← Ch.0650 | Ch.0652 → |
Ma Tam Thọ xoay người muốn bỏ chạy, thân thể đột nhiên cứng ngắc, cảm giác được một cỗ đao ý đáng sợ đã hoàn toàn phong tỏa hắn. Chỉ cần chính mình khẽ động, đạo đao ý kia sẽ nhân cơ hội xâm nhập, trong nháy mắt hắn tăng nhanh cước bộ, chém chết hắn.
Mà tinh thần của hắn cũng vô cùng cường đại, đã suy tính ra được kết quả. Màn tràng diện kia tất nhiên là hai chân của mình vẫn đang bỏ chạy về phía trước, mà nửa thân trên của chính mình thì đã bay lên, rời khỏi hai cái chân của chính mình. Mà đạo đao ý kinh khủng kia sẽ phá hủy Nguyên thần của chính mình, khiến cho Nguyên thần của chính mình tan rã trong đao ý.
Trên trán hắn toát ra một tầng mồ hôi lạnh, lòng bàn tay cũng đều là mồ hôi, trong lòng các loại ý niệm chuyển động, đầu óc lần đầu tiên trở nên linh quang như vậy:
- Đao ý của hắn đã phong tỏa ta, nhưng chỉ cần cước bộ của hắn di chuyển, đao ý tất nhiên cũng sẽ biến hóa, từ đó cấp cho ta cơ hội chạy trốn. Chỉ cần có thể chạy ra khỏi phạm vi bao phủ của đao ý của hắn, hắn sẽ không thể một lần nữa phong tỏa ta!
Bất quá, khiến cho hắn tuyệt vọng chính là, hắn cảm giác được bước chân của gã Huyết Cốt Tà Thần sau lưng kia đang di chuyển, cách hắn càng lúc càng gần, nhưng đao ý lại phảng phất như tuyên cổ bất động, không có bất kỳ biến hóa nào. Loại cảm giác này giống như có một thanh đao vô cùng sắc bén đang gác trên cổ của hắn, cực kỳ lạnh lẽo đáng sợ.
- Lực chưởng khống của hắn cường đại hơn ta quá nhiều quá nhiều rồi! Đồng dạng là đã tu thành Lục Đạo Luân Hồi, chênh lệch làm sao lại khổng lồ như vậy?
Trong lòng hắn cực kỳ tuyệt vọng. Đồng dạng đã tu thành Lục Đạo Luân Hồi, nhưng Chung Nhạc chém giết Thanh Điện, Thiên Tương Nữ và Ngọc Tôn lại giống như lấy đồ trong túi vậy, chỉ dựa vào đao ý đã khiến cho hắn không dám động đậy, thực lực hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của hắn.
Thật ra, chuyện này cũng không khoa trương chút nào. Tất cả các cảnh giới, Chung Nhạc đều đã tu luyện tới Cực cảnh, cộng thêm Nhật Linh và Nguyệt Linh đã được hắn luyện thành Tiên Thiên Chân Linh, đồng thời hai Tiên Thiên Chân Linh cũng thức tỉnh, lại tu thành Tiên Thiên Chân Hồn, chỉ còn thiếu một bước chưa thức tỉnh Tiên Thiên Chân Hồn mà thôi.
Mặc dù hắn vẫn là Chân Linh Cảnh, nhưng cũng sớm đã luyện thành Cực cảnh của Thông Thần Cảnh, nuôi dưỡng hai thanh Thần đao thành Cực Đạo Hồn Binh, chỉ còn kém mỗi đột phá cảnh giới mà thôi. Mà ở trong Cốt Giới, hắn trùng tu Nguyên thần, đoán luyện tới trình độ mạnh mẽ hơn gấp bội phần so với trước khi tiến vào Cốt Giới.
Ngoài ra, lĩnh ngộ của Chung Nhạc đối với Lục Đạo Luân Hồi cũng đạt tới tình trạng khó có ai sánh bằng. Lực lượng Lục Đạo và lực lượng Luân Hồi thống hợp quy nhất, tự do chuyển hóa lẫn nhau. Chỉ cần điểm này, đã khiến cho Ma Tam Thọ không thể với tới.
