← Ch.0643 | Ch.0645 → |
Kiếm Chủ sử dụng kiếm xuất thần nhập hóa, cho nên được xưng là Kiếm Chủ. Hồn binh của Chung Chủ là Chung, thực lực vô cùng cường đại, nên được xưng là Chung Chủ. Mà Thư Chủ thì dùng sách làm Hồn binh, Cầm Chủ là dùng cầm làm Hồn binh, Họa Chủ là dùng bức họa cùng bút vẽ làm Hồn binh.
Ngoại trừ bọn họ ra, còn có những vị Chủ khác nữa, ví dụ như Các Chủ, Điện Chủ, Lâu Chủ, Binh Chủ, Kỳ Chủ... cũng đều là những hạng người cực kỳ cường đại. Mang một chữ Chủ trong danh hiệu, ý nghĩa là bọn họ có sở trường đặc biệt, có thành tựu cực hạn.
Bất quá, cũng có rất nhiều Luyện Khí Sĩ Ngục Giới mặc dù trong danh hiệu không mang theo chữ Chủ, nhưng thực lực vẫn là vô cùng cường đại. Ví dụ như có mấy vị là Thần Hoàng chuyển thế, như là Nghịch Hoàng. Còn có mấy vị tồn tại lai lịch khó lường, tu vi sâu không thể lường, như là Trăn Dao.
Còn có mấy vị tồn tại có bối cảnh vô cùng đáng sợ, ví dụ như nhất mạch Giới Chủ và Hàn Phi. Còn có mấy vị tồn tại đã tu thành Lục Đạo Luân Hồi, như gã nam tử trẻ tuổi Chung Nhạc đã gặp được trên Thần kiều kia. Còn có mấy vị tồn tại đã nhiều lần chuyển thế, tu vi thâm hậu như vực sâu, chưa từng có ai nhìn thấy qua bọn họ toàn lực xuất thủ.
Đám Luyện Khí Sĩ này, chính là một nhóm tồn tại cường đại nhất kia.
Hiện tại, không ngờ đám người Cầm Chủ, Thư Chủ và Họa Chủ cũng nhiều lần trải qua trăm cay ngàn đắng đi tới tòa cung điện kia, phát hiện ra nơi này. Hơn nữa, bọn họ còn mang theo một đám kẻ đi theo, hẳn là những Luyện Khí Sĩ mà bọn họ mới thu phục trong Cổ địa vực Thần Tàng, để cho bọn họ sở dụng.
Nếu như khai chiến, Kiếm Chủ không có bất kỳ nắm chắc nào có thể chiến thắng được những cường giả này. Đồng dạng, đám người Chung Chủ, Cầm Chủ cũng không có đầy đủ nắm chắc có thể chiến thắng được những người khác, độc chiếm một Giới này. Đám cường giả ở đây ai nấy cũng đều kiêng kỵ lẫn nhau.
Kiếm Chủ đột nhiên mở miệng nói:
- Nếu đã như thế, vậy chỉ có thể chia đều Giới này rồi! Còn xin các vị xuất thủ, phong ấn lại khe nứt không gian trên không trung, tránh cho lại có cường giả xông vào. Nếu lại có thêm cường giả xông vào, năm người chúng ta hãy liên thủ, tất yếu phải diệt trừ hắn!
Đám người liếc nhìn nhau một cái, nhất tề gật đầu, liên thủ lại phong ấn khe nứt trên không trung kia. Họa Chủ là một nữ tử, lưng đeo một cuộn tranh, thong thả cười nói:
- Năm Chủ chúng ta liên thủ, cho dù một tôn Thần Hoàng chuyển thế tới đây, cũng sẽ bị chúng ta dễ dàng đánh chết!
Đám người Chung Chủ, Cầm Chủ nhao nhao cười nói:
- Là đạo lý này!
- Kiếm Chủ, các ngươi tới khá sớm, không biết trong Giới này có cao thủ hay không?
