← Ch.0616 | Ch.0618 → |
Mười tám thành mười tám phủ trong Địa Ngục Luân Hồi, mỗi một nơi đều có Phủ phán trấn thủ, phụ trách chức trách bất đồng. U Minh Thành U Minh Phủ, U Ám Thành U Ám Phủ và U Hồn Thành U Hồn Phủ phụ trách xử lý sự vụ của Ngục Giới. Ngục Giới chính là đê tiện nhất, cho nên đặt ở phía trước. Mà địa vị của Thiên Giới, Địa Giới, Thần Giới cao hơn, liền được đặt ở phía sau.
Nhưng Sinh Tử Bộ của Lục Đạo Giới đều tương đồng nhau, bất luận một phủ đệ nào cũng có thể kiểm tra được.
- Trong U Minh Phủ có một tòa Lục Đạo Lâu, Sinh Tử Bộ chính là đặt trong Lục Đạo Lâu này!
Lan Hủy Tôn Thần dẫn theo Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi nhanh chóng đi qua, nói:
- Hai vị Thượng sứ, xin hãy đợi trong chốc lát, ta ở trong U Minh Phủ cũng có chút mặt mũi, có thể tiến vào trong đó!
Ba người đi tới U Minh Phủ trong thành. Nơi này cũng là thủ vệ sâm nghiêm, một đám Thần tướng đứng sừng sững, canh gác cửa vào, nghiêm cấm bất luận tồn tại gì ra vào.
Lan Hủy Tôn Thần tiến lên, nhỏ giọng nói vài câu với một gã Thần tướng, lại lặng lẽ nhét vào trong tay gã Thần tướng kia một khỏa Thần châu. Gã Thần tướng kia liếc nhìn bốn phía, khẽ gật đầu một cái.
Lan Hủy Tôn Thần nháy mắt với Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi, ba người nhanh chóng tiến vào U Minh Phủ.
Chỉ nghe một đám Thần tướng canh gác cửa vào U Minh Phủ kia nhao nhao cười nói:
- Tả Thượng tướng, ngươi đạt được chỗ tốt, đừng quên mời chúng ta uống rượu, tiêu phí một phen a!
- Đây là tự nhiên!
Chung Nhạc nghe hắn nói vậy, không khỏi lắc đầu:
- Địa Ngục Luân Hồi này quả thật là đã thối nát rồi!
Ba người một đường tiến về phía trước, đi tới Lục Đạo Lâu. Mặc dù gọi là Lục Đạo Lâu, nhưng thật ra cũng không phải một tòa lầu các, mà là một cái đài cao. Hình dạng của nó giống như ngọc đài. Ngọc này là Âm Ngọc, hẳn là do một khối Ngọc tinh điêu khắc tạo ra, vô cùng to lớn, điêu khắc thành mười tám tầng.
Nếu ở thời kỳ bình thường, cho dù Chung Nhạc có thi triển ra Pháp Thiên Tượng Địa, hóa thành nhục thân kích thước ba ngàn trượng, đứng trước tòa lầu này cũng trở nên vô cùng nhỏ bé.
Mà bây giờ hắn dùng thân thể linh hồn đi tới nơi này, linh hồn muốn lớn liền lớn muốn nhỏ liền nhỏ, chỉ cần tâm niệm vừa động, sẽ có thể thân cao mấy vạn trượng, thậm chí còn có thể khiến cho linh hồn của chính mình lớn như Tinh cầu. Cho nên tòa lầu các này ngược lại cũng không quá lớn như vậy.
Cái gọi là kích thước, chỉ là cách nói tương đối. Đối với một con kiến, người bình thường đã lớn tới không cách nào tưởng tượng. Đối với tư duy của người bình thường, Luyện Khí Sĩ thời điểm thi triển Pháp Thiên Tượng Địa vĩ ngạn giống như Thiên Thần vậy. Mà đối với Luyện Khí Sĩ, Thần Ma thời điểm thi triển ra Thiên Địa Pháp Tướng, đó mới là Thiên Thần chân chính. Trong Địa Ngục Luân Hồi, hết thảy mọi thứ đều có kích thước cực lớn, cũng chẳng có gì lạ cả.