Mặc dù lần này Ma Tam Thọ dưới cơ duyên xảo hợp luyện hóa được một đạo Thần quang, bù đắp lại những thiếu hụt trước đây, mở ra được Huyết Mạch Luân, tu luyện thành Lục Đạo Luân Hồi. Nhưng hắn so với Chung Nhạc vẫn còn có chênh lệch cực lớn. Tại Chân Linh Cảnh, hắn chỉ tu thành cái Cực cảnh Hỗn Nguyên Chân Linh này mà thôi.
Hắn không phải là Tiên Thiên Linh Thể, cũng không có Hậu Thiên nghịch luyện Tiên Thiên, còn chưa thức tỉnh Chân Linh, càng không hề luyện thành Tiên Thiên Chân Hồn, đối với Lục Đạo Luân Hồi càng là không có bao nhiêu lý giải và lĩnh ngộ. Tu vi thực lực của Thanh Điện, Thiên Tương Nữ và Ngọc Tôn đều là không phân cao thấp với hắn, động thủ với Chung Nhạc, tự nhiên là một kích tất sát.
Tiếng bước chân của Chung Nhạc đều đều vang lên, cách Ma Tam Thọ càng lúc càng gần. Tiếng bước chân kia phảng phất như thanh âm tử vong đang từng bước tiếp cận, khiến cho trong đầu hắn một mảnh ảm đạm. Hắn muốn động, nhưng cũng không dám động. Hắn muốn liều chết đánh một trận, nhưng lại biết rõ động thủ hẳn liền phải chết.
- Ngươi từng gặp qua hai nàng nữ tử này chưa?
Chung Nhạc đi tới sát bên cạnh hắn, tinh thần lực huyễn hóa ra hình ảnh của Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà, tinh thần ba động, hỏi. Ma Tam Thọ vẫn như cũ không dám động đậy, tròng mắt chuyển động, rơi xuống trên bức họa Quân Tư Tà và Khâu Cấm Nhi, thanh âm khàn khàn nói:
- Không có... Đợi một chút! Ta từng gặp qua các nàng!
Cỗ đao ý đáng sợ kia đột nhiên biến mất. Toàn thân Ma Tam Thọ như trút được gánh nặng, phù phù thở hổn hển mấy ngụm trọc khí, nói:
- Ta từng gặp qua các nàng! Hai nàng nữ tử này đều là nữ tử Nhân Tộc. Trong đó, nàng này đã thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh, Hồn binh của nàng còn lại là một cây thiết cầm. Thần thông của các nàng đều là Kiếm khí kiếm quang, vô cùng kỳ lạ!
Chung Nhạc gật đầu:
- Hiện tại các nàng đang ở đâu?
- Nghe nói các nàng đắc tội Canh Vương gia, Canh Vương gia đã lệnh cho các Luyện Khí Sĩ dưới trướng đi bắt giữ các nàng...
Ma Tam Thọ vừa nói tới đây, lại cảm giác được cỗ đao ý đáng sợ kia truyền tới, mồ hôi lạnh trên trán lả tả chảy xuống, nhắm mắt lại, liều mạng nói:
- Kết quả các nàng bị cường giả dưới trướng Canh Vương gia đẩy vào Hạ giới. Cái Hạ giới này đã bị Canh Vương gia phong bế, đoán chừng là đừng hòng đi ra nữa rồi! Các nàng hẳn là đã ở lại trong cái Hạ giới kia ba năm mươi năm đằng đẳng, nói không chừng đã hấp thu linh khí linh lực của Hạ giới, sợ rằng đã không có khả năng nhảy ra...
Chung Nhạc hờ hững hỏi:
- Canh Vương gia? Hắn lại có lai lịch gì?
- Có thể xưng Vương gia, tự nhiên là có quan hệ với Giới Đế! Canh Vương gia là đệ đệ của Giới Đế tiền nhiệm, nghe nói tên là Trường Canh, cho nên được xưng là Canh Vương gia. Kẻ này bởi vì tranh đoạt ngôi vị Giới Đế với đương kim Giới Đế, dĩ hạ phạm thượng, bị đương kim Giới Đế xử lý, đánh vào Ngục Giới, tước đoạt tu vi đời trước!
