Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0635

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0635: Đại chiến trên cầu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Trên Thần kiều, thiên quân vạn mã nhao nhao chen chúc, khắp nơi đều là thanh âm chém giết. Nghịch Hoàng như chiến mã bôn đằng lao tới, lớn tiếng cười nói:

- Nhân Tộc Chung Sơn thị, lần trước ngươi có thể thắng được ta, là do mượn thiên thời địa lợi. Bây giờ không có Thái Dương Xạ Tuyến và Nguyên Từ Thần Quang, ngươi làm sao mượn lực đây?

Hắn nói cũng không sai, trận chiến lần trước, Chung Nhạc quả thật vẫn còn thua hắn một bậc, phải mượn thiên thời địa lợi Tam Dương Xâm Tinh, dẫn tới Thái Dương Xạ Tuyến và Nguyên Từ Thần Quang vô biên, lúc này mới có thể chặt đứt đầu hắn, bắt giữ hắn.

Mà ở chỗ này đã không có thiên thời địa lợi Tam Dương Xâm Tinh, chỉ có thể dùng thực lực bản thân mạnh mẽ chống đỡ, cho nên Nghịch Hoàng mới có át chủ bài như thế, có can đảm ở đây quyết đấu với Chung Nhạc.

Thực lực của hắn quả thật cao tuyệt, dù sao cũng là Ma Hoàng chuyển thế, cho dù là trong những Luyện Khí Sĩ do các Đại Tinh vực tinh chọn tuyển lựa ra, hắn cũng thuộc về tồn tại trung thượng tầng.

- Cấm Nhi, mở đường!

Chung Nhạc quát khẽ một tiếng, Khâu Cấm Nhi lập tức vận chuyển Chân Linh, chân đạp song long, ngàn vạn đạo Kiếm khí bắn thẳng về phía trước.

Chung Nhạc đưa lưng về phía Quân Tư Tà, Bạch Thương Hải, chính diện là huyết phủ của Nghịch Hoàng. Một búa kia hình thành nên dị tượng Ma Đồng, một con huyết nhãn mở ra, phủ quang từ trong huyết nhãn chém ra. Những nơi ánh mắt huyết nhãn có thể nhìn tới, chính là địa phương huyết phủ có thể chém tới.

Táng Hoàng Ma Đồng!

Chung Nhạc một đầu tóc bạc tung bay, vươn tay rút đao. Thái Dương Thần Đao phát ra quang mang chói mắt, đao ý như đại nhật hạ xuống, Nhật Diệu ầm ầm bạo phát. Thái Dương Nhật Diệu giống như khổng tước xòe đuôi thổi quét thẳng ra, ầm ầm va chạm với Táng Hoàng Ma Đồng.

Thân thể hai người giao nhao lao qua, mỗi người đều kêu lên một tiếng đau đớn, bước chân lảo đảo. Trong lòng Nghịch Hoàng ầm ầm chấn động, cảm thấy uy lực một đao này của Chung Nhạc cực kỳ cường đại, so với tại thời điểm Tam Dương Xâm Tinh càng cường đại hơn một bậc, hoàn toàn tiếp cận uy năng sau khi hắn dẫn động Thái Dương Xạ Tuyến và Nguyên Từ Thần Quang.

- Thực lực tên gia hỏa này sao lại có sự tiến bộ nhảy vọt như vậy?

Trong nháy mắt hai người giao thoa lướt qua, mái tóc bạc trên đầu Chung Nhạc tăng vọt, ngàn vạn sợi tóc như kiếm, xuy xuy phóng vọt về phía sau. Thái Dương Thần Đao trong tay hắn chợt biến thành vỏ đao, tầng tầng đâm về phía hậu tâm Nghịch Hoàng, đồng thời cũng trở tay rút đao.

Uy năng của Nguyệt Tịch nhất thời bạo phát!

Khí huyết Nghịch Hoàng chấn động, trong tay đột nhiên xuất hiện một mặt huyết phiên, vỗ nhanh về phía sau, ngăn cản ngàn vạn sợi tóc bạc của Chung Nhạc. Huyết phiên tung bay phiêu diêu, ngàn vạn Thần thi Ma thi ở trong mặt phiên chìm nổi gào thét, dữ tợn khủng bố. Huyết phiên dẫn động Nguyên thần, khí huyết, nhục thân và tinh thần, muốn thôn phệ hết thảy toàn bộ đám Luyện Khí Sĩ bốn phía.