Thư Chủ đột nhiên hỏi. Kiếm Chủ lắc đầu, thản nhiên nói:
- Chỉ là một Giới cấp thấp hèn mọn, khắp nơi đều là khô lâu, trí lực thấp kém, sao lại có cao thủ được? Các vị, chúng ta phân chia nơi này làm năm phần, mỗi người một phần...
Thanh âm của hắn còn chưa dứt, đột nhiên trong lòng có cảm giác, ngẩng đầu nhìn về phía xa xa. Bốn vị Chủ còn lại cũng có cảm ứng, nhao nhao nhìn lại. Chỉ thấy một đoàn xa mã như rồng, thiên quân vạn mã cuồn cuộn chạy tới. Vô số Khô Lâu Luyện Khí Sĩ tinh kỳ bay lượn, vây quanh một chiếc kim cốt ngự liễn kim quang xán lạn vô cùng hoa lệ.
Xung quanh chiếc kim cốt ngự liễn kia là mười mấy tôn Thần Ma bạch cốt đi theo hai bên, đều có khí tượng ngàn vạn, Thần uy ngập trời. Chiếc ngự liễn dùng tám con Cốt Long làm tọa kỵ, phía sau là mấy ngàn vạn Khô Lâu Luyện Khí Sĩ đi theo, thuần một sắc cường giả Thông Thần Cảnh. Bọn họ tay cầm cốt thương, lưng đeo cốt đao, cưỡi trên Cốt mã, Cốt thú đủ loại màu sắc, đằng đằng sát khí. Trên không trung là Bạch Cốt Phiên, Bạch Cốt Kỳ tung bay. Đoàn xa mã hạo hạo đãng đãng lao thẳng tới địa phương thiên liệt.
- Thật phô trương a!
Dưới địa phương thiên liệt, trên hồng kiều Thần quang, đám người Kiếm Chủ nhìn tới mức ngây người kinh ngạc. Tương Tư Nữ bật cười, nói:
- Phô trương như vậy, chẳng khác nào Đế Hoàng xuất tuần dạo chơi vậy! Không ngờ trong cái Giới nho nhỏ này lại còn có chuyện buồn cười tới như thế!
Thư Chủ lắc lư cái đầu, cất giọng ngâm khẽ:
- Cỏ dại nửa đầu, y quan mộc hầu! Một Giới nho nhỏ lại làm ra tư thái như vậy, chỉ sẽ làm trò hề cho thiên hạ!
Đám người trên hồng kiều nhìn về phía chiếc kim cốt ngự liễn kia. Chỉ thấy trong ngự liễn là một bộ khô lâu ngọc cốt bất phàm, thân khoác áo choàng đỏ thắm, tay cầm quyền trượng ngọc cốt. Trên mặt bộ khô lâu này có ba con mắt, tả hữu song mâu giống như Quỷ Nhật, Quỷ Nguyệt, bốc lên Quỷ hỏa âm sâm khủng bố. Giữa trán của hắn còn có một cái hốc mắt nữa, trong đó lại lập lòe Thần quang nhân uân.
Đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ đang liều mạng tiến công dưới hồng kiều đột nhiên đình chỉ tiến công, giống như nước thủy triều lui lại, nhao nhao quỳ rạp trên mặt đất, lễ bái về phía chiếc kim cốt ngự liễn kia.
Khô Lâu Luyện Khí Sĩ căn bản không thể nói chuyện, nhưng nhiều vô số kể khô lâu lại tuôn ra tinh thần lực, ở giữa không trung hội tụ thành hồng lưu. Bộ dáng vô số Khô Lâu Luyện Khí Sĩ vô cùng cuồng nhiệt. Đám người Kiếm Chủ, Chung Chủ phóng xuất tinh thần lực, cảm ứng được đám khô lâu bạch cốt này đang hoan hô:
- Cốt Hoàng! Cốt Hoàng! Cốt Hoàng!
Nếu đám khô lâu bạch cốt này có thể nói, vậy tiếng hoan hô này nhất định là kinh thiên động địa, vô cùng đồ sộ.