Ma Tam Thọ vẫn như cũ nơm nớp lo sợ, nói:
- Đời này Canh Vương gia ngóc đầu trở lại, hối lộ Phủ phán Địa Ngục, tìm cho chính mình một cái xuất thân Thiên Giới, thân mang huyết mạch tuyệt đỉnh, hơn nữa còn là một loại Linh thể đáng sợ, sau đó quay trở lại Ngục Giới. Tu vi hắn đời này vô cùng đáng sợ, thực lực thủ đoạn đều đạt tới cấp bậc tuyệt đỉnh, luyện thành hết thảy các Cực cảnh, chính là một trong những cường giả cường đại nhất lần thi đấu này. Hơn nữa, hắn ở trong Thiên Đình Lục Đạo Giới cũng có thế lực rất lớn, giao du rộng rãi, căn cơ thâm trầm. Nghe nói thậm chí ngay cả Thượng Thiên Vương cũng có mấy phần giao tình với hắn!
- Còn nữa không?
Chung Nhạc tiếp tục hỏi.
- Giới Đế tước đoạt nhục thân kiếp trước cùng với bảo vật của hắn. Bất quá, nghe nói kiếp trước hắn đã dự liệu được chính mình chắc chắn sẽ gặp kiếp, cho nên đã lưu lại cho hậu thế chính mình mấy tòa bảo khố, bao gồm tất cả các cảnh giới, mỗi một cảnh giới đêfu có một tòa bảo khố tương ứng!
Ma Tam Thọ lộ ra thần sắc hâm mộ, nói:
- Hắn ở mỗi một cảnh giới cơ hồ đều là Luyện Khí Sĩ mạnh nhất trong cùng cảnh giới, là người duy nhất có thể nhất cổ tác khí nghịch khai sáu luân! Hơn nữa, hắn đã thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh, thủ đoạn thông thiên, là người lại rất khiêm tốn, cầu hiền như khát nước, dưới trướng kẻ đi theo đông đảo. Chỉ riêng ở trong này đã có hơn một ngàn gã Luyện Khí Sĩ cam tâm tình nguyện chịu chết vì hắn. Trong đám Luyện Khí Sĩ này thậm chí có những tồn tại không kém gì ngươi và ta, tâm cao khí ngạo, nhưng cũng đã bị hắn thuyết phục. Tuổi của hắn còn rất trẻ, cho tới bây giờ cũng chỉ chừng năm mươi tuổi, thoạt nhìn vẫn còn là một gã thiếu niên. Trong mười gã Luyện Khí Sĩ đại biểu cho Ngục Giới xuất chiến, hắn tất nhiên là một người trong số đó, hơn nữa còn là kẻ được công nhận là mạnh nhất!
Chung Nhạc trầm mặc không nói lời nào. Đệ đệ của Giới Đế tiền nhiệm, có thể tranh đoạt Giới Đế vị với đương kim Giới Đế, hơn nữa căn cơ thế lực vô cùng đáng sợ, lại là chuyển thế trọng sinh, đã bù đắp được sự thiếu hụt của kiếp trước. Có được bảo vật tốt nhất, công pháp tu luyện tốt nhất, nhân mạch rộng nhất, nhiều kẻ đi theo nhất, Linh thể cường đại, huyết mạch vô địch... Đây mới thật sự là thiên chi kiêu tử!
Chung Nhạc tản đi đao ý, nhàn nhạt nói:
- Dẫn ta tới chỗ Hạ giới nơi các nàng đang ở kia!
Ma Tam Thọ khẽ rùng mình một cái, ngữ khí khiếp sợ nói:
- Nơi đó trên danh nghĩa là Đạo tràng của Canh Vương gia, nếu như xông vào...
Luyện Khí Sĩ Ngục Giới tiến vào Cổ địa vực Thần Tàng đã qua thời gian tám năm. Trong tám năm này, các Luyện Khí Sĩ tử thương vô số kể, nhưng cũng không thiếu những Luyện Khí Sĩ đạt được cơ duyên, hoặc là thực lực cường đại dị thường, đã chiếm cứ từng cái từng cái động thiên phúc địa, biến thành Đạo tràng của chính mình.
Rất nhiều Đạo tràng đều có quan hệ với Hạ giới, tồn tại giống như Canh Vương gia đẳng cấp này, tự nhiên là kẻ đi theo đông đảo, chiếm cứ mấy tòa Đạo tràng cũng không phải là chuyện gì hiếm lạ.
*****
- Ngươi có hai lựa chọn! Thứ nhất, dẫn ta tới đó...
Chung Nhạc còn chưa nói xong, Ma Tam Thọ đã vội vàng nói:
- Ta chọn thứ nhất!
