không, có thể truyền tống rất nhiều sinh linh tới địa phương vô cùng xa xôi, không phải là Trận pháp Truyền tống do Chung Nhạc bố trí có khả năng sánh bằng được.
Trước Truyền Tống Trận còn lưu lại một tấm bia đá, trên đó lưu lại rất nhiều Thần văn:
- Đại Thánh Hiền Giả Phong thị Vô Kỵ, ở đây thành Thần, cười nhìn về địa phương nhỏ bé chật hẹp quê mùa Tổ Tinh, không khỏi thổn thức. Anh hùng trên Tổ Tinh, duy chỉ có Hiền Giả Vô Kỵ mà thôi. Hậu bối tiểu nhi nếu có duyên, nhìn thấy chữ ta lưu lại, quỳ bái bia đá ta lập ra, ta sẽ ban thưởng cho ngươi con đường rời đi!
Sắc mặt đám người Chung Nhạc tái xanh. Quân Tư Tà giơ tay lên, lau đi hai chữ Phong thị, cười lạnh nói:
- Ngươi cũng xứng mang họ Phong sao?
Khâu Cấm Nhi đánh nát tấm bia đá, lạnh lùng nói:
- Sư tỷ, nếu hậu bối thật sự có người đi tới nơi này, nhìn thấy tấm bia này, sợ rằng thật sự cho rằng hắn là Đại Thánh Hiền Giả, vẫn là hủy diệt tấm bia luôn thì tốt hơn!
Sư Bất Dịch cau mày, nói:
- Cái tên này khí lượng nhỏ nhen, trước khi đi còn phá hủy luôn Trận pháp Truyền tống đi, không muốn để cho hậu bối Tổ Tinh đi ra ngoài, chính là lòng dạ tiểu nhân. Bất quá, Trận pháp Truyền tống đã bị hủy, chúng ta làm sao rời khỏi đây?
Chung Nhạc quan sát đám văn lộ Đồ đằng trên Đại trận Truyền tống đổ nát thê lương, nhãn tình đột nhiên sáng lên, tìm ra một khối Truyền tống Thần thạch, mỉm cười nói:
- Tiểu đạo mà thôi! Phong Vô Kỵ chỉ là dùng man lực phá hủy Trận pháp Truyền tống, nhưng hắn lại là dốt đặc cán mai đối với văn lộ Đồ đằng truyền tống, cho rằng như vậy sẽ có thể triệt để hủy diệt Trận pháp Truyền tống. Nhưng đối với ta, tu bổ tòa đại trận này cũng không chút khó khăn. Trên khối Thần thạch này vẫn còn lưu lại địa điểm mục tiêu truyền tống. Chỉ cần khối Thần thạch này vẫn còn, sẽ có thể định vị được địa điểm mà hắn đã truyền tống. Các ngươi chờ thêm mấy ngày, ta sẽ có thể tu bổ lại trận pháp!
Lại qua mấy ngày, Chung Nhạc trùng kiến xong Trận pháp Truyền tống, đặt khối Truyền tống Thần thạch kia vào trong trận.
- Lục Đạo lão nhân, ngươi có thể thu luôn tòa Thần điện này không?
Chung Nhạc đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vội vàng hỏi Lục Đạo Quả Thụ đang cắm rễ trong một khối Thần Thổ bên trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn.
Mấy ngày nay, Lục Đạo Quả Thụ vẫn luôn cắm rễ trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn, cùng hắn đi tới nơi này, thủy chung vẫn không lộ diện, mà chỉ ở trong Bí cảnh chỉ dạy cho Hồ Tam Ông. Năm cây Thần dược còn lại trong Quy Khư Lục Quân Tử cũng không đi theo Chung Nhạc tới đây.
- Có thể!
Tinh thần lực Lục Đạo lão nhân ba động, nói:
- Nhưng nếu ta lấy đi tòa Thần điện này, ngươi sẽ đặt Truyền Tống Trận ở đâu?
Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ. Tòa Truyền Tống Trận này hòa làm một thể với Thần điện, nếu thu hồi Thần điện, chính là tương đương với thu hồi luôn cả Truyền Tống Trận, cũng sẽ không thể truyền tống được rồi.
- Cái tên Phong Vô Kỵ này thật sự đã dọn dẹp sạch sẽ nơi này thành đất trống, không lưu lại cho ta bất cứ thứ gì cả!
Chung Nhạc thở dài, lẩm bẩm.
Đám người tiến vào Đại trận Truyền tống, Chung Nhạc khởi động đại trận. Quang mang nhất thời ba động, Đại trận Truyền tống ầm vang, chấn động. Một đạo quang lưu bọc lấy đám người kích xạ về phía trong vũ trụ tinh không.
- Vũ trụ to lớn như vậy, rốt cuộc đã có thể đi ra xem một chút rồi!
Bạch Thương Hải cười hắc hắc, nói.
- Bạch Trạch thị im miệng!
Đám người đồng thanh quát lớn:
- Ngươi lại quên mất ngươi là Tảo Bả Tinh Linh Thể sao? Cẩn thận cái miệng nát của ngươi lại gây sự!
Bạch Thương Hải ủy khuất vạn phần, vội vàng ngậm miệng lại.
Chung Nhạc bật cười, quay đầu lại nhìn về phía Tổ Tinh, nhớ tới thời gian năm xưa chính mình vẫn còn là một gã thiếu niên lưng đeo gùi thuốc đi hái thuốc. Đó là lần đầu tiên hắn gặp được Tân Hỏa.
- Tổ Tinh của ta, tộc nhân của ta! Hôm nay ta vì các ngươi mà bước lên hành trình này, đợi ta trở về...
Trong lòng hắn yên lặng nói.
← Ch. 0593 | Ch. 0595 → |