Phía trước tòa Lục Đạo Lâu này cũng có Thần tướng canh gác, hai gã Thần tướng này hẳn là Uy Thần Tộc. Thân thể bọn họ vĩ ngạn, khuôn mặt dữ tợn mà trang nghiêm, tay cầm đao binh, hai kiện đao binh giao nhau.
Lan Hủy Tôn Thần thấp giọng nói:
- Hai vị Thượng sứ, tới nơi này mặt mũi của ta liền không đủ dùng rồi! Trấn thủ nơi này đều là Thiên Thần của Uy Thần Tộc, thực lực tiếp cận Thần Hầu, là tồn tại tiếp cận Phủ phán. Tồn tại như ta, ở nơi này căn bản là không có chút tiếng nói nào!
Chung Nhạc gật đầu, cùng Khâu Cấm Nhi cất bước đi về phía Lục Đạo Lâu. Hắn giơ tay lên, lấy ra Linh bài, trực tiếp đi lên lầu.
Cặp mắt hai tôn Thiên Thần Uy Thần Tộc kia trừng lớn, đối với hai người làm như không thấy, mặc cho hai người đi xuyên qua bên dưới hai kiện đao binh. Chung Nhạc đột nhiên dừng bước lại, vươn tay ra lắc lắc mấy cái trước mặt một tôn Thiên Thần.
Trái tim Khâu Cấm Nhi cơ hồ nhảy lên tới cổ họng, suýt chút nữa đã thất thanh kêu lên. Chung Nhạc thu hồi bàn tay, có chút nghi hoặc nói:
- Hai tôn Thiên Thần này, tựa hồ đã bị định trụ rồi!
- Bị định trụ rồi?
Lan Hủy Tôn Thần thất thanh kêu lên, vội vàng tiến lên cẩn thận kiểm tra. Chỉ thấy hai tôn Thiên Thần này ngây người như tượng đứng ở nơi đó, tròng mắt cũng không chuyển động một chút.
- Quả nhiên là đã bị định trụ rồi! Ngay cả pháp lực Đồ đằng đại đạo cũng đã bị ngưng đọng rồi!
Trên trán Lan Hủy Tôn Thần toát ra mồ hôi lạnh, ngẩng đầu nhìn về phía Lục Đạo Lâu, trong mắt lộ ra thần sắc kinh hoàng, run rẩy nói:
- Tồn tại bất tử trong Lục Đạo Giới khẳng định là đã xông vào nơi này rồi... Mau mau thông tri cho Phủ phán!
- Không nên vọng động!
Chung Nhạc ho khan một tiếng, thấp giọng nói:
- Trước khoan hãy vọng động! Ta cần phải kiểm tra Sinh Tử Bộ trước! Cho dù tồn tại này đã xông vào cũng vô phương. Có bản tọa ở đây, hắn nhấc không lên nổi bao nhiêu sóng gió. Nếu quấy rầy mấy vị Phủ phán, thân phận ta bại lộ, làm sao còn có thể hoàn thành nhiệm vụ thượng cấp giao cho ta?
Hắn dẫn theo Khâu Cấm Nhi leo lên tòa Lục Đạo Lâu này. Dưới lầu, trên trán Lan Hủy Tôn Thần mồ hôi lạnh cuồn cuộn chảy xuống, gấp gáp như kiến bò trên chảo nóng vậy, nghĩ muốn cùng Chung Nhạc lên lầu nhưng lại không dám.
Trong lòng Khâu Cấm Nhi cũng lo sợ bất an, thấp giọng nói:
- Sư ca...
- Đừng nói gì!