Chung Nhạc vặn eo xoay người, Nguyên Từ Thần Đao nương theo khí thế của Thái Dương Thần Đao, biến thành Nguyệt Tịch chém xuống, soạt một tiếng đã cắt huyết phiên ra làm đôi. Kiện bảo vật này bị mạnh mẽ chém đứt làm đôi, một phiến huyết hải từ trong mặt phiên tuôn trào ra. Trên cây Thần kiều này nhất thời xuất hiện vô số Thần thi Ma thi, theo huyết hải phun trào mà vũ động, nhao nhao từ trong huyết hải đứng lên.

- Cái gì?

Sắc mặt Nghịch Hoàng kịch biến, thả người nhảy một cái, chân đạp lên trên huyết hải, chạy vòng qua Chung Nhạc, đi tới một mặt khác của Thần kiều, cực nhanh phóng thẳng về phía trước:

- Mấy ngày không gặp, tiểu tử này sao lại mạnh mẽ như vậy. Ta chỉ sợ, chỉ sợ... đã đánh không lại hắn!

Bước chân Chung Nhạc khẽ chuyển, bám sát theo sau lưng hắn, cũng chạy tới một mặt khác của Thần kiều, quát lớn:

- Sư tỷ, Bạch huynh, đi theo sau lưng ta! Cấm Nhi, bọc hậu!

Quân Tư Tà và Bạch Thương Hải vội vàng di chuyển bước chân, đuổi sát theo cước bộ của hắn. Mà Khâu Cấm Nhi vốn dĩ đang đi ở trước nhất, lúc này cố ý chậm lại một chút, biến thành nàng thủ hộ phía sau.

- Nghịch Hoàng, đường hẹp gặp nhau, dũng giả thắng!

Sau lưng Chung Nhạc hiện ra hư ảnh Lục Mục Tinh Thiềm, há miệng rống to một tiếng, chấn cho huyết hải ba động cuồn cuộn. Phiến huyết hải này vừa muốn một lần nữa ngưng tụ thành huyết phiên, lại bị tiếng hống này chấn nát.

- Không biết giết tới điểm cuối cây Thần kiều này, ngươi còn có thể sống sót hay không?

Chung Nhạc phóng nhanh như bay, tay cầm song đao, đao quang không ngừng trút xuống. Mỗi khi bước ra một bước, đao quang liền chém xuống một lần, nhanh như cuồng phong bạo vũ, không rời khỏi hai bên cái đầu Nghịch Hoàng.

Nghịch Hoàng thôi động huyết phủ, tả xung hữu đột, không ngừng lui về phía sau, đồng thời sau lưng lại sinh trưởng ra một cái đầu, bốn cánh tay từ dưới nách chui ra. Mà sau lưng hắn chính là một đám Luyện Khí Sĩ đang điên cuồng trùng kích về phía trước. Đám Luyện Khí Sĩ này cũng đang chiến đấu kịch liệt. Các loại thần thông, các loại Hồn binh Thần binh ầm ầm bùng phát, tràng cảnh vô cùng hoành tráng.

Đây là một con đường ruột dê, một cây cầu độc mộc. Mặc dù có bốn con đường trên dưới trái phải, nhưng cùng một lúc chỉ có thể cho phép bốn gã Luyện Khí Sĩ đồng thời tiến lên hoặc là lui về phía sau. Nghịch Hoàng toàn lực lui về phía sau, nhất thời chặn đường đám Luyện Khí Sĩ đang trùng kích phía trước, tự nhiên sẽ bị đám Luyện Khí Sĩ kia công kích.

Đây cũng là nguyên nhân Chung Nhạc nói hắn còn có thể sống sót đi tới điểm cuối cây cầu hay không. Giữa đường gặp nhau, không có nhượng bộ, chỉ có tiến công, bằng không chính là chết.

Đồng thời đối mặt với thế công của Chung Nhạc, còn cần phải đối mặt với công kích tới từ sau lưng, áp lực của Nghịch Hoàng có thể tưởng tượng.

Trong đám Luyện Khí Sĩ trên cây Thần kiều này cất giấu không biết bao nhiêu cao thủ, đều là tồn tại siêu việt Bán Thần, chiến lực chưa chắc đã thua kém bọn họ. Nghịch Hoàng phải đồng thời đối mặt với Chung Nhạc và những tồn tại bậc này, áp lực của hắn to lớn có thể tưởng tượng.