Ma Tam Thọ bất đắc dĩ đi ở phía trước dẫn đường, trong lòng khẽ lẩm bẩm:
- Gã Huyết Cốt Tà Thần này biết được hai nàng nữ tử kia? Nếu là như thế, vậy hắn hẳn không phải là sinh linh của Hạ giới, mà cũng giống như chúng ta, cũng là Luyện Khí Sĩ tới từ Ngục Giới...
Hắn cũng không phải kẻ ngu dốt, chỉ là có chút thành thật mà thôi. Đương nhiên, thành thật cũng chỉ là tương đối, dù sao trong Ngục Giới không có người lương thiện, có thể sống sót, hơn nữa còn có thực lực cường đại, cũng không phải là hạng người tốt lành gì.
- Cũng giống như chúng ta, cũng là Luyện Khí Sĩ tới từ của Ngục Giới, vậy hắn hẳn là tại thời điểm truyền tống vào Cổ địa vực Thần Tàng đã bị truyền xuống Hạ giới, biến thành sinh linh của Hạ giới. Tốc độ chảy của thời gian Hạ giới không giống với trong Cổ địa vực Thần Tàng. Nói cách khác, hắn dùng thời gian không tới một trăm năm đã từ trong Hạ giới nhảy thoát ra ngoài. Tư chất ngộ tính bậc này...
Hắn biết rõ bị truyền tống tới Hạ giới đáng sợ tới mức nào, cho dù là tồn tại cấp bậc Giới Chủ đẳng cấp này rơi vào trong đó, cũng sẽ không thể thoát thân, chỉ có thể lãng phí cả đời, chết già ở trong đó, hồn phi phách tán. Mà Chung Nhạc lại có thể dùng thời gian không tới trăm năm đã từ trong Hạ giới nhảy thoát ra ngoài, tư chất ngộ tính bậc này thật đáng sợ!
Đột nhiên, Chung Nhạc chợt dừng bước lại, nói:
- Đợi ta trong chốc lát!
Ma Tam Thọ liền dừng bước lại. Chung Nhạc lẳng lặng đợi trong chốc lát. Từ xa xa, đột nhiên truyền tới một đạo thanh âm, cười ha hả, nói:
- Huyết Cốt Tà Thần, có biết Tinh vực Thiên Hầu Lam...
Soạt!
Hai tay Chung Nhạc nắm chặt thanh đao, Thái Dương Thần Đao một đao chém xuống. Sau đó, một cỗ thi thể rơi xuống đất. Chung Nhạc thu đao, lạnh nhạt nói:
- Tiếp tục đi thôi!
- Đó là...
Ma Tam Thọ nhìn tới mức hãi hùng khiếp vía. Hắn nhận ra gã Luyện Khí Sĩ vừa rồi vọt tới kia, là cường giả mạnh nhất của Tinh vực Thiên Hầu, gọi là Lam Sơn, thực lực vô cùng cường đại. Cho dù là Ma Tam Thọ, mặc dù bản thân đã có chút kỳ ngộ, nhưng chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của hắn. Nào ngờ Lam Sơn còn thể nói xong một câu, thậm chí ngay cả tên họ của chính mình cũng chưa kịp báo ra, đã bị một đao chém chết.
- Gã Huyết Cốt Tà Thần này rốt cuộc là ai? Hắn ở trong Ngục Giới khẳng định không phải là hạng người bình thường không nổi trội, tất nhiên là tồn tại có thể liệt trên Thập Đại Cường Giả. Bất quá, lại cũng không đúng! Những tồn tại có danh có tiếng trong Ngục Giới ta cũng không có kẻ nào biến mất...
Trong lòng hắn không ngừng phỏng đoán. Một đường đi tới này, bọn họ đã gặp phải rất nhiều cường giả chạy tới truy sát Huyết Cốt Tà Thần, lại đều bị gã Tà Thần này một đao chém chết. Chỉ có một số ít tồn tại cực kỳ mạnh mẽ tiếp được hắn hai chiêu, nhưng cuối cùng vẫn là kết quả bị chém chết, thực lực quả thật vô cùng đáng sợ.
- Hắn rốt cuộc là có lai lịch gì?
Rốt cuộc, bọn họ cũng đi tới Đạo tràng của Canh Vương gia. Chung Nhạc nhìn về phía trước, chỉ thấy hơn trăm gã Luyện Khí Sĩ đang chiếm giữ trong một mảnh cung điện nguy nga, mỗi người đều đang tu hành. Quang mang đủ loại màu sắc hình thành nên một mảnh tường vân, bao phủ toàn bộ Đạo tràng.