- Cốt Hoàng?
Chung Chủ nhất thời yên lặng, cười ha hả, nói:
- Bộ khô lâu khoác áo choàng đỏ thắm trên xe kia là Hoàng của bọn họ? Thật là trong núi không có lão hổ, hầu tử xưng Đại vương a! Điển hình một đám bản thổ quê mùa!
Cầm Chủ cũng là một nàng nữ tử, đột nhiên nói:
- Cây quyền trượng trong tay hắn kia, chỉ sợ là một kiện bảo vật khó lường!
Họa Chủ gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Có uy năng Thần Hoàng! Hẳn là bảo vật Hoàng cấp!
Con ngươi Kiếm Chủ cũng siết chặt:
- Còn chiếc áo choàng kia nữa, hẳn cũng là bảo vật Hoàng cấp!
Chung Chủ lẩm bẩm:
- Thật kỳ quái! Một tên Cốt Hoàng nho nhỏ, không ngờ lại có hai kiện chí bảo Hoàng cấp. Không nghĩ tới trong một Giới cấp thấp này lại có thể xuất hiện Thần binh Hoàng cấp. Hai kiện bảo vật này rốt cuộc là có lai lịch gì?
Thần binh Hoàng cấp ở trong Ngục Giới cũng cực kỳ hiếm có. Mặc dù trong Ngục Giới cũng có mấy tôn Thần Hoàng Ma Hoàng, nhưng đều là đã phạm tội, bị xử đày vào Ngục Giới. Trước khi xử phạt cũng đều đã thu lại Thần binh mỗi người. Sau khi tới Ngục Giới, mặc dù cũng có thể trọng luyện, nhưng muốn luyện thành Thần binh Hoàng cấp cũng không dễ dàng như vậy. Còn có một vài vị Thần Hoàng chuyển thế, ví dụ như Nghịch Hoàng, là bị những cường giả khác giết chết, ngay cả binh khí cũng đều mất sạch.
- Tên Cốt Hoàng nho nhỏ này rốt cuộc là có lai lịch gì? Hắn tựa hồ vẫn chưa thành Thần a...
*****
Trên hồng kiều, sắc mặt một đám cường giả cực kỳ cổ quái. Một tên Khô Lâu Luyện Khí Sĩ còn chưa thành Thần, không ngờ trong tay lại có hai kiện Thần binh Hoàng cấp.
- Thắp đèn lồng trong nhà xí a!
Gã cự nhân Chung Chủ lẩm bẩm:
- Thật là lãng phí! Quan trọng là tên gia hỏa này có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực của hai kiện Thần binh Hoàng cấp!
Kiếm Chủ lạnh lùng nói:
- Một phần cũng không thể phát huy ra! Cảnh giới chênh lệch quá lớn rồi!
Đám người lòng tham đại động. Gã Cốt Hoàng này mang theo hai kiện Thần binh Hoàng cấp trên người, nhưng lại không cách nào phát huy ra bất luận uy năng gì, rõ ràng là tới đây để đưa bảo vật. Cầm Chủ đột nhiên nói:
- Ta muốn chiếc áo choàng kia, những cái khác có thể không cần!
Chung Chủ cười hắc hắc, nói:
- Ta muốn cây quyền trượng ngọc cốt trong tay hắn, những cái khác cũng có thể không cần!
Mà trên chiếc kim cốt ngự liễn kia, mấy đầu xương ngón tay Chung Nhạc lách ca lách cách gõ lên Hoàng tọa, thần tình kích động nhìn về phía gần ba mươi gã Luyện Khí Sĩ trên hồng kiều Thần quang này, trong lòng thầm nghĩ:
- Bầu trời Cốt Giới nứt ra, tà ma thiên ngoại tiến vào Cốt Giới! Nếu hai mươi mấy gã Luyện Khí Sĩ này quả thật là Luyện Khí Sĩ Ngục Giới, chẳng phải là nói ta không cần phải tu thành Lục Đạo Luân Hồi, cũng sẽ có thể rời khỏi nơi này rồi sao?