Thời gian không tới một khắc, Nghịch Hoàng đã bị đánh trọng thương, đột nhiên há miệng gào thét một tiếng:

- Nghĩ muốn ta chết, không dễ dàng như vậy!

Thân hình hắn khẽ lách sang một bên, vậy mà nhường đường cho gã Luyện Khí Sĩ ở sau lưng kia, để cho gã Luyện Khí Sĩ này chạy tới giữa Chung Nhạc và hắn.

Trong lòng gã Luyện Khí Sĩ kia cả kinh, chỉ thấy đao của Chung Nhạc và huyết phủ của Nghịch Hoàng đồng thời công kích tới. Bản thân hắn cũng là không tầm thường, đồng thời chống lại huyết phủ của Nghịch Hoàng và đao của Chung Nhạc. Ba người va chạm với nhau chỉ trong nháy mắt, sau đó phủ lên đao xuống, gã Luyện Khí Sĩ kia kêu thảm một tiếng, cái đầu bay thẳng lên cao, rơi vào trong hắc động, bị nghiền nát thành bột mịn.

Nghịch Hoàng cười ha hả, vươn tay cầm lấy cỗ thi thể không đầu, luyện vào trong huyết hải, thương thế toàn thân nhất thời khỏi hẳn, huyết hải như nước thủy triều ba động, lại biến thành một mặt huyết phiên.

Tu vi thực lực của gã Luyện Khí Sĩ này không thua kém gì bọn họ bao nhiêu, nhiều nhất chỉ là chênh lệch một tia, nhưng đồng thời đối mặt với công kích của hai người bọn họ, lập tức không thể chống đỡ được, trực tiếp bị chém chết.

Nếu là kém một bậc nửa phần ngược lại cũng không có gì, kém một bậc là kém một phần mười, mà kém một tia, đó chính là kém một phần ngàn mà thôi, căn bản là không thua kém bao nhiêu.

*****

Chung Nhạc và Nghịch Hoàng chính là lão đối đầu, hai người từng chiến đấu sinh tử với nhau, đối với thủ đoạn lẫn nhau đều vô cùng hiểu rõ, bởi vậy tại thời điểm giết chết địch thủ, thần thông của hai người hỗ trợ lẫn nhau, bổ sung cho nhau, uy lực lại càng mạnh hơn, cho nên mới có thể chỉ vừa đối mặt đã có thể giết chết hắn.

Đột nhiên, chỉ nghe một tiếng đinh giòn vang. Chung Nhạc và Nghịch Hoàng đồng thời giật mình, vội vàng lấy ra Hồn bài nhìn lại. Nghịch Hoàng khẽ mắng một tiếng, mà Chung Nhạc thì mỉm cười vui vẻ, chỉ thấy trên Hồn bài của chính mình có thêm một ngôi sao nhỏ. Cái này đại biểu cho đã có một gã Luyện Khí Sĩ chết trong tay hắn.

- Có lẽ đây là một con đường tắt...

Chung Nhạc bật cười ha hả, đao quang như mưa điên cuồng công kích về phía Nghịch Hoàng, khiến cho Nghịch Hoàng phải không ngừng lui về phía sau, nhưng đồng thời vẫn lưu lại một đường sinh cơ.

Thương thế Nghịch Hoàng đã khôi phục, cật lực chống đỡ, quát lớn:

- Nhân Tộc, ta và ngươi liên thủ, đánh đâu thắng đó, cần gì phải mạnh mẽ xuất thủ?

Chung Nhạc vẫn như cũ mắt điếc tai ngơ, bức bách cho hắn không ngừng lui về phía sau. Nghịch Hoàng bất đắc dĩ, phải thi triển lại thủ đoạn cũ, nhường đường cho một gã Luyện Khí Sĩ nhảy vào giữa hai người. Đao quang phủ quang lóe lên, lại thêm một cái đầu nữa bị chém bay vào trong hắc động, biến thành tro bụi.

Chung Nhạc thầm khen một tiếng mà Nghịch Hoàng lại thầm mắng một tiếng. Gã Luyện Khí Sĩ này vẫn là chết trong tay của Chung Nhạc, để cho trên Hồn bài Chung Nhạc có thêm một ngôi sao.

- Tên khốn kiếp này xuất đao quá nhanh, ta lại chậm hơn hắn một tia. Chính là một tia này lại đã thành toàn cho hắn, để cho ta bận rộn vô ích một trận!

