Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0599

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0599: Ma Thần đánh cược
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Thiềm Đông Nguyên cảm thấy buồn cười, đắc ý nói:

- Tên Yêu Thần quê mùa này, chẳng lẽ đã bị ta dọa cho sợ choáng váng rồi sao?

Bốn phía cũng đều bật cười lớn. Đám Ma Thần xung quanh dùng ánh mắt giống như đang nhìn kẻ ngốc nhìn về phía Sư Bất Dịch và Lục Đạo lão nhân.

Ngục Giới toàn bộ đều là ác ôn, là địa phương các hung thần tàn ác tụ tập. Những Ma Thần này có thể trở thành Ma Thần của Ngục Giới, tự nhiên không một ai là kẻ tốt lành.

Sư Bất Dịch vẫn đang âm thầm khấn vái, cầu khẩn Chung Nhạc ngàn vạn lần đừng xuất thủ, lẩm bẩm:

- Đám Ma Thần Ngục Giới quê mùa này căn bản không biết, cái tên gia hỏa hẹp hòi kia căn bản là chưa từng có thời điểm giết mỏi tay bao giờ!

Thiềm Đông Nguyên nhìn thấy bộ dáng này của hắn, càng là cười tới mức suýt chút nữa đau hông.

- Lên Pháp đàn!

Đột nhiên, một tôn Ma Thần cười to, nói:

- Đặt cược! Đánh cuộc xem đệ tử kẻ nào có thể giành được thắng lợi, còn sống trở về!

Mấy trăm tôn Ma Thần nhao nhao dâng lên Pháp đàn. Pháp đàn bị lực lượng tế tự vờn quanh. Ma Thần đẳng cấp như bọn họ cũng sẽ hưởng dụng tế tự. Dưới tay mỗi một tôn Ma Thần đều có một hai khỏa Tinh cầu, sinh linh trong những Tinh cầu kia sẽ tế tự cung dưỡng bọn họ.

Mấy trăm tôn Ma Thần nhao nhao hạ tiền đặt cược. Có kẻ đánh cược đệ tử của chính mình sẽ giành thắng lợi, có kẻ đánh cược đệ tử của các Ma Thần khác sẽ giành thắng lợi. Một màn này khiến cho Sư Bất Dịch nhìn tới mức không thể không bội phục:

- Không ngờ lại có kẻ đặt cược những đệ tử Ma Thần khác! Ta người sư phụ này đã làm rất thất bại rồi, lừa gạt cả đồ đệ chính mình. Nhưng không ngờ đám gia hỏa này so với ta còn lừa gạt nặng hơn nữa!

- Sư Bất Dịch, Đạo Lưu, các ngươi có muốn đặt cược một chút hay không?

Một tôn Ma Thần quay đầu nhìn lại, khuôn mặt dữ tợn, hung ác hỏi.

- Đặt cược thì đặt cược!

Sư Bất Dịch và Lục Đạo lão nhân cũng tiến lên. Sư Bất Dịch lấy ra Bát Cực Hung Binh của chính mình, đang muốn đặt cửa, nào ngờ Thiềm Đông Nguyên đã cười lạnh, nói:

- Không phải là Ma Thần binh, đừng lấy ra để bêu xấu!

Sư Bất Dịch nhất thời giận dữ. Lục Đạo lão nhân đột nhiên leng keng bỏ ra mấy chục kiện Ma Thần binh, quát lớn:

- Đều đặt cược!

Đám Ma Thần nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, nhao nhao nhìn về phía Lục Đạo lão nhân, trong lòng hãi hùng khiếp vía:

- Lão đầu này nhìn như ngây ngây ngốc ngốc, không ngờ lại từng giết chết nhiều Ma Thần như vậy, bằng không trong tay cũng không thể có nhiều Ma Thần binh như vậy. Xem ra hắn cũng là một nhân vật hung ác giết Thần như ngóe a!

- Đạo Lưu, cho ta mượn mười kiện Ma Thần binh, đặt cược đệ tử của chúng ta!

Sư Bất Dịch thở ra một hơi, khuôn mặt cũng trở nên dữ tợn, hung ác nói:

- Ta đặt cược trong số mười gã Luyện Khí Sĩ còn sống sót, nhất định có một kẻ là đệ tử của ta! Kẻ nào dám đặt cược với ta?

- Ta đặt!

- Ta đặt!

- ...

Rất nhiều Ma Thần nhất thời đại hỉ, nhao nhao đặt cược. Chỉ trong khoảnh khắc, đám Chư Thần đã đặt cược xong, ký kết Giới Chủ Khế. Còn có rất nhiều Ma Thần không kịp đặt cược, từng tên từng tên cũng đều ảo não không thôi, chỉ hận chính mình chậm tay, không kịp bắt lấy tên Yêu Thần Sư Bất Dịch coi tiền như rác này.