- Ngô hoàng, ngài nhìn xem! Ngài nhìn xem! Thần hạ không có nói sai a!
Một tôn Bạch Cốt Thần đi theo bên cạnh kim cốt ngự liễn nhất thời tinh thần ba động, so với hắn còn kích động hơn, không ngừng kêu lớn:
- Bọn họ còn mặc y phục nữa! Trời ạ! Lão thiên của ta a! Ta sắp sửa phát điên rồi! Toàn bộ Cốt Giới chúng ta, chỉ có Cốt Hoàng mới được phép mặc y phục, hơn nữa còn là một chiếc áo choàng, là biểu tượng của Cốt Hoàng! Trên người Cốt Hoàng chỉ khoác một chiếc áo choàng, trước sau trơn bóng thông thấu, thể hiện toàn bộ mỹ cảm! Mà bọn họ không ngờ lại mặc rất nhiều kiện, che khuất toàn bộ thân thể, đúng là xấu xí mà!
- Tướng mạo đám tà ma thiên ngoại này quá mức xấu xí rồi!
Một tôn Bạch Cốt Thần khác lẩm bẩm:
- Ta chưa từng thấy qua kẻ nào lại xấu xí như vậy! Kỳ quái! Bọn họ làm sao phân biệt nam nữ đây? Kẻ nào là nam, kẻ nào là nữ?
- Đám gia hỏa này, làm sao có thể anh tuấn tiêu sái như Cốt Hoàng được?
Một tôn Bạch Cốt Thần không quên nịnh bợ Chung Nhạc.
Chung Nhạc đối với lời nói của bọn họ căn bản là mắt điếc tai ngơ, chỉ nhìn chằm chằm khe nứt trên thiên khung phía sau cây cầu kia. Hắn đã ngây người trong Cốt Giới bảy mươi hai năm, suốt bảy mươi hai năm trời! Mặc dù đối với Luyện Khí Sĩ, chút thời gian này không tính là cái gì, nhưng đối với phàm nhân, đây đã là một đời người rồi.
Bị vây khốn trong này suốt bảy mươi hai năm, thậm chí so với thời gian hắn ở ngoài ngoại giới còn lâu dài hơn. Chung Nhạc cảm thấy chính mình cơ hồ sắp sửa tiếp nhận sự thật chính mình là một bộ xương khô rồi. Hiện tại đột nhiên lại có sinh linh thiên ngoại hàng lâm, hắn làm sao có thể không kích động được?
Tinh thần Chung Nhạc ba động, kích động hỏi:
- Mấy vị sư huynh, các ngươi tới từ nơi nào?
Tinh thần lực của hắn va chạm với tinh thần lực của đám người Kiếm Chủ, lập tức truyền suy nghĩ của mình vào trong đầu bọn họ. Đám người Kiếm Chủ nhất thời kinh ngạc không thôi. Không ngờ tên Khô Lâu Cốt Hoàng này lại xưng bọn họ là sư huynh!
- Chúng ta tới từ Ngục Giới! Bất quá, nói ra ngươi cũng không hiểu!
Tương Tư Nữ và Hồng Đậu Nữ liếc nhìn nhau một cái, đột nhiên cười khúc khích, thân hình từ trên hồng kiều nhẹ nhàng bay lên, giống như Thần Nữ hạ phàm phóng về phía trong thiên quân vạn mã.
Đám Luyện Khí Sĩ Cốt Giới nhất thời xôn xao, nhao nhao bạo khởi, ngăn cản hai nàng nữ tử. Mười mấy tôn Bạch Cốt Thần xung quanh Chung Nhạc cũng giận tím mặt, liền muốn xuất thủ ngăn chặn.