Chung Nhạc thấp giọng nói:
- Chúng ta chỉ cần kiểm tra Sinh Tử Bộ của Ngục Giới, mà tồn tại xông vào Lục Đạo Lâu kia khẳng định không phải là sinh linh trong Ngục Giới, hơn phân nửa là sinh linh tới từ Thiên Giới, Địa Giới hoặc là Thần Giới. Sinh Tử Bộ của Ngục Giới hẳn là ở trong ba tầng lầu dưới cùng, chúng ta chỉ xem Sinh Tử Bộ trong ba tầng lầu này, hẳn là sẽ không gặp phải hắn!
Khâu Cấm Nhi thoáng yên tâm lại một chút.
Tồn tại có thể xông vào Địa Ngục, đại náo Luân Hồi, khẳng định không phải tầm thường. Hắn có thể từ chạy thoát trong sự vây công của mười tám vị Phủ phán, ngay cả Thiên Thần cũng có thể dễ dàng định trụ, ngưng kết đại đạo, tồn tại bậc này khẳng định là đáng sợ tới cực điểm.
Mặc dù ngoài miệng Chung Nhạc nói có bản tọa ở đây, nhưng trong lòng hắn ngược lại cũng có chút lo sợ.
Hai người đi vào Tầng Lục Đạo Lâu thứ nhất, ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng không khỏi đại chấn.
Chỉ thấy tầng lầu này rộng rãi mênh mông vô bờ. Giữa không trung Thần quang lưu thải, từng quyển từng quyển Thần thư phiêu phù giữa không trung, giống như vô số những tờ giấy kim sắc phủ đầy không trung. Thần văn đủ loại màu sắc không ngừng lóe sáng trên những tờ giấy này, trên đó đều là những tục danh và hình ảnh dày đặc chi chi chít chít.
Đó là hình ảnh tương lai của sinh linh trong Lục Đạo Luân Hồi, là công thức tính toán vô cùng phức tạp, không ngừng tính toán thọ nguyên và phúc duyên của mỗi một sinh linh.
Ngục Giới có ức vạn vạn sinh linh, toàn bộ đều bị ghi chép trong từng quyển từng quyển Thần thư trên vòm trời này. Vận mệnh cả đời, thành tựu cả đời, kỳ ngộ cả đời của tất cả bọn họ đều bị Sinh Tử Bộ quản lý vô cùng gắt gao. Vận mệnh của tất cả bọn họ sớm đã bị ghi thành sách, bị ghi chép vào hồ sơ.
*****
Đây chính là Sinh Tử Bộ, Thần thư chưởng khống vận mệnh sinh tử của tất cả sinh linh Lục Đạo Giới.
Sinh Tử Bộ này so với Lang Gia Bảng của Trọng Lê Thần Tộc trên Tổ Tinh còn lớn hơn không biết gấp bao nhiêu lần, phức tạp hơn không biết bao nhiêu lần. Mỗi một chủng tộc một bộ sách, trong sách ghi lại ức vạn vạn tục danh.
- Khó trách có một số tồn tại muốn không phục thiên hạt, không phục địa quản! Còn chưa sinh ra đời đã bị quy định sẵn vận mệnh cả đời. Đổi lại là ta, ta cũng không muốn tiếp nhận chuyện này!
Trong lòng Chung Nhạc bốn bề sóng dậy:
- Bất quá hiện tại, ta còn phải ghi tên họ của chính mình lên trên Sinh Tử Bộ, thuận nước dong buồm. Bằng không sẽ khó có thể tiếp tục sinh tồn! Nhưng vận mệnh của ta, là do ta ngụy tạo ra, lừa gạt cái Sinh Tử Bộ này!
Hắn và Khâu Cấm Nhi đồng thanh quát khẽ, thân thể hai người nhất thời trở nên vô cùng vĩ ngạn, đầu cắm lên vòm trời, hai người lưng tựa lưng, bàn tay vươn ra, kích thích đám Sinh Tử Bộ phiêu phù trên vòm trời, tìm kiếm Sinh Tử Bộ của Nhân Tộc, Yêu Tộc và Bạch Trạch Thần Tộc.