Lục Đạo lão nhân lại đặt hết thảy những Ma Thần binh còn lại lên, thản nhiên nói:

- Ta đặt cược trong số mười gã Luyện Khí Sĩ còn sống sót, có bốn người là đệ tử của chúng ta! Kẻ nào dám đặt cược với ta?

- Cả bốn gã đệ tử đều còn sống sót? Khẩu khí tiểu lão nhi thật lớn a! Đánh cuộc!

Đám Ma Thần còn lại nhất thời mừng rỡ, nhao nhao đặt cược. Nhất thời, các loại bảo vật chồng chất như núi, châu quang bảo khí chiếu rọi tinh không. Lục Đạo lão nhân lại ký kết Giới Chủ Khế với những Ma Thần đặt cược.

Giới Chủ Khế chính là khế ước dùng danh của Giới Chủ ký kết đặt cược. Chỉ cần ký kết Giới Chủ Khế sẽ liền không cho phép đổi ý. Nếu kẻ nào đổi ý, sẽ lập tức bị Giới Chủ trừng phạt.

Rất nhiều Ma Thần ký kết Giới Chủ Khế, đều cảm thấy vô cùng mỹ mãn, cười ha hả:

- Hai tên quê mùa từ nông thôn tới, bảo bối cũng không ít a!

Sư Bất Dịch khinh bỉ liếc mắt nhìn đám Ma Thần này một cái, trong lòng thầm nghĩ:

- Nếu đám quê mùa này biết rõ Chung Sơn thị vốn cũng không là đệ tử của ta, thậm chí ngay cả ta đều phải sợ hắn ba phần, không biết còn có thể cười được nữa không? Đáng tiếc! Chuyện ta là Sư Tử Tọa của Chung Sơn thị nói ra quá mất mặt rồi, bằng không, ta nói ra tuyệt đối có thể hù chết bọn họ!

o0o

Phía dưới, Tinh cầu xanh thẳm trong Song Tử Tinh, Thiềm Phương Trận lạnh lùng nói:

- Nói xong rồi chứ?

Chung Nhạc gật đầu, mỉm cười nói:

- Nói xong rồi! Phương Trận sư huynh đã có thể xuất thủ rồi!

Thiềm Phương Trận nhất thời kinh ngạc, hỏi:

- Ngươi biết rõ ta muốn hạ thủ với các ngươi?

- Sư tôn ngươi Thiềm Đông Nguyên đã nói nhiều lời như vậy, nhìn qua như là chỉ điểm chúng ta, nhưng thật ra chính là muốn chỉ điểm ngươi, để ngươi biết rõ lai lịch của chúng ta, thuận tiện cho ngươi ứng đối!

Chung Nhạc thản nhiên nói:

- Ngươi đi theo chúng ta cùng nhau hàng lâm nơi này, chính là vì muốn lấy đầu người của chúng ta a? Sư tôn ngươi đã nói nhiều như vậy, chỉ điểm cho ngươi nhiều như vậy, hiển nhiên, hiện tại ngươi đã định liệu trước, đã có biện pháp đối phó chúng ta rồi chứ?

Bạch Thương Hải nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, nói:

- Vừa rồi ta cũng có chút nghi hoặc, tướng mạo tên Thiềm Đông Nguyên này hung ác như vậy, không giống như là người tốt, vì sao lại dễ nói chuyện như vậy? Không ngờ còn bình phẩm ưu điểm và khuyết điểm của chúng ta. Hóa ra hắn không phải là nói cho chúng ta nghe, mà là đang chỉ điểm cho đồ đệ của hắn, thuận tiện để hắn hạ thủ với chúng ta!

*****

Khâu Cấm Nhi cũng nhất thời bừng tỉnh, thật ra là trên mặt Quân Tư Tà lại lộ ra thần sắc vui vẻ, hiển nhiên cũng đã đoán được vài phần.

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Mà vừa rồi ta chỉ điểm ngươi, nói ra nhược điểm của ngươi, thật ra cũng không phải là thật lòng muốn chỉ điểm ngươi, mà là chỉ điểm cho bọn họ, để cho bọn họ biết được điểm sơ hở của Luyện Khí Sĩ Ngục Giới!

- Hữu dụng không?

Thiềm Phương Trận lạnh lùng nói:

- Nếu vừa rồi ngươi là chỉ điểm ta, nói ra kẽ hở cùng nhược điểm của ta, như vậy, sao ngươi không ra tay chỉ giáo? Nói tinh diệu đến đâu đi nữa, cũng không bằng động thủ một lần a!