Chung Nhạc chợt giơ bàn tay bạch cốt lên. Trong lòng đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ nhất thời hồi hộp, vội vàng dừng tay, nhao nhao quỳ rạp xuống đất. Mười mấy tôn Bạch Cốt Thần kia cũng vội vàng thu tay lại, quỳ một chân trên mặt đất. Tràng diện này vô cùng đồ sộ, hơn ức vạn cỗ khô lâu bạch cốt nhao nhao quỳ lạy, không một tên đứng dậy. Tràng cảnh vô cùng an tĩnh. Chỉ có hai nàng nữ tử Hồng Đậu Nữ và Tương Tư Nữ vẫn như cũ lao tới, giống như thải điệp tung bay, giết thẳng về phía Chung Nhạc.
- Chúng ta liền thay mặt Kiếm Chủ bắt giữ ngươi, lập cái đầu công!
Tiếng cười như chuông bạc của hai nàng nữ tử vang lên. Tu vi của hai nàng nữ tử tuyệt đối là tiêu chuẩn đỉnh cấp, không thua kém bất luận một tôn Bạch Cốt Thần nào. Có thể trổ hết tài năng từ trong các Đại Tinh vực, kẻ nào cũng không phải kẻ yếu. Thấp nhất cũng là đã mở ra đại bộ phận Cực cảnh, thậm chí tu thành nghịch khai năm luân cũng không phải là số ít.
Chung Nhạc ngồi trên kim cốt ngự liễn, không chút cử động, mặc cho hai nàng nữ tử giết tới trước mặt. Lúc này hắn mới giơ bàn tay bạch cốt như ngọc lên. Bàn tay hắn mở ra, chụp xuống hai nàng nữ tử.
Bá!
Hồng Đậu Nữ và Tương Tư Nữ vừa mới bay tới, đột nhiên trời đất quay cuồng, rơi vào lòng bàn tay hắn. Hai nàng quan sát bốn phía, không khỏi kinh hãi gần chết. Chỉ thấy lúc này các nàng phảng phất như đang ở trong một thế giới khác, phương viên chừng vạn dặm. Có đại nhật và đại nguyệt chuyển động trong hai đạo Âm Dương nhị khí, hắc bạch phân minh. Mà ở trung ương, chính là một tôn Thần Nhân bạch cốt đầu người thân rắn sừng sững.
- Chúng ta đã rơi vào trong lòng bàn tay hắn... Không đúng! Là rơi vào trong Nguyên đan của hắn!
Hai nàng nữ tử nhất thời tỉnh ngộ lại, cùng nhau quát lớn:
- Chỉ là Nguyên đan do sinh linh hạ đẳng luyện ra, cũng muốn vây khốn chúng ta? Nằm mơ! Phá vỡ Nguyên đan của hắn!
Các nàng vừa định phóng thẳng lên cao, phá vỡ khỏa Nguyên đan này. Đột nhiên một cỗ lực lượng vô biên chợt trấn áp xuống. Hồng Đậu Nữ và Tương Tư Nữ nhất tề thổ huyết, ủ rũ không phấn chấn. Chung Nhạc cúi đầu nhìn về phía lòng bàn tay chính mình, chỉ thấy hai nàng thiếu nữ đang nằm yên trong lòng bàn tay hắn, vô lực giãy dụa.
- Ngục Giới! Ha ha ha...
Chung Nhạc mở miệng, vô thanh cười lớn, chậm rãi từ trên ngự liễn đứng dậy. Chiếc áo choàng sau lưng tung bay phấp phới. Tinh thần của hắn ba động, nửa cười nửa không, như khóc mà không phải khóc:
- Ta rốt cuộc đã có thể trở về! Trở về a!
Chung Nhạc tay chống quyền trượng ngọc cốt, phía sau là chiếc áo choàng đỏ thắm, cất bước đi về phía đạo hồng kiều kia. Trong lòng bàn tay hắn, hai nàng nữ tử Tương Tư và Hồng Đậu không ngừng giãy dụa, nhưng thủy chung cũng không thể đứng dậy, càng không cách nào chạy thoát.
← Ch. 0643 | Ch. 0645 → |