Bất quá, Nghịch Hoàng cũng không thể làm gì được. Thực lực của hắn kém hơn Chung Nhạc một tia, Chung Nhạc muốn giết hắn mặc dù không quá dễ dàng, nhưng tốc độ phóng xuất thần thông lại nhanh hơn hắn, xuất đao cũng nhanh hơn hắn chém búa một chút, Nghịch Hoàng nghĩ muốn giành được một ngôi sao từ trong tay hắn cũng không dễ dàng.

Cũng may Chung Nhạc vẫn còn lưu lại một đường sinh cơ, lưu thi thể của gã Luyện Khí Sĩ bị giết chết kia lại cho hắn chữa trị thương thế, khôi phục tu vi.

Nghịch Hoàng ba lần bốn lượt muốn thoát khỏi Chung Nhạc. Hắn từ trên cầu đi vòng xuống dưới cầu, lại từ dưới cầu đi vòng sang bên phải cầu, nhưng Chung Nhạc vẫn bám sát theo như bóng với hình, khiến cho hắn không thể chạy thoát. Cuối cùng Nghịch Hoàng cũng chỉ có thể nhận mệnh.

Lần này hai người giao phong, chính là tương đương với biến tướng hợp tác. Nghịch Hoàng không ngừng để cho từng gã từng gã Luyện Khí Sĩ chen vào giữa, trong đó thậm chí còn có những tồn tại ngang vai ngang vế với bọn họ. Nhưng dưới sự vây công của hai đại cường giả bậc này, nhiều nhất cũng kiên trì được thêm mấy chiêu, cuối cùng cũng bị hai người giết chết. Mặc dù không thể giết chết, cũng sẽ bị hai người đánh văng vào trong hắc động, mượn uy năng của hắc động giết chết đối phương.

Mà Khâu Cấm Nhi thì lại toàn tâm toàn ý bảo vệ sau lưng Chung Nhạc, bảo vệ Quân Tư Tà và Bạch Thương Hải. Nàng đã thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh, thực lực cũng cực mạnh, nhất là lực phòng ngự càng mạnh hơn. Nàng không cầu có công, chỉ cầu không có tội, cho nên hoàn toàn có thể phòng thủ được.

Chung Nhạc và Nghịch Hoàng một đường giết tới, đao quang phủ ảnh đan xen, cũng có thể xưng là đánh đâu thắng đó. Lúc này, hai người đã đi qua phân nửa cây Thần kiều, đã có hơn hai trăm gã Luyện Khí Sĩ bị hai người chém chết.

Bất quá, khiến cho Nghịch Hoàng hận tới nghiến răng nghiến lợi chính là, đại đa số đám Luyện Khí Sĩ này đều là bị Chung Nhạc giết chết, chỉ có hai gã Luyện Khí Sĩ là chết trong tay hắn.

Trên Hồn bài của hắn chỉ mới có hai ngôi sao, mà trên Hồn bài của Chung Nhạc lại vô cùng tinh lóng lánh, có chừng hai trăm lẻ bốn ngôi sao.

- Đợi giết tới điểm cuối Thần kiều, nói không chừng tên khốn kiếp này đã có thể tích lũy tới trình độ mười hạng đầu rồi!

Nghịch Hoàng cắn răng, trong lòng thầm nghĩ.

Trong lòng Chung Nhạc cũng âm thầm vui mừng:

- Nói không chừng không cần tiến vào Cổ địa vực Thần Tàng, ta cũng đã có thể đạt đủ số lượng cần thiết tiến vào mười hạng đầu rồi. Chỉ đáng tiếc là vẫn để sót hai cái, điều này nói rõ thực lực của ta vẫn còn chưa đủ...

Nếu Nghịch Hoàng biết được ý nghĩ của hắn, nhất định là bị chọc tức tới mức thổ huyết.

Hai người không ngừng chém giết, đột nhiên Nghịch Hoàng lại để cho một gã Luyện Khí Sĩ nữa lách vào giữa. Hai người đang muốn thống hạ sát thủ, chỉ thấy sắc mặt gã Luyện Khí Sĩ trẻ tuổi kia lạnh lùng, lạnh nhạt nói:

- Muốn liên thủ đối phó ta sao? Các ngươi có biết Nhương Thiên Tế Tự Đại Pháp không?