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Ngươi không phải là đối thủ của ta! Vẫn là lui ra tìm một đối thủ khác đi thôi! Ta ra ngoài du lịch cho tới bây giờ, cũng chỉ từng gặp qua một Luyện Khí Sĩ có thể làm đối thủ của ta. Ta gọi hắn là đạo hữu! Trong Ngục Giới có lẽ có tồn tại bậc này, nhưng ngươi không được!

- Ta đã tu luyện bốn thế...

Thiềm Phương Trận rống giận một tiếng, bộ dáng đằng đằng sát khí, đột nhiên tế khởi một kiện Ma Thần binh, hình dáng như ngọc như ý, nhưng dài tới bảy trượng, bên trên phủ đầy móc câu, hiển nhiên là một kiện kỳ binh. Ma Thần binh như thế này thật ra là cực kỳ hiếm thấy, gọi là Thiên Thiềm Ma Như Ý.

Hiển nhiên, đây cũng không phải là bảo vật mà Thiềm Phương Trận có khả năng luyện chế ra, mà là Ma Thần binh do Thiềm Đông Nguyên luyện chế, giao cho hắn sử dụng. Thiên Thiềm Ma Như Ý là dùng đầu lưỡi của Thiềm Đông Nguyên, dung hợp với Ma Ngọc luyện chế thành, là bảo bối thành danh của Thiềm Đông Nguyên.

Thiềm Phương Trận có Thiên Thiềm Ma Như Ý trong tay, khí tức lập tức điên cuồng đề thăng, càng lúc càng cuồng dã, càng lúc càng bá đạo. Khí thế kinh khủng thậm chí khiến cho cả ngọn núi cũng phải chấn động, từng khối từng khối đá núi bị ép tới ầm ầm đùng đùng vang dội, phiêu phù ở giữa không trung, không ngừng bể nát, ép thành đá vụn, đá vụn lại bị ép thành bột mịn.

- Một thế mạnh hơn một thế! Thời điểm bốn thế, đã luyện thành nghịch khai năm luân cùng với những Cực cảnh khác. Ngoại trừ luân thứ sáu và Tiên Thiên Chân Linh ra, hết thảy các Cực cảnh còn lại cũng đều tu thành!

Thiềm Phương Trận giống như một tôn Ma Vương hàng thế, sau đầu ông ông chấn động. Lực lượng hình chiếu năm Đại Bí cảnh Nguyên thần trong cơ thể hóa thành năm đạo quang luân, quang luân chuyển động, Nguyên đan bay ra, hình thành Lực tràng Nguyên đan.

Hắn đứng sừng sững bên trong lực tràng, thi triển Thiên Địa Tá Pháp. Linh khí thiên địa điên cuồng ập tới, sau lưng hiện ra Chân Linh, Chân Linh tương dung với nhục thân, lại càng cường hãn hơn.

Khí huyết của hắn giống như vực sâu vậy, dựng thẳng ở sau lưng. Có thể thấy được huyết khí giống như thác nước từ trên đỉnh vực sâu ầm ầm rơi xuống, sau đó lại chảy ngược lên trên vực sâu.

Luyện Khí Sĩ trên Tổ Tinh có thể luyện khí huyết tới bước này, thật sự là lác đác không có mấy người.

- Ngươi dám nói ta không phải là đối thủ của ngươi?

Thiềm Phương Trận toàn lực thôi động Thiên Thiềm Ma Như Ý, không trung không ngừng chấn động. Uy năng của Thiên Thiềm Ma Như Ý không ngừng điên cuồng đề thăng, trong mắt Thiềm Phương Trận cũng lộ ra thần sắc điên cuồng, pháp lực không cần mạng tiến nhập vào trong Thiên Thiềm Ma Như Ý. Ma uy khủng bố từ trong Ma Như Ý bạo phát, thậm chí ép cho làn da nhục thân bản thân hắn tới mức nổ tung, toàn thân cao thấp máu chảy đầm đìa.

- Luyện Khí Sĩ Ngục Giới quả thật vô cùng đáng sợ!

Sắc mặt Bạch Thương Hải khẽ động, liên tục tán thán, nói:

- Vì để thôi động Ma Thần binh, cấp cho đối thủ một kích trí mạng, hắn thậm chí không tiếc thôi phát kiện Ma Thần binh này tới tình trạng chính mình cũng không thể thừa nhận nổi! Đáng sợ! Đáng sợ!

Khâu Cấm Nhi nói nhỏ:

- Tiểu Bạch sư huynh lại đang nguyền rủa...

- Không phải là nguyền rủa!

Bạch Thương Hải nghiêm mặt nói:

- Ta đây là khích lệ hắn phát ra từ nội tâm, tán thưởng hắn!

Quân Tư Tà gật đầu, nói:

- Đây mới là đáng sợ nhất! Các ngươi có thể nhìn ra không? Hắn thôi phát uy năng của Ma Thần binh tới loại trình độ này, trên người đã lộ ra rất nhiều sơ hở?