- Tìm được Sinh Tử Bộ của Nhân Tộc rồi!
Khâu Cấm Nhi khẽ hô một tiếng, điểm ngón tay lên trên một quyển Sinh Tử Bộ. Quyển Sinh Tử Bộ kia nhất thời soạt soạt mở ra, vô số tên họ bay vọt qua. Trong này ghi chép nhiều đếm không xuể Nhân Tộc, nhưng thường thường đều là tiện mệnh, không có phú quý, không có xuất thân. Đại bộ phận đều là nô lệ hoặc là gia súc do những chủng tộc khác nuôi dưỡng mà thôi.
Chỉ có một số rất ít Nhân Tộc có thể tu thành Thần Minh, thế nhưng đời kế tiếp liền bị xóa bỏ ký ức kiếp trước, không ngừng luân hồi, mãi cho tới khi linh hồn tử vong.
Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi nhanh chóng xem lướt qua một lượt Sinh Tử Bộ, cặp mày càng lúc càng nhíu chặt. Nhân Tộc trong Ngục Giới thậm chí ngay cả một tôn Thiên Thần cũng không có.
- Mau chóng ngụy tạo vận mệnh của chúng ta, không thể trì hoãn!
Chung Nhạc thấp giọng nói.
Tinh thần lực hai người tuôn ra, lạc ấn tính danh của chính mình và Quân Tư Tà lên trên Sinh Tử Bộ. Trên Sinh Tử Bộ nhất thời xuất hiện tính danh và hình ảnh của ba người. Chung Nhạc ngụy tạo vận mệnh của ba người, nói bậy nói bạ một phen. Nói ba người sau này đều sẽ tu thành Thần Minh, nhưng sau đó chết yểu, bị ngoại địch chém giết, chết oan chết uổng.
Sau đó, hai người lại ngụy tạo kinh lịch cho đời kế tiếp, kinh lịch của các đời tiếp theo, liên tục ngụy tạo một trăm đời, lúc này mới viết lên bốn chữ hồn phi phách tán.
Hai người làm xong hết thảy những chuyện này, lập tức tìm kiếm Sinh Tử Bộ của Yêu Tộc, ghi vào tên họ của Sư Bất Dịch và Lục Đạo lão nhân, ngụy tạo vận mệnh trăm đời của bọn họ một phen, cực kỳ khúc chiết.
- Sư ca, nơi này không có Sinh Tử Bộ của Bạch Trạch Thần Tộc!
Khâu Cấm Nhi thấp giọng nói.
Chung Nhạc khẽ nhíu mày. Sinh Tử Bộ trong tầng lầu này chỉ là ghi chép những chủng tộc thấp kém nhất, mà Bạch Trạch Thần Tộc lại là Thần Tộc cao đẳng, ở nơi này căn bản không tra ra được.
- Cấm Nhi, ngươi lập tức xuống lầu, ta đi lên lầu trên tìm đọc một phen!
Chung Nhạc nhanh chóng nói:
- Ngươi yên tâm! Nếu ta gặp nguy hiểm, sẽ lập tức tháo mặt nạ xuống, rời khỏi Địa Ngục Luân Hồi. Nếu ngươi đợi không được ta, cũng lập tức lui ra ngoài!
Khâu Cấm Nhi gật đầu, trước một bước xuống lầu.
Chung Nhạc lấy lại bình tĩnh, thấp giọng nói:
- Bạch huynh a Bạch huynh, ta giúp ngươi ngụy tạo lai lịch, hy vọng lần này cái miệng quạ đen của ngươi không nên linh nghiệm a...
Hắn chậm rãi bay lên, đi lên tầng Lục Đạo Lâu thứ hai, nhanh chóng xem lướt qua một lần, cũng không tìm được Sinh Tử Bộ của Bạch Trạch Thần Tộc, lập tức bay lên tầng ba.