Hắn vừa mới dứt lời, đột nhiên sáu đạo quang luân sau đầu bạo phát, ong ong chuyển động. Chung Nhạc và Nghịch Hoàng chợt thân bất do kỷ bay lên, bị sáu đạo quang luân sau đầu hắn bắt lấy. Cùng lúc đó, đám Luyện Khí Sĩ bốn phía Thần kiều kể cả Quân Tư Tà và Bạch Thương Hải cũng đều bị bắt giữ, không tự chủ được bay lên, rơi vào trong sáu đạo quang luân sau đầu gã Luyện Khí Sĩ trẻ tuổi này. Khâu Cấm Nhi giãy dụa một chút, cũng khó thoát khỏi vận rủi, bị gã nam tử trẻ tuổi kia thu vào trong sáu đạo quang luân.

Mấy trăm gã Luyện Khí Sĩ cật lực giãy dụa, mà trong sáu đạo quang luân kia chợt vang lên thanh âm tụng niệm, giống như thanh âm ngàn vạn chúng sinh đang tế tự Thần Ma, tẩy não phạt thần. Một gã Luyện Khí Sĩ hồn phách yếu kém, ngay tại chỗ ngồi xếp bằng xuống, lớn tiếng ngâm xướng, lễ bái tế tự gã nam tử trẻ tuổi kia.

Có thêm hắn tế tự, Lục Đạo Luân Hồi của gã nam tử trẻ tuổi kia lại càng mạnh hơn. Trong khoảnh khắc đã có mười mấy gã Luyện Khí Sĩ không thể ngăn cản sự luyện hóa của hắn, bị tẩy não phạt thần, không thể tự chủ, bị hắn khống chế, biến thành người tế bái, khiến cho tu vi thực lực của hắn càng thêm mạnh mẽ hơn.

Cũng may mấy người Khâu Cấm Nhi, Quân Tư Tà và Bạch Thương Hải đều là Thiên Sinh Linh Thể, linh hồn cường đại, còn chưa bị hắn tẩy não. Nhưng nếu để cho kẻ này luyện hóa thêm càng nhiều cường giả nữa, vậy luyện hóa hết toàn bộ bọn họ cũng chỉ là thời gian vấn đề.

- Đại thần thông Lục Đạo Luân Hồi?

Trong lòng Chung Nhạc cả kinh. Thanh âm tế tự vang lên bên tai càng lúc càng vang vọng, ầm vang chấn động, lay động linh hồn. Nhưng đây cũng không phải là nguyên nhân khiến cho hắn kinh hãi nhất. Chân chính khiến cho hắn kinh hãi chính là môn Nhương Thiên Tế Tự Đại Pháp này.

- Không phải là thần thông, mà là công pháp! Là công pháp Lục Đạo Luân Hồi!

Lúc này, Tân Hỏa đột nhiên lên tiếng.

Phát hiện này tuyệt đối không tầm thường. Thần thông liên quan tới Lục Đạo Luân Hồi đã ít lại càng ít. Cho dù là sau khi tiến vào Ngục Giới, Chung Nhạc cũng chưa từng gặp qua. Nhưng lúc này không ngờ lại gặp phải một gã Luyện Khí Sĩ thi triển công pháp Lục Đạo Luân Hồi.

- Liên thủ phá thần thông của hắn!

Nghịch Hoàng quát lớn một tiếng, giãy thoát khỏi sự trói buộc của lực lượng tế tự. Phủ quang lóe lên, huyết nhãn hiện ra sau lưng. Chung Nhạc cũng đồng thời bạo khởi, sau lưng hiện ra Lục Đạo Luân Hồi. Hai người đồng thời chém thẳng về phía phần đầu của gã nam tử trẻ tuổi kia, dốc hết khả năng thi triển ra một kích mạnh nhất.

- Ngươi cũng đã tu thành Lục Đạo Luân?

Sắc mặt gã nam tử trẻ tuổi kia khẽ biến, ánh mắt nhìn chằm chằm trên người Chung Nhạc. Ba đạo thân ảnh giao thoa, lực lượng tế tự của gã nam tử trẻ tuổi kia bị mạnh mẽ chặt đứt. Đột nhiên bước chân hắn chợt dẫm mạnh một cái, vậy mà đạp ra trên cây Thần kiều dưới chân một cái động lớn, xuyên tới mặt Thần kiều đối diện, tránh thoát một kích tất sát của hai người Chung Nhạc.

- Ngươi đã tu thành Lục Đạo Luân, nhưng còn chưa mò tới chân ý của Luân Hồi, chỉ là hào nhoáng bên ngoài mà thôi!

Gã nam tử trẻ tuổi kia cười ha hả, giống như quỷ mị phóng nhanh trên Thần kiều, biến mất không thấy đâu nữa.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)