Khâu Cấm Nhi và Bạch Thương Hải liên tục gật đầu. Uy năng của Thiên Thiềm Ma Như Ý càng mạnh, liền càng khó giá ngự. Lúc này Thiềm Phương Trận còn chưa nhìn ra sơ hở, nhưng Khâu Cấm Nhi và Bạch Thương Hải có thể nhìn ra được, chỉ cần Thiềm Phương Trận khẽ động, sẽ liền bại lộ thật nhiều sơ hở.

Loại chiến đấu cuồng dã này chính là đã giao phó toàn bộ tính mạng vào trong một kích tất sát.

Thiềm Phương Trận rống giận, bạo phát. Thiên Thiềm Ma Như Ý rơi xuống, hung hăng ném về phía Chung Nhạc. Một ngọn núi xa xa sau lưng Chung Nhạc đột nhiên ầm ầm vỡ nát.

Bản thể của Thiên Thiềm Ma Như Ý còn chưa tới, uy năng của nó cũng đã tới trước, trước bản thể Ma Như Ý một bước, oanh kích lên trên người Chung Nhạc, cùng với xung quanh hắn.

Mà lúc này, Chung Nhạc đã điểm ra một chỉ, ngênh đón Thiên Thiềm Ma Như Ý.

Một chỉ này bình bình đạm đạm, không có bất kỳ khí tức yên hỏa nào. Đầu ngón tay hắn trong lúc bất chợt đã biến mất hơn phân nửa, phảng phất như đã ẩn nấp vào trong không gian vậy.

Đột nhiên, uy năng của Thiên Thiềm Ma Như Ý ầm ầm trút xuống, bản thể Ma Như Ý nhanh chóng hạ xuống, Ma uy cuồn cuộn chợt sụt giảm, lại vô lực rơi xuống tiếp nữa.

Khuôn mặt Thiềm Phương Trận vặn vẹo, ánh mắt cực kỳ hung ác nhìn về phía Chung Nhạc, thanh âm khàn khàn:

- Ngươi nói ngươi có một đạo hữu? Có thể nói cho ta biết, tồn tại như thế nào mới có thể làm đạo hữu của ngươi hay không?

- Là tồn tại có thể cùng ta tịnh tiến, mà không bị ta đánh chết!

Chung Nhạc suy nghĩ một chút, lại nói:

- Phẩm tính cũng phải tốt một chút! Điểm này rất quan trọng!

Thiềm Phương Trận thu hồi Thiên Thiềm Ma Như Ý, treo lại bên người, thân thể lắc lắc lư lư, phun ra một ngụm trọc khí, ánh mắt dần dần ảm đạm:

- Ngươi chỉ dùng một đầu ngón tay đã có thể giết ta, căn bản không phải là thủ đoạn bình thường, mà là thủ đoạn của Ma Thần! Xem ra, cả đời này ta cũng không có tư cách làm đạo hữu của ngươi...

Sau gáy hắn đột nhiên xuyên ra một đầu ngón tay đẫm máu. Ngón tay này trực tiếp xuyên thấu đại não hắn, xuyên thấu Thức hải hắn, đánh tan tinh thần lực hắn, đánh chết Nguyên thần hắn, tan rã pháp lực của hắn.

Chung Nhạc nhẹ nhàng rút ngón tay trở về, đầu ngón tay đẫm máu sau đầu Thiềm Phương Trận kia cũng chậm rãi rút trở về.

Một chỉ này của hắn đơn giản sáng tỏ, chỉ một phát xuyên phá không gian, một đầu ngón tay thâm nhập vào trong đại não Thiềm Phương Trận, trực tiếp đánh chết hắn.

Đây là sự tình chỉ có Thần Ma mới có thể làm được!

Trước khi chết, Thiềm Phương Trận đã hỏi Chung Nhạc, là kẻ nào mới có thể làm đạo hữu của hắn. Bởi vì hắn căn bản không tin, trên thế gian còn có kẻ nào có thể xứng để Chung Nhạc xưng là đạo hữu. Hắn nghe Chung Nhạc nói chính mình có một đạo hữu, cho nên mới muốn hỏi kẻ này là ai. Theo như hắn thấy, Chung Nhạc đã đáng sợ như thế, làm sao có thể còn có một kẻ nào khác có thể ngang vai ngang vế với Chung Nhạc nữa?

o0o

Ngoài không trung Tinh hệ Song Tử, trên Pháp đàn, Thiềm Đông Nguyên ngây người kinh ngạc, đột nhiên phát ra một tiếng rống giận kinh thiên động địa:

- Đệ tử của ta đã chết? Bị một tên quê mùa tới từ nông thôn giết chết?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)