- Tầng ba không có... Tầng bốn cũng không có...
Hắn một tầng lại một tầng sưu tầm lên trên. Trong Ngũ Hành Giới cũng không có Sinh Tử Bộ của Bạch Trạch Thần Tộc, cũng may cũng không gặp phải vị tồn tại đã xông vào Địa Ngục Luân Hồi, định trụ hai tôn Thiên Thần của Uy Thần Tộc kia.
- Xem ra địa vị của tồn tại này hẳn là cực lớn, huyết mạch chủng tộc cũng cực cao, hẳn là đang ở tại tầng lầu càng cao hơn!
Mãi tới khi lên tới tầng bảy, tinh thần Chung Nhạc phấn chấn, rốt cuộc cũng tìm được Sinh Tử Bộ của Bạch Trạch Thần Tộc.
Cặp mắt Chung Nhạc đại phát tinh quang, lập tức viết tên họ của Bạch Thương Hải lên trên đó, ngụy tạo ra kinh lịch của từng đời từng đời. Vừa mới hoàn thành hết thảy, cặp mày hắn khẽ nhíu lại, nghĩ ra một tia sơ hở.
- Nếu tên họ của Bạch huynh xuất hiện trên Sinh Tử Bộ của Vạn Tượng Giới, cái này chẳng phải là nói hắn cũng không phải là sinh linh của Ngục Giới sao? Vẫn là đã lưu lại một chỗ sơ hở... Không biết có thể xé xuống tờ Sinh Tử Bộ này, sau đó dán lên trên vòm trời của Ngục Bộ hay không?
Hắn nghĩ tới liền làm, lập tức vươn tay chụp lấy quyển Sinh Tử Bộ, dùng sức xé rách trang này.
Quyển Sinh Tử Bộ nhất thời đại phóng kim quang, chống lại lực xé của hắn, khiến cho hắn không thể kéo xuống.
Chung Nhạc nhíu mày, quát khẽ một tiếng, tế khởi Thái Dương Thần Đao và Nguyên Từ Thần Đao, hóa thành một Long một Giao, thi triển thần thông Long Giao Tiễn, cắt tờ Sinh Tử Bộ này.
Xẹt xẹt!
Thanh âm trang Thần thư bị cắt ra vang lên giòn giã. Trong lòng Chung Nhạc vui vẻ:
- Phong sư huynh, ngươi thật sự đã giúp ta một cái đại ân rồi!
Hắn tiếp tục thôi động Long Giao Tiễn, không ngừng cắt xuống. Thời điểm hắn sắp sửa cắt xong tờ Sinh Tử Bộ này xuống, đột nhiên từ trên tầng tám chợt vươn xuống một cái đầu, cũng là đeo một cái mặt nạ màu trắng, thân mặc áo bào trắng, hình dáng cơ hồ giống Chung Nhạc như đúc, cũng là một gã Bạch Vô Thường.
- Ngươi là...
Cả hai người đồng thời ngẩn ngơ, đồng thanh hỏi.
- Ta là Địa Ngục Tuần Sát Sứ!
Hai người trăm miệng một lời cùng nói:
- Ta đang tra duyệt Sinh Tử Bộ, nhìn một chút xem Phủ phán có làm việc thiên tư trái pháp luật hay không?
Tràng diện lập tức yên tĩnh lại. Sau một hồi, Chung Nhạc tiếp tục dùng sức, thanh âm cắt giấy xoèn xoẹt xoèn xoẹt vang lên, phá vỡ tràng cảnh yên tĩnh.
Tròng mắt dưới tấm mặt nạ của gã Bạch Vô Thường kia xoay chuyển, mỉm cười nói:
- Huynh đài, sau khi ngươi cắt xong tờ giấy này, có thể giúp ta cũng cắt một tờ nữa không?
← Ch. 0616 | Ch. 0618 → |