- Nơi này là Canh Vương gia đã phí khá lớn sức lực, bị chết hơn sáu mươi kẻ đi theo, lúc này mới có thể đả thông, nhận được vô số chỗ tốt. Lúc đó nơi này cũng tới không biết bao nhiêu Luyện Khí Sĩ, trong đó cũng không thiếu cường giả đỉnh cao, nhưng không một ai là đối thủ của Canh Vương gia, hết thảy đều bại trận!
Ngữ khí Ma Tam Thọ thận trọng, nói:
- Lúc đó, hai nàng nữ tử kia cũng tiến vào trong đó, bởi vì cướp đoạt một phần cơ duyên của Canh Vương gia, đạt được không ít chỗ tốt. Mấy kẻ đi theo của Canh Vương gia bức các nàng giao chỗ tốt ra, các nàng không chịu nghe theo, kết quả đã bị đẩy vào cái Hạ giới bên trong tòa cung điện này. Sư huynh, ta đã dẫn ngươi tới đây, có phải ta đã có thể rời khỏi rồi không?
Nào ngờ Chung Nhạc đã lắc đầu, tinh thần ba động, nói:
- Ta làm sao biết ngươi có phải lừa gạt ta không? Ngươi cùng ta đi vào!
Ma Tam Thọ không ngừng kêu khổ:
- Hơn trăm gã Luyện Khí Sĩ, nếu đồng loạt ra tay, sẽ có thể đánh ta ngay cả cặn bã cũng không còn a!
Chung Nhạc suy nghĩ một chút, nói:
- Ngươi ở nơi này đợi tin tức của ta. Khi nào ta bảo ngươi đi vào, ngươi mới hãy đi vào. Đừng nghĩ tới chuyện bỏ trốn! Mặc dù Cổ địa vực Thần Tàng rất lớn, nhưng nếu ta muốn tìm được ngươi, cho dù ngươi đã chết, ta cũng có thể lôi ngươi từ trong Địa Phủ ra!
Ma Tam Thọ rùng mình một cái, đứng yên tại chỗ, nhìn theo Chung Nhạc đi vào Đạo tràng của Canh Vương gia, tiến vào trong phiến cung điện kia.
Rầm! Rầm!
Cánh cửa điện bay ngược về phía sau, sau đó thanh âm quát hỏi vang lên, thanh âm thần thông va chạm bùng phát. Ma Tam Thọ từ xa nhìn lại, chỉ thấy trong tòa cung điện kia, từng đạo từng đạo thân hình động tác mau lẹ, uy năng các loại thần thông, Hồn binh cùng với Thần binh ầm ầm bạo phát. Từng đạo từng đạo quang hoàn chuyển động giữa không trung, thỉnh thoảng lại có từng đạo từng đạo huyết quang văng bắn lên không trung.
Lại sau một hồi, thanh âm chiến đấu đột nhiên biến mất, Đạo tràng nhất thời yên tĩnh trở lại. Yên tĩnh tới mức đáng sợ!
Lúc này, tinh thần ba động của Chung Nhạc truyền tới, nói:
- Hiện tại an toàn rồi, ngươi có thể tiến vào!
Ma Tam Thọ đánh bạo tiến vào Đạo tràng. Xuất hiện trước mặt hắn là hai cái chân đang lúc bỏ chạy, chỉ còn lại có hai cái đùi, đang ra sức phóng chạy như điên, tựa hồ muốn chạy trốn ra khỏi mảnh Tu La Sát Tràng này.
Da đầu Ma Tam Thọ tê dại, sau đó mới nhìn thấy nửa thân trên của gã Luyện Khí Sĩ kia, đang bay lên giữa không trung, không khỏi sợ nổi da gà. Tràng diện này giống như đúc với tràng cảnh chính mình chết ở dưới đao của Chung Nhạc trong tưởng tượng của hắn.
Hắn một đường đi tới, càng xem lại càng kinh hãi. Khắp nơi trong Đạo tràng đều là thi thể, ngoại trừ hắn và Chung Nhạc ra, không còn một người nào còn sống!
Đạo tràng của Canh Vương gia một mảnh trống rỗng!
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi như vậy, toàn bộ Luyện Khí Sĩ trong Đạo tràng đều đã bị chém chết!
← Ch. 0650 | Ch. 0652 → |